Có Hình Nay tao đi qua KCN Tân Bình, tự nhiên thích cuộc sống công nhân giản dị bình an. Không cần nhà phố, xe sang, hàng hiệu, gym gủng, thành công...

Khu đó kẹt xe ghê lắm, nay tao đi bốc mộ trên lái thiêu nó đẹp mà vắng, dù gì cũng thành phố thuận an
4jHzUd8.jpeg
 
Giá cả sinh hoạt khu này cái gì cũng rẻ. Người dân sống giản dị. Giờ tan ca công nhận tấp nập đông vui. Ghé mua gì về nấu ăn. Tối thì đi làm ván game như thế là đủ, là hạnh phúc.

Cuộc sống xô bồ cố gắng kiếm nhiều tiền mua nhà, tậu xe làm cho tao cảm thấy stress. Tao sống và làm việc những nơi sang chảnh, ăn nhà hàng, ở khách sạn 5 sao, xung quanh toàn hot gơn top tóp...rất hào nhoáng, rất xịn mịn mà tao đéo thấy vui.

Nhưng khi tao qua khu công nghiệp Tân Bình. Tao cảm thấy nhẹ lòng, tự do. Tao thích cuộc sống công nhân, tuy không nhiều tiền nhưng hạnh phúc với những điều giản dị. Đang kẹt xe có ông chú đi làm về chào tao bắt chuyện nói đường này tầm này kẹt lắm. Tao hỏi đi làm về à, lão cười thân thiện, tao và ông chú 8 một lúc rồi đường ai nấy đi. Giờ tan tầm, người thì chạy xe đón con, người thì đi chợ nấu nướng, những gương mặt hiền lành không bon chen, khong áp lực này làm tao tự hỏi có cần phải bon chen, có nhà, có xe, có vợ đẹp con ngoan, body 6 múi, xài đồ hiệu, phong bạt, được người khác ngưỡng mộ, tôn trọng để có một cuộc sống hạnh phúc?. Ngay cả khi tao đạt được hết liệu tao có thoả mãn có hạnh phúc?

Xã hội này có quá nhiều sự lừa dối rằng khi mày giàu mày thành công sẽ có hạnh phúc nhưng khi nỗ lực để đạt được nó thì thấy đéo phải, đéo hạnh phúc.

Chuyến đi qua KCN Tân Bình này đã làm tao thay đổi suy nghĩ và cách sống. Tao sẽ sống đơn giản như 1 công nhân. Tao sẽ không cố gắng làm giàu hay thành công. Đối với tao sống đơn giản như 1 công nhân là hạnh phúc
Đm thời gian hạnh phúc nhất đời tao là làm văn phòng cho một cty may mặc. Xuống xưởng lúc đéo nào các cô các chị các cháu các em cũng trêu. Đi nhậu với nhau thoải mái, yêu đường cặp kè thoải mái

Giờ làm văn phòng gặp toàn hàng dẩm, sống toàn trên mây trên gió, bản thân đéo có gì ngoài cái Lồn đã qua sử dụng :vozvn (1)::vozvn (1)::vozvn (1)::vozvn (1):
 
Kiểu bài này như là 1 khoản lặng trong người thôi.
Mày cũng có thể tìm an bình và hạnh phúc ở thế giới của mày nếu như mày thay đổi suy nghĩ theo hướng tích cực như vầy.
 
Đm thời gian hạnh phúc nhất đời tao là làm văn phòng cho một cty may mặc. Xuống xưởng lúc đéo nào các cô các chị các cháu các em cũng trêu. Đi nhậu với nhau thoải mái, yêu đường cặp kè thoải mái

Giờ làm văn phòng gặp toàn hàng dẩm, sống toàn trên mây trên gió, bản thân đéo có gì ngoài cái lồn đã qua sử dụng :vozvn (1)::vozvn (1)::vozvn (1)::vozvn (1):
Đi nhiều mới mở mang nhận thức mày ạ.
 
- Người lên núi học đạo
- Người vô chùa tụng kinh
- Không ai đi tìm mình
- làm sao tìm thấy Phật
+ Thấy Lỗi mình là Ngộ
+ Sửa Lỗi mình là Tu Hành
. Vạn Dặm Dâng Hương
. Không Bằng Ở Nhà Niệm Phật
A Di Đà Phật
@Betapbay @Hoanggiap512
Lồn què gì vậy. Tha t. Hnay đầu m lại có điện như tml @Hoanggiap512 hả
 
- Người lên núi học đạo
- Người vô chùa tụng kinh
- Không ai đi tìm mình
- làm sao tìm thấy Phật
+ Thấy Lỗi mình là Ngộ
+ Sửa Lỗi mình là Tu Hành
. Vạn Dặm Dâng Hương
. Không Bằng Ở Nhà Niệm Phật
A Di Đà Phật
@Betapbay @Hoanggiap512
Lại phật pháp và nhân quả à? Thôi tao xin,
 
Giá cả sinh hoạt khu này cái gì cũng rẻ. Người dân sống giản dị. Giờ tan ca công nhận tấp nập đông vui. Ghé mua gì về nấu ăn. Tối thì đi làm ván game như thế là đủ, là hạnh phúc.

Cuộc sống xô bồ cố gắng kiếm nhiều tiền mua nhà, tậu xe làm cho tao cảm thấy stress. Tao sống và làm việc những nơi sang chảnh, ăn nhà hàng, ở khách sạn 5 sao, xung quanh toàn hot gơn top tóp...rất hào nhoáng, rất xịn mịn mà tao đéo thấy vui.

Nhưng khi tao qua khu công nghiệp Tân Bình. Tao cảm thấy nhẹ lòng, tự do. Tao thích cuộc sống công nhân, tuy không nhiều tiền nhưng hạnh phúc với những điều giản dị. Đang kẹt xe có ông chú đi làm về chào tao bắt chuyện nói đường này tầm này kẹt lắm. Tao hỏi đi làm về à, lão cười thân thiện, tao và ông chú 8 một lúc rồi đường ai nấy đi. Giờ tan tầm, người thì chạy xe đón con, người thì đi chợ nấu nướng, những gương mặt hiền lành không bon chen, khong áp lực này làm tao tự hỏi có cần phải bon chen, có nhà, có xe, có vợ đẹp con ngoan, body 6 múi, xài đồ hiệu, phong bạt, được người khác ngưỡng mộ, tôn trọng để có một cuộc sống hạnh phúc?. Ngay cả khi tao đạt được hết liệu tao có thoả mãn có hạnh phúc?

Xã hội này có quá nhiều sự lừa dối rằng khi mày giàu mày thành công sẽ có hạnh phúc nhưng khi nỗ lực để đạt được nó thì thấy đéo phải, đéo hạnh phúc.

Chuyến đi qua KCN Tân Bình này đã làm tao thay đổi suy nghĩ và cách sống. Tao sẽ sống đơn giản như 1 công nhân. Tao sẽ không cố gắng làm giàu hay thành công. Đối với tao sống đơn giản như 1 công nhân là hạnh phúc
Đúng rồi bạn tôi ơi. Tiền bạc lắm làm gì, chết có mang theo được đâu; Danh dự mới là điều thiêng liêng, cao quý nhất! - Ai đấy đã lộn xào như thế, chứ tôi là tôi có tiền tôi đi chăn SGBB KCN Tân Bình & Karaoke Tân Phú thôi =))
 
T dân Bắc kỳ vào SG sống. Nhiều lúc thấy cuộc sống a e Nam Kỳ thanh thản vcl. Sáng đi làm, làm cốc cafe. Chiều rảnh về tụ bạ làm cút nhậu là hết ngày. Thời tiết mát mẻ cũng chiều lòng người.
Ra HN mặt thằng nào cũng đằng đằng sát khí. Đường xá thì bon chen, 2 làn xe thì 3 làn oto, xe máy lên vỉa hè chạy. Ai cũng khè nhau để chen lên đầu nhau mà sống. Văn vở là nhiều còn thực chất như kak.
 

Có thể bạn quan tâm

Top