Ăn chơi Người nghèo, họ là ai?

Tiêu Diệt Nhà Cái

Xamer mới lớn
Dominican-Republic
Hẳn tao và tụi m đều phải thống nhất với nhau như này.
1. Người nghèo chiếm phần đông ở XH.
2. Người giàu kiếm tiền chủ yếu từ người nghèo
3. Người nghèo cũng là công cụ sản xuất, là bộ xương sống của XH.

Khoan ! Vậy thì thế nào là giàu, nghèo?
Với cá nhân t định nghĩa như thế này.
Người nghèo là người không có đủ tiền, tài sản, vật chất đảm bảo xử lý khi có bất kỳ tình huống gì xảy ra. Giả dụ đột nhiên bị ốm, tai nạn mà không có đủ tiền để trang trải được chi phí. Đó là nghèo.
Còn người giàu, thì ngược lại. Còn so về độ giàu vô vàn vcl. Nhưng nghèo chắc chắn nhìn thấy dễ nhất.

Vậy trong XH này, người nghèo ở đâu, họ là ai? Cv của họ là gì, nhận thức tư duy và hành động của họ ra sao? Chúng mày thử nêu ra quan điểm cá nhân của tụi mày về nghèo, cái nghèo, và làm sao thoát khỏi cái nghèo!? Liệu có thay đổi được không?
 
nghèo mà thoát đc trừ khi trúng vé số, nhưng theo t nghĩ người nghèo thuộc những người ít học, ít hiểu biết, tư duy nông cạn, những người này mà trúng vé số chắc cũng của thiên trả địa r nghèo vẫn hoàn nghèo
 
nghèo mà thoát đc trừ khi trúng vé số, nhưng theo t nghĩ người nghèo thuộc những người ít học, ít hiểu biết, tư duy nông cạn, những người này mà trúng vé số chắc cũng của thiên trả địa r nghèo vẫn hoàn nghèo
1. Cái tư duy thích ăn sẵn và ham hưởng thụ ngay
2. Không chịu học hỏi, nỗ lực phát triển bản thân. Thủ cựu
Đây chính là thứ người nghèo luôn có.
 
Hẳn tao và tụi m đều phải thống nhất với nhau như này.
1. Người nghèo chiếm phần đông ở XH.
2. Người giàu kiếm tiền chủ yếu từ người nghèo
3. Người nghèo cũng là công cụ sản xuất, là bộ xương sống của XH.

Khoan ! Vậy thì thế nào là giàu, nghèo?
Với cá nhân t định nghĩa như thế này.
Người nghèo là người không có đủ tiền, tài sản, vật chất đảm bảo xử lý khi có bất kỳ tình huống gì xảy ra. Giả dụ đột nhiên bị ốm, tai nạn mà không có đủ tiền để trang trải được chi phí. Đó là nghèo.
Còn người giàu, thì ngược lại. Còn so về độ giàu vô vàn vcl. Nhưng nghèo chắc chắn nhìn thấy dễ nhất.

Vậy trong XH này, người nghèo ở đâu, họ là ai? Cv của họ là gì, nhận thức tư duy và hành động của họ ra sao? Chúng mày thử nêu ra quan điểm cá nhân của tụi mày về nghèo, cái nghèo, và làm sao thoát khỏi cái nghèo!? Liệu có thay đổi được không?
Theo t ng nghèo là người phải dành rất nhiều % trong thu nhập của họ cho các nhu cầu cơ bản như ăn uống, sinh hoạt,... Những nhu cầu chỉ để duy trì sự sống cho cơ thể.
1/ Họ ở khắp nơi trên quả đất từ những vùng xa xôi hẻo lánh cho đến phồn hoa đô thị.
2/ CV của họ rất đa dạng, nhưng theo tao phần lớn là cv chân tay lao động. Họ có nhận thức và tư duy về cái nghèo của mình nhưng mắc kẹt ở hành động vì k biết phải hành động gì hoặc đủ kiên trì, kiến thức để theo đuổi con đường thoát nghèo.
4/ Trả lời trước: Có
3/ Nghèo là khổ. Tóm lại như các cụ nói là cái khó bó cái khôn. Thoát nghèo về mặt chủ quan cần quá nhiều thứ mà phần đông ng nghèo khó mà đáp ứng, về mặt khách quan thì vô vàn yếu tố. Có 1 cách thoát nghèo nhanh nhất là xã hội định giảm chuẩn nghèo, một con đường khác khó hơn là con đường học hành.
 
Tao bổ sung nghèo ngu chiếm đa số XH, kể cả giầu cũng ngu. Đã ngu còn ko biết bản thân ngu còn ảo tưởng bản thân khôn mới là đáng sợ. Ngu còn ko có ý thức cải thiện gen di truyền, trọng hình thức bề ngoài, ham địt bóp dẫn tới thoái hoá gen. Ngu bẩm sinh, ngu di truyền đổ lỗi cho giáo dục,chế độ mới là lũ súc sinh súc vật
 
Hẳn tao và tụi m đều phải thống nhất với nhau như này.
1. Người nghèo chiếm phần đông ở XH.
2. Người giàu kiếm tiền chủ yếu từ người nghèo
3. Người nghèo cũng là công cụ sản xuất, là bộ xương sống của XH.

Khoan ! Vậy thì thế nào là giàu, nghèo?
Với cá nhân t định nghĩa như thế này.
Người nghèo là người không có đủ tiền, tài sản, vật chất đảm bảo xử lý khi có bất kỳ tình huống gì xảy ra. Giả dụ đột nhiên bị ốm, tai nạn mà không có đủ tiền để trang trải được chi phí. Đó là nghèo.
Còn người giàu, thì ngược lại. Còn so về độ giàu vô vàn vcl. Nhưng nghèo chắc chắn nhìn thấy dễ nhất.

Vậy trong XH này, người nghèo ở đâu, họ là ai? Cv của họ là gì, nhận thức tư duy và hành động của họ ra sao? Chúng mày thử nêu ra quan điểm cá nhân của tụi mày về nghèo, cái nghèo, và làm sao thoát khỏi cái nghèo!? Liệu có thay đổi được không?
Những ng như bần tăng và thí chủ. Đội quân tiêu diệt nhà cái :sure:
 
464147698_1094658025408051_2681569822826944828_n.jpg
 
Tao nhắc lại 1 lần nữa nguyên nhân nghèo ngu là do thoái hoá gen, ngu từ lúc sinh ra thì giáo dục chế độ tốt đến mấy cũng éo ăn thua. Nhìn lại bản thân chúng mày đi, 100% ở các topic địt nhau có đứa éo nào chọn gái có IQ cao đâu, toàn chọn gái xinh vú to múi mít để địt bảo sao càng nghèo lại càng ngu
 
Theo t thấy nghèo thì nó cũng phân loại ra nhiều dạng. Nghèo khổ, chạy ăn từng bữa như những người buôn gánh bán bưng, bán vé số, những hộ nghèo ở các làng quê, vùng sâu vùng xa , mức sống chỉ tối thiểu. Hoặc là người nghèo là người ko có tiền, ko có tài sản, ko có các phúc lợi xã hội tốt.
Vậy thì tầng lớp đó khá đông, t nói về cái thứ 2 đi, những người ko có tích lũy, hoặc ko thể có dư để tích lũy. Đó là tầng lớp lao động phổ thông, công nhân, nông dân, buôn bán nhỏ lẻ ...
Họ nghèo là vì sức lao động, giá trị làm ra nó ko tương xứng với vật giá, với mức sống nên ko có hoặc ko thể tích lũy, nên có thể gọi là nghèo. Làm bao nhiêu xào hết bấy nhiêu, khi có biến cố gì là hổng giò.
Nguyên nhân cũng là do cuộc sống và xã hội ở VN, lương và giá trị lao động ko tương xứng với vật giá, nhà cửa, chi phí cho giáo dục, y tế ... cái này t ko bàn sâu.
Ngoài ra nó còn 1 khía cạnh khác là thói quen tiêu xài và hưởng thụ của họ. T đi đi về về VN mỗi năm và t hay lê la chợ búa nhìn cuộc sống, nhìn người dân . Và ngay cả trong gia đình t là 1 ví dụ, bà dì của t bả bán xôi 1 ngày lời cả triệu nhưng con bả thằng anh họ t nó cứ bán nhưng nó cứ chơi, cứ ăn nhậu, số đề, gái gú đều đều. Cho nên bán mấy chục năm nay mà đến khi bả bệnh cần 10tr cho bả khám bệnh thì trong nhà ko có đến 10tr. Muốn sửa cái nhà bếp, nhà sau cỡ vài chục triệu cũng cứ nói ko biết khi nào mới có tiền sửa.
Thằng khác làm điện lạnh, có tiệm, thu nhập nó 1 tháng cũng ko dưới 20tr nhưng tuần nào nó cũng tụ họp bạn bè 2 ngày nhậu, ăn sáng, cafe, thuốc lá, vé số ... Nó cũng nói định sửa cái tiệm lại chút mà chưa có tiền.
Cá nhân t nghĩ đó là do thói quen tiêu xài và hưởng thụ nào giờ của dân mình, đại đa số, chỉ thấy trước mắt, bữa nào hay bữa đó. Cho nên từ đó nghèo nó sẽ mãi nghèo, khó vươn lên được.
Còn câu hỏi làm sao để thoát nghèo thì nó đơn giản, nhưng t thấy ít người nhận thức dc và có khi họ ko muốn.
Với t muốn thoát nghèo thì tiêu xài tiết kiệm lại, cố gắng làm thêm việc, nâng cao học hỏi kỹ năng, tay nghề hoặc cập nhật thêm kiến thức. Tùy trình độ và khả năng tiếp thu, nhưng nếu đã muốn thoát nghèo thì buộc phải vậy.
Xã hội và cuộc sống hiện tại thì khó mà giàu lên hay khá dc nếu chỉ làm ăn bình thường, nhưng nếu cố gắng thí sẽ THOÁT NGHÈO và khác với hiện tại.
 
Theo t thấy nghèo thì nó cũng phân loại ra nhiều dạng. Nghèo khổ, chạy ăn từng bữa như những người buôn gánh bán bưng, bán vé số, những hộ nghèo ở các làng quê, vùng sâu vùng xa , mức sống chỉ tối thiểu. Hoặc là người nghèo là người ko có tiền, ko có tài sản, ko có các phúc lợi xã hội tốt.
Vậy thì tầng lớp đó khá đông, t nói về cái thứ 2 đi, những người ko có tích lũy, hoặc ko thể có dư để tích lũy. Đó là tầng lớp lao động phổ thông, công nhân, nông dân, buôn bán nhỏ lẻ ...
Họ nghèo là vì sức lao động, giá trị làm ra nó ko tương xứng với vật giá, với mức sống nên ko có hoặc ko thể tích lũy, nên có thể gọi là nghèo. Làm bao nhiêu xào hết bấy nhiêu, khi có biến cố gì là hổng giò.
Nguyên nhân cũng là do cuộc sống và xã hội ở VN, lương và giá trị lao động ko tương xứng với vật giá, nhà cửa, chi phí cho giáo dục, y tế ... cái này t ko bàn sâu.
Ngoài ra nó còn 1 khía cạnh khác là thói quen tiêu xài và hưởng thụ của họ. T đi đi về về VN mỗi năm và t hay lê la chợ búa nhìn cuộc sống, nhìn người dân . Và ngay cả trong gia đình t là 1 ví dụ, bà dì của t bả bán xôi 1 ngày lời cả triệu nhưng con bả thằng anh họ t nó cứ bán nhưng nó cứ chơi, cứ ăn nhậu, số đề, gái gú đều đều. Cho nên bán mấy chục năm nay mà đến khi bả bệnh cần 10tr cho bả khám bệnh thì trong nhà ko có đến 10tr. Muốn sửa cái nhà bếp, nhà sau cỡ vài chục triệu cũng cứ nói ko biết khi nào mới có tiền sửa.
Thằng khác làm điện lạnh, có tiệm, thu nhập nó 1 tháng cũng ko dưới 20tr nhưng tuần nào nó cũng tụ họp bạn bè 2 ngày nhậu, ăn sáng, cafe, thuốc lá, vé số ... Nó cũng nói định sửa cái tiệm lại chút mà chưa có tiền.
Cá nhân t nghĩ đó là do thói quen tiêu xài và hưởng thụ nào giờ của dân mình, đại đa số, chỉ thấy trước mắt, bữa nào hay bữa đó. Cho nên từ đó nghèo nó sẽ mãi nghèo, khó vươn lên được.
Còn câu hỏi làm sao để thoát nghèo thì nó đơn giản, nhưng t thấy ít người nhận thức dc và có khi họ ko muốn.
Với t muốn thoát nghèo thì tiêu xài tiết kiệm lại, cố gắng làm thêm việc, nâng cao học hỏi kỹ năng, tay nghề hoặc cập nhật thêm kiến thức. Tùy trình độ và khả năng tiếp thu, nhưng nếu đã muốn thoát nghèo thì buộc phải vậy.
Xã hội và cuộc sống hiện tại thì khó mà giàu lên hay khá dc nếu chỉ làm ăn bình thường, nhưng nếu cố gắng thí sẽ THOÁT NGHÈO và khác với hiện tại.
Mày nói tương đối chuẩn. Thêm một thành phần nữa là nghèo nhưng chửi đổng. Lười và ngu nhưng ko biết, đồ vạ mọi thứ cho xã hội. Cùng làng cùng xóm nhiều người khá lên rồi mà vẫn cứ u u mê mê. @Chó săn triều đình
 
Mày nói tương đối chuẩn. Thêm một thành phần nữa là nghèo nhưng chửi đổng. Lười và ngu nhưng ko biết, đồ vạ mọi thứ cho xã hội. Cùng làng cùng xóm nhiều người khá lên rồi mà vẫn cứ u u mê mê. @Chó săn triều đình
Nói chung với xã hội và tình hình chung thì nếu muốn làm gì để vươn lên để có dư chút, có dư thôi, đừng nói khá hay giàu thì hơi khó. Nhưng nếu bất mãn vì mình đã ko có sức ko có tài mà chửi hay nằm thẳng thì cũng ko giải quyết dc gì, chỉ đi vào ngõ cụt.
T có mấy thằng em hồi trước tụi nó cũng ở SG làm bên F&B, du lịch, dịch vu nhưng sau đó 1 thằng về Bến Tre mở quán hải sản cũng khá, một thằng có 3 đứa con về Mù Căng Chải làm, cũng êm, nó rủ t ra chơi hoài, một bà chị bán cơm , trước cũng đề đóm, giờ lo chuyên tâm mua bán thì đang sửa nhà, cưới vợ cho thằng con trai.
T từng nghĩ, ví dụ như t là 1 thằng 24-25t vô SG đi học đi mà giờ t ko có việc làm t chạy Grab, giờ ko lẽ t chạy vậy hoài. Mà t đang thanh niên sức dài vai rộng, t có thể tìm 1 cái nghề nào đó xin theo làm thợ phụ, học việc. Thí dụ như thợ nhôm kiếng, điện lạnh, điện nước, handyman á. Giờ rảnh t chạy Grab để nuôi miệng, sau 2-3 năm thì t cũng có 1 cái gì .
 
Nghèo thì do hoàn cảnh mà ra. T thấy dân nghèo đa số xuất thân từ các vùng quê, hoang vắng. Tụi nó ít học, ko có của cải gì, thêm những tư tưởng lệch lạc, cũ kỹ. Họ sống trong các hẻm, ngóc chật hẹp, làm các công việc chân tay như phụ hồ, dọn nhà, phục vụ,…
Để thoát nghèo thì phải thay đổi tư duy thôi. T ví dụ như này. Một thằng ngu chả biết gì về công nghệ, thông tin về đời sống xung quanh. Nó cũng ko có các mối quan hệ lành mạnh. Giờ đưa cho nó 1 cọc tiền thì nó cũng chỉ giữ đó để tiêu dần, ko biết đâu tư vào đâu để sinh lời. Tệ hơn là cầm tiền đi đánh bài, đánh bạc với ý định kiếm ăn. Nhưng kết quả là thua sạch, đâm ra tức giận, hận thù, trách móc số phận. Đó là cái điển hình của bọn nghèo.
 
T thấy nghèo khổ có 2 dạng, nghèo vật chất và nghèo tinh thần.
Đa phần nói nghèo ngta sẽ nghĩ ngay đến nghèo vật chất. Nó là cái vòng lẩn quẩn, ai nhận ra nó thì sẽ có tương lai thoát nghèo.
Người nghèo thì phải bươn chải từng ngày để sống, lo lắng ngày mai làm sao để có tiền trang trải. Do mãi suy nghĩ v nên không có thời gian để nghĩ thoáng đầu ra tại sao lại nghèo.
Họ kiếm tiền ít vì công việc họ làm không mang lại nhiều giá trị cho xã hội. Hoặc làm việc với năng suất thấp.
Sống trong nghèo khổ nên nhụt chí, tự ti, không có ý chí phấn đấu.
Thấy cái lợi trước mắt là làm liền, không suy tính hậu quả, tham bát bỏ mâm.
 
Theo t ng nghèo là người phải dành rất nhiều % trong thu nhập của họ cho các nhu cầu cơ bản như ăn uống, sinh hoạt,... Những nhu cầu chỉ để duy trì sự sống cho cơ thể.
1/ Họ ở khắp nơi trên quả đất từ những vùng xa xôi hẻo lánh cho đến phồn hoa đô thị.
2/ CV của họ rất đa dạng, nhưng theo tao phần lớn là cv chân tay lao động. Họ có nhận thức và tư duy về cái nghèo của mình nhưng mắc kẹt ở hành động vì k biết phải hành động gì hoặc đủ kiên trì, kiến thức để theo đuổi con đường thoát nghèo.
4/ Trả lời trước: Có
3/ Nghèo là khổ. Tóm lại như các cụ nói là cái khó bó cái khôn. Thoát nghèo về mặt chủ quan cần quá nhiều thứ mà phần đông ng nghèo khó mà đáp ứng, về mặt khách quan thì vô vàn yếu tố. Có 1 cách thoát nghèo nhanh nhất là xã hội định giảm chuẩn nghèo, một con đường khác khó hơn là con đường học hành.
M hiểu đời đấy
Họ nhận thức đc cái nghèo, và luôn mong muốn thoát khỏi
Nhưng họ chỉ dừng lại ở đây. Với suy nghĩ mà thôi.
Họ nghèo nên khó khăn và họ sợ hãi, lo lắng, k biết làm sao. Vòng vây đói nghèo càng bủa vây họ.
Tầng lớp quyết định thông tin mà họ tiếp cận, từ thông tin hình thành tư duy, dẫn đến hành động và mới có kết quả. Người không bao giờ tiếp cận với thông tin đúng đắn và thông tin giá trị.
Vậy nên để thoát khỏi nghèo đói. Thật sự khó, đòi hỏi kỷ luật kiên nhẫn và kiên trì ngoài ra cần thêm nguồn lực giúp đỡ từ bên ngoài
 
Top