Có Hình Chỉ là giữa vạn người, t đã nhìn nó lâu hơn một chút.



Dạo gần đây t cảm thấy rất nhớ một tml ở đây các mày ah. Nhiều lúc đi làm về mệt, nằm nghĩ tới nó mà tâm trạng chênh vênh hẳn.
Nếu xam kg đổi tên miền thì đến bây giờ t và nó vẫn còn liên lạc và chém gió dạo cùng nhau teo các thread rồi cũng nên.

Ấn tượng của nó trong tâm trí t vẫn rất sâu đậm, đậm đến tới nỗi thỉnh thoảng có thằng nào đó tán tỉnh t, t luôn lấy nó làm hình mẫu để so sánh và từ chối.

Nó lớn hơn t gần chục tuổi, quê gốc miền Trung nhưng sinh ra và lớn lên tại Sài Gòn do bố mẹ nó định cư ở đây từ thời nó chưa đẻ
Nó có lối viết rất tinh quái và lầy lội, những cmt chém gió toàn nửa đùa nửa thật khiến đứa chậm tiêu như t cảm thấy não bộ vô cùng bấn loạn.
Nó thường tự cao và tỏ ra là kẻ hiểu biết với hầu hết xamer nhưng khi nc với t lại rất khiêm tốn và giản dị, thậm chí là ngây thơ hơn số tuổi thật của nó.
Nó rất thích nghe nhạc Trung. Thật trùng hợp là ngoài thích nhạc Trung t còn rất thích nền văn học của Trung nữa - Có lẽ đây là yếu tố chính khiến t và nó hợp cạ trong mỗi dịp chém gió và tâm sự mọi buồn vui của cs.
Cũng là nó - Chính nó từng nói với t rằng xamer đa phần toàn thể loại bẩn bựa, nếu muốn chơi xam yên ổn đừng tin tưởng ai vv. Nhưng chẳng hiểu vì sao t lại rất tin nó. Và điều khiến t bị sốc nặng đó là nó cũng đã rất tin tưởng t, nó còn tin t hơn cả t tin nó.
Sâu thẳm trong thâm tâm, t luôn biết ơn duyên số vì niềm tin mà bọn t đã dành cho đối phương.




“Đến một ngày nào đó, tóc bạc da mồi, già nua tới mức cơ hồ nhận không ra nhau nữa. Song bạn vẫn là bạn, tôi vẫn là tôi, cứ thế mà ngồi giữa một chiều đầu thu, uống một chén trà trong, thuật lại những bể dâu từng chứng kiến trong đời.” - Bạch Lạc Mai -

"Người đâu gặp gỡ làm chi
Trăm năm biết có duyên gì hay không"
 


THI THOẢNG giữa vạn người ...,
em đã lén nhìn anh lâu hơn họ 1 chút.


Hy vọng rằng sau ngần ấy thời gian, anh vẫn còn thích bài "Giá như" của Noo Phước Thịnh.
Vô tình nhất là thời gian, nhưng dịu dàng nhất cũng chính là thời gian.
Miss you so much!


"Làm gì có chuyện hữu duyên sẽ gặp lại. Nếu 1 trong 2 người ko cố tình thì cả đời này chẳng thể tương phùng được đâu" - You said.
Do you see my effort?

"Nước một khi chảy sâu sẽ không phát ra tiếng. Tình cảm con người cũng vậy, khi đủ sâu sắc thường tỏ ra đạm bạc"

"So với việc cần ai đó hiểu lời mình nói thì em mong họ cảm nhận được sự im lặng hơn"

"Cậu biết không?!!
Khi biết họ đã yên bề gia thất thì tớ cũng chuyển từ trạng thái thích sang ngưỡng mộ rồi.
Tớ chỉ là ngưỡng mộ họ thôi, thật đấy!"

[Sưu tầm]
 





Dear Anh!
Sau ngần ấy thời gian k gặp, em rất mừng vì anh và những người em quý mến vẫn mạnh khoẻ.

Lúc viết thread này em chỉ đơn giản là đặt cược với duyên phận mà thôi. Kiểu như: Chắc gì anh đã thấy bài này? Anh có thấy thì cũng chắc gì đã đọc? Dù có đọc thì chắc gì đã nhận ra em? Và có nhận ra em thì chắc gì anh sẽ tương tác hoặc liên hệ lại?
Và tối nay, khi em viết cmt này cũng chỉ đơn giản là đánh cược thôi, nhưng k cược với duyên phận nữa mà là cược với chính bản thân mình.

Nhiều lúc em cũng đã tự hỏi bản thân liệu em có đang làm phiền anh k? Và những việc em làm có khiến anh nghĩ rằng em đang cố tình tán tỉnh anh k?
Câu hỏi thứ nhất thì chắc chỉ có anh mới trả lời được. Còn câu hỏi thứ 2 thì anh có thể yên tâm là k nhé ☺️☺️
Đồng ý là em quay lại đây vì anh nhưng k phải là để tán tỉnh anh, mà là vì năm ấy anh chẳng cho em lời tạm biệt tử tế - như những điều tử tế lớn hơn anh đã làm cho em 😞😞

Ngần ấy năm qua đi!
K ít lần em đã tự trách bản thân rằng "Giá như em đừng nhận túi gạo ấy" thì có lẽ em đã có nhiều can đảm hơn với cảm xúc của mình. Nhưng rồi em chợt nghĩ lại: Năm ấy nếu k có túi gạo của anh thì liệu em còn thở đến ngày hôm nay k ?!!
"Một miếng khi đói bằng một gói khi no"; "Tội vong ơn bội nghĩa nặng hơn tội bất hiếu" - Vì 2 câu răn dạy cửa miệng của bố em nên là em sẽ nhớ và biết ơn anh đến ngày nào đầu óc k còn minh mẫn nữa mới thôi. Và anh ko cấm được điều này đâu nhá ☺️☺️☺️

Cảm ơn vì anh đã ở xàm, cảm ơn đã chủ động chào hỏi em, cảm ơn túi gạo năm ấy, cảm ơn những bài hát thật hay, cảm ơn những bức ảnh đẹp ,... Và cảm ơn duyên phận đã sắp đặt để em được quen biết một người như anh ☺️☺️☺️

Giữa chốn xàm náo nhiệt này, trừ vài người bạn quen biết ra thì anh là người hiểu em nhất. Nên em tin rằng anh biết em k phải một người hời hợt và vô tâm với anh.
Thế nên khi mơ hồ cảm nhận được sự
"né ___tránh ___ chầm ___ chậm" từ phía anh thật sự em đã lo lắng và rất buồn khi điều em lo lắng đã xảy ra .,
"Có những thứ k trân trọng thì sẽ mất đi, nhưng cũng có những thứ dù rất trọng cũng k cách nào giữ lại được" - Em dám nhìn thẳng vào lòng mình để nói rằng thật sự rất trân trọng anh, từ đó đến nay vẫn y vậy.
K vì sự né tránh ấy mà em thay đổi đi lòng tôn trọng hoặc bất kì cảm xúc nào với anh cả,
từ đó đến nay vẫn y vậy.


Sau 2 lần cố gắng liên hệ với anh mà bất thành tâm trạng em gần như sụp đổ.
Tại thời điểm chênh vênh nhất thì có người gửi cho em thông tin thật ngoài đời của anh. Em đã nhận thành ý từ họ nhưng vì tôn trọng anh nên em k phiền - k phiền anh ngay cả khi em tưởng chừng lạc lối.

Năm ấy, em đã tự nhủ với lòng rằng một ngày nào đó giông bão qua đi, em có tự đứng vững trên đôi chân của mình mà k cần tới túi gạo của anh, thì khi ấy...
Khi ấy nhất định em sẽ tìm lại anh để nói hết những ấm ức mà em đã rất cố gắng để ghìm lại trong ngần ấy năm.
Và hôm nay em ở đây, trong thread này và tại cmt này để trút bỏ ấm ức đã phải ghìm lại,
ghìm lại trong ngần ấy năm.

1 - Vì túi gạo nên em mới mến anh!?
Anh cố gắng nhớ lại xem, từ buổi đầu nói chuyện, em k biết anh có gạo và anh cũng chẳng nói anh có gạo, đúng k?
Nhưng rõ ràng là em đã mến anh từ khi ấy rồi. Chuyện tặng gạo diễn ra rất lâu sau đó cơ mà 🥺🥺
Rốt cuộc là em mến anh vì túi gạo hay vì anh mủi lòng nên mới tặng gạo thì em hy vọng anh sẽ nhìn nhận lại một cách khách quan nhất. Chứ em thấy bản thân bị oan và đã bị oan quá lâu rồi anh ạ.

2 - Vì sao em k liên hệ với anh thêm lần 3?
• Vì cái quan điểm "Nhất quá tam" của bản thân nên em muốn để dành lần thứ 3 cho hôm nay.
• Vì em nghĩ nếu em cứ cố liên hệ thì sẽ càng khiến anh tin rằng em nói mến anh chỉ vì muốn xin thêm vài túi gạo nữa từ anh.
• Vì em hiểu tính anh - điều anh k thích thì đừng ép, càng ép thì mọi thứ càng tệ hơn mà thôi
• Vì em sợ anh ghét em ^^
Anh k thích em k sao, anh bơ em cũng k sao. Nhưng em rất sợ anh ghét em

3 - Vì sao năm đó em tránh mặt anh?
Có 1 lần anh nói "Chiều nay tôi có chút công việc đi ngang qua chỗ em" và 1 lần khác anh nói "Vì không ai mời cf nên tôi đành tự pha cho mình 1 ly vậy"
Chúng ta đều biết em đủ nhạy cảm để hiểu hàm ý trong 2 câu nói đó của anh, nhưng rồi em lại cứ né đi.
Em đoán là khi ấy anh sẽ buồn hoặc thất vọng một chút vì việc này, nhưng quả thật năm đó, dù gia đình em k xảy ra trục trặc thì em cũng k đủ tự tin để gặp anh, chứ k phải e né tránh anh đâu.

Ngay cả bây giờ em cũng k đủ tự tin để gặp anh đấy, anh tin k?
Nhưng mà bây giờ,
khi có người đã giao cả kho gạo cho em, em muốn lấy loại nào và lấy bao nhiêu tùy ý.
Khi chẳng còn cần 1 hạt gạo nào từ anh nữa mà em vẫn thích anh đấy.



Hôm nay em rất vui!
Vì cmt này đã giúp em giải toả được hết những "ấm ức" theo em từ năm đó đến tận bây giờ.
• Hy vọng anh sẽ k nghĩ rằng cmt này là em đang giận hờn hay trách móc anh.
Bởi vì tất cả cảm xúc em dành cho anh chỉ là: thiện cảm + tôn trọng + ngưỡng mộ thôi ☺️☺️☺️☺️


Hôm nay em đi đám cưới, em có uống vài lon bia nhưng em khẳng định em hoàn toàn tỉnh táo khi viết cmt này.
• Hy vọng trong 3k lượt xem bài này có ít nhất 1 lượt xem bài của anh ☺️☺️

 
Sửa lần cuối:


Dạo gần đây t cảm thấy rất nhớ một tml ở đây các mày ah. Nhiều lúc đi làm về mệt, nằm nghĩ tới nó mà tâm trạng chênh vênh hẳn.
Nếu xam kg đổi tên miền thì đến bây giờ t và nó vẫn còn liên lạc và chém gió dạo cùng nhau teo các thread rồi cũng nên.

Ấn tượng của nó trong tâm trí t vẫn rất sâu đậm, đậm đến tới nỗi thỉnh thoảng có thằng nào đó tán tỉnh t, t luôn lấy nó làm hình mẫu để so sánh và từ chối.

Nó lớn hơn t gần chục tuổi, quê gốc miền Trung nhưng sinh ra và lớn lên tại Sài Gòn do bố mẹ nó định cư ở đây từ thời nó chưa đẻ
Nó có lối viết rất tinh quái và lầy lội, những cmt chém gió toàn nửa đùa nửa thật khiến đứa chậm tiêu như t cảm thấy não bộ vô cùng bấn loạn.
Nó thường tự cao và tỏ ra là kẻ hiểu biết với hầu hết xamer nhưng khi nc với t lại rất khiêm tốn và giản dị, thậm chí là ngây thơ hơn số tuổi thật của nó.
Nó rất thích nghe nhạc Trung. Thật trùng hợp là ngoài thích nhạc Trung t còn rất thích nền văn học của Trung nữa - Có lẽ đây là yếu tố chính khiến t và nó hợp cạ trong mỗi dịp chém gió và tâm sự mọi buồn vui của cs.
Cũng là nó - Chính nó từng nói với t rằng xamer đa phần toàn thể loại bẩn bựa, nếu muốn chơi xam yên ổn đừng tin tưởng ai vv. Nhưng chẳng hiểu vì sao t lại rất tin nó. Và điều khiến t bị sốc nặng đó là nó cũng đã rất tin tưởng t, nó còn tin t hơn cả t tin nó.
Sâu thẳm trong thâm tâm, t luôn biết ơn duyên số vì niềm tin mà bọn t đã dành cho đối phương.




“Đến một ngày nào đó, tóc bạc da mồi, già nua tới mức cơ hồ nhận không ra nhau nữa. Song bạn vẫn là bạn, tôi vẫn là tôi, cứ thế mà ngồi giữa một chiều đầu thu, uống một chén trà trong, thuật lại những bể dâu từng chứng kiến trong đời.” - Bạch Lạc Mai -

Thực ra nó biết quá nhiều, nên tao phái cao thủ cẩm y vệ thủ tiêu rồi
 
@Risa185 khả năng người mày tìm là thằng này nè
Tự nhiên m làm t lo lắng quá. Vì k biết cao thủ cẩm y vệ mà m phái đi có xử đúng người k nữa, lơ mơ mà xử nhầm thì đúng là bách nhục 🥺🥺🥺

"Khả năng" ???
Cái thằng t kể thì nó vẫn dùng cái nick cũ, t nhìn là nhận ra ngay hoặc 🔎 là thấy rùi. Khi nào mà nó bỏ nick cũ và ẩn danh trong nick khác thì mới gọi là "Khả năng" m nhá.
 

Có thể bạn quan tâm

Top