Nghèo tiền, nghèo bạc chứ đừng nghèo ý chí. Nếu mày lỡ sinh ra trong nghèo khó và mày tin là cuộc đời mày sẽ nghèo mãi thì mày đúng, hãy an phận mà sống với cái nghèo chứ đừng kêu ca gì cả.
Còn mày đủ ý chí phấn đấu để thoát nghèo thì chuyện giàu có chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Vd Sếp T: 16t ba sếp mất, một mình bà mẹ phải đi làm nuôi 4 đứa con, 3 đứa nghỉ hết (vì mặc cảm đi học ko có ba, và không có tiền...) có mình sếp t là vẫn cố gắng, vừa học vừa làm thêm...
Kết quả: T gọi là Sếp thì m biết địa vị ổng bây giờ rồi đó
VD Bản Thân T: Sn 1990, sống ở xã nghèo của huyện Chợ Gạo bây giờ
Sinh ra trong gia đình không hạnh phúc, ba t thì thương tiền hơn thương mẹ con t nữa, nên 2 mẹ con t về sống với ngoại (chỉ có 1 căn nhà để ở chứ không có của ăn của để gì)
Thời cấp 1, cấp 2 thì đi học về t phải đi lụm ve chai để kiêm thêm (đi học toàn đi bộ vài cây số nên sẵn lụm luôn). Vô lớp thấy tụi bạn t ăn bánh uống nước ngọt mà thèm, cũng chả dám xin or kể lại vs mẹ vì t biết mẹ t đi làm nuôi t là đủ khổ lắm rồi.
Về nhà thì cơm không có ăn, phải đi xin cơm cháy ở mấy quán cơm, sau đó về nấu lại ăn, bữa nào xin được nhiều cơm cháy thì đem phơi khô, để dành cho những hôm không xin được...
Lên cấp 3 thì khá hơn, tao bắt đầu ý thức được CÁI NGHÈO và tao lại có thêm cái bệnh Sĩ Diện, t không muốn nghèo mãi, không muốn ai khi dễ mẹ tao nữa (ở đây nhà thằng nào nghèo sẽ thấy, ba mẹ mày bị ngta coi thường cỡ nào - đi ngoài đường gặp họ không muốn nói chuyện, đám tiệc ngồi chung bàn những họ coi ba mẹ m như không khí...). Ngoài đi học ra t bắt đầu đi làm thêm ở mức "cao cấp hơn" đó là đi đãi nhà hàng (làm theo ca, 1 ca = 75% lương của 1 người làm 8 tiếng, rồi lâu lâu còn có tiền bo, đồ ăn đem về).
Lây lấc cũng qua hết 3 năm cấp 3 ~ 18 năm nghèo khó.
Lên ĐH thì có duyên với mmo, ban đầu chỉ là click quảng cáo kiếm tiền, t còn nhớ mãi cái ngày t nhận 1$ đầu tiên, cảm giác sung sướng như 1k$ bây giờ vậy. Rồi t lại lọt vào nhóm UG (lên google tìm hiểu về UG để hiểu thêm), t học hỏi thêm nhiều thứ, đẩy nhanh tốc độ kiếm tiền của t lên (dĩ nhiên là phạm pháp). Số tiền đó giúp t sống khoẽ trong khoảng thời gian học ĐH và còn có xiền gái gú nữa...
Đến lúc t gần ra trường thì mấy ae trong nhóm, người thì giải nghệ, người thì lần lượt bị bế đi và t cũng bỏ nghề. Sau đó thì mẹ t lại bệnh nặng, số dư tao đang có chuyển sang thành số âm, ôm một đống nợ được thế = căn nhà của 2 mẹ con. Và t lại bỏ nghề UG (vì t tin Nhân Quả)
Rồi đến 2016, t lại biết đến Bitcoin, sau đợt 2017 thì BTC sml, để lại cả 1 thế hệ đu đỉnh (trong đó có t). Thế là t chuyển sang săn coin free (để kiếm thêm vì lương không đủ sống), ban ngày đi làm cty, t vẫn tranh thủ tìm hiểu thêm tại sao BTC lại SML, và rồi t lại phát hiện ra đằng sau mỗi lệnh BUY/SELL thắng thua là cả một quá trình đòi hỏi rất nhiều kỹ năng để giành được chiến thắng,thế là t bắt đầu tìm đọc về PTKT, các biểu đồ nến, sóng elliot, tâm lý giao dịch...
Và giờ đây, khi mà phần lớn mọi người đang hoang mang vì Covid (bị mất việc, giảm lương...), t thì vẫn có thể kiếm tiền từ nghề trade (lâu lâu có mấy kèo thơm bên BĐS hay lướt vàng vật chất t vẫn nhảy vào....)
Nếu mày kiên nhẫn đọc được tới đây, thì t tin là mày đủ khả năng thoát nghèo, có thể đọc xong mày nghĩ t may mắn, nhưng không phải vậy, tao đã làm rất nhiều việc, thử rất nhiều lĩnh vực... cuối cùng t mới tìm được cái lĩnh vực phù hợp với mình. Và những cái t viết ở trên chính là cái "màu hồng" để giúp mày còn niềm tin chứ t mà viết hết cái quá trình chắc phải hết mùa covid mới xong

.
p/s: Đọc chơi thôi, chứ m có rep hay chửi thì chắc lâu lắm t mới chửi lại được, vì t ít onl lắm