
Bs. Thuy Trang Nguyen
Tổng kho Long Bình, tọa lạc tại tỉnh Biên Hòa, từng là trung tâm hậu cần quân sự lớn nhất Đông Nam Á trong thời kỳ chiến tranh Việt Nam. Theo các tài liệu giải mã và lời kể của nhiều nhân chứng, tổng kho này có diện tích tương đương một phần ba diện tích thành phố Sài Gòn trước năm 1975.
Ẩn sâu dưới lòng đất là hệ thống bốn tầng hầm đồ sộ, được xây dựng kiên cố bằng bê tông cốt thép, với các cửa chống nổ, hành lang ngầm, và hệ thống thông gió ngụy trang.
Tầng mặt đất lưu trữ lượng đạn dược khổng lồ, từ đạn súng cá nhân, súng đại liên, lựu đạn, mìn sát thương cho đến đạn pháo cỡ lớn. Lượng đạn dược tích trữ tại đây đủ để duy trì giao chiến quy mô lớn trong suốt mười năm không cần tiếp tế.
Tầng một dưới mặt đất tập trung hàng trăm chiến xa M48 Patton, pháo tự hành, xe thiết giáp, xe vận tải, và xe jeep, cùng đầy đủ kho phụ tùng, nhiên liệu và trạm bảo trì di động.
Tầng thứ hai chứa các loại vũ khí mới trong vòng thử nghiệm. Nổi bật nhất là các loại bom chân không, trong đó có bom CBU 55, cùng với các thiết bị gây nhiễu điện tử, radar định hướng tầm xa, và hệ thống vũ khí tự động hóa.
Tầng thứ ba, tầng sâu nhất, được thiết kế thành trung tâm chỉ huy chiến tranh điện tử, lắp đặt hệ thống truyền tin đa lớp, thiết bị mã hóa, các máy tính IBM mainframe thế hệ mới nhất thời đó. Cùng với đó là kho lương thực, quân trang và nhu yếu phẩm khổng lồ đủ duy trì sinh hoạt cho hàng chục ngàn quân nhân trong nhiều năm.
Trong số các loại vũ khí bí mật lưu trữ tại Long Bình, bom CBU 55 là một thứ vũ khí đặc biệt. Đây không phải loại bom gây nổ bằng sóng chấn động đơn thuần, mà là vũ khí chân không hút cạn dưỡng khí trong phạm vi rộng lớn. Khi phát nổ, đám mây khí lan tỏa tức thì và hút sạch không khí, khiến mọi sinh vật trong vùng ảnh hưởng tử vong do thiếu oxy mà không để lại dấu vết cháy nổ thông thường.
Sau khi Mỹ rút quân, còn sót lại hai quả bom CBU 55 tại căn cứ Tân Sơn Nhất. Vào tháng tư năm 1975, khi trận chiến Xuân Lộc diễn ra ác liệt, tướng Trần Văn Minh, tư lệnh Không Quân Việt Nam Cộng Hòa, đã ra lệnh sử dụng một quả bom CBU 55. Một chiến đấu cơ A 37 cất cánh từ Tân Sơn Nhất, mang theo quả bom duy nhất còn hoạt động, và thả xuống đội hình quân Bắc Việt tại Xuân Lộc.
Vụ nổ xảy ra không gây tiếng nổ dữ dội nhưng tạo ra một vùng chân không rộng hơn năm trăm mét. Hơn ba trăm lính Bắc Việt tử vong ngay lập tức vì mất dưỡng khí, không hề có dấu hiệu trúng đạn hay cháy nổ.
Quả bom thứ hai bị hỏng ngòi nổ, được ******** thu giữ sau ngày 30 tháng tư. Đến năm 1979, khi chiến tranh biên giới Việt Trung nổ ra, quả bom CBU 55 này được các kỹ sư quân đội ******** cải biến bằng một thiết bị kích nổ điện đơn giản, gắn lên xe tải vận chuyển ra chiến trường Lạng Sơn.
Khi kích nổ giữa đội hình tập trung của quân Trung Quốc, quả bom tạo ra vùng chân không khổng lồ, tiêu diệt gần một sư đoàn quân Trung Quốc chỉ trong vài phút. Sự kiện này chưa bao giờ được công bố chính thức, cả phía Việt Nam lẫn Trung Quốc đều giấu kín tổn thất nhằm tránh gây xôn xao dư luận.
Ngày nay, giữa những khu công nghiệp mọc lên trên vùng đất Long Bình cũ, ít ai còn nhớ rằng sâu dưới chân mình, từng tồn tại một thành phố ngầm quân sự với những vũ khí ghê gớm nhất của thế giới thời chiến tranh lạnh. Tổng kho Long Bình và những bí mật của nó vẫn đang im lặng ngủ yên dưới lớp đất, mang theo những trang sử chưa từng được viết ra.
Tổng kho Long Bình, tọa lạc tại tỉnh Biên Hòa, từng là trung tâm hậu cần quân sự lớn nhất Đông Nam Á trong thời kỳ chiến tranh Việt Nam. Theo các tài liệu giải mã và lời kể của nhiều nhân chứng, tổng kho này có diện tích tương đương một phần ba diện tích thành phố Sài Gòn trước năm 1975.
Ẩn sâu dưới lòng đất là hệ thống bốn tầng hầm đồ sộ, được xây dựng kiên cố bằng bê tông cốt thép, với các cửa chống nổ, hành lang ngầm, và hệ thống thông gió ngụy trang.
Tầng mặt đất lưu trữ lượng đạn dược khổng lồ, từ đạn súng cá nhân, súng đại liên, lựu đạn, mìn sát thương cho đến đạn pháo cỡ lớn. Lượng đạn dược tích trữ tại đây đủ để duy trì giao chiến quy mô lớn trong suốt mười năm không cần tiếp tế.
Tầng một dưới mặt đất tập trung hàng trăm chiến xa M48 Patton, pháo tự hành, xe thiết giáp, xe vận tải, và xe jeep, cùng đầy đủ kho phụ tùng, nhiên liệu và trạm bảo trì di động.
Tầng thứ hai chứa các loại vũ khí mới trong vòng thử nghiệm. Nổi bật nhất là các loại bom chân không, trong đó có bom CBU 55, cùng với các thiết bị gây nhiễu điện tử, radar định hướng tầm xa, và hệ thống vũ khí tự động hóa.
Tầng thứ ba, tầng sâu nhất, được thiết kế thành trung tâm chỉ huy chiến tranh điện tử, lắp đặt hệ thống truyền tin đa lớp, thiết bị mã hóa, các máy tính IBM mainframe thế hệ mới nhất thời đó. Cùng với đó là kho lương thực, quân trang và nhu yếu phẩm khổng lồ đủ duy trì sinh hoạt cho hàng chục ngàn quân nhân trong nhiều năm.
Trong số các loại vũ khí bí mật lưu trữ tại Long Bình, bom CBU 55 là một thứ vũ khí đặc biệt. Đây không phải loại bom gây nổ bằng sóng chấn động đơn thuần, mà là vũ khí chân không hút cạn dưỡng khí trong phạm vi rộng lớn. Khi phát nổ, đám mây khí lan tỏa tức thì và hút sạch không khí, khiến mọi sinh vật trong vùng ảnh hưởng tử vong do thiếu oxy mà không để lại dấu vết cháy nổ thông thường.
Sau khi Mỹ rút quân, còn sót lại hai quả bom CBU 55 tại căn cứ Tân Sơn Nhất. Vào tháng tư năm 1975, khi trận chiến Xuân Lộc diễn ra ác liệt, tướng Trần Văn Minh, tư lệnh Không Quân Việt Nam Cộng Hòa, đã ra lệnh sử dụng một quả bom CBU 55. Một chiến đấu cơ A 37 cất cánh từ Tân Sơn Nhất, mang theo quả bom duy nhất còn hoạt động, và thả xuống đội hình quân Bắc Việt tại Xuân Lộc.
Vụ nổ xảy ra không gây tiếng nổ dữ dội nhưng tạo ra một vùng chân không rộng hơn năm trăm mét. Hơn ba trăm lính Bắc Việt tử vong ngay lập tức vì mất dưỡng khí, không hề có dấu hiệu trúng đạn hay cháy nổ.
Quả bom thứ hai bị hỏng ngòi nổ, được ******** thu giữ sau ngày 30 tháng tư. Đến năm 1979, khi chiến tranh biên giới Việt Trung nổ ra, quả bom CBU 55 này được các kỹ sư quân đội ******** cải biến bằng một thiết bị kích nổ điện đơn giản, gắn lên xe tải vận chuyển ra chiến trường Lạng Sơn.
Khi kích nổ giữa đội hình tập trung của quân Trung Quốc, quả bom tạo ra vùng chân không khổng lồ, tiêu diệt gần một sư đoàn quân Trung Quốc chỉ trong vài phút. Sự kiện này chưa bao giờ được công bố chính thức, cả phía Việt Nam lẫn Trung Quốc đều giấu kín tổn thất nhằm tránh gây xôn xao dư luận.
Ngày nay, giữa những khu công nghiệp mọc lên trên vùng đất Long Bình cũ, ít ai còn nhớ rằng sâu dưới chân mình, từng tồn tại một thành phố ngầm quân sự với những vũ khí ghê gớm nhất của thế giới thời chiến tranh lạnh. Tổng kho Long Bình và những bí mật của nó vẫn đang im lặng ngủ yên dưới lớp đất, mang theo những trang sử chưa từng được viết ra.