TQ: Huyền thoại ngành dệt may Chiết Giang tự tử

Làm chủ doanh nghiệp cty cũng khổ,
Đa số các cty đều nợ ngân hàng, trái phiếu, ảnh hưởng cổ đông.
Nhiều khi họ biết tình hình không ổn muốn tuyên bố phá sản cho nhẹ người nhưng không được, chủ nợ hay cổ đông, ngân hàng sẽ không cho phép tuyên bố.
Mà càng kinh doanh, càng lỗ càng nợ càng lún sâu.
Suốt ngày họp giải pháp tìm cách giải quyết vấn đề.
Áp lực nên tự sát.
 
Làm chủ doanh nghiệp cty cũng khổ,
Đa số các cty đều nợ ngân hàng, trái phiếu, ảnh hưởng cổ đông.
Nhiều khi họ biết tình hình không ổn muốn tuyên bố phá sản cho nhẹ người nhưng không được, chủ nợ hay cổ đông, ngân hàng sẽ không cho phép tuyên bố.
Mà càng kinh doanh, càng lỗ càng nợ càng lún sâu.
Suốt ngày họp giải pháp tìm cách giải quyết vấn đề.
Áp lực nên tự sát.
Từ chủ doanh nghiệp thành con nợ. Mỗi sáng thức giấc là lại có thêm vài chục triệu tiền lãi cần trả nợ
 
Nói thì dễ vcl. Cách đây 8 năm tao bắt đầu xây dựng một đội ngũ vài anh em tao coi như tâm phúc. Tao đối xử đúng kiểu anh em người nhà, tao có miếng thịt thì cũng chia cho ae miếng cá, từ lúc chúng nó bơ vơ, nhà có việc tao cũng hỏi han ứng trước tiền.
Có lúc công việc không thuận lợi, tao cũng đứng ra che chắn chứ cũng ko để đứa nào làm bia đỡ. Việc thì giao là tin, tao giao phó cả mảng và cho chúng nó chủ động quyết định.
Mà cái đcm, lúc đủ lông đủ cánh bắt đầu có ý tách riêng. Còn cả chuyện mập mờ sau lưng, làm không báo cáo, phò theo sếp khác.
Cũng may, việc lớn tao đã xong. Tao ngẫm lại làm đéo có tâm phúc, chỉ vì lợi ích cả thôi. Lúc lợi ích không đủ, nó đủ lông cánh kiểu đéo gì cũng có ý riêng. Tao muốn xử thì cũng chả khó, nhưng nghĩ chúng nó cũng chưa quá đáng, vs chút tình nghĩa nên thôi. Giờ an nhiên xây cái khác.
Nhớ thằng bạn (hội tao đều có số má hồi đi học) lúc ra trường nó bảo, mày cái gì cũng giỏi, nhưng đối với người thật quá. Đúng là mấy mươi năm đéo sửa đc.
Người Việt ra làm ăn tao gặp cái này nhiều, tin tưởng nên nhiều cái xuề xòa, để mấy thằng em nó tìm được cách chen vào dòng hàng, lấy được bí mật là nó té ra cạnh tranh ngược lại.
Ông anh tao quen, đang độc quyền 1 công nghệ được chuyển giao từ nước ngoài, thằng đệ tử nó kiếm được đơn vị cung cấp hóa chất tương tự nó âm thầm lập cty riêng, đàm phán lại với khách hàng deal giá rẻ hơn. Ông anh tao đến mùa không thấy khách hàng gọi mới tìm hiểu thì chuyện đã rồi.
 
Bài Bắc Bờ Ling bờ lủng là 1 thể loại xàm Lồn...
Ca từ vớ vẩn, Bắc ninh đéo nào vốn trọng chữ tình, truyền thống hay điển tích nào khẳng định xứ nó trọng chữ tình hơn các xứ khác. Nếu xét về các thể loại trọng lễ nghi văn hóa thì tuổi Lồn so với Huế nhé.....Còn cái phần "các dân chơi quay đầu".. ủa nhét vô cho đủ chữ hay đủ vần chứ đéo có ý nghĩa con cặc gì hết..
Nguyên cả bài đéo hiểu muốn nói vấn đề gì, nhắn nhủ thông điệp gì.... Nói túm cái quần què lại nhạc nghe giải trí thì cũng đc, ý nghĩa đéo có chiều sâu đéo có... Tự hào cái con cặc.. hết....
 
Từ chủ doanh nghiệp thành con nợ. Mỗi sáng thức giấc là lại có thêm vài chục triệu tiền lãi cần trả nợ
Đã đâm lao thì phải theo lao.
Làm doanh nghiệp cty giống buôn mai thúy vậy.
Tuyên bố phá sản, rút lui, ngừng kinh doanh là 1 đám vào uy hiếp, đe doạ cả gia đình.
Rút ra không được.
Nợ nó vẫn cứ tăng.
 
Nói thì dễ vcl. Cách đây 8 năm tao bắt đầu xây dựng một đội ngũ vài anh em tao coi như tâm phúc. Tao đối xử đúng kiểu anh em người nhà, tao có miếng thịt thì cũng chia cho ae miếng cá, từ lúc chúng nó bơ vơ, nhà có việc tao cũng hỏi han ứng trước tiền.
Có lúc công việc không thuận lợi, tao cũng đứng ra che chắn chứ cũng ko để đứa nào làm bia đỡ. Việc thì giao là tin, tao giao phó cả mảng và cho chúng nó chủ động quyết định.
Mà cái đcm, lúc đủ lông đủ cánh bắt đầu có ý tách riêng. Còn cả chuyện mập mờ sau lưng, làm không báo cáo, phò theo sếp khác.
Cũng may, việc lớn tao đã xong. Tao ngẫm lại làm đéo có tâm phúc, chỉ vì lợi ích cả thôi. Lúc lợi ích không đủ, nó đủ lông cánh kiểu đéo gì cũng có ý riêng. Tao muốn xử thì cũng chả khó, nhưng nghĩ chúng nó cũng chưa quá đáng, vs chút tình nghĩa nên thôi. Giờ an nhiên xây lại cái khác.
Nhớ thằng bạn (hội tao đều có số má hồi đi học) lúc ra trường nó bảo, mày cái gì cũng giỏi, nhưng đối với người thật quá. Đúng là mấy mươi năm đéo sửa đc.
Mày phải nhớ 1 câu: CAO THỦ LUÔN ĐỘC HÀNH

Hổ nó chúa sơn lâm nên nó luôn đi 1 mình

Còn ko thì mày phải học theo Sư tử. Sư tử nó đi theo đàn, nhưng trong đàn chỉ có 1 con đực, còn lại cái hết

Tao đang đi theo kiểu sư tử.
 
Ngành dệt may của Việt Nam: kim ngạch xuất khẩu khoảng $40 tỷ (~ 10% tổng kim ngạch xuất khẩu), trong đó:
- nhập khẩu vải thành phẩm: 6 tỷ mét vải thành phẩm trên nhu cầu 6.8 tỷ mét phục vụ cho hàng xuất khẩu, trong đó khoảng 55% nhập khẩu từ Trung Quốc.
Về bông và xơ sợi không thể ước tính do số liệu cực kỳ rời rạc, không được công bố.
Nhiêu đó là đủ biết ai nhảy lầu tiếp theo rồi.
Xin hãy xót thương con dân nước Việt.
:burn_joss_stick:
m lo hão đi, đ.éo nhập đc nguyên liệu từ Khựa thì nhập từ thằng khác
bán đc hàng hay không đ.éo phụ thuộc vào giá thành sản xuất mà phụ thuộc vào thuế quan.
Đ.éo đàm phán đc thuế quan với Mẽo mới chết.

trường hợp Khựa tự tử này càng cho thấy nguồn nguyên liệu đ.éo quan trọng, Khựa nó là th đầu nguồn nguyên liệu luôn mà còn đ.éo chịu nhiệt được với cái thuế quan của Mỹ. Thì bọn đi nhập nguyên liệu từ Khựa ảnh hưởng đ.éo gì nhiều.
 
Mày phải nhớ 1 câu: CAO THỦ LUÔN ĐỘC HÀNH

Hổ nó chúa sơn lâm nên nó luôn đi 1 mình

Còn ko thì mày phải học theo Sư tử. Sư tử nó đi theo đàn, nhưng trong đàn chỉ có 1 con đực, còn lại cái hết

Tao đang đi theo kiểu sư tử.
Tức là mày chỉ thuê toàn mái thôi à. Vcl, cầm quần mấy con đấy mệt chết bà.
 
Đã đâm lao thì phải theo lao.
Làm doanh nghiệp cty giống buôn mai thúy vậy.
Tuyên bố phá sản, rút lui, ngừng kinh doanh là 1 đám vào uy hiếp, đe doạ cả gia đình.
Rút ra không được.
Nợ nó vẫn cứ tăng.
Thì bởi vậy dân chúng mới đi đầu cơ BĐS cho nhẹ đầu (có rủi ro nhưng vẫn dễ kiếm tiền hơn sản xuất).

Ván cờ này sắp tàn rồi. Chuẩn bị reset thị trường. Đào thải tất cả doanh nghiệp/chủ doanh nghiệp yếu kém, ăn xõi, ở thì như mấy thằng thuốc giả, hàng giả Kera của thằng Quanh Linh Vlog. kiếm ăn bằng quan hệ,.... Ván sau hy vọng cơ chế sẽ tạo ra tầng lớp chủ doanh nghiệp tử tế hơn.
 
Nói thì dễ vcl. Cách đây 8 năm tao bắt đầu xây dựng một đội ngũ vài anh em tao coi như tâm phúc. Tao đối xử đúng kiểu anh em người nhà, tao có miếng thịt thì cũng chia cho ae miếng cá, từ lúc chúng nó bơ vơ, nhà có việc tao cũng hỏi han ứng trước tiền.
Có lúc công việc không thuận lợi, tao cũng đứng ra che chắn chứ cũng ko để đứa nào làm bia đỡ. Việc thì giao là tin, tao giao phó cả mảng và cho chúng nó chủ động quyết định.
Mà cái đcm, lúc đủ lông đủ cánh bắt đầu có ý tách riêng. Còn cả chuyện mập mờ sau lưng, làm không báo cáo, phò theo sếp khác.
Cũng may, việc lớn tao đã xong. Tao ngẫm lại làm đéo có tâm phúc, chỉ vì lợi ích cả thôi. Lúc lợi ích không đủ, nó đủ lông cánh kiểu đéo gì cũng có ý riêng. Tao muốn xử thì cũng chả khó, nhưng nghĩ chúng nó cũng chưa quá đáng, vs chút tình nghĩa nên thôi. Giờ an nhiên xây lại cái khác.
Nhớ thằng bạn (hội tao đều có số má hồi đi học) lúc ra trường nó bảo, mày cái gì cũng giỏi, nhưng đối với người thật quá. Đúng là mấy mươi năm đéo sửa đc.
Chỗ này tương đồng. Chắc là tôi lớn tuổi hơn em nhiều. Nhưng mà trải nghiệm rồi, nên nói với em là mình cứ tốt với họ, cho dù thế nào rồi cũng sẽ được người khác giúp mình. Tiếng lành đồn xa lắm, nhất là trong một ngành hẹp.
 
Làm chủ doanh nghiệp cty cũng khổ,
Đa số các cty đều nợ ngân hàng, trái phiếu, ảnh hưởng cổ đông.
Nhiều khi họ biết tình hình không ổn muốn tuyên bố phá sản cho nhẹ người nhưng không được, chủ nợ hay cổ đông, ngân hàng sẽ không cho phép tuyên bố.
Mà càng kinh doanh, càng lỗ càng nợ càng lún sâu.
Suốt ngày họp giải pháp tìm cách giải quyết vấn đề.
Áp lực nên tự sát.
Phá sản thanh lý tài sản trả nợ


Cá nhân không chịu trách nhiệm
 
Nói thì dễ vcl. Cách đây 8 năm tao bắt đầu xây dựng một đội ngũ vài anh em tao coi như tâm phúc. Tao đối xử đúng kiểu anh em người nhà, tao có miếng thịt thì cũng chia cho ae miếng cá, từ lúc chúng nó bơ vơ, nhà có việc tao cũng hỏi han ứng trước tiền.
Có lúc công việc không thuận lợi, tao cũng đứng ra che chắn chứ cũng ko để đứa nào làm bia đỡ. Việc thì giao là tin, tao giao phó cả mảng và cho chúng nó chủ động quyết định.
Mà cái đcm, lúc đủ lông đủ cánh bắt đầu có ý tách riêng. Còn cả chuyện mập mờ sau lưng, làm không báo cáo, phò theo sếp khác.
Cũng may, việc lớn tao đã xong. Tao ngẫm lại làm đéo có tâm phúc, chỉ vì lợi ích cả thôi. Lúc lợi ích không đủ, nó đủ lông cánh kiểu đéo gì cũng có ý riêng. Tao muốn xử thì cũng chả khó, nhưng nghĩ chúng nó cũng chưa quá đáng, vs chút tình nghĩa nên thôi. Giờ an nhiên xây lại cái khác.
Nhớ thằng bạn (hội tao đều có số má hồi đi học) lúc ra trường nó bảo, mày cái gì cũng giỏi, nhưng đối với người thật quá. Đúng là mấy mươi năm đéo sửa đc.
tâm phúc cặc gì, m làm sếp thì m tìm nhân viên chia đầu việc thôi, mà cũng phải giấu nghề ko để chúng nó biết hết nữa. Ở cái xứ này thằng đéo nào mà chẳng như mày nói, như mấy thằng đệ kia nó còn chơi đẹp, t còn gặp trường hợp trước lúc đi còn kéo khách, phá công ty cũ. Nói chung tìm được người tâm phúc như mày nói khó lắm
 
Sắp tới, trong vòng 3 năm tới, chắc chắn dệt may VN sẽ trải qua 1 giai đoạn lọc xác, cào chảy máu tận xương tủy... từng bước tự chủ vùng nguyên vật liệu.

Khi đó nông nghiệp quy mô lớn sẽ cất cánh như vùng bông, lanh, tơ tằm, xơ dừa...

Khi nông nghiệp quy mô lớn cất cánh thì những ngành phụ trợ nông nghiệp như phân bón, kỹ thuật chăm sóc, cơ giới hóa mới đi theo.

Cơ hội thì đầy ra, nhưng với tư duy như hiện nay của nhà nước thì tao ko thấy có 1 ai có tầm nhìn đủ lớn cả.

Nói chugn giật gấu vá vai đến khi đẩy trách nhiệm lên thằng khác.
 
Nói thì dễ vcl. Cách đây 8 năm tao bắt đầu xây dựng một đội ngũ vài anh em tao coi như tâm phúc. Tao đối xử đúng kiểu anh em người nhà, tao có miếng thịt thì cũng chia cho ae miếng cá, từ lúc chúng nó bơ vơ, nhà có việc tao cũng hỏi han ứng trước tiền.
Có lúc công việc không thuận lợi, tao cũng đứng ra che chắn chứ cũng ko để đứa nào làm bia đỡ. Việc thì giao là tin, tao giao phó cả mảng và cho chúng nó chủ động quyết định.
Mà cái đcm, lúc đủ lông đủ cánh bắt đầu có ý tách riêng. Còn cả chuyện mập mờ sau lưng, làm không báo cáo, phò theo sếp khác.
Cũng may, việc lớn tao đã xong. Tao ngẫm lại làm đéo có tâm phúc, chỉ vì lợi ích cả thôi. Lúc lợi ích không đủ, nó đủ lông cánh kiểu đéo gì cũng có ý riêng. Tao muốn xử thì cũng chả khó, nhưng nghĩ chúng nó cũng chưa quá đáng, vs chút tình nghĩa nên thôi. Giờ an nhiên xây lại cái khác.
Nhớ thằng bạn (hội tao đều có số má hồi đi học) lúc ra trường nó bảo, mày cái gì cũng giỏi, nhưng đối với người thật quá. Đúng là mấy mươi năm đéo sửa đc.
xã hội VN toàn kim tiền, đạo đức xuống cấp...anh em ruột còn chém nhau vì đất, thì làm gì có mấy ai tín nghĩa. Mấy bà Hồng Vân, Quyền Linh...có thiếu tiền đâu mà vẫn vì vài đồng bạc mà bán rẻ lương tâm, hại biết bao người. Sống ở xã hội VN thì luôn phải có tâm phòng người. CS áp lực vl. M
 
Chỗ này tương đồng. Chắc là tôi lớn tuổi hơn em nhiều. Nhưng mà trải nghiệm rồi, nên nói với em là mình cứ tốt với họ, cho dù thế nào rồi cũng sẽ được người khác giúp mình. Tiếng lành đồn xa lắm, nhất là trong một ngành hẹp.
Có lẽ cũng tại mệnh, em Vô chính diệu, vốn là hợp làm phó hoặc quân sư. Với trên cùng gánh cho Trưởng, với dưới đối nhân với thuộc cấp. Vì không tìm được người xứng để phò mà đứng mũi chịu sào nên thế. Cái sai cũng là lấy cái tính cách đấy ra quản trị.
Trước cũng chọn 3 đứa thân tín, một trung dung, một bảo thủ, một lanh lợi để tự kìm hãm lẫn nhau. Cũng ràng buộc cả ngoài lợi ích. Nhưng có lẽ tâm không đủ lạnh, đủ quyết đoán như người làm trưởng.
Giờ đứng sau sếp Phó tổng có lẽ đúng vị trí hơn, đc cái tự tin, bảo anh yên tâm kể cả không quản được anh đập hết đi em giúp anh xây lại.
 
Sắp tới, trong vòng 3 năm tới, chắc chắn dệt may VN sẽ trải qua 1 giai đoạn lọc xác, cào chảy máu tận xương tủy... từng bước tự chủ vùng nguyên vật liệu.

Khi đó nông nghiệp quy mô lớn sẽ cất cánh như vùng bông, lanh, tơ tằm, xơ dừa...

Khi nông nghiệp quy mô lớn cất cánh thì những ngành phụ trợ nông nghiệp như phân bón, kỹ thuật chăm sóc, cơ giới hóa mới đi theo.

Cơ hội thì đầy ra, nhưng với tư duy như hiện nay của nhà nước thì tao ko thấy có 1 ai có tầm nhìn đủ lớn cả.

Nói chugn giật gấu vá vai đến khi đẩy trách nhiệm lên thằng khác.
t thấy m hơi coi thường đầu óc của bộ sậu khốt Tâm Lô + Vedan quá
cái phát triển nông nghiệp của m nói chỉ là phần ngọn, còn hiện tại cái mà TL+VĐ thực hiện là giải quyết phần gốc

tình hình Tập pooh nó cương hết mức và Trump bóp Tầu mạnh hơn cả tưởng tượng như này cho thấy bộ sậu lãnh đạo đã dự đoán phần lớn đc, cho nên mạnh tay nhanh chóng thực hiện cải cách hành chính để đua theo.
Xưa giờ bộ m địa phương VN vốn trì trệ, bo bo kiếm lợi bản thân, ko chịu động não tiến lên. Ví như mấy tỉnh miền Bắc (Nam Định, Thái Bình...) này nọ biển có mà kinh tế cứ bám víu và hướng đến HN mà kiếm ăn, các tỉnh ko biển Hải Dương, Hưng Yên, Hà Nam... cũng thế nốt.

Giờ gộp tỉnh vào với tiêu chí có biển thì th nào cũng có quỹ đất rộng hơn, có con đường biển tự chủ, có năng lực phát triển kinh tế hoàn chỉnh từ: nông nghiệp, công nghiệp, du lịch, cảng biển.. , ko cần thiết phải bám vào HN nữa - tài nguyên vừa ít hơn mà còn phải cạnh tranh nhau chia chác.

SG giờ còn rộng hơn cả Thượng Hải, có cả cảng biển quốc tế. Ý đồ muốn hớt váng trục lợi việc Khựa đi xuống là rất rõ ràng. Trump còn đánh thuế cả tầu biển quốc tịch Khựa và tầu biển do ctyKhựa đóng nữa. 2 ngành vận tải biển và đóng tầu VN có cơ hội rất lớn - cơ hội vươn tầm quốc tế, vận tải biển phát triển là ngoại thương phát triển, đồng nghĩa sản xuất nông nghiệp gì cũng có cơ hội.

ý đồ và trí tuệ rất tốt, đã thực hiện được bước đầu khó nhằn. Có thành công hay không thì:
- phụ thuộc vào đàm phán Trump, có chia chác lợi ích cho VN nhiều hay ko.
- Cải cách bộ máy rồi. Tâm lô và bộ sậu có thay đổi cơ chế chọn người tài trong bộ máy, có cởi trói cho tư nhân như tuyên bố không? Chứ nếu là mấy con người cũ thì các tỉnh mới vẫn sẽ trì trệ như cũ dù giờ đã được tạo điều kiện cho có Năng Lực tự phát triển.
 

Có thể bạn quan tâm

Top