Vcl, chịu được thì chịu thêm tầm chục năm nữa cho con nó lớn. Đừng đẻ thêm con.
Đứng về phía vk ông xem, liệu có bức xúc gì không? Không có việc, ở nhà chăm con. Tiền ngửa tay xin chồng, nên xù lông nhím dựa vào 2ty góp nhà để cân bằng tư thế vs ck. Nó cũng xì trét bỏ bà ra ấy. Ngày ngồi vs 4 bức tường, ít bạn bè, ít giao tiếp. Không có công việc, sự nghiệp riêng. Bỏ thì dễ, lúc bỏ thì thử nhớ lại lý do bắt đầu đi.E cũng nghĩ như bác, nửa năm nay e trầm cảm lắm rồi
M k nói lương m bn nên có điểm chưa tư vấn đc. Qua những cái m nói, t thấy thực ra m và nhà m có vấn đề, bố mẹ m nghe đã thấy chán. Trần đời t chúa ghét sĩ diện, mõm suông, t thấy rất đáng coi thường, cho nên vk m nó k coi trọng nhà m cũng là có lí do của nó. Nhg mà chuyện chưa đến mức phải li hôn. Một mặt là m phải nói chuyện với bố mẹ m, con cái ở riêng, muốn đến phải báo trước,..nhìn chung, m giữ bố mẹ đừng để lấn sâu vào nội bộ m với vk m. Tiếp nữa, m rủ vk m đi chỗ nào đó thanh cảnh yên ả tí, như hồi còn yêu ấy, nói hết suy nghĩ của m, để nó nói hết suy nghĩ của nó, hỏi nó là nếu nó ở vào địa vị m thì nó thấy ntn. Nếu thấy nó phản hồi có chiều hướng nghe m thì cũng là tốt rồi. Dù là nó k nhận lỗi hay gì cả, chỉ cần nó thiện chí nghe suy nghĩ của m là tốt rồi. Cứ thế đã xem ntn. Đừng li hôn khổ con m lắm.E và vợ e mới yêu và cưới được 2 năm, mới có với nhau 1 cháu chưa được 1 tuổi
Bố mẹ e dân trí thấp nên nhiều cái hành xử làm nhà vợ ko hài lòng ( ví dụ bố e rượu vào là hay sĩ diện hão chém gió dù ko tiền cũng ko quyền, mẹ e thì ko biết quan tâm n khác nhưng cứ động tí là kêu ốm kêu mệt rồi kêu ko ai quan tâm)
Tuy nhiên bù lại e biết điều, chăm lo vợ con hết khả năng, e làm cả ngày tối về vẫn chăm con và làm việc nhà. Đêm cũng cố dậy cho con ăn các kiểu.
Bọn e ở riêng căn 3 tỉ, 2 tỉ của nhà vợ và 1 tỉ e vay ngân hàng để mua. Đóng lãi và gốc khiến kinh tế e hơi eo hẹp, vẫn chu cấp cho 2 mẹ con nhưng ko đc thoải mái. E rất có chí tiến thủ, công việc thăng tiến dần đều, lương cũng vài chục ạ. Vợ e thì chỉ việc ở nhà chăm con.
Bố mẹ chồng lên chơi vợ e ko xuống tiếp và bảo là tự nhiên Lù Lù lên, e có nói sao lại dùng từ đó với bố mẹ thì vợ e bảo bình thường. Và còn nhiều câu nói rất ngứa tai về nhà e, thậm chí còn sỉ nhục công việc của e, bảo n như e ko làm nổi đâu.
Ăn ở vs nhau vợ e hay phản biện quan điểm của e 1 cách vô lí và sai lè, cãi ngang bằng được và chưa bao giờ biết xin lỗi
chê bai Ko muốn đưa con về nhà nội cho ông bà chăm xong giờ kêu nhà nội chả ai phải khổ, nhà ngoại lo hết
E cảm thấy hiện e rất nhục nhã, về nhà cứ phải nhìn mặt nhìn tâm trạng vợ mà sống, đó ko phải con người e, e cũng ko ham cái nhà, với mức lương của e e chỉ cần 1 n vợ kiếm được 15tr 1 tháng thừa sức mua chung cư chứ ko phải ê chề thế này
E rất thương vợ con, nhưng cũng nghĩ nếu sống thế này đến cuối đời sẽ ko ổn. Thạt ra e đã nghĩ thông suốt và tính ly hôn rồi. Các bác từng ly hôn vào chia sẻ với e để e biết e nên làm gì tiếp theo và để e thấy nhẹ lòng, thấy quyết định của mình là đúng với ạ
Bình thản đối diện, nhẹ nhàng bước qua...
Giờ cứ 2vc ngồi lại nói chuyện với nhau,trao đổi thẳng thắn luôn,cho rành rẽ mọi việc,nếu nó cứ cố chấp cái tính tiểu thư,coi thường nhà chồng đó thì cho nó chim cút luônBan đầu chưa có, từ lúc vợ e bắt đầu bầu mới có bác ah![]()
Cho vợ đi làm đi, ở nhà nhiều tính nó gắt gỏng soi mói vậy đó. Mà theo em nêu trên thì bản tính vợ nó vậy rồi, thay đổi ko đc đâu, chịu đc thì chịu ko thì giải tán. Vì nó ăn vào máu rồi, chỉ giảm nhẹ hoặc tránh tiếp xúc hay va chạm những vấn đề nhạy cảm thôi. Tóm lại dù gì thì em vẫn đang nhẫn nhục và khả năng đến 1 ngày ức chế bùng nổ thì li hôn là tốt cho em.Dạ e rất tâm lí, ôm ấp vợ thủ thỉ khuyên nhủ đủ thứ nhưng cô ấy lì vs ngang lắm, e thương con thôi chứ vợ e đối xử thế tình cảm trong e cũng nhạt dần r
Ếu đâu, mỗi gia đình một kiểu văn hóa, hoàn cảnh khác nhau. Có những việc với nhà này rất là đơn giản, nhưng với nhà kia là chuyện làm mất lòng. Vk, ck nuôi nấng 2 chục năm ở hai môi trường khác thế, về ở với nhau mà cứ mang cái không hợp của hai nhà ra thì bỏ nhau phát một.Mấy ông khuyên chịu nhịn đi, vấn đề là nhịn đến bao giờ, và con vk nó có thay đổi ko.
Vấn đề này đến từ 2 phía, nhưng bản chất là hôn nhân ko môn đăng hộ đối. Thực ra nếu vk con nhà nông dân thì sẽ dễ chấp nhận bố mẹ thớt hơn là con nhà trí thức.
Đầu tiên là con vk nó coi thường đằng nhà chồng, sau đó sẽ leo thang coi thường chồng. Vấn đề lớn nằm ở đây. Nên ko thể nhịn mà bỏ qua được.
Nếu là tôi thì tôi sẽ cho vk cơ hội, nhưng phải trao đổi rõ ràng. Đó là anh sinh ra không được chọn bố mẹ, hiện tại anh đã cố gắng hết sức để lo cho gia đình và em không phải ảnh hưởng xấu từ bố mẹ em. Nếu em vì bố mẹ anh mà không tôn trọng anh thì chuyện này anh không thể thay đổi được, vì nó nằm ngoài khả năng của anh. Vk chồng chúng ta sẽ không thể đi tiếp đc với nhau. Cái nhà 3 tỷ mà đằng nhà vk cho 2 tỷ thì nếu ly hôn tốt nhất là cho vk hết, nếu như vk nuôi con.
Tầm này nó cửa trên hoàn toàn, e cứ mở mồm nói gì là nó lại thôi thôi thôi, coi thường e thế cơ mà bácQua loa câu chuyện thì cũng thấy bác hiền lành tử tế. Nhưng mỗi nhà mỗi cảnh, con vợ bác nó tiểu thư vcl thế thì dạy bảo nhau thay đổi dần dần. Còn ly hôn thì k nên vì bh có con cái rồi, mà con vợ nó nghĩ thế thì sao khi li hôn nó tiêm vào đầu con cái cũng khổ lắm, thôi vì con, cố
E luôn nói vợ e có bất kì búc xúc j cứ nói vs a, a luôn bảo vệ e, nhưng vợ e chả thèm tâm sự vs e bác àĐứng về phía vk ông xem, liệu có bức xúc gì không? Không có việc, ở nhà chăm con. Tiền ngửa tay xin chồng, nên xù lông nhím dựa vào 2ty góp nhà để cân bằng tư thế vs ck. Nó cũng xì trét bỏ bà ra ấy. Ngày ngồi vs 4 bức tường, ít bạn bè, ít giao tiếp. Không có công việc, sự nghiệp riêng. Bỏ thì dễ, lúc bỏ thì thử nhớ lại lý do bắt đầu đi.
Vâng e sẽ cố thử nc lần cuối xem sao, địa điểm nên là chỗ nào bác nhỉ? E có con nhỏ nên 2 đứa đi lại cũng khó ấyM k nói lương m bn nên có điểm chưa tư vấn đc. Qua những cái m nói, t thấy thực ra m và nhà m có vấn đề, bố mẹ m nghe đã thấy chán. Trần đời t chúa ghét sĩ diện, mõm suông, t thấy rất đáng coi thường, cho nên vk m nó k coi trọng nhà m cũng là có lí do của nó. Nhg mà chuyện chưa đến mức phải li hôn. Một mặt là m phải nói chuyện với bố mẹ m, con cái ở riêng, muốn đến phải báo trước,..nhìn chung, m giữ bố mẹ đừng để lấn sâu vào nội bộ m với vk m. Tiếp nữa, m rủ vk m đi chỗ nào đó thanh cảnh yên ả tí, như hồi còn yêu ấy, nói hết suy nghĩ của m, để nó nói hết suy nghĩ của nó, hỏi nó là nếu nó ở vào địa vị m thì nó thấy ntn. Nếu thấy nó phản hồi có chiều hướng nghe m thì cũng là tốt rồi. Dù là nó k nhận lỗi hay gì cả, chỉ cần nó thiện chí nghe suy nghĩ của m là tốt rồi. Cứ thế đã xem ntn. Đừng li hôn khổ con m lắm.
Theo tao mày nên ngồi nch thẳng thắn với vợ mày về suy nghĩ hiện tại của mày. Nếu vẫn ko có sự đồng cảm thì next nhé!E và vợ e mới yêu và cưới được 2 năm, mới có với nhau 1 cháu chưa được 1 tuổi
Bố mẹ e dân trí thấp nên nhiều cái hành xử làm nhà vợ ko hài lòng ( ví dụ bố e rượu vào là hay sĩ diện hão chém gió dù ko tiền cũng ko quyền, mẹ e thì ko biết quan tâm n khác nhưng cứ động tí là kêu ốm kêu mệt rồi kêu ko ai quan tâm)
Tuy nhiên bù lại e biết điều, chăm lo vợ con hết khả năng, e làm cả ngày tối về vẫn chăm con và làm việc nhà. Đêm cũng cố dậy cho con ăn các kiểu.
Bọn e ở riêng căn 3 tỉ, 2 tỉ của nhà vợ và 1 tỉ e vay ngân hàng để mua. Đóng lãi và gốc khiến kinh tế e hơi eo hẹp, vẫn chu cấp cho 2 mẹ con nhưng ko đc thoải mái. E rất có chí tiến thủ, công việc thăng tiến dần đều, lương cũng vài chục ạ. Vợ e thì chỉ việc ở nhà chăm con.
Bố mẹ chồng lên chơi vợ e ko xuống tiếp và bảo là tự nhiên Lù Lù lên, e có nói sao lại dùng từ đó với bố mẹ thì vợ e bảo bình thường. Và còn nhiều câu nói rất ngứa tai về nhà e, thậm chí còn sỉ nhục công việc của e, bảo n như e ko làm nổi đâu.
Ăn ở vs nhau vợ e hay phản biện quan điểm của e 1 cách vô lí và sai lè, cãi ngang bằng được và chưa bao giờ biết xin lỗi
chê bai Ko muốn đưa con về nhà nội cho ông bà chăm xong giờ kêu nhà nội chả ai phải khổ, nhà ngoại lo hết
E cảm thấy hiện e rất nhục nhã, về nhà cứ phải nhìn mặt nhìn tâm trạng vợ mà sống, đó ko phải con người e, e cũng ko ham cái nhà, với mức lương của e e chỉ cần 1 n vợ kiếm được 15tr 1 tháng thừa sức mua chung cư chứ ko phải ê chề thế này
E rất thương vợ con, nhưng cũng nghĩ nếu sống thế này đến cuối đời sẽ ko ổn. Thạt ra e đã nghĩ thông suốt và tính ly hôn rồi. Các bác từng ly hôn vào chia sẻ với e để e biết e nên làm gì tiếp theo và để e thấy nhẹ lòng, thấy quyết định của mình là đúng với ạ
Bình thản đối diện, nhẹ nhàng bước qua...
Trường hợp này tao vote doạ cho nó 1 phát xem thế nào, nếu nó lẫn cả nhà nó ok thì mày cũng ok luôn vậy là nhà nó lẫn nó đều đéo coi m ra gì,hiền quá cũng là 1 cái tội đấyE luôn nói vợ e có bất kì búc xúc j cứ nói vs a, a luôn bảo vệ e, nhưng vợ e chả thèm tâm sự vs e bác à
Lương e 30tr, hiện tiền lãi nhà 10tr, hàng tháng e vẫn chu cấp toàn bộ và e còn nợ bạn 30tr tiền e vay cưới thôi bác ạM k nói lương m bn nên có điểm chưa tư vấn đc. Qua những cái m nói, t thấy thực ra m và nhà m có vấn đề, bố mẹ m nghe đã thấy chán. Trần đời t chúa ghét sĩ diện, mõm suông, t thấy rất đáng coi thường, cho nên vk m nó k coi trọng nhà m cũng là có lí do của nó. Nhg mà chuyện chưa đến mức phải li hôn. Một mặt là m phải nói chuyện với bố mẹ m, con cái ở riêng, muốn đến phải báo trước,..nhìn chung, m giữ bố mẹ đừng để lấn sâu vào nội bộ m với vk m. Tiếp nữa, m rủ vk m đi chỗ nào đó thanh cảnh yên ả tí, như hồi còn yêu ấy, nói hết suy nghĩ của m, để nó nói hết suy nghĩ của nó, hỏi nó là nếu nó ở vào địa vị m thì nó thấy ntn. Nếu thấy nó phản hồi có chiều hướng nghe m thì cũng là tốt rồi. Dù là nó k nhận lỗi hay gì cả, chỉ cần nó thiện chí nghe suy nghĩ của m là tốt rồi. Cứ thế đã xem ntn. Đừng li hôn khổ con m lắm.
Vâng e cám ơn bác, bác nói nghe rất hợp tình hợp lí ạMấy ông khuyên chịu nhịn đi, vấn đề là nhịn đến bao giờ, và con vk nó có thay đổi ko.
Vấn đề này đến từ 2 phía, nhưng bản chất là hôn nhân ko môn đăng hộ đối. Thực ra nếu vk con nhà nông dân thì sẽ dễ chấp nhận bố mẹ thớt hơn là con nhà trí thức.
Đầu tiên là con vk nó coi thường đằng nhà chồng, sau đó sẽ leo thang coi thường chồng. Vấn đề lớn nằm ở đây. Nên ko thể nhịn mà bỏ qua được.
Nếu là tôi thì tôi sẽ cho vk cơ hội, nhưng phải trao đổi rõ ràng. Đó là anh sinh ra không được chọn bố mẹ, hiện tại anh đã cố gắng hết sức để lo cho gia đình và em không phải ảnh hưởng xấu từ bố mẹ em. Nếu em vì bố mẹ anh mà không tôn trọng anh thì chuyện này anh không thể thay đổi được, vì nó nằm ngoài khả năng của anh. Vk chồng chúng ta sẽ không thể đi tiếp đc với nhau. Cái nhà 3 tỷ mà đằng nhà vk cho 2 tỷ thì nếu ly hôn tốt nhất là cho vk hết, nếu như vk nuôi con.
Ráng chịu đi, để con cái lớn hẳn rồi tính chị ơi.T cũng đang muốn ly hôn mà thương đứa con quá,cứ tiếp tục thì cũng chẳng có hạnh phúc
Cuối tuần này e về gđ nhà vợ, vợ con e đang bên đó, e có nên trình bày luôn vs gđ nhà vợ ko a?Nam nhi chí ở 4 phương, đầu đội trời chân đạp đất. Ngay từ khi nhà vợ cho 2 tỉ làm nhà là mày đã dại rồi. Đáng ra phải là bảo luôn là vay chứ đừng xin. Há miệng thì mắc quai. Những thằng chạn vương nó phải nhịn nhục và tinh thần thép cơ. Vì thế lên con vợ mày nó mới được đà lên mặt không coi gia đình nhà chồng ra gì.
Giờ tao chỉ cho mày cách lật ngược cục diện để đường đường chính chính mà sống:
- Mày hẹn gia đình nhà vợ sang chơi, ăn uống no say đi rồi thưa chuyện. Trình bày luôn là con gái của ông bà không coi trọng gia đình nhà chồng. Trình bày những ức chế của mày. Rồi nói thẳng luôn là nếu khoản 2 tỉ đó là nguyên nhân của mâu thuẩn thì xin phép bán nhà hoàn trả để ra thuê chung cư ở. Với mức lương vài chục của mày thì thừa sức lo cho gia đình và có tích góp mua nhà về sau.
- Mày trình bày tiếp luôn là nếu cuộc sống sau đó mà vẫn không thay đổi quan điểm của vợ đối với chồng và gia đình chồng thì xin phép đường ai nấy đi. Sống khổ thì có thể chịu được chứ sống nhục thì không bao giờ.