Con cái sống trong gia đình không hạnh phúc

  • Tạo bởi Tạo bởi Qaqa
  • Start date Start date

Qaqa

Trâu lái đò
Bọn m cho t hỏi tí . Ở đây bọn m có để ý những gia đình mà 2 vc thường xuyên cãi vã, đánh nhau thì con cái họ thường thế nào ? Có phải tính cách bọn nó khác thường, có phần hơi điên điên do ảnh hưởng từ bố mẹ không ?
Rất mong bọn m chia sẻ .
 
Không để ý và cũng không biết luôn :))) bọn bạn bè t toàn gia đình hạnh phúc :))
 
Thằng bạn thân tao, bố mẹ nó li thân từ nhỏ, năm nay nó 3x, nó mới li dị vợ, rồi cưới vợ 2.
Tao, bố mẹ cãi vả, kg sống cùng nhau, giờ 3x rồi mà cũng éo vội cưới vợ, vẫn còn ám ảnh những trận cãi vả của bố mẹ.
Đó là 2 ví dụ tao thấy gần nhất với tao.
Ít hay nhiều hoàn cảnh gia đình luôn ảnh hưởng tới tính cách của con cái trong nhà, nhất là tuổi học sinh
 
Bố mẹ hay cãi vả- đặc biệt đánh chửi nhau, hay bố mẹ ly dị , hay singlemom, đều gây ảnh hưởng xấu đến con cái.
Hoặc là tự kỷ
Hoặc là có xu hướng bạo lực lời nói- hànhđộng, xu hướng tút giận lên người khác ( do chính chúng nó từng bị bố mẹ trút giận)
Hoặc là tự ti hoặc thiếu sót vềđời sống tinh thần, mày hình dung nếu mày không có 1 người cha tốt thì sẽ kh thể hiểu ntnđể mình trở thânhf 1 người cha tốt

Túm lại quan niệm của tao là không yêu thương nhauthì dy cmn dịđi, chỉ cần cả 2cũng yêu con làđược.
 
Tất nhiên rồi , gia đình t cũng như vậy , từ lúc t nhỏ cho tới lớn ông bà già cứ cãi vả chuyện tiền nong , vợ bé vợ ơ đủ thứ hết mệt mỏi thật sự . Đến bây giờ t đầu 2x rồi thì ông bà kiểu nhạt rồi 1 năm chỉ đúng 1-2 lần gặp nhau với cái gọi là tình nghĩa hay vì con thôi chứ không phải yêu thương gì nữa . Tuỳ cá tính mỗi đứa con trong gia đình có hoàn cảnh như vậy mà nó sẽ ảnh hưởng ít hay nhiều. Mà đa số là hành vi và cách sống của đứa con hơi hướng tiêu cực hơn , nhưng dù tiêu cực hay tích cực thì những đứa con trong hoàn cảnh đó đều đáng thương lắm m.
 
những đứa có bố mẹ li dị thực sự tao cảm giác nó sống hài hài kiểu gì ấy, hay dỗi hay tự ái tự làm tổn hại bản thân.

sau chúng nó cũng cặp nhiều đứa một lúc làm tổn thương nhiều
 
chia buồn với những ai lâm vào tình cảm không mong muốn này. Bố mẹ không hạnh phúc, đánh chửi nhục mạ nhau, ảnh hưởng con cái rất nhiều và cả tính cách/hạnh phúc sau này của nó. Haizz

mình hồi nhỏ rất tự tin, nhưng tới tầm lớp 6-7 thì có thay đổi vì cha mẹ thường xuyên cãi vả, chửi bới nhau, tính cách mình trờ nên khép kín, tự ti, bất an. Nhưng may sau đó vài năm cha mẹ trở nên tốt hơn, gia đình hòa thuận hơn thì lại đỡ, tuy nhiên ít nhiều dư chấn trong tính cách vẫn còn. Rồi đi học, xa nhà, trưởng thành, giờ lại ổn. Nay đã lấy vợ, có con, cuộc sống có thể nói là hạnh phúc, do mình không muốn lặp lại sai lầm của thế hệ trước. Con cái mình ngoan ngoãn, tự tin, thông minh. Mong sẽ mãi vậy
 
Hồi t còn bé bố mẹ cũng hay cãi nhau, thậm chí đánh nhau. T chỉ nhớ có 1 năm nào đấy gần Tết, bối mẹ t cãi nhau to rồi đánh nhau, t bị ám ảnh cái hình ảnh bố t đánh mẹ t. H lớn lên rồi, mỗi khi Tết đến t lại bị âm ảnh bởi những hình ảnh đấy. K đêm nào ngủ ngon :too_sad::too_sad::too_sad:
 
Con rau của t ba nó là gay :feel_good: Chính miệng nó kể t, 1 lần t cho nó chơi kẹo chắc chơi lên quá nên nó tâm sự hết. Nó kể ba mẹ nó từ lâu đã ko ngủ chung rồi. Vẫn ở chung 1 phòng nhưng ng nằm trên giường ng nằm dưới đất. Mẹ nó nói vs nó, vì nó và thằng em trai nên mới ráng ở vs ba nó. Em trai nó năm nay mới lớp 9 thôi. Thì t nhận xét là con này cũng ko phải mất dạy phá phách j lắm. Nhưng nó nát vc m ạ, địt trai nhiều lắm r, biết uống thuốc tránh thai từ hồi lớp 9. Từng có fwb, sgdd,.... 1 gia đình ko hạnh phúc thì những đứa con sẽ đéo ra sao cả t dám khẳng định là như thế. Ngoài con rau này ra t còn cơ số thằng bạn ba mẹ li dị, ông già đi tù,..... thì mấy thằng con trai đều lêu lổng, lô đề, bài bạc hút chích cả. Nên t có lời khuyên là tụi m chơi sao cũng dc, nhưng lấy vợ thì phải chọn cho kỹ ko lại khổ con cái sau này.
 
Thằng bạn thân tao, bố mẹ nó li thân từ nhỏ, năm nay nó 3x, nó mới li dị vợ, rồi cưới vợ 2.
Tao, bố mẹ cãi vả, kg sống cùng nhau, giờ 3x rồi mà cũng éo vội cưới vợ, vẫn còn ám ảnh những trận cãi vả của bố mẹ.
Đó là 2 ví dụ tao thấy gần nhất với tao.
Ít hay nhiều hoàn cảnh gia đình luôn ảnh hưởng tới tính cách của con cái trong nhà, nhất là tuổi học sinh
Cám ơn m đã chia sẻ, nhưng t khuyên m vẫn cố cưới vợ sớm nhé, đừng để ám ảnh đó đeo bám mình suốt đời .
 
Bố mẹ hay cãi vả- đặc biệt đánh chửi nhau, hay bố mẹ ly dị , hay singlemom, đều gây ảnh hưởng xấu đến con cái.
Hoặc là tự kỷ
Hoặc là có xu hướng bạo lực lời nói- hànhđộng, xu hướng tút giận lên người khác ( do chính chúng nó từng bị bố mẹ trút giận)
Hoặc là tự ti hoặc thiếu sót vềđời sống tinh thần, mày hình dung nếu mày không có 1 người cha tốt thì sẽ kh thể hiểu ntnđể mình trở thânhf 1 người cha tốt

Túm lại quan niệm của tao là không yêu thương nhauthì dy cmn dịđi, chỉ cần cả 2cũng yêu con làđược.
M nói đúng ý t quá, nếu cảm thấy ko sống được vs nhau nữa thì li dị mẹ đi để con cái đỡ nhìn thấy cảnh bạo lực
 
Tất nhiên rồi , gia đình t cũng như vậy , từ lúc t nhỏ cho tới lớn ông bà già cứ cãi vả chuyện tiền nong , vợ bé vợ ơ đủ thứ hết mệt mỏi thật sự . Đến bây giờ t đầu 2x rồi thì ông bà kiểu nhạt rồi 1 năm chỉ đúng 1-2 lần gặp nhau với cái gọi là tình nghĩa hay vì con thôi chứ không phải yêu thương gì nữa . Tuỳ cá tính mỗi đứa con trong gia đình có hoàn cảnh như vậy mà nó sẽ ảnh hưởng ít hay nhiều. Mà đa số là hành vi và cách sống của đứa con hơi hướng tiêu cực hơn , nhưng dù tiêu cực hay tích cực thì những đứa con trong hoàn cảnh đó đều đáng thương lắm m.
Đồng cảm với mày
 
Con rau của t ba nó là gay :feel_good: Chính miệng nó kể t, 1 lần t cho nó chơi kẹo chắc chơi lên quá nên nó tâm sự hết. Nó kể ba mẹ nó từ lâu đã ko ngủ chung rồi. Vẫn ở chung 1 phòng nhưng ng nằm trên giường ng nằm dưới đất. Mẹ nó nói vs nó, vì nó và thằng em trai nên mới ráng ở vs ba nó. Em trai nó năm nay mới lớp 9 thôi. Thì t nhận xét là con này cũng ko phải mất dạy phá phách j lắm. Nhưng nó nát vc m ạ, địt trai nhiều lắm r, biết uống thuốc tránh thai từ hồi lớp 9. Từng có fwb, sgdd,.... 1 gia đình ko hạnh phúc thì những đứa con sẽ đéo ra sao cả t dám khẳng định là như thế. Ngoài con rau này ra t còn cơ số thằng bạn ba mẹ li dị, ông già đi tù,..... thì mấy thằng con trai đều lêu lổng, lô đề, bài bạc hút chích cả. Nên t có lời khuyên là tụi m chơi sao cũng dc, nhưng lấy vợ thì phải chọn cho kỹ ko lại khổ con cái sau này.
Cảm ơn m đã chia sẻ
 
M nói đúng ý t quá, nếu cảm thấy ko sống được vs nhau nữa thì li dị mẹ đi để con cái đỡ nhìn thấy cảnh bạo lực
Cũng khổ thêm 1 cái là cặp vc nào văn minh, thì họ ly dị trong văn minh - rồi cả 2 cùng yêu thương lo cho con.
Nhưng cái giống VN, ly dị thì bố rỉ tai con nói xấu mẹ nó, mẹ nó thìrỉ tai con những lời hằn họcbố nó - ai cũng muốn con ghét kẻ còn lại.Thi thoảng các khoa tâm thần kinh lại tiếp vài ca trẻ nhỏ bị hoảng loạn vì cái trò bẩn thỉu này của bố mẹ nó ( và cả của ông bà nội - ông bà ngoại ...)
 
T quen một người. Hoàn cảnh gia đình, bố mẹ ly dị nhau vì đẻ nó ra là con gái ( Bố nó tính gia trưởng). Bắt nó từ nhỏ đã phải chơi mấy trò của con trai. Về sau tính cách nó như tính con trai. T thấy thương nó dù không còn nói chuyện nữa, một số chuyện xảy ra. T luôn tự dặn lòng mình, sau chỉ mong tìm được vợ chăm lo cho con cái, không cần phải xinh đẹp gì. Lúc đó t cũng chăm chỉ, không còn mấy trò rau cỏ hay gì nữa :vozvn (21)::vozvn (21)::vozvn (21):
 
những đứa có bố mẹ li dị thực sự tao cảm giác nó sống hài hài kiểu gì ấy, hay dỗi hay tự ái tự làm tổn hại bản thân.

sau chúng nó cũng cặp nhiều đứa một lúc làm tổn thương nhiều
Quan sát tốt nhỉ!
 
Mẫu số tao để ý ít lắm, chỉ loanh quanh trong đám bạn cùng lớp cấp 1 2 3, vài đứa bạn chơi cùng, không biết vì tao trông ngu ngu hay đụt đụt lại hay tỏ vẻ "đạo đức lý tưởng" kiểu gì nên bị chúng nó cho thành cái thùng rác xả stress, thích ngồi tâm sự, khóc vu vơ, bắt tao nghe những chuyện nó trải qua, cảm giác của nó lúc nó chịch lần đầu, rồi cảm giác tội lỗi khi làm gì đó sai trái.

Nhưng sau cùng cảm giác tội lỗi mà chúng nó vẫn cứ làm, tao vẫn đéo hiểu đc, bắt tao nghe kiểu gì cũng bị tao chửi sml, hay việc nó nói ra vậy khiến chúng nó cảm giác bớt tội lỗi đi chút. Mà ngày đó tao cũng ảo tưởng có thể giúp chúng nó trở thành kiểu mẫu mà tao hướng đến hay ít ra thoát khỏi tình trạng đó để mà có hạnh phúc thực sự cơ nhưng hóa ra chỉ là ATSM, bản thân không tự muốn cứu lấy mình thì người khác giúp cũng vô ích.

Tao có các em trai, các em gái nên tao đéo muốn chúng nó sống kiểu đấy một chút nào.
Mình cũng hay được nghe thế, nghe các bạn tâm sự. Chắc là dạng đạo đức lí tưởng.
 

Có thể bạn quan tâm

Top