Chả là tao đang yêu một mẹ đơn thân, gia cảnh khá phức tạp.
Ck mất để lại hai đứa con riêng của ck và 2 đứa con chung, có bố mẹ già gần 80 tuổi.
Con cô ấy thì cả hai đứa đều bệnh, 3 tháng là phải tốn 10tr tiền viện.
Tụi tao xuất phát từ tình cảm chân thành, cô ấy cũng không đòi hỏi gì ở tao nhiều, t chỉ nói là mỗi tháng sẽ chu cấp cho cô ấy một phần.
Chuyện bắt đầu là khi t hỏi 4 năm nữa em có cưới được không? Vì năm nay tao cũng 36 rồi, 1 đời vợ nhưng chưa có con.
Cô ấy thì nói là đợi bố mẹ ck qua đời thì mới tính đến lập gia đình.
Mà đợi đến ngày đó thì cũng phải trên 10 năm và khi đó con cô ấy đã lớn. Sau 2 ngày nhắn qua nhắn lại thì cô ấy nói rất yêu tao nên muốn tao tìm cho mình một hạnh phúc. Lúc 2 đứa giận nhau đã hủy kb cả zalo lẫn fb nhưng cô ấy lại nhắn kết bạn trở lại vì không muốn mất liên lạc.
Sau đó cô ấy nói thêm sẽ cặp bồ với ng có thể lo cho cô ấy, và cô ấy nói t biết là ông ta cho cô ấy 1 tháng 10tr, 10tr ở quê thì cũng khá cao rồi. Nhưng điều kiện ông ta đưa ra là kiểm soát mọi thời gian rảnh của cô ấy, nghĩa là gọi zalo cho nhau từ lúc ngủ dậy, đêm rảnh lại gọi.
Cô ấy muốn dừng lại với t. Lần đó t ra tìm gặp sau mấy ngày mất ăn mất ngủ, cô ấy không chịu được mà lại quay lại tiếp tục với tao.
Bây giờ cô ấy nhớ t thì chỉ call đc cho tao trong thời gian làm việc mà thôi.
Hôm nay, vừa ân ái mặn nồng xong. Về nhà t dặn là nói chuyện với ng ta ít thôi. Vì tao biết có một thuật gọi là thôi miên tâm trí. Cô ấy cũng hứa là đi ngủ sớm. Nhưng một lúc sau t call thì zalo vẫn bận. Uống mấy lon bia lòng lại nặng trĩu.
Mặc dù cô ấy không nói thẳng ra với t là yêu t nhưng cũng cặp với ng khác.
T thì không giàu sang gì, mới nghỉ bảo vệ và chuẩn bị bán vịt quay, hoàn cảnh cũng chưa chu cấp cho cô ấy được.
T hơi nặng lòng nên lên đây tâm sự với chúng m, ai đọc hết thì cho vài lời góp ý để t nhẹ nhàng hơn được không?
Tml có ảnh SGM này ko gửi lên ae thẩm cho, xấu thì giải tán, đẹp thì cố 4 năm cho nó ấm cúng