Các xamer cho tôi hỏi 1 câu hỏi về lịch sử Châu Âu.

Nó vẫn có các trường mà
Vl m
Trg đại học đầu tiên đc pythago lập ra từ hi lạp cổ đại cơ mà
 
Thời Trung Cổ đấy bạn. :embarrassed:

Nhưng Châu Âu đâu có tổ chức thi khoa cử như TRrung Quốc, Việt Nam. :embarrassed:
Rõ hơn. Từ thế kỷ 5-15 tao viết chục thớt cũng dc. Vùng nào nước nào luôn, bờ đông bờ tây? Quan chức kiểu gì, nhà nước như Anh quắc hay Công hội thương nhân như Venice
 
Con em quý tộc tự tiến cử nhau. Hoặc thằng bình dân nào lập được chiến công xuất sắc tiến vào tầng lớp quý tộc. M thấy tên của bọn nó, bh cũng cũng có số thứ tự, hoặc vùng đất của gia đình nó, vd Badwin I, Chalin vùng lol nào đấy
 
phong kiến châu âu thì dân thường nó thích học mấy cái gì áp dc vào thực tế, cho nên kỹ thuật, mỹ thuật nó phát triển, thằng nào thích nghĩ nhiều thì học triết học

nghệ thuật chính trị bọn này cũng có dạy, nhưng chủ yếu bọn quý tộc có sẵn chức tước, dc ưu tiên giữ mấy chức vụ quan trọng học thôi chứ dân thường đéo ai học
 
2 nước này đặc biệt thế nào bạn ?
Đang viết mài =)) :sweat:
Đặc biệt như thế nào bạn ? :embarrassed:
Lâu rồi chưa thấy có xamer nào bàn luận vấn đề gì có chất xám, toàn thấy nhiều xamer nhảm và rác vl. :embarrassed:
Thể chế của nó tiến bộ hơn. Ít ai biết thời trung cổ Venice có lẽ là 1 trong những nơi GIÀU NHẤT trên thế giới. Venice năm 1330 lớn bằng Paris và (có lẽ) lớn gấp ba lần London. Đầu tiên giải thích 1 chút về câu chuyện thể chế, vì nó sẽ ảnh hưởng cách mà quan chức được tuyển.

Có 2 loại thể chế (và các nơi giữa giữa 2 loại này). 1 là thể chế khai thác, 2 là thể chế bao gồm. Thể chế cũng gồm 2 thành phần - đó là thể chế kinh tế và thể chế chính trị. Như vậy, có 4 tổ hợp có thể xảy ra, và có 2 tổ hợp bền vững. Những thể chế kinh tế và chính trị đồng thời khai thác, hoặc đồng thời bao gồm, sẽ bền vững. Những thể chế mà kinh tế khai thác và chính trị bao gồm, hoặc ngược lại, sẽ tự chuyển hóa thành 2 loại kia, hoặc tự sụp. Thông thường chính trị sẽ quyết định kinh tế, nhưng lịch sử thì đầy sự ngẫu nhiên, nên cũng không đoán trước được. (Note: mày thấy đấy, khởi đầu của thời kỳ Trung cổ là Roman sụp đổ, chính xác là vì nó giàu do 1 phần thể chế là bao gồm, và sụp vì 1 phần thể chế là khai thác. Bao gồm với quý tộc thôi chứ Nô lệ thì là khai thác)

Thể chế khai thác tập trung vào việc tạo lợi ích cho số nhỏ, còn số đông thì chịu thiệt. Đặc trưng là các thể chế phong kiến nơi vua nắm quyền, độc tài - đa số nơi rơi vào thể chế chính trị khai thác này. Như các xàm mơ trên đã cmt, mày thấy đấy, các quan lại thuộc thể chế này thường là truyền thống lâu đời, con ông cháu cha, dòng dõi hoàng tộc. Tao để ở đây 1 cấu trúc phân quyền phổ biến thời Trung cổ nhé:

Vua/Nữ hoàng: Người có thẩm quyền cao nhất, cai trị một vương quốc.
Hoàng tử/Công chúa: Thường là con của nhà vua, có đất đai và ảnh hưởng đáng kể.

Công tước/Nữ công tước: Cai trị một công quốc, một khu vực rộng lớn thường tương đương với một tỉnh hiện đại.
Hầu tước/Nữ hầu tước: Quản lý các vùng lãnh thổ biên giới được gọi là các vùng biên giới, rất quan trọng đối với quốc phòng.
Bá tước/Bá tước/Nữ bá tước: Giám sát một quận, chịu trách nhiệm về quản lý và công lý tại địa phương.
Tử tước/Tử tước phu nhân: Làm đại diện cho bá tước hoặc bá tước, quản lý một phần của một quận.
Nam tước/Nữ nam tước: Kiểm soát các điền trang nhỏ hơn, chịu trách nhiệm trực tiếp trước các quý tộc cấp cao hơn hoặc nhà vua.
Hầu hết mọi thứ dưới hoàng tử/công chúa đều được xếp vào loại "lãnh chúa".

Quyền lực của lãnh chúa
đến từ việc sở hữu ĐẤT, và đất có quyền được THỪA KẾ. Các lãnh chúa thời trung cổ điều hành điền trang của riêng họ, đó là đất do chế độ quân chủ cho thuê. Đây có thể là một trang trại nhỏ hoặc lớn như một thị trấn. Họ cũng phục vụ như những hiệp sĩ của nhà vua và có thể tập hợp lực lượng để hỗ trợ các cuộc chiến của ông. Nông dân thời Trung cổ trả thuế cho lãnh chúa của họ bằng tiền và thực phẩm. Có cả quân đội riêng và quyền lực 1 vùng riêng. Đại đa số thời Trung cổ rơi vào loại này.

(Cop wiki) Chế độ như vầy xoay quanh 3 tập hợp người chính: lãnh chúa, chư hầu và lãnh địa. Lãnh chúa thì ở trên rồi. Trước khi một lãnh chúa có thể ban đất đai (lãnh địa) cho ai đó, ông ta phải phong cho người đó làm chư hầu. Điều này được thực hiện tại một buổi lễ chính thức và mang tính biểu tượng được gọi là buổi lễ khen thưởng, bao gồm hành động tôn kính và lời tuyên thệ trung thành gồm hai phần. Trong buổi lễ tôn kính, lãnh chúa và chư hầu đã ký kết một hợp đồng trong đó chư hầu hứa sẽ chiến đấu cho lãnh chúa theo lệnh của mình, trong khi lãnh chúa đồng ý bảo vệ chư hầu khỏi các thế lực bên ngoài. Sau đó thì như vua con và tể tướng con.
 
Ở Châu Âu thời Trung Cổ thì nó tiến thân theo nhiều con đường. Thường thấy nhất là con đường tôn giáo, kế thừa và bỏ tiền ra mua. Ngoài ra thì cũng trường hợp thằng nọ tiến cử thằng kia, phe phái kéo nhau.
 
Đại đa số các đế chế như Bryzantine, Ottoman, Constantinope... đều theo chế độ đó. Nguồn gốc của Chư hầu thì thường là ở trong chiến tranh, hoặc người các nước nhỏ thần phục nước lớn. 1 Chư hầu có thể của nhiều Lãnh chúa (a.k.a. thờ nhiều chủ) - Ví dụ, Công tước xứ Bar sau năm 1301 vừa là chư hầu của vua Pháp đối với một phần Công quốc của họ, vừa là chư hầu của Hoàng đế La Mã Thần thánh đối với phần còn lại. Với 1 cá nhân độc lập, câu hỏi là làm sao cạnh tranh với những thằng đã là Chư hầu và có đất, tiền, quyền lực. Nên nguồn "quan lại" có tính truyền thừa nhiều hơn.
Nào rảnh tao viết tiếp về Venice. Đại đa số quan lại châu Âu theo cái trên rồi, trừ thằng Về nai giai đoạn phát triển rực rỡ =))
 
Thời Trung Cổ, Châu Âu tuyển quan chức kiểu gì trong khi Châu Âu không tổ chức thi khoa cử như bên Tàu, Việt Nam ? :embarrassed:
Châu Âu nó là thành bang.
Các tiểu quốc lãnh chúa tôn thằng lãnh chúa mạnh nhất là vua.
Quan chức đều là tước phong quý tộc cha truyền con nối.
Hoặc người giỏi được phong tước quý tộc hoặc sĩ quan quân đội có thành tích sẽ được phong
 
Đại đa số các đế chế như Bryzantine, Ottoman, Constantinope... đều theo chế độ đó. Nguồn gốc của Chư hầu thì thường là ở trong chiến tranh, hoặc người các nước nhỏ thần phục nước lớn. 1 Chư hầu có thể của nhiều Lãnh chúa (a.k.a. thờ nhiều chủ) - Ví dụ, Công tước xứ Bar sau năm 1301 vừa là chư hầu của vua Pháp đối với một phần Công quốc của họ, vừa là chư hầu của Hoàng đế La Mã Thần thánh đối với phần còn lại. Với 1 cá nhân độc lập, câu hỏi là làm sao cạnh tranh với những thằng đã là Chư hầu và có đất, tiền, quyền lực. Nên nguồn "quan lại" có tính truyền thừa nhiều hơn.
Nào rảnh tao viết tiếp về Venice. Đại đa số quan lại châu Âu theo cái trên rồi, trừ thằng Về nai giai đoạn phát triển rực rỡ =))
Không nói chuyện nhiều với bạn, nhưng tôi không ngờ bạn giỏi như vậy. :ops:
 
Đại đa số các đế chế như Bryzantine, Ottoman, Constantinope... đều theo chế độ đó. Nguồn gốc của Chư hầu thì thường là ở trong chiến tranh, hoặc người các nước nhỏ thần phục nước lớn. 1 Chư hầu có thể của nhiều Lãnh chúa (a.k.a. thờ nhiều chủ) - Ví dụ, Công tước xứ Bar sau năm 1301 vừa là chư hầu của vua Pháp đối với một phần Công quốc của họ, vừa là chư hầu của Hoàng đế La Mã Thần thánh đối với phần còn lại. Với 1 cá nhân độc lập, câu hỏi là làm sao cạnh tranh với những thằng đã là Chư hầu và có đất, tiền, quyền lực. Nên nguồn "quan lại" có tính truyền thừa nhiều hơn.
Nào rảnh tao viết tiếp về Venice. Đại đa số quan lại châu Âu theo cái trên rồi, trừ thằng Về nai giai đoạn phát triển rực rỡ =))
Bạn viết tiếp đi, hay bạn bị ban nick rồi ? :sad:
 
Thời Trung Cổ, Châu Âu tuyển quan chức kiểu gì trong khi Châu Âu không tổ chức thi khoa cử như bên Tàu, Việt Nam ? :embarrassed:
Theo tao nghĩ thì cha truyền con nối thôi, kiểu sinh ra đã là Công Tước, Hầu Tước...

Kết hợp với công huân kiểu người nổi tiếng được phong tước, hoặc ra trận giết giặc lập công.

Chức sắc nhỏ thì địa phương tự bổ nhiệm người nhà.

Tàu thời xa xưa cũng có tổ chức thi cử toàn quốc để chọn quan lại đâu, sau nay mới có.
 
Vì sao Venice trở nên thịnh vượng? Chúng m cần hiểu, kinh tế đi kèm quyền lực. Những thằng có quyền sẽ muốn ngồi ghế đến chết để khai thác chúng m, và việc 1 thằng nào đó không COCC trở nên giàu có sẽ đe dọa điều này. Venice, ngược lại, cho phép những thằng khởi nghiệp trở thành quý tộc mới. "Trong các tài liệu chính phủ năm 960, 971 và 982 sau Công nguyên, số lượng quý tộc mới lần lượt chiếm 69 phần trăm, 81 phần trăm và 65 phần trăm số tên được ghi lại." (trích Why Nations Fail)

Do đâu? Về kinh tế thì là hình thức hợp đồng cổ phần (1 dạng cty cổ phần thô sơ) là commenda, lập mỗi khi có giao dịch. "Một commenda bao gồm hai đối tác, một đối tác "định cư" ở lại Venice và một đối tác cơ động. Đối tác định cư đầu tư vốn vào liên doanh, trong khi đối tác cơ động đi cùng hàng hóa. Thông thường, đối tác định cư đầu tư phần lớn vốn. Những doanh nhân trẻ không có tiền có thể tham gia vào hoạt động kinh doanh thương mại bằng cách cơ động cùng hàng hóa. Đây là một kênh chính để thăng tiến xã hội. Bất kỳ khoản lỗ nào trong chuyến đi đều được chia theo số vốn mà các đối tác đã đầu tư. Nếu chuyến đi kiếm được tiền, lợi nhuận sẽ dựa trên hai loại hợp đồng commenda. Nếu commenda là đơn phương, thì thương gia định cư cung cấp 100 phần trăm vốn và nhận được 75 phần trăm lợi nhuận. Nếu là song phương, thương gia định cư cung cấp 67 phần trăm vốn và nhận được 50 phần trăm lợi nhuận." (trích Why Nations Fail)

Điều quan trọng là gì? Mày lụm dựa trên lợi nhuận, không phải lương, thứ mà rõ ràng quyền quyết định ko phải của m. Nhìn lại những thằng khác thời Trung cổ, làm cày bục mặt rồi nộp địa tô, ko đi đâu được, mất quyền quyết định. Nhưng, từ cái này, đã sinh ra 1 nền tảng chính trị, ban đầu đã thúc đẩy sự phát triển Venice.

Ban đầu, Venice có 1 Tổng trấn (DOGE), được bầu suốt đời bởi quý tộc, nắm quyền tối cao. Nhưng để phát triển, Venice đã đổi mới bằng thành lập Đại hội đồng, nắm quyền tối cao, giảm quyền Tổng trấn lại. "Hội đồng bao gồm những người giữ chức vụ của nhà nước Venice, chẳng hạn như thẩm phán, và do giới quý tộc thống trị. Ngoài những người giữ chức vụ này, mỗi năm, một trăm thành viên mới được đề cử vào hội đồng bởi một ủy ban đề cử, trong đó bốn thành viên được chọn bằng cách rút thăm từ hội đồng hiện tại. Sau đó, hội đồng cũng chọn các thành viên cho hai hội đồng phụ, Thượng viện và Hội đồng Bốn mươi, có nhiều nhiệm vụ lập pháp và hành pháp khác nhau. Đại hội đồng cũng chọn Hội đồng Công tước (Ducal Council, còn dc gọi là Hạ viện), được mở rộng từ hai thành viên lên sáu thành viên. Đổi mới thứ hai là việc thành lập một hội đồng khác (hội đồng bầu cử tổng trấn), do Đại hội đồng chọn bằng cách rút thăm, để đề cử Tổng trấn. Mặc dù sự lựa chọn phải được Đại hội đồng phê chuẩn, vì họ chỉ đề cử một người, nhưng điều này về cơ bản đã trao quyền lựa chọn Tổng trấn cho hội đồng kia. Đổi mới thứ ba là một Tổng trấn mới phải tuyên thệ nhậm chức, điều này hạn chế quyền lực của Tổng trấn mới. Theo thời gian, những ràng buộc này liên tục được mở rộng để các Tổng trấn sau này phải tuân theo các thẩm phán, sau đó phải có tất cả các quyết định của họ được Hội đồng Công tước chấp thuận. Hội đồng Công tước cũng đảm nhận vai trò đảm bảo rằng Tổng trấn tuân theo tất cả các quyết định của Đại hội đồng. Khi Đại hội đồng mới thành lập, tư cách thành viên được xác định hàng năm. Vào cuối năm, bốn cử tri được chọn ngẫu nhiên để đề cử một trăm thành viên cho năm tiếp theo, những người này được tự động chọn theo đề xuất. "(trích Why Nations Fail)

Ko có ai ngồi ghế đến chết, bọn Hội đồng Bốn mươi ban đầu cũng không can thiệp dc, và như vậy, Venice đã phát triển.
Còn về mô hình, tụi m sẽ thấy quen quen đúng không? Đại hội đồng, Thượng viện, Hạ viện, Tổng trấn – đúng rồi đấy, cấu trúc của Chính phủ Mẽo. @DeptrainhatmienBac mà mài đẹp zai nhất miền Pắc à, mạnh thế. Tự đề cử à :vozvn (21):
 
Top