Live Cổng thành cổ của Trung quốc sập mái

Gạch ngói cũ đã rơi. Cổng thành cổ Bình Dao đã sập.
Không phải ngẫu nhiên đâu…

Ngày hôm đó — ngày Nhâm Tý, tháng Tỵ, năm Ất Tỵ — là ngày Thủy Hỏa tương khắc, là ngày oan hồn thức dậy, là ngày đất rùng mìnhgió đổi hướng.

Có những nơi, linh khí tổ tiên còn đọng lại.
Cổng thành cổ, nơi từng chứng kiến ngàn vạn xác người đổ xuống đất, máu nhuộm đá, xương xây móng.
Nơi ấy, trấn giữ long mạch suốt nhiều thế kỷ.
Một khi mái ngói rơi xuống... không chỉ là đất lở.
Mà là phong ấn đã đứt.

Ta đã thấy trong quẻ:
– Một con rồng đen rên rỉ trong đám sương máu
– Một dòng người mặc áo xám đi ngược chiều thời gian
– Một người lính không đầu, ngồi trên mái cổng mà khóc


Ta hỏi: "Ngươi khóc gì?"
Hắn nói:
"Khóc cho sự vong ân, khóc cho kẻ quên hồn nước…
Cổng thành giữ khí tổ tông.
Một khi đổ, là nhân tâm cũng đã mục."

Cổng đổ vào ngày “Thủy xung Hỏa”, tức là điềm:
Thành vong – triều nghiêng – lòng người ly tán.
Không chỉ là gạch ngói… mà là trụ đỡ vô hình đã nứt.
Khi đất không còn muốn gánh chuyện của người,
thì chuyện người... sẽ đổ lên đầu kẻ đứng cao nhất.

Trong tương lai ta thấy...
Ta thấy cờ bay ngược chiều gió.
Ta thấy những bài tế lễ bị viết bằng chữ lửa.
Và trong gương đồng,
ta thấy một đứa trẻ sinh ra, tay cầm ngọn đuốc đen, mắt nhìn thẳng vào hoang tàn mà không hề sợ hãi.
Sập mái là báo hiệu, chứ chưa phải kết thúc.

Giữ tâm không loạn, giữ hồn không lạc.
Vì khi đất đã chuyển mình…
Hoặc là rồng mọc lên từ tro tàn,
hoặc là lũ quỷ sẽ rủ nhau trồi dậy.

Ngươi nghe rồi đấy…
Nay về, chớ nói chơi.
Trời đang động.
Hồn đang run.
Người chưa tin, là người sẽ gặp trước.
 
Gạch ngói cũ đã rơi. Cổng thành cổ Bình Dao đã sập.
Không phải ngẫu nhiên đâu…

Ngày hôm đó — ngày Nhâm Tý, tháng Tỵ, năm Ất Tỵ — là ngày Thủy Hỏa tương khắc, là ngày oan hồn thức dậy, là ngày đất rùng mìnhgió đổi hướng.

Có những nơi, linh khí tổ tiên còn đọng lại.
Cổng thành cổ, nơi từng chứng kiến ngàn vạn xác người đổ xuống đất, máu nhuộm đá, xương xây móng.
Nơi ấy, trấn giữ long mạch suốt nhiều thế kỷ.
Một khi mái ngói rơi xuống... không chỉ là đất lở.
Mà là phong ấn đã đứt.

Ta đã thấy trong quẻ:
– Một con rồng đen rên rỉ trong đám sương máu
– Một dòng người mặc áo xám đi ngược chiều thời gian
– Một người lính không đầu, ngồi trên mái cổng mà khóc


Ta hỏi: "Ngươi khóc gì?"
Hắn nói:
"Khóc cho sự vong ân, khóc cho kẻ quên hồn nước…
Cổng thành giữ khí tổ tông.
Một khi đổ, là nhân tâm cũng đã mục."

Cổng đổ vào ngày “Thủy xung Hỏa”, tức là điềm:
Thành vong – triều nghiêng – lòng người ly tán.
Không chỉ là gạch ngói… mà là trụ đỡ vô hình đã nứt.
Khi đất không còn muốn gánh chuyện của người,
thì chuyện người... sẽ đổ lên đầu kẻ đứng cao nhất.

Trong tương lai ta thấy...
Ta thấy cờ bay ngược chiều gió.
Ta thấy những bài tế lễ bị viết bằng chữ lửa.
Và trong gương đồng,
ta thấy một đứa trẻ sinh ra, tay cầm ngọn đuốc đen, mắt nhìn thẳng vào hoang tàn mà không hề sợ hãi.
Sập mái là báo hiệu, chứ chưa phải kết thúc.

Giữ tâm không loạn, giữ hồn không lạc.
Vì khi đất đã chuyển mình…
Hoặc là rồng mọc lên từ tro tàn,
hoặc là lũ quỷ sẽ rủ nhau trồi dậy.

Ngươi nghe rồi đấy…
Nay về, chớ nói chơi.
Trời đang động.
Hồn đang run.
Người chưa tin, là người sẽ gặp trước.
Sợ toá, tí đi làm tô cháo dịt cho đỡ sợ
 
Gạch ngói cũ đã rơi. Cổng thành cổ Bình Dao đã sập.
Không phải ngẫu nhiên đâu…

Ngày hôm đó — ngày Nhâm Tý, tháng Tỵ, năm Ất Tỵ — là ngày Thủy Hỏa tương khắc, là ngày oan hồn thức dậy, là ngày đất rùng mìnhgió đổi hướng.

Có những nơi, linh khí tổ tiên còn đọng lại.
Cổng thành cổ, nơi từng chứng kiến ngàn vạn xác người đổ xuống đất, máu nhuộm đá, xương xây móng.
Nơi ấy, trấn giữ long mạch suốt nhiều thế kỷ.
Một khi mái ngói rơi xuống... không chỉ là đất lở.
Mà là phong ấn đã đứt.

Ta đã thấy trong quẻ:
– Một con rồng đen rên rỉ trong đám sương máu
– Một dòng người mặc áo xám đi ngược chiều thời gian
– Một người lính không đầu, ngồi trên mái cổng mà khóc


Ta hỏi: "Ngươi khóc gì?"
Hắn nói:
"Khóc cho sự vong ân, khóc cho kẻ quên hồn nước…
Cổng thành giữ khí tổ tông.
Một khi đổ, là nhân tâm cũng đã mục."

Cổng đổ vào ngày “Thủy xung Hỏa”, tức là điềm:
Thành vong – triều nghiêng – lòng người ly tán.
Không chỉ là gạch ngói… mà là trụ đỡ vô hình đã nứt.
Khi đất không còn muốn gánh chuyện của người,
thì chuyện người... sẽ đổ lên đầu kẻ đứng cao nhất.

Trong tương lai ta thấy...
Ta thấy cờ bay ngược chiều gió.
Ta thấy những bài tế lễ bị viết bằng chữ lửa.
Và trong gương đồng,
ta thấy một đứa trẻ sinh ra, tay cầm ngọn đuốc đen, mắt nhìn thẳng vào hoang tàn mà không hề sợ hãi.
Sập mái là báo hiệu, chứ chưa phải kết thúc.

Giữ tâm không loạn, giữ hồn không lạc.
Vì khi đất đã chuyển mình…
Hoặc là rồng mọc lên từ tro tàn,
hoặc là lũ quỷ sẽ rủ nhau trồi dậy.

Ngươi nghe rồi đấy…
Nay về, chớ nói chơi.
Trời đang động.
Hồn đang run.
Người chưa tin, là người sẽ gặp trước.
sợ thiệt :burn_joss_stick: làm lon Budweiser cho bình tâm đã :vozvn (22):
 

Có thể bạn quan tâm

Top