Gia đình tan vỡ vì vợ mất trinh

hầm bà lằng

Giang hồ mạng 5.0

"Nếu em từng 'với ai' thì cứ nói thật cho anh biết, anh yêu em và sẽ bỏ qua tất cả". Hương (26 tuổi, Hà Tây) làm theo yêu cầu đó của chồng và hậu quả là cuộc hôn nhân của cô đã giá băng suốt một năm nay.​

Trước khi đến với Huỳnh, người chồng hiện nay, Hương từng yêu một chàng trai cùng quê và trao "đời con gái" cho người đó. Cô không dằn vặt nhiều về chuyện này vì nghĩ rằng mình sẽ lấy một người có tư tưởng thoáng, không câu nệ chuyện trinh tiết. Huỳnh có vẻ là một người như vậy. Anh luôn tôn trọng công việc và các mối quan hệ của Hương, không vặn vẹo khi thấy cô có bạn khác giới.

Trong thời gian yêu nhau, đôi khi Hương thoáng nghĩ sẽ kể với Huỳnh biết chuyện cũ, rồi lại thôi vì "mình tự nhiên nói chẳng hóa ra lại xem đó là tội lỗi hay sao". Nhưng trước khi cưới, Huỳnh đã hỏi. Anh bảo dù câu trả lời thế nào cũng không thay đổi được tình yêu và quyết định hôn nhân giữa hai người. Hương đã kể. Huỳnh nghe xong ngồi lặng rồi biến mất 4 ngày.

Sau đó đám cưới vẫn tiến hành, nhưng từ đêm tân hôn Hương đã thấy có sự gượng gạo, chồng cô làm chuyện đó một cách thô bạo và tránh nhìn vào mắt vợ. Mấy lần Huỳnh tán gẫu với bạn bè, nếu ai đó vô tình đề cập đến chuyện tình dục trước hôn nhân, Hương để ý thấy mặt chồng đanh lại, ánh mắt đau khổ. Đã một năm kể từ ngày cưới, cô không biết đến bao giờ vết thương trong lòng Huỳnh mới lành. Cô ân hận vì đã nói ra.

Khác với Hương, Trà (28 tuổi, Đông Anh, Hà Nội) lại ăn năn suốt 6 năm qua vì đã không giữ được "cái ngàn vàng" trong lần yêu đầu tiên. Mặc cảm, cô né tránh sự săn đón của đàn ông. Đến năm 25 tuổi, Trà không cưỡng được tình yêu với Trung, làm cùng nhà máy, nên đã nhận lời cầu hôn của anh.

Biết Trung là người gia trưởng, lại hay ghen, Trà tự nhủ mình sống để dạ chết mang theo bí mật kia, và bù đắp lại bằng cách chăm sóc anh thật chu đáo. Nhưng cô vẫn luôn lo sợ nếu một ngày anh tự biết được sẽ không tha thứ cho mình. Tâm sự với bạn thân, cô gái này khuyên Trà nên kể "để thể hiện sự thành thực và hối lỗi, chứ nếu sau này ông ấy phát hiện thì nguy to".

Nghe chuyện, Trung mắng nhiếc Trà thậm tệ và tuyên bố chia tay. Vài tháng sau, anh quay lại với bộ dạng tiều tụy, nói không thể quên cô, đã tha thứ và đề nghị làm đám cưới. Trà như người chết đi sống lại, nhưng sau khi kết hôn, cô đã sớm nhận ra rằng chồng mình không bao giờ bỏ qua chuyện cũ.

Trung kiểm soát ngặt nghèo giờ giấc đi về của vợ. Mỗi khi thấy Trà nói chuyện với người khác giới, anh chì chiết và đay lại chuyện cô đã không còn nguyên vẹn khi đến với anh. Đôi lúc trong khi "yêu" nhau, anh bỗng dưng ngừng lại, nhìn vào mặt vợ một cách cay nghiệt rồi đẩy chị ra.

Nhiều người chọn cách im lặng

Không ít phụ nữ phải băn khoăn rất nhiều về chuyện nói hay không nói cho người yêu hoặc chồng biết chuyện mình từng có quan hệ tình dục.

"Tôi muốn nói một lần để khép lại hoàn toàn chuyện cũ, từ đây toàn tâm toàn ý vì anh ấy, để chứng minh rằng mình thành thực và để tránh rắc rối khi anh ấy tự phát hiện ra" - suy nghĩ này của Loan, cô giáo dạy sử ở một trường cấp 2 Hà Nội, cũng là suy nghĩ của không ít phụ nữ. Nhưng chuyện cũ thường không khép lại sau lời "thú tội" như mong ước của họ.


Chính vì vậy mà nhiều phụ nữ lựa chọn cách im lặng, trong đó có Thu, nhân viên kinh doanh tại Hà Đông, Hà Tây. "Chồng mình ghen lắm, nói ra thì đừng hòng yên ổn". Mặc dù vậy, Thu vẫn thấy lo lắng vì chuyện tình trước đây của cô có khá nhiều người biết.

Không nên coi việc nói ra là thú tội

Theo tiến sĩ Trần Thị Hồng Hà, Trung tâm Tư vấn tình yêu, hôn nhân, gia đình thuộc Hội Liên hiệp thanh niên Việt Nam, dù nói ra chuyện quan hệ tình dục trước hôn nhân hay không, người phụ nữ đều có thể gặp những rắc rối, thiệt thòi. Tuy nhiên, chị em không nên giấu, vấn đề là nói khi nào và nói như thế nào.

"Nếu đã quyết định kể, nên kể sớm, từ trước khi quyết định kết hôn", bà Hà nói. Theo chuyên gia này, việc "tiết lộ" sớm sẽ giúp cho người đàn ông suy nghĩ để biết mình có thể chấp nhận điều đó không, giúp người phụ nữ biết quan điểm của chàng về chuyện ấy như thế nào. Từ đó, họ sẽ có quyết định chín chắn là chia tay hay tiếp tục.

Nếu để đến sát đám cưới mới kể, người đàn ông sẽ có cảm giác như bị lừa dối, ép buộc, bị đặt trước sự đã rồi. Vì có ý thức về trách nhiệm, đạo đức, nhiều người vẫn không hủy hôn, và chính điều đó gây áp lực cho họ. Trong trường hợp đợi sau khi cưới mới kể, tình hình còn nghiêm trọng hơn nữa nếu người chồng có tư tưởng coi trọng chữ trinh.

Tuy nhiên, bạn chỉ nên nói ra khi có cơ duyên thuận lợi, chẳng hạn khi người yêu hỏi, hoặc đang thảo luận về đề tài này. Điều quan trọng là phải tự biết giá trị của mình, không phải vì "mất trinh" mà trở nên "mất giá", và việc nói ra chuyện trước kia hoàn toàn không phải là thú tội. Quan điểm này nếu được bộc lộ một cách khéo léo, chàng sẽ buộc phải tôn trọng bạn dù có chấp nhận tiếp tục yêu hay không.

Khi bạn kể ra với thái độ mặc cảm, điều đó sẽ càng làm hằn rõ thêm ấn tượng của chàng rằng bạn có lỗi, bạn đã gây thiệt thòi cho chàng. Nếu chàng không chia tay thì quyết định này sẽ giống như một sự ban ơn, và bạn sẽ phải "trả nợ" lâu dài, thậm chí suốt đời.

Còn nếu bạn giấu tiệt mọi chuyện dù chàng muốn biết? Theo tiến sĩ Hồng Hà, điều đó cũng chứng tỏ bạn coi mình có lỗi, và khi sự thật lộ ra, mọi chuyện sẽ rối rắm. Tuy nhiên, bạn cũng không cần phải kể nếu người yêu không bao giờ tỏ ý muốn biết, và hiểu rõ rằng chàng chẳng để tâm đến việc bạn còn trinh hay không.​

Theo VnExpress
hoaianh
 
May mà mình chưa nói số lượng - Hương vừa xoa bím vừa chia sẻ :embarrassed:

"Em đã từng ngủ với bao nhiêu người rồi?"​

Tôi đã lỡ lời hỏi như thế trong lúc lần mở từng cúc áo của cô ấy, thế rồi cô ấy nhất quyết vì thế mà đòi chia tay.
Thời đại giờ, trai gái yêu nhau, cảm thấy thích thú thì “dìu nhau đến thiên đường” cũng không có chuyện gì là xấu. Tôi đã trải qua vài mối tình và đều đã vượt quá giới hạn. Yêu nhau thời gian, thấy không còn hòa hợp thì chia tay. Cho đến khi gặp bạn gái hiện tại, tôi đã nghĩ nên tính chuyện nghiêm túc lâu dài.
Vì là tính chuyện nghiêm túc nên tôi có chút thận trọng hơn. Sáu tháng quen và yêu nhau, tất cả cũng chỉ dừng lại ở những cái ôm, những nụ hôn ở các buổi hẹn hò. Tôi muốn có thời gian tìm hiểu kĩ người con gái tôi sẽ chọn làm vợ, bởi cũng đến lúc phải ổn định gia đình rồi.

Ngay ngày đầu mới yêu, bạn gái đã không giấu tôi việc cô ấy không còn con gái. Tuy tôi hơi có chút hụt hẫng trước thông tin này nhưng không sao cả, ai bảo tôi không gặp cô ấy sớm hơn cơ chứ. Xét về mọi mặt, chúng tôi có khá nhiều điểm tương đồng. Tôi đã về nhà cô ấy chơi, mọi người tương đối cởi mở và dễ mến. Dù tôi chưa mở lời cầu hôn nhưng trong lòng đã nghĩ đến kết quả tốt đẹp một ngày không xa.

Một buổi tối gần đây, bố mẹ tôi về quê đám giỗ nên cô ấy đến nhà nói nấu cơm cho tôi ăn. Sau bữa tối, nhà vắng vẻ như làm cho đam mê rực lửa, tôi liền kéo cô ấy vào phòng. Yêu nhau sáu tháng rồi nhưng chúng tôi chưa vượt qua giới hạn. Khi tôi kéo cô ấy về phòng, cô ấy không phản đối gì cả, có lẽ do đây không phải là lần đầu nên không còn e ngại.

Khi lần mở cúc áo cho nàng, trong đầu tôi tự nhiên nghĩ không biết bao nhiêu người đàn ông đã mở cúc áo cho nàng như vậy rồi. Suy nghĩ trong đầu tôi không hiểu sao lại tuột ra miệng: “Em đã từng ngủ với bao nhiêu người rồi?”. Thực sự tôi cũng không hề nghĩ đó là một câu nói nghiêm trọng cho đến khi cô ấy tức giận đẩy tôi ra và vùng dậy khỏi giường.

“Anh hỏi vậy là có ý gì?”. Cô ấy vừa hỏi vừa như muốn khóc khiến tôi bối rối. Tôi biết mình lỡ lời liền cuống quýt xin lỗi. Tôi không có chủ ý gì xấu, đó đơn thuần chỉ là một câu hỏi, nhưng bạn gái lại cho rằng tôi đang mỉa mai, xúc phạm nhân phẩm cô ấy.

Tôi cho là cô ấy đang làm quan trọng hóa vấn đề lên. Nếu cô ấy đã từng quan hệ với bạn trai và coi đó là việc bình thường thì sao lại coi đó là một lời xúc phạm. Tôi cũng nói tôi đã từng vượt rào nhiều lần rồi, và tôi chẳng có thành kiến gì với việc không còn trong trắng của cô ấy. Vậy thì câu hỏi đó chẳng hề có ý thăm dò hay xúc phạm gì cả.

Mấy hôm nay cô ấy tìm cách tránh mặt tôi, điện thoại cũng không chịu nghe. Cô ấy chỉ nhắn cho tôi một tin: “Em nghĩ chúng ta nên dừng lại”. Trời ạ, cô ấy làm sao thế, yêu nhau nửa năm trời, tình cảm đang tốt đẹp như thế, chỉ vì một câu hỏi lúc tôi không làm chủ được cảm xúc mà đã nghĩ đến chia tay? Một câu hỏi khó nghe một chút cô ấy không chịu được, vậy đời có bao nhiêu biến cố làm sao có thể cùng nhau vượt qua?

Có lẽ tôi đã không lịch sự nên chạm vào lòng tự ái của cô ấy. Hay là vì cô ấy không còn trong trắng, gặp phải câu hỏi có chút động chạm thì “thẹn quá hóa giận”? Chỉ vì một câu hỏi mà chia tay, chẳng phải là vì cô ấy chưa yêu tôi đủ nhiều sao?
 

"Em đã từng ngủ với bao nhiêu người rồi?"​

Tôi đã lỡ lời hỏi như thế trong lúc lần mở từng cúc áo của cô ấy, thế rồi cô ấy nhất quyết vì thế mà đòi chia tay.
Thời đại giờ, trai gái yêu nhau, cảm thấy thích thú thì “dìu nhau đến thiên đường” cũng không có chuyện gì là xấu. Tôi đã trải qua vài mối tình và đều đã vượt quá giới hạn. Yêu nhau thời gian, thấy không còn hòa hợp thì chia tay. Cho đến khi gặp bạn gái hiện tại, tôi đã nghĩ nên tính chuyện nghiêm túc lâu dài.
Vì là tính chuyện nghiêm túc nên tôi có chút thận trọng hơn. Sáu tháng quen và yêu nhau, tất cả cũng chỉ dừng lại ở những cái ôm, những nụ hôn ở các buổi hẹn hò. Tôi muốn có thời gian tìm hiểu kĩ người con gái tôi sẽ chọn làm vợ, bởi cũng đến lúc phải ổn định gia đình rồi.

Ngay ngày đầu mới yêu, bạn gái đã không giấu tôi việc cô ấy không còn con gái. Tuy tôi hơi có chút hụt hẫng trước thông tin này nhưng không sao cả, ai bảo tôi không gặp cô ấy sớm hơn cơ chứ. Xét về mọi mặt, chúng tôi có khá nhiều điểm tương đồng. Tôi đã về nhà cô ấy chơi, mọi người tương đối cởi mở và dễ mến. Dù tôi chưa mở lời cầu hôn nhưng trong lòng đã nghĩ đến kết quả tốt đẹp một ngày không xa.

Một buổi tối gần đây, bố mẹ tôi về quê đám giỗ nên cô ấy đến nhà nói nấu cơm cho tôi ăn. Sau bữa tối, nhà vắng vẻ như làm cho đam mê rực lửa, tôi liền kéo cô ấy vào phòng. Yêu nhau sáu tháng rồi nhưng chúng tôi chưa vượt qua giới hạn. Khi tôi kéo cô ấy về phòng, cô ấy không phản đối gì cả, có lẽ do đây không phải là lần đầu nên không còn e ngại.

Khi lần mở cúc áo cho nàng, trong đầu tôi tự nhiên nghĩ không biết bao nhiêu người đàn ông đã mở cúc áo cho nàng như vậy rồi. Suy nghĩ trong đầu tôi không hiểu sao lại tuột ra miệng: “Em đã từng ngủ với bao nhiêu người rồi?”. Thực sự tôi cũng không hề nghĩ đó là một câu nói nghiêm trọng cho đến khi cô ấy tức giận đẩy tôi ra và vùng dậy khỏi giường.

“Anh hỏi vậy là có ý gì?”. Cô ấy vừa hỏi vừa như muốn khóc khiến tôi bối rối. Tôi biết mình lỡ lời liền cuống quýt xin lỗi. Tôi không có chủ ý gì xấu, đó đơn thuần chỉ là một câu hỏi, nhưng bạn gái lại cho rằng tôi đang mỉa mai, xúc phạm nhân phẩm cô ấy.

Tôi cho là cô ấy đang làm quan trọng hóa vấn đề lên. Nếu cô ấy đã từng quan hệ với bạn trai và coi đó là việc bình thường thì sao lại coi đó là một lời xúc phạm. Tôi cũng nói tôi đã từng vượt rào nhiều lần rồi, và tôi chẳng có thành kiến gì với việc không còn trong trắng của cô ấy. Vậy thì câu hỏi đó chẳng hề có ý thăm dò hay xúc phạm gì cả.

Mấy hôm nay cô ấy tìm cách tránh mặt tôi, điện thoại cũng không chịu nghe. Cô ấy chỉ nhắn cho tôi một tin: “Em nghĩ chúng ta nên dừng lại”. Trời ạ, cô ấy làm sao thế, yêu nhau nửa năm trời, tình cảm đang tốt đẹp như thế, chỉ vì một câu hỏi lúc tôi không làm chủ được cảm xúc mà đã nghĩ đến chia tay? Một câu hỏi khó nghe một chút cô ấy không chịu được, vậy đời có bao nhiêu biến cố làm sao có thể cùng nhau vượt qua?

Có lẽ tôi đã không lịch sự nên chạm vào lòng tự ái của cô ấy. Hay là vì cô ấy không còn trong trắng, gặp phải câu hỏi có chút động chạm thì “thẹn quá hóa giận”? Chỉ vì một câu hỏi mà chia tay, chẳng phải là vì cô ấy chưa yêu tôi đủ nhiều sao?
Mày tự nghĩ à? Đầu của người nghiện kinh vl
 

"Em đã từng ngủ với bao nhiêu người rồi?"​

Tôi đã lỡ lời hỏi như thế trong lúc lần mở từng cúc áo của cô ấy, thế rồi cô ấy nhất quyết vì thế mà đòi chia tay.
Thời đại giờ, trai gái yêu nhau, cảm thấy thích thú thì “dìu nhau đến thiên đường” cũng không có chuyện gì là xấu. Tôi đã trải qua vài mối tình và đều đã vượt quá giới hạn. Yêu nhau thời gian, thấy không còn hòa hợp thì chia tay. Cho đến khi gặp bạn gái hiện tại, tôi đã nghĩ nên tính chuyện nghiêm túc lâu dài.
Vì là tính chuyện nghiêm túc nên tôi có chút thận trọng hơn. Sáu tháng quen và yêu nhau, tất cả cũng chỉ dừng lại ở những cái ôm, những nụ hôn ở các buổi hẹn hò. Tôi muốn có thời gian tìm hiểu kĩ người con gái tôi sẽ chọn làm vợ, bởi cũng đến lúc phải ổn định gia đình rồi.

Ngay ngày đầu mới yêu, bạn gái đã không giấu tôi việc cô ấy không còn con gái. Tuy tôi hơi có chút hụt hẫng trước thông tin này nhưng không sao cả, ai bảo tôi không gặp cô ấy sớm hơn cơ chứ. Xét về mọi mặt, chúng tôi có khá nhiều điểm tương đồng. Tôi đã về nhà cô ấy chơi, mọi người tương đối cởi mở và dễ mến. Dù tôi chưa mở lời cầu hôn nhưng trong lòng đã nghĩ đến kết quả tốt đẹp một ngày không xa.

Một buổi tối gần đây, bố mẹ tôi về quê đám giỗ nên cô ấy đến nhà nói nấu cơm cho tôi ăn. Sau bữa tối, nhà vắng vẻ như làm cho đam mê rực lửa, tôi liền kéo cô ấy vào phòng. Yêu nhau sáu tháng rồi nhưng chúng tôi chưa vượt qua giới hạn. Khi tôi kéo cô ấy về phòng, cô ấy không phản đối gì cả, có lẽ do đây không phải là lần đầu nên không còn e ngại.

Khi lần mở cúc áo cho nàng, trong đầu tôi tự nhiên nghĩ không biết bao nhiêu người đàn ông đã mở cúc áo cho nàng như vậy rồi. Suy nghĩ trong đầu tôi không hiểu sao lại tuột ra miệng: “Em đã từng ngủ với bao nhiêu người rồi?”. Thực sự tôi cũng không hề nghĩ đó là một câu nói nghiêm trọng cho đến khi cô ấy tức giận đẩy tôi ra và vùng dậy khỏi giường.

“Anh hỏi vậy là có ý gì?”. Cô ấy vừa hỏi vừa như muốn khóc khiến tôi bối rối. Tôi biết mình lỡ lời liền cuống quýt xin lỗi. Tôi không có chủ ý gì xấu, đó đơn thuần chỉ là một câu hỏi, nhưng bạn gái lại cho rằng tôi đang mỉa mai, xúc phạm nhân phẩm cô ấy.

Tôi cho là cô ấy đang làm quan trọng hóa vấn đề lên. Nếu cô ấy đã từng quan hệ với bạn trai và coi đó là việc bình thường thì sao lại coi đó là một lời xúc phạm. Tôi cũng nói tôi đã từng vượt rào nhiều lần rồi, và tôi chẳng có thành kiến gì với việc không còn trong trắng của cô ấy. Vậy thì câu hỏi đó chẳng hề có ý thăm dò hay xúc phạm gì cả.

Mấy hôm nay cô ấy tìm cách tránh mặt tôi, điện thoại cũng không chịu nghe. Cô ấy chỉ nhắn cho tôi một tin: “Em nghĩ chúng ta nên dừng lại”. Trời ạ, cô ấy làm sao thế, yêu nhau nửa năm trời, tình cảm đang tốt đẹp như thế, chỉ vì một câu hỏi lúc tôi không làm chủ được cảm xúc mà đã nghĩ đến chia tay? Một câu hỏi khó nghe một chút cô ấy không chịu được, vậy đời có bao nhiêu biến cố làm sao có thể cùng nhau vượt qua?

Có lẽ tôi đã không lịch sự nên chạm vào lòng tự ái của cô ấy. Hay là vì cô ấy không còn trong trắng, gặp phải câu hỏi có chút động chạm thì “thẹn quá hóa giận”? Chỉ vì một câu hỏi mà chia tay, chẳng phải là vì cô ấy chưa yêu tôi đủ nhiều sao?
Cũng phải cho người ta đếm đã chứ :amazed:
 

Có thể bạn quan tâm

Top