Aaa45
Mai là mùng một
Trước giờ tao vẫn nghĩ để một người phấn đấu lên làm sếp hoặc chỉ đơn giản là leader của 1 team, là phải có trong tay nhiều yếu tố. Nhưng đến giờ nói thật là để làm chủ k cần cái địt gì to tát đâu mà đôi khi là ở tố chất của mỗi người, là mindset, là có thái độ chuẩn chỉ để xử lý được mọi việc 1 cách hài hoà.
Chuyện là tao có 1 thằng em làm cùng, ô này đảm nhận phần hậu cần kỹ thuật của cửa hàng tao, mặc dù tay nghề cơ khí cực tốt, tính cách cũng thuộc dạng hiền lành nhưng lại cực cục súc trong những tình huống mang tính oái oăm 1 chút, nói chung là thiếu tinh tế. Mỗi lần như thế tao chỉ khuyên là nên nhẫn 1 tý, lời khen hay lời chê đều có 2 mặt, nên để cho bản thân dễ thở nhất phải nhìn ra mặt trái của lời khen để mình k tự mãn và mặt hay của lời chê để mình hoàn thiện hơn. Con vợ k nghe hôm rồi ngồi ăn cơm với ô già vợ, bị góp ý 1 tý mà đi quạt thẳng lại bật cmnl làm ô già vợ bị huyết áp cao đang ngồi ăn cơm choáng ngã uỵch xuống đất may k bị đập đầu vào đâu...
Bên cạnh đấy là con ny tao, đã từng tuyên bố thẳng là em chỉ thích làm nhân viên, oke luôn vì làm nvien xét theo khía cạnh nào đấy thì có lương đều đặn cùng lắm là bị cho nghỉ việc cũng chả mất gì. Nhưng khổ nỗi là tao cũng là thằng làm chủ, mỗi lần con ny tao đi làm ở công ty nó bị bà sếp đì hay mắng có tý mà ấm ức trong lòng. Than thở với tao thì tao hiểu làm sếp cực tnao nào nên khuyên bảo là nhịn đi 1 tý có mất đéo gì đâu. Xong nó bảo tao đéo bênh ny mà đi bênh người ngoài,... Tao cũng đến chịu vì cái đấy nó ăn vào mindset cmnr đéo thay đổi được.
Nói tóm lại thằng nào muốn làm giàu, làm lớn thì học chữ nhẫn trước tiên kia kìa, còn k làm đc thì xác định cả đời làm cu li thôi đừng ham hố đéo gì cả. Đến Hàn Tín còn phải rúc háng thằng bán thịt. Nổi máu chó lên chém chết thằng bán thịt thì lại ối zồi ôi mất con mẹ nghiệp lớn.
Còn thằng nào bộ tiếp nhận và xử lý thông tin kém thì đừng có mà bảo tao nhu nhược. Chúng mày phải phân biệt được tự ái và tự trọng, hay chúng mày muốn được cái X thì phải mất cái Y,... Đéo đời cho không ai bữa trưa hả chúng mày?
Chuyện là tao có 1 thằng em làm cùng, ô này đảm nhận phần hậu cần kỹ thuật của cửa hàng tao, mặc dù tay nghề cơ khí cực tốt, tính cách cũng thuộc dạng hiền lành nhưng lại cực cục súc trong những tình huống mang tính oái oăm 1 chút, nói chung là thiếu tinh tế. Mỗi lần như thế tao chỉ khuyên là nên nhẫn 1 tý, lời khen hay lời chê đều có 2 mặt, nên để cho bản thân dễ thở nhất phải nhìn ra mặt trái của lời khen để mình k tự mãn và mặt hay của lời chê để mình hoàn thiện hơn. Con vợ k nghe hôm rồi ngồi ăn cơm với ô già vợ, bị góp ý 1 tý mà đi quạt thẳng lại bật cmnl làm ô già vợ bị huyết áp cao đang ngồi ăn cơm choáng ngã uỵch xuống đất may k bị đập đầu vào đâu...
Bên cạnh đấy là con ny tao, đã từng tuyên bố thẳng là em chỉ thích làm nhân viên, oke luôn vì làm nvien xét theo khía cạnh nào đấy thì có lương đều đặn cùng lắm là bị cho nghỉ việc cũng chả mất gì. Nhưng khổ nỗi là tao cũng là thằng làm chủ, mỗi lần con ny tao đi làm ở công ty nó bị bà sếp đì hay mắng có tý mà ấm ức trong lòng. Than thở với tao thì tao hiểu làm sếp cực tnao nào nên khuyên bảo là nhịn đi 1 tý có mất đéo gì đâu. Xong nó bảo tao đéo bênh ny mà đi bênh người ngoài,... Tao cũng đến chịu vì cái đấy nó ăn vào mindset cmnr đéo thay đổi được.
Nói tóm lại thằng nào muốn làm giàu, làm lớn thì học chữ nhẫn trước tiên kia kìa, còn k làm đc thì xác định cả đời làm cu li thôi đừng ham hố đéo gì cả. Đến Hàn Tín còn phải rúc háng thằng bán thịt. Nổi máu chó lên chém chết thằng bán thịt thì lại ối zồi ôi mất con mẹ nghiệp lớn.
Còn thằng nào bộ tiếp nhận và xử lý thông tin kém thì đừng có mà bảo tao nhu nhược. Chúng mày phải phân biệt được tự ái và tự trọng, hay chúng mày muốn được cái X thì phải mất cái Y,... Đéo đời cho không ai bữa trưa hả chúng mày?