Còn Đức Giê-su thì đến núi Ô-liu. Vừa tảng sáng, Người trở lại Đền Thờ. Toàn dân đến với Người. Người ngồi xuống giảng dạy họ. Lúc đó, các kinh sư và người Pha-ri-sêu dẫn đến trước mặt Đức Giê-su một phụ nữ bị bắt gặp đang ngoại tình. Họ để chị ta đứng ở giữa, rồi nói với Người: "Thưa Thầy, người đàn bà này bị bắt quả tang đang ngoại tình. Trong sách Luật, ông Mô-sê truyền cho chúng tôi phải ném đá hạng đàn bà đó. Còn Thầy, Thầy nghĩ sao ?" Họ nói thế nhằm thử Người, để có bằng cớ tố cáo Người. Nhưng Đức Giê-su cúi xuống lấy ngón tay viết trên đất. Vì họ cứ hỏi mãi, nên Người ngẩng lên và bảo họ: "Ai trong các ông sạch tội, thì cứ việc lấy đá mà ném trước đi." Rồi Người lại cúi xuống viết trên đất. Nghe vậy, họ bỏ đi hết, kẻ trước người sau, bắt đầu từ những người lớn tuổi. Chỉ còn lại một mình Đức Giê-su, và người phụ nữ thì đứng ở giữa. Người ngẩng lên và nói: "Này chị, họ đâu cả rồi ? Không ai lên án chị sao ?" Người đàn bà đáp: "Thưa ông, không có ai cả." Đức Giê-su nói: "Tôi cũng vậy, tôi không lên án chị đâu ! Thôi chị cứ về đi, và từ nay đừng phạm tội nữa !"
...
Những thằng xamers ở đây, ai khẳng định mình ko bao giờ ngoại tình, giơ tay
Những thằng đã giơ tay, t hoàn toàn ủng hộ việc tụi m chia tay, nhưng mình là 1 người trưởng thành, hãy xử lý việc đó thật khôn ngoan, nhất là khi đã có con cái. 1 đứa trẻ thù ghét mẹ mình là 1 nỗi bất hạnh, và t tin m cũng ko muốn điều đó
Những thằng hạ tay xuống, tụi m vẫn có thể chia tay, nhưng ngậm mồm lại mà suy nghĩ, những lời cay độc phát ra từ miệng m cũng là lời của cổ nếu phát hiện ra m là người sai. Liệu lúc đó m có tin rằng mình nên được tha thứ?