zerotohero
Bò lái xe
Trên này cũng nhiều ae hơn tuổi, cũng chạm tứ tuần. Nhưng để đúng chất xam xin phép cứ xưng tao-mày-tml.
Tao 27 tuổi, lấy vợ bằng tuổi, lấy nhau được gần 1 năm.. đang yêu nhau thì bọn tao lỡ có em bé. Nên lúc đấy cũng k nề hà, ngần ngại gì mà tổ chức đám cưới, yêu mà, nghĩ cả hai cùng cố gắng chăm con.
Tao thì lương nhà nước, tằng tằng ổn thì 1 tháng tầm 20 củ. Vợ t xoay quanh cũng 10 củ hơn.
Từ ngày có em bé, vợ chồng t cũng ít có tgian cho nhau, hoặc là t cảm thấy vợ t nó cũng bắt đầu lảng tránh mqh này rồi.
Tao thì chăm con không khéo, đàn ông mà, lần đầu có con t cũng vụng. Vợ t nó cũng cáu, nhiều lần t cũng mày mò tự học nhiều clip trên utube, nói chung để cố chăm con tốt hơn. T là người cẩn thận, tỉ mỉ, về khoản cẩn thận thì t tin là t oke, mặc dù làm mọi thứ hơi chậm chút. Khổ nỗi cứ mấy chuyện thi thoảng t lại quên, vợ t thì phàn nàn thất vọng, ngày xưa a tỉ mỉ lắm mà có ntn đâu...
Từ ngày có con, t cũng ít chăm chút, lên cân cũng nhiều... bị viêm amidan nên họng t hơi hôi. Trước t dùng nsm nên cũng chả sao. Giờ bận chăm con, chả có tgian làm j cho mình..
Hôm nọ t với vợ cãi nhau, r nó chê t mồm hôi, xong lại lôi nhiều chuyện ra càu nhàu.
(T nói thật t cũng là dạng hiền lành. Từ ngày yêu nhau t cũng là người chia sẻ, yêu thương, nhường nhịn nhiều hơn...)
Hai vợ chồng cãi nhau, t thì chán, vợ thì cứ như người dưng, cũng chả hỏi han được chồng 1 câu. T lần này nghĩ chả muốn xin lỗi hay thế nào nữa, cmay hiểu cảm giác nó chai sạn, lần nào cũng là người nhường nhịn, mà vợ k hiểu cmay ạ...
Thành ra t cáu, r mắng nó, đại loại như " phải biết điều, chồng nhường nhịn thì đừng có bướng" - xong nó khóc, mà t thấy thương ( vợ t nó là người mạnh mẽ, từ bé sống với mẹ thôi, vì bố mẹ bỏ nhau, nên nó là người sống thiên về lí trí, ít khi sống về tình cảm, thấy nó khóc t cũng buồn, hôm đấy t cáu thật, bt t lành lắm, chả bh nổi đoá lên với ai...)
Cãi nhau mấy hôm ko nói gì, nay tối t đi làm về muộn. Mẹ t thì tinh ý, thấy t mặt rầu rĩ cũng đoán được 2 vc cãi nhau. Hỏi t thì t k nói, chắc tối nay lên ngồi nch với vợ t...
Đại loại kiểu : " mẹ nhìn nó buồn, 2 đứa cãi nhau ah, cố gắng bảo ban nhau sống... nó là người lành tính giống bố"
T đoàn mẹ t cũng phần nào bênh tao, nên vợ t cũng hơi tự ái. Tối về nó nhắn như vậy đây
Theo chúng mày nên xử li thế nào, đừng troll tao, t lên đâu có ý tâm sự thôi. Những thằng đã trải qua thì cho kinh nghiệm cho tao nhé




Tao 27 tuổi, lấy vợ bằng tuổi, lấy nhau được gần 1 năm.. đang yêu nhau thì bọn tao lỡ có em bé. Nên lúc đấy cũng k nề hà, ngần ngại gì mà tổ chức đám cưới, yêu mà, nghĩ cả hai cùng cố gắng chăm con.
Tao thì lương nhà nước, tằng tằng ổn thì 1 tháng tầm 20 củ. Vợ t xoay quanh cũng 10 củ hơn.
Từ ngày có em bé, vợ chồng t cũng ít có tgian cho nhau, hoặc là t cảm thấy vợ t nó cũng bắt đầu lảng tránh mqh này rồi.
Tao thì chăm con không khéo, đàn ông mà, lần đầu có con t cũng vụng. Vợ t nó cũng cáu, nhiều lần t cũng mày mò tự học nhiều clip trên utube, nói chung để cố chăm con tốt hơn. T là người cẩn thận, tỉ mỉ, về khoản cẩn thận thì t tin là t oke, mặc dù làm mọi thứ hơi chậm chút. Khổ nỗi cứ mấy chuyện thi thoảng t lại quên, vợ t thì phàn nàn thất vọng, ngày xưa a tỉ mỉ lắm mà có ntn đâu...
Từ ngày có con, t cũng ít chăm chút, lên cân cũng nhiều... bị viêm amidan nên họng t hơi hôi. Trước t dùng nsm nên cũng chả sao. Giờ bận chăm con, chả có tgian làm j cho mình..
Hôm nọ t với vợ cãi nhau, r nó chê t mồm hôi, xong lại lôi nhiều chuyện ra càu nhàu.
(T nói thật t cũng là dạng hiền lành. Từ ngày yêu nhau t cũng là người chia sẻ, yêu thương, nhường nhịn nhiều hơn...)
Hai vợ chồng cãi nhau, t thì chán, vợ thì cứ như người dưng, cũng chả hỏi han được chồng 1 câu. T lần này nghĩ chả muốn xin lỗi hay thế nào nữa, cmay hiểu cảm giác nó chai sạn, lần nào cũng là người nhường nhịn, mà vợ k hiểu cmay ạ...
Thành ra t cáu, r mắng nó, đại loại như " phải biết điều, chồng nhường nhịn thì đừng có bướng" - xong nó khóc, mà t thấy thương ( vợ t nó là người mạnh mẽ, từ bé sống với mẹ thôi, vì bố mẹ bỏ nhau, nên nó là người sống thiên về lí trí, ít khi sống về tình cảm, thấy nó khóc t cũng buồn, hôm đấy t cáu thật, bt t lành lắm, chả bh nổi đoá lên với ai...)
Cãi nhau mấy hôm ko nói gì, nay tối t đi làm về muộn. Mẹ t thì tinh ý, thấy t mặt rầu rĩ cũng đoán được 2 vc cãi nhau. Hỏi t thì t k nói, chắc tối nay lên ngồi nch với vợ t...
Đại loại kiểu : " mẹ nhìn nó buồn, 2 đứa cãi nhau ah, cố gắng bảo ban nhau sống... nó là người lành tính giống bố"
T đoàn mẹ t cũng phần nào bênh tao, nên vợ t cũng hơi tự ái. Tối về nó nhắn như vậy đây
Theo chúng mày nên xử li thế nào, đừng troll tao, t lên đâu có ý tâm sự thôi. Những thằng đã trải qua thì cho kinh nghiệm cho tao nhé




