Gặp thầy giáo dạy học ở SG trước ngày 30/04/75. Từ bao giờ lũ học trò mất dạy tới vậy?

thandieuhieplu11@

Già trâu
TPO - Giữa biến động lịch sử của đất nước, có những con người âm thầm kiên cường bám trụ với nghề, để gieo mầm tri thức cho bao thế hệ. Một trong những người như thế là thầy Nguyễn Văn Ngai – người thầy từng dạy học xuyên suốt hai chế độ: trước và sau năm 1975.
Cuộc đời và sự nghiệp của thầy là một minh chứng sống động cho lòng yêu nghề, bản lĩnh và sự kiên định với lý tưởng giáo dục.

Người thầy ở Sài Gòn trước 1975

Thầy Nguyễn Văn Ngai sinh năm 1949 tại Tây Ninh. Năm 1969, sau khi tốt nghiệp Trường Đại học Sư phạm Sài Gòn, thầy được phân công giảng dạy tại Hóc Môn. Ngày 31/8/1972, thầy được Trưởng ty Giáo dục tỉnh Gia Định ký sự vụ lệnh cử giảng dạy môn Toán tại Trường Trung học Nhất Linh, huyện Hóc Môn (nay là Trường THPT Nguyễn Hữu Cầu).

Với phong cách giảng dạy chuẩn mực, nghiêm túc nhưng đầy lòng nhân ái, thầy nhanh chóng trở thành một giáo viên được đồng nghiệp nể trọng và học trò quý mến.

Nhớ lại những ngày trước 30/4/1975, thầy Ngai kể, vợ chồng ông là nhà giáo, nuôi con nhỏ chỉ dựa vào lương tháng. Mức lương tuy không quá cao nhưng đảm bảo được cuộc sống tối thiểu. “Thời đó, một người đi dạy học có thể nuôi vợ và ít nhất là 2 con đi học”, ông kể.

Thời điểm đó trường ít giờ dạy Toán nên trong đệ nhất lục cá nguyệt (học kỳ 1) ông được hiệu trưởng phân công dạy 8 tiết Toán và 8 tiết Sử Địa. Tới đệ nhị lục cá nguyệt (học kỳ 2), ông mới được phân công chỉ dạy Toán.


Tiếp nối sự nghiệp sau ngày đất nước thống nhất
Sau ngày 30/4/1975, Trường Trung học Nhất Linh được đổi tên thành Trường cấp 2,3 Nguyễn Hữu Cầu và thành lập Ban điều hành lâm thời gồm 5 thành viên. Thầy Nguyễn Văn Ngai được phân công làm Trưởng ban, sau này là Phó Hiệu trưởng, rồi làm Hiệu trưởng

“Thời gian đầu sau 30/4/1975, giáo viên gặp nhiều khó khăn khi lương chỉ còn 40-50 đồng/tháng, mỗi người được phân 13 kg gạo/tháng (riêng giáo viên giáo dục thể chất được 15 kg). Nhưng do không đủ gạo nên trong 13-15kg đó phải độn thêm mì sợi, bột mì, bo bo”, thầy Ngai kể và cho hay, dẫu khó khăn nhưng hoạt động giảng dạy học tập trong nhà trường vẫn vào nề nếp. Ngoài giảng dạy, giáo viên hướng dẫn học sinh lao động. Các nhà giáo mượn đất sau vụ mùa để đào giếng, trồng đậu bắp, đậu phộng, hoa màu…

Là người chứng kiến cuộc chuyển giao giáo dục lúc đó, ông Ngai nhìn nhận mọi việc diễn ra thuận lợi. Các trường đều sử dụng lại giáo viên tại chỗ, còn gọi là giáo viên lưu dung (những nhà giáo từng dạy học qua hai thời kỳ trước và sau ngày thống nhất đất nước). Ngoài ra, trường tăng cường giáo viên là người tập kết, đi B, bộ đội chuyển ngành được đào tạo sư phạm, giáo viên trẻ mới ra trường. Mối quan hệ, hợp tác trong công việc giữa các nguồn giáo viên ở đại đa số các trường khá ổn, chỉ cá biệt vài nơi có sự phân biệt.

Thời gian đầu bước sang thời kỳ mới, giáo viên các môn tự nhiên khá thuận lợi khi dạy theo sách giáo khoa (SGK) mới, trong khi thầy cô dạy môn xã hội, đặc biệt là giáo viên lưu dung gặp nhiều khó khăn hơn do quan điểm có sự thay đổi.

Việc lớn nhất của ngành giáo dục là thay SGK. Toàn bộ sách dùng trước 30/4 ở miền Nam được thay bằng sách soạn riêng theo hệ phổ thông 12 năm. Đây là một điều mới mẻ vì lúc này miền Bắc vẫn sử dụng SGK theo hệ phổ thông 10 năm.

Trong ký ức của mình, ông Ngai nhớ lại rằng dù có sự thay đổi về sách giáo khoa, các giá trị đạo đức như lễ phép, kính trọng người lớn, thân thiện với bạn bè, siêng năng, yêu quê hương, tổ quốc… vẫn luôn được đề cao trong cả hai nền giáo dục, trước và sau năm 1975.

“Cả 2 nền giáo dục đều coi trọng việc giáo dục đạo đức, nhân cách cho học sinh, đặc biệt là cho trẻ mầm non và học sinh phổ thông. Cả 2 đều giống nhau nhưng cách thể hiện khác nhau, đặc biệt là các môn xã hội”, thầy Ngai nhớ lại.​
Năm 1991, thầy Ngai được điều động, bổ nhiệm làm Phó Bí thư Đảng ủy cấp trên cơ sở của ngành giáo dục và đào tạo thành phố. Đến năm 1998, thầy được bổ nhiệm làm Phó Giám đốc Sở GD&ĐT TPHCM cho đến ngày nhận quyết định nghỉ hưu vào ngày 1/7/2009.

Nhà giáo tận tâm và trí tuệ

Điều khiến nhiều người nể phục ở thầy Nguyễn Văn Ngai chính là trí tuệ minh mẫn và tâm huyết bền bỉ dù đã cao tuổi. Ngay cả khi nghỉ hưu, thầy vẫn thường xuyên viết báo, tham gia hội thảo giáo dục, trả lời phỏng vấn về các vấn đề thời sự liên quan đến thi cử, chương trình học, đạo đức học đường.

Thầy luôn nhấn mạnh tầm quan trọng của việc hình thành các giá trị đạo đức cho học sinh, với sự kết hợp giữa ba môi trường “gia đình – nhà trường – xã hội”

Gia đình thầy Nguyễn Văn Ngai có 4 người, trong đó 3 người công tác trong ngành giáo dục. Khi làm Phó Giám đốc Sở GD&ĐT, ông Ngai thuộc nhóm được xét duyệt chương trình 300 thạc sĩ, tiến sĩ của Thành ủy TPHCM. Ông được gợi ý nên cho một trong hai con trai đi du học.

Lúc này, hai con của thầy là Nguyễn Chí Thiện và Nguyễn Chí Nhân đã học xong Trường ĐH Bách khoa TPHCM, nhưng tự xác định gia đình không dư giả nên chọn học trong nước. Khi suất cho con đi học thạc sĩ nước ngoài bằng ngân sách nhà nước nằm trong tầm tay, ông Ngai thẳng thắn từ chối.

“Khi nhận được đề nghị cho con học thạc sĩ nước ngoài, tôi về nhà trao đổi để hai đứa suy nghĩ. Mấy ngày sau, cả hai đều nói không có nhu cầu", ông Ngai kể.

Ông cho rằng, nếu con mình tham gia chương trình, ngoài việc cần đạt chuẩn theo yêu cầu, trong chừng mực nào đó sẽ được ưu tiên vì ông là thành viên ban xét duyệt. Nhiều người bày tỏ tiếc nuối khi ông từ chối nhưng bản thân ông lại thấy rất nhẹ lòng. Hai con ông cũng không nhắc tới chuyện này. Hiện cả hai đã có việc làm ổn định và đều có bằng thạc sĩ.

Thầy luôn dạy các con sống giản dị, chân thật, hòa đồng, có lòng tự trọng và tinh thần trách nhiệm.

 
Theo bài báo thì một thời gian giáo dục 2 miền vẫn tôn trọng lễ nghĩa. Vậy từ bao giờ mà lũ học sinh càng ngày càng mất dạy?
10 "thầy" giờ thì hết 8-9 thằng thợ dạy kiêm con buôn chữ =))
Từ cấp 1 đã bán điểm bằng cách lùa HS đi học thêm =))
Trên trường thì đồng nghiệp kèn cựa nhau đủ thứ: điểm số, tiền dạy thêm, bằng khen, thành tích...
1 phần vì lấy tiền học thêm của phụ huynh, 1 phần áp lực thành tích quá nên HS vừa ngu vừa láo cũng cứ cho lên lớp đều.
Thời trước làm lol gì có =))
 
Tao may mắn còn được tiếp thu nền giáo dục trước 1975 nhờ vào những người thầy cô là người giáo viên chế độ cũ.

Ngay cả những giáo viên trẻ thời đó cũng là học trò của chế độ cũ nên cách giáo dục hoàn toàn khác bây giờ,

Hiện giờ tao đang tự tay dạy con tao , vì tao thấy rõ nền giáo dục nhồi sọ kinh hoàng từ mầm non của nền giáo dục hiện này

Nó bơm vào đầu những đứa trẻ những thứ rác rưởi ngay từ nhỏ.
 
10 "thầy" giờ thì hết 8-9 thằng thợ dạy kiêm con buôn chữ =))
Từ cấp 1 đã bán điểm bằng cách lùa HS đi học thêm =))
Trên trường thì đồng nghiệp kèn cựa nhau đủ thứ: điểm số, tiền dạy thêm, bằng khen, thành tích...
1 phần vì lấy tiền học thêm của phụ huynh, 1 phần áp lực thành tích quá nên HS vừa ngu vừa láo cũng cứ cho lên lớp đều.
Thời trước làm lol gì có =))
T thấy mấy anh chị của t sinh thời 8x, thời đó vẫn trọng thầy cô giáo lắm, học hành vẫn rất đàng hoàng
 
Thực tế là đến tận những năm 201x nghề giáo vẫn là nghề được nể trọng ở mức nhất định. Đương nhiên vẫn có những "ông thầy" và "thằng thầy", nhưng nó không thảm hại, chợ búa và rẻ rúng như giờ.

Đầu tiên là sự bùng nổ của internet, khiến kiến thức của các thầy các cô không còn là nguồn duy nhất nữa.

Thứ nhì là sự kinh tế hoá nghề bán bằng, bán tri thức, khiến giáo viên trở thành bên cung cấp dịch vụ, và phụ huynh học sinh chính là khách hàng.

Thứ ba là cách chế độ này nó bần cùng hoá giới trí thức. Tụi mày kỳ vọng gì ở bầy khỉ rừng nằm quyền tuyệt đối? Bọn nhiều chữ mà được coi trọng thì dân đen sẽ đéo nể nang giai cấp cầm súng nữa.

Cho nên giới trí thức, cũng như doanh nhân, công nhân, nông dân, thằng phò, con nghiện,... đều phải cúi đầu xuống, hướng theo lá cờ đảng quang vinh, nơi đám lưu manh giỏi lý luận sẽ hạ mình, ban phát chút ân huệ cho chúng mày.
 
Thực tế là đến tận những năm 201x nghề giáo vẫn là nghề được nể trọng ở mức nhất định. Đương nhiên vẫn có những "ông thầy" và "thằng thầy", nhưng nó không thảm hại, chợ búa và rẻ rúng như giờ.

Đầu tiên là sự bùng nổ của internet, khiến kiến thức của các thầy các cô không còn là nguồn duy nhất nữa.

Thứ nhì là sự kinh tế hoá nghề bán bằng, bán tri thức, khiến giáo viên trở thành bên cung cấp dịch vụ, và phụ huynh học sinh chính là khách hàng.

Thứ ba là cách chế độ này nó bần cùng hoá giới trí thức. Tụi mày kỳ vọng gì ở bầy khỉ rừng nằm quyền tuyệt đối? Bọn nhiều chữ mà được coi trọng thì dân đen sẽ đéo nể nang giai cấp cầm súng nữa.

Cho nên giới trí thức, cũng như doanh nhân, công nhân, nông dân, thằng phò, con nghiện,... đều phải cúi đầu xuống, hướng theo lá cờ đảng quang vinh, nơi đám lưu manh giỏi lý luận sẽ hạ mình, ban phát chút ân huệ cho chúng mày.
thật là bee đát
 
T thấy mấy anh chị của t sinh thời 8x, thời đó vẫn trọng thầy cô giáo lắm, học hành vẫn rất đàng hoàng
Thời đó tình trạng bán chữ và bệnh thành tích chưa nặng như bây giờ =))
Mới giai đoạn đầu của ung thư thôi nhưng đéo đi khám, đéo uống thuốc nên giờ thành giai đoạn cuối luôn rồi =))
Đợi hết thở đóng nắp quan tài nữa thôi chứ vô phương rồi =))
 
Nền giáo dục khai phóng của miền Nam đã bị Giáo dục phóng lợn miền Bắc bức tử nên chúng nó giờ chỉ thích xem duyệt binh, nói chuyện yêu đất nước yêu hòa bình ở trên Fb nhưng lại thích húc người có ý kiến trái chiều, va chạm thì sẵn sàng lao vào xé xác nhau =))))
 
Thực tế là đến tận những năm 201x nghề giáo vẫn là nghề được nể trọng ở mức nhất định. Đương nhiên vẫn có những "ông thầy" và "thằng thầy", nhưng nó không thảm hại, chợ búa và rẻ rúng như giờ.

Đầu tiên là sự bùng nổ của internet, khiến kiến thức của các thầy các cô không còn là nguồn duy nhất nữa.

Thứ nhì là sự kinh tế hoá nghề bán bằng, bán tri thức, khiến giáo viên trở thành bên cung cấp dịch vụ, và phụ huynh học sinh chính là khách hàng.

Thứ ba là cách chế độ này nó bần cùng hoá giới trí thức. Tụi mày kỳ vọng gì ở bầy khỉ rừng nằm quyền tuyệt đối? Bọn nhiều chữ mà được coi trọng thì dân đen sẽ đéo nể nang giai cấp cầm súng nữa.

Cho nên giới trí thức, cũng như doanh nhân, công nhân, nông dân, thằng phò, con nghiện,... đều phải cúi đầu xuống, hướng theo lá cờ đảng quang vinh, nơi đám lưu manh giỏi lý luận sẽ hạ mình, ban phát chút ân huệ cho chúng mày.
Mày tỉnh đấy.

Tao đã nhìn thấy sự bần cùng hóa của giới trí thức trong suốt thời gian qua vừa ra.

Nơi tri thức, đạo đức bị rẻ rúng, bị tha hóa 1 cách có hệ thống, tạo ra 1 thế hệ ngu si và đần độn trong cả tri thức và nhân cách.

Mức độ tàn phá còn hơn cả mấy quả bom hạt nhân.

Hiện giờ, để khôi phục lại nền tảng đạo đức và hệ thống trung thực, minh bạch...trong nền giáo dục có thể phải mất trăm năm.
 
Thực tế là đến tận những năm 201x nghề giáo vẫn là nghề được nể trọng ở mức nhất định. Đương nhiên vẫn có những "ông thầy" và "thằng thầy", nhưng nó không thảm hại, chợ búa và rẻ rúng như giờ.

Đầu tiên là sự bùng nổ của internet, khiến kiến thức của các thầy các cô không còn là nguồn duy nhất nữa.

Thứ nhì là sự kinh tế hoá nghề bán bằng, bán tri thức, khiến giáo viên trở thành bên cung cấp dịch vụ, và phụ huynh học sinh chính là khách hàng.

Thứ ba là cách chế độ này nó bần cùng hoá giới trí thức. Tụi mày kỳ vọng gì ở bầy khỉ rừng nằm quyền tuyệt đối? Bọn nhiều chữ mà được coi trọng thì dân đen sẽ đéo nể nang giai cấp cầm súng nữa.

Cho nên giới trí thức, cũng như doanh nhân, công nhân, nông dân, thằng phò, con nghiện,... đều phải cúi đầu xuống, hướng theo lá cờ đảng quang vinh, nơi đám lưu manh giỏi lý luận sẽ hạ mình, ban phát chút ân huệ cho chúng mày.
thêm nữa giờ trường học ở các thành phố thì tao không biết như thế nào nhưng ở tỉnh lẻ toàn đấu đá nội bộ.
Chỉ chăm tập hợp phe cánh đấu với hiệu trưởng. Giảng dạy, trao đổi, bồi dưỡng chuyên môn thì chả chú tâm.
 
Thầy dạy qua 2 chế độ. Mà đéo dám nói thẳng chế độ sau giáo dục nó như cứt thì thầy cũng biến con mẹ nó cái chất. Rồi thầy cũng mõm mẹ luôn. Đỗ thừa cho học trò. Nền tảng chế độ, nền tảng giáo dục như cám heo mà cứ đỗ lỗi.
 
Thầy dạy qua 2 chế độ. Mà đéo dám nói thẳng chế độ sau giáo dục nó như cứt thì thầy cũng biến con mẹ nó cái chất. Rồi thầy cũng mõm mẹ luôn. Đỗ thừa cho học trò. Nền tảng chế độ, nền tảng giáo dục như cám heo mà cứ đỗ lỗi.
Trí thức là cục phân đúng ko m
 
Thầy dạy qua 2 chế độ. Mà đéo dám nói thẳng chế độ sau giáo dục nó như cứt thì thầy cũng biến con mẹ nó cái chất. Rồi thầy cũng mõm mẹ luôn. Đỗ thừa cho học trò. Nền tảng chế độ, nền tảng giáo dục như cám heo mà cứ đỗ lỗi.
Mấy ông thầy dám lên tiếng, thì vô trại cải tạo hoặc cho ra khỏi nghành rồi.
Tạo nhớ năm 2000 còn cái trò 9 + 3 (hết lớp 9 + 3 tháng sư phạm) là dạy được cấp 1. Trước đó càng thiếu giáo viên, đo lương ko đủ mua gạo. Giáo viên được đào tạo từ thời VNCH thì ít được trọng dụng, vì lo sợ lòng trung thành.
Tương tự cho bên y tế. Sau 1975 toàn đám ngu dốt trong bưng ra học chuyên tu tại chức lên lãnh đạo.
 
Mấy ông thầy dám lên tiếng, thì vô trại cải tạo hoặc cho ra khỏi nghành rồi.
Tạo nhớ năm 2000 còn cái trò 9 + 3 (hết lớp 9 + 3 tháng sư phạm) là dạy được cấp 1. Trước đó càng thiếu giáo viên, đo lương ko đủ mua gạo. Giáo viên được đào tạo từ thời VNCH thì ít được trọng dụng, vì lo sợ lòng trung thành.
Tương tự cho bên y tế. Sau 1975 toàn đám ngu dốt trong bưng ra học chuyên tu tại chức lên lãnh đạo.
thêm y sĩ chuyên tu nữa, đụ mẹ y tế
 
Nhìn chung, thời đó được Mỹ chu cấp, nên chi tiêu kiểu Mỹ, nhà giáo đủ nuôi cả gia đình.
Sau tự cung tự cấp, khó khăn đủ đường, thì cắt giảm đủ thứ thôi.
Dạng m sống với bố mẹ, thì không phải suy nghĩ nhiều. Ra ở riêng thì húp mì tôm suốt vậy.
 
2 ông bà chị họ tao còn ko cho học 1 cấp học nào của cơm sườn từ mẫu giáo đổ lên vì giáo dục quá thối nát.
Con tao lên lớp 1 ông bà ấy bảo cho học trương trình đào tạo từ xa APK của bọn mẽo nhưng tao ko đủ can đảm như anh chị ấy, thôi cứ nhét nó vào trường công có gì về nhà dạy nó. Xác định lên trường học kiến thức các môn tự nhiên, về xã hội thì bố mẹ dạy vậy
 
Mấy ông thầy dám lên tiếng, thì vô trại cải tạo hoặc cho ra khỏi nghành rồi.
Tạo nhớ năm 2000 còn cái trò 9 + 3 (hết lớp 9 + 3 tháng sư phạm) là dạy được cấp 1. Trước đó càng thiếu giáo viên, đo lương ko đủ mua gạo. Giáo viên được đào tạo từ thời VNCH thì ít được trọng dụng, vì lo sợ lòng trung thành.
Tương tự cho bên y tế. Sau 1975 toàn đám ngu dốt trong bưng ra học chuyên tu tại chức lên lãnh đạo.
Thế mới có câu, dốt như chuyển cấp, ngu như chuyên tu. :))
 
Nhìn giấy khen của tạo từ năm 199x, chữ thì bay màu, giấy thì vàng như cứt.
Nhìn lại giấy khen thời VNCH trước đó vài chục năm, thì vẫn tốt. ĐMCS
Thời VNCH có chương trình Sữa học đường miễn phí, thời CS thì muốn bắt phụ huynh đóng tiền để chúng mua sửa (đương nhiên là súc vật CS có ăn chặn + sữa bẩn)
 
Sửa lần cuối:

Có thể bạn quan tâm

Top