Cảnh báo lừa đảo‼️ Đàn bà học lắm nhưng vẫn ngu như thường.

tị nạn từ Voz

Địt mẹ đau lòng
China
GIÁO DỤC KO PHẢI PHÉP MÀU
Tôi từng nghĩ giáo dục là chiếc đũa thần, biến bất kỳ ai thành người thông thái, sâu sắc. Đặc biệt với cánh chị em, tôi tưởng rằng chỉ cần cầm tấm bằng đại học, họ sẽ lập tức trở thành những nhà hùng biện, những triết gia, hay ít nhất cũng là người trò chuyện không làm tôi ngáp. Nhưng đời không như mơ. Giáo dục, hóa ra, không phải liều thuốc chữa bệnh nông cạn, cũng chẳng phải chìa khóa mở ra cánh cửa trí tuệ. Nó chỉ khuếch đại những gì đã có sẵn. Nếu bạn đã là một người tò mò, ham học, giáo dục sẽ giúp bạn bay cao. Còn nếu bạn chỉ thích buôn chuyện và shopping? Ờ thì, bạn sẽ là một người có bằng cấp… vẫn thích buôn chuyện và shopping.
Phụ nữ thường bị gắn mác là hay tám chuyện vặt vãnh, kiểu như ai mặc gì, ai cãi nhau với ai. Tôi từng nghĩ giáo dục sẽ xóa bỏ định kiến này, nhưng không, nó vẫn sống khỏe. Một chị bạn tôi, tốt nghiệp thạc sĩ, vẫn có thể ngồi hàng giờ phân tích drama của một ngôi sao hạng B. Trong khi đó, hỏi chị ấy về triết học hay chính trị, chị ấy nhìn tôi như thể tôi vừa hỏi về công thức chế tạo tàu vũ trụ. Giáo dục không tự động làm bạn sâu sắc. Nó chỉ cho bạn kiến thức, còn việc dùng kiến thức đó để suy nghĩ độc lập? Đó là lựa chọn cá nhân.
ĐÀN ÔNG VÀ KỲ VỌNG HÃO HUYỀN
Đàn ông, đặc biệt là những anh chàng thích suy tư, thường kỳ vọng phụ nữ có học thức sẽ là bạn đồng hành lý tưởng. Họ tưởng rằng một cô gái có bằng cấp sẽ thông minh, sắc sảo, và có thể tranh luận với họ về ý nghĩa của cuộc sống. Nhưng rồi thực tế tát họ một cú đau điếng. Tôi có anh bạn, một Xamer siêu phản động, mê chính trị với thuyết âm mưu, từng đi cafe với một cô tiến sĩ. Anh ấy hào hứng chuẩn bị sẵn vài chủ đề khó nhai như thuế Donald Trump và khi nào Đacosa sụp đổ để thảo luận. Kết quả? Cô ấy dành cả buổi kể về túi xách mới và drama công sở. Anh bạn tôi về nhà, mặt buồn như mất sổ gạo, than rằng cô ấy học cao mà sao cứ như bọn IQ thấp ham địt bọp.
Vấn đề nằm ở chỗ: giáo dục không đồng nghĩa với trí tuệ. Nhiều phụ nữ học giỏi, thi đậu, tốt nghiệp loại ưu, nhưng họ chỉ giỏi ghi nhớ. Họ học thuộc quy trình, công thức, và thi cử thì đạt điểm cao. Nhưng bảo họ suy nghĩ ngoài khuôn khổ, hay đặt câu hỏi về những gì họ học? Khó như hái sao trên trời ! Tôi không nói tất cả phụ nữ đều thế, nhưng phần lớn là vậy. Giáo dục hiện nay thường dạy bạn cách lặp lại, chứ không dạy bạn cách sáng tạo. Thế nên mới có chuyện cô kế toán học siêu giỏi, tính toán chính xác đến từng con số, nhưng bảo cô ấy nghĩ ra cách làm mới để cải thiện công việc? Thôi, cổ nói để mai tính !
CẠM BẪY CỦA THAM VỌNG HỌC VẤN
Phụ nữ học cao, lấy bằng này bằng nọ, thường nghĩ rằng điều đó sẽ giúp họ hấp dẫn hơn trong mắt đàn ông. Họ thấy đàn ông có học thức, địa vị cao thì quyến rũ, nên tưởng rằng mình cũng thế. Nhưng đời lại chơi một vố đau. Đàn ông, nhất là những anh chàng thành công, không thực sự bị ấn tượng bởi bằng cấp của phụ nữ. Họ muốn một người bạn đời nữ tính, dịu dàng, chứ không phải một cô nàng lúc nào cũng khoe bằng thạc sĩ và đòi khoe Lồn trên Onlyfan.
Càng học cao, phụ nữ càng nâng chuẩn của mình. Một cô cử nhân sẽ không thèm để ý anh chàng cùng trình độ, vì cô ấy muốn bác sĩ, luật sư cơ. Lên thạc sĩ, cô ấy lại nhắm đến những anh còn cao hơn nữa. Cứ thế, cô ấy tự đẩy mình vào một góc, nơi số lượng đàn ông đủ tiêu chuẩn ngày càng ít. Cuối cùng, cô ấy ngồi đó, than rằng đàn ông bị đe dọa bởi sự độc lập của mình. Thực ra, không phải đàn ông sợ. Họ chỉ không muốn cưới một người lúc nào cũng hành xử như công chúa đòi hỏi.
Tôi từng gặp một chị, giám đốc marketing, xinh đẹp, học thức, nhưng vẫn độc thân ở tuổi 40. Chị ấy bảo không tìm được ai xứng đáng. Tôi hỏi thế tiêu chuẩn của chị là gì? Chị liệt kê: phải cao hơn, giàu hơn, học thức ngang hoặc hơn, và cặc phải to. Tôi cười, bảo rằng với danh sách đó, chị đang tìm @Thích Vét Máng chứ không phải chồng. Chị ấy cười trừ, nhưng tôi biết chị ấy cũng hơi cay.
VẪN LÀ CHUYỆN NÔNG CẠN
Tôi từng hy vọng giáo dục sẽ giúp phụ nữ bớt nông cạn, bớt bị cuốn vào những thứ phù phiếm như mạng xã hội hay thời trang. Nhưng không, nó chỉ làm mọi thứ phức tạp hơn. Một cô gái có bằng luật vẫn có thể dành hàng giờ lướt Instagram, mê mẩn giày mới, trong khi chẳng màng đến những chủ đề sâu sắc hơn. Tôi không nói yêu giày là sai, nhưng khi đó là thứ duy nhất bạn quan tâm, thì đúng là hơi buồn.
Phụ nữ thường bị chi phối bởi tâm lý đám đông. Họ muốn được yêu thích, được công nhận, và điều này đôi khi khiến họ sa vào những cuộc trò chuyện vô thưởng vô phạt. Giáo dục không thay đổi được bản chất đó. Nó chỉ giúp họ nói chuyện vặt vãnh bằng từ ngữ hoa mỹ hơn. Tôi từng gặp một cô giáo viên văn, cứ tưởng sẽ được nghe những câu lẩy Kiều sâu sắc. Kết quả? Cô ấy dành cả buổi kể về việc chọn váy cưới cho bạn thân. Tôi ngồi nghe, cố nặn ra nụ cười, trong đầu chỉ muốn hét lên: Trời ơi, chị đọc sách gì mà chỉ biết váy với áo thế này?
Đừng hiểu lầm, tôi không nói phụ nữ không thông minh. Họ thông minh, nhưng theo cách khác. Họ giỏi nắm bắt cảm xúc, giỏi giao tiếp xã hội, và cực kỳ giỏi học thuộc. Nhưng sự tò mò trí tuệ, khả năng đặt câu hỏi, hay suy nghĩ độc lập? Những thứ đó hiếm hơn cả kim cương. Tôi từng gặp một cô bạn, dân lập trình, thích tranh luận về ý nghĩa của vũ trụ. Cô ấy là ngoại lệ, như một viên ngọc giữa đại dương. Nhưng cô ấy cũng thừa nhận, ngay cả trong đám bạn học cao của mình, hiếm ai thích đào sâu vào những chủ đề trừu tượng.
Đàn ông, đặc biệt là những anh chàng thích suy tư, thường thất vọng vì điều này. Họ muốn một người phụ nữ có thể cùng họ khám phá thế giới ý tưởng. Nhưng phần lớn phụ nữ, dù có học thức, vẫn thích nói về những thứ gần gũi, đời thường. Điều này không sai, chỉ là không hợp với kỳ vọng của mấy anh chàng mọt sách.
ĐỪNG KỲ VỌNG QUÁ NHIỀU !
Nói thẳng ra, phụ nữ có học thức không tự động trở thành người sâu sắc hay thú vị. Giáo dục cho họ kiến thức, nhưng không đảm bảo họ sẽ tò mò hay suy nghĩ độc lập. Đàn ông, nếu muốn tìm một người bạn đời thông minh theo kiểu Miu Miu Tây Bếc, hãy chuẩn bị tinh thần thất vọng. Còn phụ nữ, nếu muốn thu hút những anh chàng chất lượng, hãy tập trung vào sự nữ tính và khiêm tốn, thay vì chỉ khoe bằng cấp.
Tôi không nói điều này để chê bai phụ nữ. Tôi chỉ muốn mọi người nhìn thẳng vào sự thật, bớt ảo tưởng, để đời bớt drama. Phụ nữ có thế mạnh của họ, đàn ông có thế mạnh của mình. Hiểu được điều đó, chúng ta sẽ bớt thất vọng và sống vui hơn. Còn nếu bạn vẫn muốn tìm một cô gái vừa xinh, vừa học cao, vừa sâu sắc? Chúc may mắn, vì hành trình đó không khác gì tìm kho báu của cướp biển!
 
Sáng hôm sau, Tâm dậy từ rất sớm. Mới 4h sáng nó đã dậy, nhân lúc mọi người đang ngủ nó phải đi làm sớm. Nó đắc tội với cả chị Xoan và thím Lan, nó mà ở nhà là chết chắc rồi. Chỉ hy vọng không làm sao, không chắc phải về quê quá. Nó lò dò xuống tầng 1 định đi thì trong bếp lạch cạch. Hóa ra là thím đang nấu cháo cho chú Khá. Biết không trốn được nó đành phải nói:


“Thím dậy sớm thế, thím đang nấu cháo cho chú Khá à, cháo thơm thế, cháu ngửi là thèm ăn rồi”

Thím vẫn mặc bộ 2 dây hôm qua, nhưng nó giờ chả dám nhìn, nói xong thì mắt nhìn chân.


Lan thấy thằng Tâm nói xong liền vặn nhỏ bếp rồi ra chỗ nó, nhìn nó cười cười nói:

– “Cậu giờ định đi làm rồi đấy à, nhân viên chăm chỉ nhất công ty rồi”.

– Da, cháu định đi dạo 1 vòng cho mát rồi đến chỗ làm luôn. Hôm nay tay cháu đau nên chắc không làm bên anh Xuân được, cháu định qua bên bác sĩ vận hành kéo tời.

– Cái đó tôi không quan tâm, thế cậu định giải thích sao chuyện hôm qua.

– Cháu…

– Cậu không giải thích rõ là tôi mách với chú Khá cậu đấy.

– Đừng, thím nói là chú giết cháu chết. Cháu sống với chú thím mấy năm nay, chả nhẽ thím nỡ giết cháu.

– Thế thì giải thích đi, sao hôm qua cháu làm thế.

– Cháu… cháu thấy thím đẹp quá, cháu chưa thấy phụ nữ nào đẹp như thím. Với lại cháu nghe tiếng chị Xoan nên cháu lúc ý bị kích động nên không kìm được. Cái đó của cháu nó vô tình chạm vào thím, cháu thấy rất thích. Cháu… không biết tại sao nó cứ đưa đẩy như bản năng.

– Nói vớ vẩn, tôi già thế này rồi đẹp cái nỗi gì. Cháu định lừa thím đấy à, mồm mép dạo này dẻo quá nhỉ.

– Không, cháu nói thật. Cháu chưa từng thấy ai đẹp như thím. Chỉ nhìn thím thôi là cháu thấy mê mẩn. Đây, thím sờ mà xem, cháu nói thật không nói dối chút nào. Tâm kéo tay Lan ấn vào con chim mình. Con chim đã hung dung vươn lên từ lúc nào. Lan bối rối muốn rút tay ra nhưng thằng Tâm ấn thật chặt. Lan cảm thấy cái dương vật của thằng Tâm nổi cộm lên, theo tay nàng chạm vào nó dường như càng to ra.

– Thím đã tin cháu chưa? Tâm hỏi.

– Ờ… thì cứ cho là vậy. Nhưng cháu làm thế là không được nghe chưa.

– Vâng, lần sau cháu không dám thế nữa.

– Lại còn có lần sau à. Lan cốc đầu Tâm rồi cười. Thím cười rồi, Tâm hú hồn hú vía.

– Cháu chắc đang giai đoạn dậy thì, tâm sinh lý thay đổi nên mới vậy. Thôi lần này thím tha, tập trung học hành đừng nghĩ vớ vẩn đấy.

– Vâng, cháu biết rồi ạ. Lỗi cũng đâu phải tại cháu, là do thím đẹp quá, chứ với chị Xoan cháu đâu có thế. Được đà Tâm lại nói chơi chơi với thím.

– Cha bố anh, để dành cái đó mà tán gái. Lan nói nhưng mặt rất vui. Ai được khen vậy chẳng vui.

– Thế cái quần lót của thím anh phơi chưa.

– Cháu… chưa phơi. Cháu vẫn để đầu giường.

– Cái gì!!! Cháu trả thím ngay, thím có vẻ dễ dãi với cháu quá nhỉ.

– Thím… cháu xin thím cái quần đó được không ạ. Cháu ngửi rồi, quần của thím mùi rất thơm, cái mùi chỗ đó của thím cháu như say mê. Cháu chỉ muốn hàng đêm được ngửi nó rồi ngủ.

– Vớ vẩn, quần lót bẩn thì thơm cái gì.

– Cháu thề, mùi quần của thím cháu thấy rất quyến rũ. Thím cho cháu đi.

– Vớ vẩn, anh được voi đòi hai bà trưng à. Chú Khá anh mà biết là anh chết đòn. Tôi cho anh 3 hôm thôi, xong trả tôi ngay. Mà anh không được nói với ai đâu đấy, nếu không chết trước là anh.

– Vâng, cái này chỉ có cháu với thím biết thôi. Được voi lại đòi hai bà trưng, Tâm thấy thím đồng ý thì mạnh dạn hơn, mắt nó soi mói bầu ngực thím. Cái váy 2 dây chỉ che hờ hững, làm lộ ra nửa bầu ngực trắng tròn ra ngoài. Ngực Lan đã qua 2 lần sinh nở nhưng vẫn rất căng, chỉ hơi thõng xuống, Tâm có thể nhìn thấy 2 núm ti cứng nhỏ qua làn vải mỏng. Chim nó vẫn áp sát vào tay Lan hơi giật giật.

– Ái, đau, thím bóp đau thế.

– Đau cho nó đáng đời, anh kêu đi làm mà mắt nhìn đi đâu thế. Anh lên tầng ngay, cháo sắp xong rồi, ăn bát cháo rồi đi.

Lan bóp cái chim thằng Tâm thêm phát nữa rồi ngúng nguẩy cái mông tròn ra khuấy cháo tiếp, mặc thằng cháu chồng ngẩn ngơ nhìn theo. Lan tủm tỉm cười sau khi đe được thằng Tâm. Nàng vừa rồi thật muốn cầm cái chim thằng Tâm thêm chút nữa. Cái thằng thật là gan, dám cầm tay nàng áp vào chim nó. Cảm giác cầm buồi trai mới lớn thật là lạ, làm Lan thấy xốn xang trong lòng.

Không được, hôm qua lão Khá vày vò nàng, đến khi Lan đang lên cơn nứng thì lão lại lăn ra ngủ. Dù cho nàng có dùng mồm kích thích rồi nhún nhảy 1 lúc là nó đã xìu rồi, lão ngủ thẳng cẳng chả quan tâm đến nàng. Giờ Lan phải lên đánh thức lão, bắt lão đền bù mới được. Nàng khuấy nhanh nồi cháo xong liền chạy ngay lên phòng.

Tâm lên tầng 4 tập thể dục mấy động tác xong xuôi thì xuống nhà xem có cháo chưa. Tâm đụng chị Xoan đang vừa đi xuống, nó giật thót mình vội đi chậm lại. Đến tầng 2, bỗng chị Xoan dừng lại, chị đi qua phòng thím. Tâm thấy chị áp mặt vào nghe, tình huống giống hôm qua. Chả nhẽ thím và chú… nghĩ đến đây nó nhẹ nhàng đi đến sau chị Xoan, lay nhẹ:

“Chị Xoan, chị đang nghe trộm gì thế, em mách thím”

Xoan đỏ mặt, quát khẽ…

“Ranh con, im nào. Mày đi chỗ khác ngay”

– “Đi cái gì, chị đang nghe chú thím làm chuyện người lớn chứ gì, em biết thừa”

– Biết thì im đi, chú thím nghe thấy là mày chết. Trẻ con biết cái gì. Dịch ra cho chị xuống nấu cơm.

Bỗng trong phòng vang lên tiếng thím: “Á… á… a… á… đúng rồi, liếm em như thế đi. Chỗ đó bẩn nhưng sao anh liếm em thích quá a… a… a… a”. Tâm và chị Xoan lại dán người vào nghe. Chú Khá hình như đang liếm người dì à, chả nhẽ đàn bà người ta thích liếm láp như chó thế nhỉ. Âm thanh nỉ non ngắt quãng, cả người bên trong và 2 người bên ngoài đều nóng rực.

Xoan cảm thấy giữa 2 chân mình ngứa ngáy. Xuân chồng nàng hôm qua bao lâu mới về, 2 vợ chồng đang cao trào thì chú Khá về, chồng nàng vừa lúc bắn hết vào nàng. Xong xuôi hắn bảo thôi đi ngủ, làm tiếp sợ mọi người để ý. Bao lâu xa cách, dù ngày nào nàng cũng đem cơm hoặc nấu cơm chỗ Xuân làm, nhưng đâu sơ múi được gì. Mãi đến ngày con Liên nó vào ký túc xá đại học, Xuân mới xin thi thoảng được về với vợ. Làm phát đầu mới được 5′ nàng còn chưa đã. Cái gì chứ cái này nhịn lâu chả sao, nhưng đã làm mà dang dở thì thật tức chết mà. Hậm hực từ suốt đêm qua, giờ lại nghe thanh âm này, Xoan sao chịu nổi. Xoan vô thức khẽ khép 2 chân lại và uốn éo, kẹp cái bướm nàng vào cho đỡ ngứa, cho nó sướng…

Thằng Tâm thì khác, trai mới lớn, hôm qua có bắn 2 lần nhưng đạn dược không bao giờ thiếu, sung lại lên nòng. Con chim ngỏng cao qua cái quần đùi mỏng. Nó đang mường tượng lại cảnh chú thím đêm hôm qua. Bỗng nó thấy cái mông chị Xoan cứ uốn éo, dần nó cứ cọ vào chim nó. Nó thích thích nhưng vẫn sợ chị. Nó để yên không dám làm gì, nhưng cái mông Xoan cứ uốn éo, làm nó thật khó chịu. Cái mông cứ lên lên xuống xuống theo dọc chim nó, nó chỉ dám nhích lại chút để cái mông nó nhích dễ hơn.

Bên trong phòng, Khá đã kết thúc màn khởi động. Hôm qua bị vợ chê đúng là nhục mặt. Khá tức giận thật muốn đi chơi đĩ cho nó sướng. Mất tiền được phục vụ, khỏi ai chê. Nhưng đúng là dạo gần đây nhận được 3 – 4 công trình liền, căng mình về quê kiếm thêm thợ, rồi đảo quanh 3 – 4 công trường 1 ngày. Chưa kể còn xã giao, về nhà là oải, làm ăn gì. Khá cũng biết vợ thèm, vợ Khá hơ hớ thế, hắn sợ bỏ bê nhỡ đâu thằng nào nó hớt. Chưa kể Lan cũng ngày ngày 1 lần xuống nấu cơm cho thợ. 4 chỗ làm có 2 chỗ tự nấu, 2 chỗ Xoan và Lan đến nấu. Hôm qua có chỗ đổ trần, nhà chủ khao cơm nên Lan không phải đi. Khá biết vợ chờ mình làm nhưng lực bất tòng tâm, chưa đi chợ đã hết tiền.

Mấy thằng công nhân có phải đứa nào cũng sợ Khá đâu, cái bọn mất dạy cùng quê mà không cùng họ, Khá đôi lần nghe chúng nó bình phẩm về Lan, thật nóng mắt. Vì thế hôm qua Khá đã phải tìm đến 1 ông bạn nhờ tư vấn kinh nghiệm và kỹ thuật hầu hạ vợ, và vác về 1 bình ba kích ngâm để bồi bổ. Khá cũng làm luôn 3 ly hôm qua, giờ nó đang công hiệu đây.

Khá dang chân Lan ra, rồi mạnh mẽ tiến vào. Nước nhờn của Lan và nước bọt của Khá đã bôi trơn Lồn Lan, buồi Khá đã vào bên trong dễ dàng. Khá tự tin tang cao, mạnh mẽ rút ra dập vào. Nhìn Lan ôm miệng khóc lóc, Khá cảm giác sự tự tin trở lại. Khá dập càng lúc càng nhanh, nhưng cái rượu nó vẫn chưa ngấm hay chưa đủ đô thì phải. Khá dập được 3′ thì cảm thấy sắp ra. Không kịp rút ra, Khá mạnh mẽ dập liên hồi, và bắn thẳng vào Lan. Gruuuuu… anh… ra rồi. Khá nằm phủ lên mình vợ, thật êm ái.

Bên ngoài, Xoan vô thức vấn uốn éo cái mông. Cảm giác chạm được vào cái gì cưng cứng, Xoan cựa mông lên xuống, thật dễ chịu. Càng theo tiếng rên khóc của Lan, Xoan càng lên xuống nhanh. Mông nhích thật cao để cái cục gỗ đằng sau nó chạm vào Lồn nàng rồi lại trượt xuống. Cứ vậy, lồn Xoan co bóp cùng nhịp lên xuống.

Thằng Tâm thì khác, Xoan càng làm nhanh thì nó càng khó chịu. Tâm thấy Xoan không những không nói gì, còn lên xuống chim nó, làm nó mạnh gan lên. Tâm kéo tụt quần xuống, rồi kéo mạnh cái quần ở nhà của xoan xuống, tặng kèm luôn cái quần lót hồng. Nó ấn chim nó mạnh vào giữa 2 mông Xoan, phía dưới lỗ đít. Nước nhờn tràn trề, nó đưa đường dẫn lối cho con chim, tuột vào giữa 2 mép Lồn Xoan. Aaa… ư… em làm gì thế Tâm. Tâm mặc kệ, nó rút chim ra lỗ đít rồi lại nhét vào giữa 2 háng, tay ôm chặt hông Xoan mà nhấp. Tiếng rên rỉ cả trong và ngoài, không phân biệt rõ.

Con chim Tâm nhịp giữa 2 chân Xoan, nó sướng vô cùng, khác hẳn hôm qua. Dường như càng nhanh càng thích, nó rút hẳn ra ngoài rồi cúi người thấp xuống, căn rồi trượt mạnh chim vào giữa 2 háng. Xoan thì đang được nó nhấp, bỗng hẫng hụt không thấy con chim đâu. Theo bản năng nàng cong mông ra sau tìm chim để nhịp nhịp. Bỗng cái buồi thằng Tâm, theo tư thế mới tiến vào, nhưng không phải ngoài mép Lồn nữa, mà dần chui thẳng vào lồn Xoan.

“Á…” Xoan há hốc mồm, cảm nhận cái buồi to không phải của chồng nàng đang tiến vào. Cái tư thế này lại thật khác lạ, không phải Xuân nằm trên Xoan nằm dưới như mọi khi. Cái buồi thằng Tâm đâm sâu vào Lồn nàng, khám phá động tiên sâu hút mà buồi chồng nàng chưa đi vào bao giờ. Xoan thở hắt ra mỗi khi thằng Tâm rút ra rồi tiến vào. Tư thế mới, con buồi mới, lại còn to dài hơn chồng Xoan, chỉ mới vài cái nhấp mà Xoan đã cảm thấy vô cùng sướng.

Thằng Tâm càng nhấp càng sướng, chưa bao giờ nó làm gì cảm thấy sướng thế này. Tinh dịch thanh xuân của nó đang sôi trào, muốn ra ăn mừng nhà mới, căn nhà đầu tiên ngập tinh binh của thằng Tâm. Nó không chịu nổi nữa, chỉ được có hơn 30 dập nó cảm thấy con chim nó phình to ra, đang được nuốt trọn bởi Lồn Xoan. Cái chim nó tiến đến hay lùi đều cảm thấy được bao bọc và vuốt ve của vách lồn Xoan, nó cọ xát, mơn trớn đầu chim thằng Tâm. Tâm run rẩy rồi cắn răng, gru gru trong mồm nhè nhẹ. Nó xuất, con chim giật giật bắn từng đợt tinh vào sâu trong lồn Xoan.

Xoan đang đến cao trào, nhưng chưa đến đỉnh thì thằng Tâm đã xuất. Nhưng cái buồi thằng Tâm vẫn giật giật, nó vẫn to như thế. Xoan tiếp tục công việc còn lại, nàng nhổm mông hẩy về phía sau. Chả mấy chốc nàng cũng cực khoái. Xoan bủn rủn cả tay chân, tay nàng phải bám chặt tay thằng Tâm, không thì ngã mất.

Con chim của Tâm vốn vừa xuất xong vẫn dài và to hơn phân nữa, nó vẫn được mơn trớn bởi cái Lồn Xoan. Theo lồn Xoan xuất, vách lồn Xoan cọ xát làm con chim lại dần ngỏng lên. Tâm đợi Xoan bớt run rẩy, nó lại bắt đầu tiến quân. Hành quân xa ta ngại gì gian khổ… Đến đồn địch ta quyết dập tan tành. Xoan thấy buồi thằng Tâm lại cứng lên, nó lại đang ra vào lồn nàng. Cơn sướng tiếp đến, nhưng lý trí cũng ùa về:

– Tâm, đợi đã, bên trong chú thím như xong rồi. Chú thím ra bất chợt thì làm sao. Em rút ra đi để chị nấu cơm. Xoan khẽ khàng nói với Tâm, giọng đầy trìu mến.

– Không, em đang làm không dừng lại được. Chú thím mới làm xong chắc còn ngủ. Thím đã nấu cháo lúc nãy rồi, giờ xuống làm gì.

– Không được, nguy hiểm lắm. Xoan thì thầm và muốn gỡ tay nó khỏi hông.

Thằng Tâm đang được ăn đâu dễ nhả. Đây là lần thứ đầu nó được địt, nó sướng và không chịu nhả. Nhưng đúng là đứng đây nguy hiểm. Nó kéo chị Xoan ra phòng kế của thằng Mạnh con thím. Hôm qua thằng Mạnh kêu ngủ ở nhà bạn chơi game, nên giờ phòng trống. Chứ giờ lên gác vào phòng nó, chỉ sợ chị Xoan sợ lại về phòng, hoặc gặp anh Xuân thì có mà toi. Phòng thằng Mạnh lắp cửa gỗ, vì thằng Mạnh hay nghe nhạc chơi game, lắp cho đỡ ồn.

Tâm kéo Xoan vào, rồi đề Xoan xuống giường, kéo hết quần Xoan xuống. Nó bắt chước chú nó, tay bóp vú, mồm thì hôn khắp người Xoan, vừa hôn vừa liếm. Ông Khá mà ở đây có mà chửi nó ngu, ông liếm Lồn chứ có liếm tai liếm nách liếm cổ liếm rốn đâu mà mày liếm. Thằng Tâm liếm tất tần tật, nhưng mà Xoan sướng. Cảm giác nhột nhột, sướng nhè nhẹ khi Tâm liếm.

Xoan thả lỏng người, tay ôm lấy lưng Tâm, xoa xoa lưng. Thi thoảng lại sờ vuốt ve ngực Tâm. Nhưng giờ muộn rồi, làm nhanh không 5h chồng nàng còn dậy. Xoan kéo Tâm ra trong sự ngỡ ngàng không hiểu của Tâm. Xoan cầm lấy con chim Tâm, kéo nhẹ về cửa mình mình rồi ấn vào.

“Em làm nhanh đi, không 5h anh Xuân anh ý dậy”

Tâm hiểu ý, ấn con chim vào. Buồi nó chui dần vào Lồn Xoan. Xoan khẽ há mồm ra, cảm giác con chim nó nong lồn nàng ra, tiến sâu vào làm nàng thấy thật sướng lạ. 2 người cứ triền miên như vậy được tầm 4 phút thì thằng Tâm không chịu nổi, nó gầm nhẹ rồi nhấp thật mạnh. Xoan há mồm ra như cá thiếu oxy, tay chân quặp lấy thằng Tâm. Tâm ra, cả 2 nằm im cảm nhận những tàn dư sướng khoái.

Nằm một lúc, Xoan ngồi dậy, với lấy cái quần lót rồi mặc vội vào. Xoan véo nó 1 cái trước khi rời phòng:

“Tắm đi trước khi xuống, cái đồ dê xồm này”

Ánh mắt nàng cười như chưa bao giờ hạnh phúc hơn. Xoan cũng dễ nhìn, da không thật sự trắng, nhưng cũng không đen. Dù đã đẻ 1 con nhưng vóc người làm nông làm xây dựng nó rắn chắc. Nhìn chung nàng khá gọn gàng, có mỗi cái mông vuông là to bè ra. Nàng và nó lén lén lút lút, nhưng chưa bao giờ chồng nàng làm Xoan sướng như thế. Xoan chạy xuống nhà, ở đấy có nhà vệ sinh, nàng phải rửa ráy đã, thằng Tâm nó xuất sao nhiều thế, vừa đi vài bước đã ướt cả quần lót.

Thằng Tâm mặc quần vào, nhưng chưa về phòng. Nó nằm đó cảm nhận cái cảm giác vừa rồi. Sao mà sướng thế, có những lúc bủn rủn cả tay chân. Hóa ra làm tình là sướng như thế. Bỗng nó thấy tiếng chú nó. Tâm vội nép vào sau cửa, hóa ra chú nó xuống lầu, làm nó giật mình. Nó đợi chút rồi đi lên gác vào phòng. Nó tắm rửa thơm tho, rồi xuống nhà ăn sáng với mọi người.

Anh Xuân cũng xuống từ lúc nào không biết, đúng là hú hồn.
 
"Còn phụ nữ, nếu muốn thu hút những anh chàng chất lượng, hãy tập trung vào sự nữ tính và khiêm tốn, thay vì chỉ khoe bằng cấp" nhưng nếu cô ấy nhan sắc kiểu Trang Hạ thì những anh chàng đó có bị thu hút ko? 8->
phụ nữ mày đề cập có bao gồm cả phụ nữ Tây? Hay mỗi phụ nữ Việt Nam?
 
"Còn phụ nữ, nếu muốn thu hút những anh chàng chất lượng, hãy tập trung vào sự nữ tính và khiêm tốn, thay vì chỉ khoe bằng cấp" nhưng nếu cô ấy nhan sắc kiểu Trang Hạ thì những anh chàng đó có bị thu hút ko? 8->
phụ nữ mày đề cập có bao gồm cả phụ nữ Tây? Hay mỗi phụ nữ Việt Nam?

 
"Còn phụ nữ, nếu muốn thu hút những anh chàng chất lượng, hãy tập trung vào sự nữ tính và khiêm tốn, thay vì chỉ khoe bằng cấp" nhưng nếu cô ấy nhan sắc kiểu Trang Hạ thì những anh chàng đó có bị thu hút ko? 8->
phụ nữ mày đề cập có bao gồm cả phụ nữ Tây? Hay mỗi phụ nữ Việt Nam?
Không nhé Đoành. Thiếu gì em đẹp hơn.::xamvl28::
Tạm thời cứ nghĩ là phụ nữ An Nam nhé.::xamvl19::
Viết tốt đấy thằng lol
Tao copy:vozvn (14):
 
T rất tâm đắc với thread này. Tiếp xúc với nhiều phụ nữ học tới cao học, làm này làm kia, cũng giỏi kiếm tiền. Nhưng điểm chung là hỏi những câu hỏi vô tri về khoa học xã hội. Nhìn chung thì không có triết lý sống rõ ràng.
 
T rất tâm đắc với thread này. Tiếp xúc với nhiều phụ nữ học tới cao học, làm này làm kia, cũng giỏi kiếm tiền. Nhưng điểm chung là hỏi những câu hỏi vô tri về khoa học xã hội. Nhìn chung thì không có triết lý sống rõ ràng.
Có thể những người phụ nữ đó không muốn chia sẻ những gì họ nghĩ với người khác giới, kiểu sống 2 mặt.
 
Học thế chứ có học nữa thì đàn bà sinh ra cũng chỉ để đụ và đẻ thôi phải không @Thích Vét Máng , học cho lắm làm cái gì, đúng nhận sai cãi hộ tau cái.


GIÁO DỤC KO PHẢI PHÉP MÀU
Tôi từng nghĩ giáo dục là chiếc đũa thần, biến bất kỳ ai thành người thông thái, sâu sắc. Đặc biệt với cánh chị em, tôi tưởng rằng chỉ cần cầm tấm bằng đại học, họ sẽ lập tức trở thành những nhà hùng biện, những triết gia, hay ít nhất cũng là người trò chuyện không làm tôi ngáp. Nhưng đời không như mơ. Giáo dục, hóa ra, không phải liều thuốc chữa bệnh nông cạn, cũng chẳng phải chìa khóa mở ra cánh cửa trí tuệ. Nó chỉ khuếch đại những gì đã có sẵn. Nếu bạn đã là một người tò mò, ham học, giáo dục sẽ giúp bạn bay cao. Còn nếu bạn chỉ thích buôn chuyện và shopping? Ờ thì, bạn sẽ là một người có bằng cấp… vẫn thích buôn chuyện và shopping.
Phụ nữ thường bị gắn mác là hay tám chuyện vặt vãnh, kiểu như ai mặc gì, ai cãi nhau với ai. Tôi từng nghĩ giáo dục sẽ xóa bỏ định kiến này, nhưng không, nó vẫn sống khỏe. Một chị bạn tôi, tốt nghiệp thạc sĩ, vẫn có thể ngồi hàng giờ phân tích drama của một ngôi sao hạng B. Trong khi đó, hỏi chị ấy về triết học hay chính trị, chị ấy nhìn tôi như thể tôi vừa hỏi về công thức chế tạo tàu vũ trụ. Giáo dục không tự động làm bạn sâu sắc. Nó chỉ cho bạn kiến thức, còn việc dùng kiến thức đó để suy nghĩ độc lập? Đó là lựa chọn cá nhân.
ĐÀN ÔNG VÀ KỲ VỌNG HÃO HUYỀN
Đàn ông, đặc biệt là những anh chàng thích suy tư, thường kỳ vọng phụ nữ có học thức sẽ là bạn đồng hành lý tưởng. Họ tưởng rằng một cô gái có bằng cấp sẽ thông minh, sắc sảo, và có thể tranh luận với họ về ý nghĩa của cuộc sống. Nhưng rồi thực tế tát họ một cú đau điếng. Tôi có anh bạn, một Xamer siêu phản động, mê chính trị với thuyết âm mưu, từng đi cafe với một cô tiến sĩ. Anh ấy hào hứng chuẩn bị sẵn vài chủ đề khó nhai như thuế Donald Trump và khi nào Đacosa sụp đổ để thảo luận. Kết quả? Cô ấy dành cả buổi kể về túi xách mới và drama công sở. Anh bạn tôi về nhà, mặt buồn như mất sổ gạo, than rằng cô ấy học cao mà sao cứ như bọn IQ thấp ham địt bọp.
Vấn đề nằm ở chỗ: giáo dục không đồng nghĩa với trí tuệ. Nhiều phụ nữ học giỏi, thi đậu, tốt nghiệp loại ưu, nhưng họ chỉ giỏi ghi nhớ. Họ học thuộc quy trình, công thức, và thi cử thì đạt điểm cao. Nhưng bảo họ suy nghĩ ngoài khuôn khổ, hay đặt câu hỏi về những gì họ học? Khó như hái sao trên trời ! Tôi không nói tất cả phụ nữ đều thế, nhưng phần lớn là vậy. Giáo dục hiện nay thường dạy bạn cách lặp lại, chứ không dạy bạn cách sáng tạo. Thế nên mới có chuyện cô kế toán học siêu giỏi, tính toán chính xác đến từng con số, nhưng bảo cô ấy nghĩ ra cách làm mới để cải thiện công việc? Thôi, cổ nói để mai tính !
CẠM BẪY CỦA THAM VỌNG HỌC VẤN
Phụ nữ học cao, lấy bằng này bằng nọ, thường nghĩ rằng điều đó sẽ giúp họ hấp dẫn hơn trong mắt đàn ông. Họ thấy đàn ông có học thức, địa vị cao thì quyến rũ, nên tưởng rằng mình cũng thế. Nhưng đời lại chơi một vố đau. Đàn ông, nhất là những anh chàng thành công, không thực sự bị ấn tượng bởi bằng cấp của phụ nữ. Họ muốn một người bạn đời nữ tính, dịu dàng, chứ không phải một cô nàng lúc nào cũng khoe bằng thạc sĩ và đòi khoe lồn trên Onlyfan.
Càng học cao, phụ nữ càng nâng chuẩn của mình. Một cô cử nhân sẽ không thèm để ý anh chàng cùng trình độ, vì cô ấy muốn bác sĩ, luật sư cơ. Lên thạc sĩ, cô ấy lại nhắm đến những anh còn cao hơn nữa. Cứ thế, cô ấy tự đẩy mình vào một góc, nơi số lượng đàn ông đủ tiêu chuẩn ngày càng ít. Cuối cùng, cô ấy ngồi đó, than rằng đàn ông bị đe dọa bởi sự độc lập của mình. Thực ra, không phải đàn ông sợ. Họ chỉ không muốn cưới một người lúc nào cũng hành xử như công chúa đòi hỏi.
Tôi từng gặp một chị, giám đốc marketing, xinh đẹp, học thức, nhưng vẫn độc thân ở tuổi 40. Chị ấy bảo không tìm được ai xứng đáng. Tôi hỏi thế tiêu chuẩn của chị là gì? Chị liệt kê: phải cao hơn, giàu hơn, học thức ngang hoặc hơn, và cặc phải to. Tôi cười, bảo rằng với danh sách đó, chị đang tìm @Thích Vét Máng chứ không phải chồng. Chị ấy cười trừ, nhưng tôi biết chị ấy cũng hơi cay.
VẪN LÀ CHUYỆN NÔNG CẠN
Tôi từng hy vọng giáo dục sẽ giúp phụ nữ bớt nông cạn, bớt bị cuốn vào những thứ phù phiếm như mạng xã hội hay thời trang. Nhưng không, nó chỉ làm mọi thứ phức tạp hơn. Một cô gái có bằng luật vẫn có thể dành hàng giờ lướt Instagram, mê mẩn giày mới, trong khi chẳng màng đến những chủ đề sâu sắc hơn. Tôi không nói yêu giày là sai, nhưng khi đó là thứ duy nhất bạn quan tâm, thì đúng là hơi buồn.
Phụ nữ thường bị chi phối bởi tâm lý đám đông. Họ muốn được yêu thích, được công nhận, và điều này đôi khi khiến họ sa vào những cuộc trò chuyện vô thưởng vô phạt. Giáo dục không thay đổi được bản chất đó. Nó chỉ giúp họ nói chuyện vặt vãnh bằng từ ngữ hoa mỹ hơn. Tôi từng gặp một cô giáo viên văn, cứ tưởng sẽ được nghe những câu lẩy Kiều sâu sắc. Kết quả? Cô ấy dành cả buổi kể về việc chọn váy cưới cho bạn thân. Tôi ngồi nghe, cố nặn ra nụ cười, trong đầu chỉ muốn hét lên: Trời ơi, chị đọc sách gì mà chỉ biết váy với áo thế này?
Đừng hiểu lầm, tôi không nói phụ nữ không thông minh. Họ thông minh, nhưng theo cách khác. Họ giỏi nắm bắt cảm xúc, giỏi giao tiếp xã hội, và cực kỳ giỏi học thuộc. Nhưng sự tò mò trí tuệ, khả năng đặt câu hỏi, hay suy nghĩ độc lập? Những thứ đó hiếm hơn cả kim cương. Tôi từng gặp một cô bạn, dân lập trình, thích tranh luận về ý nghĩa của vũ trụ. Cô ấy là ngoại lệ, như một viên ngọc giữa đại dương. Nhưng cô ấy cũng thừa nhận, ngay cả trong đám bạn học cao của mình, hiếm ai thích đào sâu vào những chủ đề trừu tượng.
Đàn ông, đặc biệt là những anh chàng thích suy tư, thường thất vọng vì điều này. Họ muốn một người phụ nữ có thể cùng họ khám phá thế giới ý tưởng. Nhưng phần lớn phụ nữ, dù có học thức, vẫn thích nói về những thứ gần gũi, đời thường. Điều này không sai, chỉ là không hợp với kỳ vọng của mấy anh chàng mọt sách.
ĐỪNG KỲ VỌNG QUÁ NHIỀU !
Nói thẳng ra, phụ nữ có học thức không tự động trở thành người sâu sắc hay thú vị. Giáo dục cho họ kiến thức, nhưng không đảm bảo họ sẽ tò mò hay suy nghĩ độc lập. Đàn ông, nếu muốn tìm một người bạn đời thông minh theo kiểu Miu Miu Tây Bếc, hãy chuẩn bị tinh thần thất vọng. Còn phụ nữ, nếu muốn thu hút những anh chàng chất lượng, hãy tập trung vào sự nữ tính và khiêm tốn, thay vì chỉ khoe bằng cấp.
Tôi không nói điều này để chê bai phụ nữ. Tôi chỉ muốn mọi người nhìn thẳng vào sự thật, bớt ảo tưởng, để đời bớt drama. Phụ nữ có thế mạnh của họ, đàn ông có thế mạnh của mình. Hiểu được điều đó, chúng ta sẽ bớt thất vọng và sống vui hơn. Còn nếu bạn vẫn muốn tìm một cô gái vừa xinh, vừa học cao, vừa sâu sắc? Chúc may mắn, vì hành trình đó không khác gì tìm kho báu của cướp biển!
 
Đéo đâu chúng nó ngu thật đấy
Ý của t 'không muốn chia sẻ những gì họ nghĩ với người khác giới' có nghĩa là giả tạo, nói dối, thảo mai để quyến rũ nam giới. Ví dụ, một con lười biếng, tham tiền và từng bán dâm để có tiền ăn chơi nhưng tỏ ra thanh cao với bạn trai.
T cũng đồng ý là rất hiếm nữ giới thông minh thật sự. Hồi xưa t đi làm gặp 1 chị hài lắm, đầu óc rất nhạy bén, rất thật thà nhưng chị đó xấu gái. Dạng giả thông minh thì t gặp nhiều rồi.
 
Không nhé Đoành. Thiếu gì em đẹp hơn.::xamvl28::
Tạm thời cứ nghĩ là phụ nữ An Nam nhé.::xamvl19::

Tao copy:vozvn (14):
Bạn nghĩ gì về ý kiến của 1 phụ nữ An Nam như nhà văn Tâm Phan ? 8->
 
GIÁO DỤC KO PHẢI PHÉP MÀU
Tôi từng nghĩ giáo dục là chiếc đũa thần, biến bất kỳ ai thành người thông thái, sâu sắc. Đặc biệt với cánh chị em, tôi tưởng rằng chỉ cần cầm tấm bằng đại học, họ sẽ lập tức trở thành những nhà hùng biện, những triết gia, hay ít nhất cũng là người trò chuyện không làm tôi ngáp. Nhưng đời không như mơ. Giáo dục, hóa ra, không phải liều thuốc chữa bệnh nông cạn, cũng chẳng phải chìa khóa mở ra cánh cửa trí tuệ. Nó chỉ khuếch đại những gì đã có sẵn. Nếu bạn đã là một người tò mò, ham học, giáo dục sẽ giúp bạn bay cao. Còn nếu bạn chỉ thích buôn chuyện và shopping? Ờ thì, bạn sẽ là một người có bằng cấp… vẫn thích buôn chuyện và shopping.
Phụ nữ thường bị gắn mác là hay tám chuyện vặt vãnh, kiểu như ai mặc gì, ai cãi nhau với ai. Tôi từng nghĩ giáo dục sẽ xóa bỏ định kiến này, nhưng không, nó vẫn sống khỏe. Một chị bạn tôi, tốt nghiệp thạc sĩ, vẫn có thể ngồi hàng giờ phân tích drama của một ngôi sao hạng B. Trong khi đó, hỏi chị ấy về triết học hay chính trị, chị ấy nhìn tôi như thể tôi vừa hỏi về công thức chế tạo tàu vũ trụ. Giáo dục không tự động làm bạn sâu sắc. Nó chỉ cho bạn kiến thức, còn việc dùng kiến thức đó để suy nghĩ độc lập? Đó là lựa chọn cá nhân.
ĐÀN ÔNG VÀ KỲ VỌNG HÃO HUYỀN
Đàn ông, đặc biệt là những anh chàng thích suy tư, thường kỳ vọng phụ nữ có học thức sẽ là bạn đồng hành lý tưởng. Họ tưởng rằng một cô gái có bằng cấp sẽ thông minh, sắc sảo, và có thể tranh luận với họ về ý nghĩa của cuộc sống. Nhưng rồi thực tế tát họ một cú đau điếng. Tôi có anh bạn, một Xamer siêu phản động, mê chính trị với thuyết âm mưu, từng đi cafe với một cô tiến sĩ. Anh ấy hào hứng chuẩn bị sẵn vài chủ đề khó nhai như thuế Donald Trump và khi nào Đacosa sụp đổ để thảo luận. Kết quả? Cô ấy dành cả buổi kể về túi xách mới và drama công sở. Anh bạn tôi về nhà, mặt buồn như mất sổ gạo, than rằng cô ấy học cao mà sao cứ như bọn IQ thấp ham địt bọp.
Vấn đề nằm ở chỗ: giáo dục không đồng nghĩa với trí tuệ. Nhiều phụ nữ học giỏi, thi đậu, tốt nghiệp loại ưu, nhưng họ chỉ giỏi ghi nhớ. Họ học thuộc quy trình, công thức, và thi cử thì đạt điểm cao. Nhưng bảo họ suy nghĩ ngoài khuôn khổ, hay đặt câu hỏi về những gì họ học? Khó như hái sao trên trời ! Tôi không nói tất cả phụ nữ đều thế, nhưng phần lớn là vậy. Giáo dục hiện nay thường dạy bạn cách lặp lại, chứ không dạy bạn cách sáng tạo. Thế nên mới có chuyện cô kế toán học siêu giỏi, tính toán chính xác đến từng con số, nhưng bảo cô ấy nghĩ ra cách làm mới để cải thiện công việc? Thôi, cổ nói để mai tính !
CẠM BẪY CỦA THAM VỌNG HỌC VẤN
Phụ nữ học cao, lấy bằng này bằng nọ, thường nghĩ rằng điều đó sẽ giúp họ hấp dẫn hơn trong mắt đàn ông. Họ thấy đàn ông có học thức, địa vị cao thì quyến rũ, nên tưởng rằng mình cũng thế. Nhưng đời lại chơi một vố đau. Đàn ông, nhất là những anh chàng thành công, không thực sự bị ấn tượng bởi bằng cấp của phụ nữ. Họ muốn một người bạn đời nữ tính, dịu dàng, chứ không phải một cô nàng lúc nào cũng khoe bằng thạc sĩ và đòi khoe lồn trên Onlyfan.
Càng học cao, phụ nữ càng nâng chuẩn của mình. Một cô cử nhân sẽ không thèm để ý anh chàng cùng trình độ, vì cô ấy muốn bác sĩ, luật sư cơ. Lên thạc sĩ, cô ấy lại nhắm đến những anh còn cao hơn nữa. Cứ thế, cô ấy tự đẩy mình vào một góc, nơi số lượng đàn ông đủ tiêu chuẩn ngày càng ít. Cuối cùng, cô ấy ngồi đó, than rằng đàn ông bị đe dọa bởi sự độc lập của mình. Thực ra, không phải đàn ông sợ. Họ chỉ không muốn cưới một người lúc nào cũng hành xử như công chúa đòi hỏi.
Tôi từng gặp một chị, giám đốc marketing, xinh đẹp, học thức, nhưng vẫn độc thân ở tuổi 40. Chị ấy bảo không tìm được ai xứng đáng. Tôi hỏi thế tiêu chuẩn của chị là gì? Chị liệt kê: phải cao hơn, giàu hơn, học thức ngang hoặc hơn, và cặc phải to. Tôi cười, bảo rằng với danh sách đó, chị đang tìm @Thích Vét Máng chứ không phải chồng. Chị ấy cười trừ, nhưng tôi biết chị ấy cũng hơi cay.
VẪN LÀ CHUYỆN NÔNG CẠN
Tôi từng hy vọng giáo dục sẽ giúp phụ nữ bớt nông cạn, bớt bị cuốn vào những thứ phù phiếm như mạng xã hội hay thời trang. Nhưng không, nó chỉ làm mọi thứ phức tạp hơn. Một cô gái có bằng luật vẫn có thể dành hàng giờ lướt Instagram, mê mẩn giày mới, trong khi chẳng màng đến những chủ đề sâu sắc hơn. Tôi không nói yêu giày là sai, nhưng khi đó là thứ duy nhất bạn quan tâm, thì đúng là hơi buồn.
Phụ nữ thường bị chi phối bởi tâm lý đám đông. Họ muốn được yêu thích, được công nhận, và điều này đôi khi khiến họ sa vào những cuộc trò chuyện vô thưởng vô phạt. Giáo dục không thay đổi được bản chất đó. Nó chỉ giúp họ nói chuyện vặt vãnh bằng từ ngữ hoa mỹ hơn. Tôi từng gặp một cô giáo viên văn, cứ tưởng sẽ được nghe những câu lẩy Kiều sâu sắc. Kết quả? Cô ấy dành cả buổi kể về việc chọn váy cưới cho bạn thân. Tôi ngồi nghe, cố nặn ra nụ cười, trong đầu chỉ muốn hét lên: Trời ơi, chị đọc sách gì mà chỉ biết váy với áo thế này?
Đừng hiểu lầm, tôi không nói phụ nữ không thông minh. Họ thông minh, nhưng theo cách khác. Họ giỏi nắm bắt cảm xúc, giỏi giao tiếp xã hội, và cực kỳ giỏi học thuộc. Nhưng sự tò mò trí tuệ, khả năng đặt câu hỏi, hay suy nghĩ độc lập? Những thứ đó hiếm hơn cả kim cương. Tôi từng gặp một cô bạn, dân lập trình, thích tranh luận về ý nghĩa của vũ trụ. Cô ấy là ngoại lệ, như một viên ngọc giữa đại dương. Nhưng cô ấy cũng thừa nhận, ngay cả trong đám bạn học cao của mình, hiếm ai thích đào sâu vào những chủ đề trừu tượng.
Đàn ông, đặc biệt là những anh chàng thích suy tư, thường thất vọng vì điều này. Họ muốn một người phụ nữ có thể cùng họ khám phá thế giới ý tưởng. Nhưng phần lớn phụ nữ, dù có học thức, vẫn thích nói về những thứ gần gũi, đời thường. Điều này không sai, chỉ là không hợp với kỳ vọng của mấy anh chàng mọt sách.
ĐỪNG KỲ VỌNG QUÁ NHIỀU !
Nói thẳng ra, phụ nữ có học thức không tự động trở thành người sâu sắc hay thú vị. Giáo dục cho họ kiến thức, nhưng không đảm bảo họ sẽ tò mò hay suy nghĩ độc lập. Đàn ông, nếu muốn tìm một người bạn đời thông minh theo kiểu Miu Miu Tây Bếc, hãy chuẩn bị tinh thần thất vọng. Còn phụ nữ, nếu muốn thu hút những anh chàng chất lượng, hãy tập trung vào sự nữ tính và khiêm tốn, thay vì chỉ khoe bằng cấp.
Tôi không nói điều này để chê bai phụ nữ. Tôi chỉ muốn mọi người nhìn thẳng vào sự thật, bớt ảo tưởng, để đời bớt drama. Phụ nữ có thế mạnh của họ, đàn ông có thế mạnh của mình. Hiểu được điều đó, chúng ta sẽ bớt thất vọng và sống vui hơn. Còn nếu bạn vẫn muốn tìm một cô gái vừa xinh, vừa học cao, vừa sâu sắc? Chúc may mắn, vì hành trình đó không khác gì tìm kho báu của cướp biển!
Xin đảnh lễ 💥💥💥
 
GIÁO DỤC KO PHẢI PHÉP MÀU
Tôi từng nghĩ giáo dục là chiếc đũa thần, biến bất kỳ ai thành người thông thái, sâu sắc. Đặc biệt với cánh chị em, tôi tưởng rằng chỉ cần cầm tấm bằng đại học, họ sẽ lập tức trở thành những nhà hùng biện, những triết gia, hay ít nhất cũng là người trò chuyện không làm tôi ngáp. Nhưng đời không như mơ. Giáo dục, hóa ra, không phải liều thuốc chữa bệnh nông cạn, cũng chẳng phải chìa khóa mở ra cánh cửa trí tuệ. Nó chỉ khuếch đại những gì đã có sẵn. Nếu bạn đã là một người tò mò, ham học, giáo dục sẽ giúp bạn bay cao. Còn nếu bạn chỉ thích buôn chuyện và shopping? Ờ thì, bạn sẽ là một người có bằng cấp… vẫn thích buôn chuyện và shopping.
Phụ nữ thường bị gắn mác là hay tám chuyện vặt vãnh, kiểu như ai mặc gì, ai cãi nhau với ai. Tôi từng nghĩ giáo dục sẽ xóa bỏ định kiến này, nhưng không, nó vẫn sống khỏe. Một chị bạn tôi, tốt nghiệp thạc sĩ, vẫn có thể ngồi hàng giờ phân tích drama của một ngôi sao hạng B. Trong khi đó, hỏi chị ấy về triết học hay chính trị, chị ấy nhìn tôi như thể tôi vừa hỏi về công thức chế tạo tàu vũ trụ. Giáo dục không tự động làm bạn sâu sắc. Nó chỉ cho bạn kiến thức, còn việc dùng kiến thức đó để suy nghĩ độc lập? Đó là lựa chọn cá nhân.
ĐÀN ÔNG VÀ KỲ VỌNG HÃO HUYỀN
Đàn ông, đặc biệt là những anh chàng thích suy tư, thường kỳ vọng phụ nữ có học thức sẽ là bạn đồng hành lý tưởng. Họ tưởng rằng một cô gái có bằng cấp sẽ thông minh, sắc sảo, và có thể tranh luận với họ về ý nghĩa của cuộc sống. Nhưng rồi thực tế tát họ một cú đau điếng. Tôi có anh bạn, một Xamer siêu phản động, mê chính trị với thuyết âm mưu, từng đi cafe với một cô tiến sĩ. Anh ấy hào hứng chuẩn bị sẵn vài chủ đề khó nhai như thuế Donald Trump và khi nào Đacosa sụp đổ để thảo luận. Kết quả? Cô ấy dành cả buổi kể về túi xách mới và drama công sở. Anh bạn tôi về nhà, mặt buồn như mất sổ gạo, than rằng cô ấy học cao mà sao cứ như bọn IQ thấp ham địt bọp.
Vấn đề nằm ở chỗ: giáo dục không đồng nghĩa với trí tuệ. Nhiều phụ nữ học giỏi, thi đậu, tốt nghiệp loại ưu, nhưng họ chỉ giỏi ghi nhớ. Họ học thuộc quy trình, công thức, và thi cử thì đạt điểm cao. Nhưng bảo họ suy nghĩ ngoài khuôn khổ, hay đặt câu hỏi về những gì họ học? Khó như hái sao trên trời ! Tôi không nói tất cả phụ nữ đều thế, nhưng phần lớn là vậy. Giáo dục hiện nay thường dạy bạn cách lặp lại, chứ không dạy bạn cách sáng tạo. Thế nên mới có chuyện cô kế toán học siêu giỏi, tính toán chính xác đến từng con số, nhưng bảo cô ấy nghĩ ra cách làm mới để cải thiện công việc? Thôi, cổ nói để mai tính !
CẠM BẪY CỦA THAM VỌNG HỌC VẤN
Phụ nữ học cao, lấy bằng này bằng nọ, thường nghĩ rằng điều đó sẽ giúp họ hấp dẫn hơn trong mắt đàn ông. Họ thấy đàn ông có học thức, địa vị cao thì quyến rũ, nên tưởng rằng mình cũng thế. Nhưng đời lại chơi một vố đau. Đàn ông, nhất là những anh chàng thành công, không thực sự bị ấn tượng bởi bằng cấp của phụ nữ. Họ muốn một người bạn đời nữ tính, dịu dàng, chứ không phải một cô nàng lúc nào cũng khoe bằng thạc sĩ và đòi khoe lồn trên Onlyfan.
Càng học cao, phụ nữ càng nâng chuẩn của mình. Một cô cử nhân sẽ không thèm để ý anh chàng cùng trình độ, vì cô ấy muốn bác sĩ, luật sư cơ. Lên thạc sĩ, cô ấy lại nhắm đến những anh còn cao hơn nữa. Cứ thế, cô ấy tự đẩy mình vào một góc, nơi số lượng đàn ông đủ tiêu chuẩn ngày càng ít. Cuối cùng, cô ấy ngồi đó, than rằng đàn ông bị đe dọa bởi sự độc lập của mình. Thực ra, không phải đàn ông sợ. Họ chỉ không muốn cưới một người lúc nào cũng hành xử như công chúa đòi hỏi.
Tôi từng gặp một chị, giám đốc marketing, xinh đẹp, học thức, nhưng vẫn độc thân ở tuổi 40. Chị ấy bảo không tìm được ai xứng đáng. Tôi hỏi thế tiêu chuẩn của chị là gì? Chị liệt kê: phải cao hơn, giàu hơn, học thức ngang hoặc hơn, và cặc phải to. Tôi cười, bảo rằng với danh sách đó, chị đang tìm @Thích Vét Máng chứ không phải chồng. Chị ấy cười trừ, nhưng tôi biết chị ấy cũng hơi cay.
VẪN LÀ CHUYỆN NÔNG CẠN
Tôi từng hy vọng giáo dục sẽ giúp phụ nữ bớt nông cạn, bớt bị cuốn vào những thứ phù phiếm như mạng xã hội hay thời trang. Nhưng không, nó chỉ làm mọi thứ phức tạp hơn. Một cô gái có bằng luật vẫn có thể dành hàng giờ lướt Instagram, mê mẩn giày mới, trong khi chẳng màng đến những chủ đề sâu sắc hơn. Tôi không nói yêu giày là sai, nhưng khi đó là thứ duy nhất bạn quan tâm, thì đúng là hơi buồn.
Phụ nữ thường bị chi phối bởi tâm lý đám đông. Họ muốn được yêu thích, được công nhận, và điều này đôi khi khiến họ sa vào những cuộc trò chuyện vô thưởng vô phạt. Giáo dục không thay đổi được bản chất đó. Nó chỉ giúp họ nói chuyện vặt vãnh bằng từ ngữ hoa mỹ hơn. Tôi từng gặp một cô giáo viên văn, cứ tưởng sẽ được nghe những câu lẩy Kiều sâu sắc. Kết quả? Cô ấy dành cả buổi kể về việc chọn váy cưới cho bạn thân. Tôi ngồi nghe, cố nặn ra nụ cười, trong đầu chỉ muốn hét lên: Trời ơi, chị đọc sách gì mà chỉ biết váy với áo thế này?
Đừng hiểu lầm, tôi không nói phụ nữ không thông minh. Họ thông minh, nhưng theo cách khác. Họ giỏi nắm bắt cảm xúc, giỏi giao tiếp xã hội, và cực kỳ giỏi học thuộc. Nhưng sự tò mò trí tuệ, khả năng đặt câu hỏi, hay suy nghĩ độc lập? Những thứ đó hiếm hơn cả kim cương. Tôi từng gặp một cô bạn, dân lập trình, thích tranh luận về ý nghĩa của vũ trụ. Cô ấy là ngoại lệ, như một viên ngọc giữa đại dương. Nhưng cô ấy cũng thừa nhận, ngay cả trong đám bạn học cao của mình, hiếm ai thích đào sâu vào những chủ đề trừu tượng.
Đàn ông, đặc biệt là những anh chàng thích suy tư, thường thất vọng vì điều này. Họ muốn một người phụ nữ có thể cùng họ khám phá thế giới ý tưởng. Nhưng phần lớn phụ nữ, dù có học thức, vẫn thích nói về những thứ gần gũi, đời thường. Điều này không sai, chỉ là không hợp với kỳ vọng của mấy anh chàng mọt sách.
ĐỪNG KỲ VỌNG QUÁ NHIỀU !
Nói thẳng ra, phụ nữ có học thức không tự động trở thành người sâu sắc hay thú vị. Giáo dục cho họ kiến thức, nhưng không đảm bảo họ sẽ tò mò hay suy nghĩ độc lập. Đàn ông, nếu muốn tìm một người bạn đời thông minh theo kiểu Miu Miu Tây Bếc, hãy chuẩn bị tinh thần thất vọng. Còn phụ nữ, nếu muốn thu hút những anh chàng chất lượng, hãy tập trung vào sự nữ tính và khiêm tốn, thay vì chỉ khoe bằng cấp.
Tôi không nói điều này để chê bai phụ nữ. Tôi chỉ muốn mọi người nhìn thẳng vào sự thật, bớt ảo tưởng, để đời bớt drama. Phụ nữ có thế mạnh của họ, đàn ông có thế mạnh của mình. Hiểu được điều đó, chúng ta sẽ bớt thất vọng và sống vui hơn. Còn nếu bạn vẫn muốn tìm một cô gái vừa xinh, vừa học cao, vừa sâu sắc? Chúc may mắn, vì hành trình đó không khác gì tìm kho báu của cướp biển!
Học đến mấy cũng cần phải sướng cái Lồn . Nên vì lồn mà lũ đàn bà bất chấp và trở nên ngu muội
 
Tao thì đàn bà thích học thì cho, miễn thấy vui, hạnh phúc là okay. Cơ mà t có những ranh giới rất cấm kị. Bước qua thì chắc t điên, không kiểm soát t được
 
Bài viết ngu, đéo biết gì về cấu tạo sinh học nam nữ khác nhau tuyệt đối. Đã là cấu trúc não thì k thay đổi đc, nó sẽ có thế mạnh riêng, đòi hỏi lí thuyết cao siêu với não của đán bà thì chính đứa đòi hỏi là đéo có IQ rồi, đem chủ đề sở thích của đám đực ra hỏi đám cái đái ngồi, hài. Nếu nó đéo quan tâm chính trị, mà quan tâm túi thời trang, rồi kd đc thời trang, thậm chí sản xuất sp thời trang,...ví dụ thế, thì có gì sai.
 
Top