chugeek
Người phá đò sông Đà
Cho thằng nào chưa kịp theo dõi P1: Nhân phẩm bỏ túi P1: Xì gà toàn tập - XAMVN
Tiện tay đã viết, thì viết luôn.
Như đã đề cập, Văn Sỹ Nghèo là producer sản xuất nhân phẩm bỏ túi cho Xàm nhân. Thớt đầu, tao múa rìu qua mắt thợ chia sẻ những mẹo tưởng vặt nhưng đéo vặt được gì về môn xì gà. Trên diện rộng, thuốc lá gần gũi hơn. Không chỉ anh em, chị em cũng có luôn. Thuốc lá không có nhiều yếu tố kĩ thuật để mà chia sẻ, biết gì cúng nấy. Ngoài ra, tao khá chắc cốp thuốc lá ngoài thói quen ra thì cũng là người bạn không lời của nhiều người. Vì thế, tâm tư bên điếu thuốc cũng được chào đón ở thớt này. Nhưng trước tiên, về mặt mình, tao vẫn sẽ đóng góp con chữ kiến thức cho tất cả các tml và cml. Rất vui nếu có anh chị em nào lướt qua hạ bút chia sẻ.
Thuốc lá ngoại truyện: Nâng tầm
Đã nói, là một thói quen gần gũi, chả quá đáng lưu tâm. Nhưng hút thuốc lá thành củ nghệ được không, tối ưu trải nghiệm hơn nữa không? Đụ mạ dĩ nhiên là có rồi.
1. Nâng tầm người hút
Bản thân tao mồm luôn như bát hương, nên thằng nào con nào khuyên tao bỏ thuốc là tao chí phèo ngay. Khuyên thằng nào đang nghiện bỏ đi với tao, là câu tao dối lòng vãi loằn, tao không thể rặn thành lời. Nhưng là một cái đầu tàu có văn hóa thì nên, rất nên. Để đéo ai nhìn mình bằng con mắt dị nghị, thì quá là nên chứ lỵ. Hơn nữa hút đéo bị ai lườm nguýt vẫn ngon hơn, dù cho mình đéo quan tâm họ nghĩ gì.
Luôn để ý ở nơi công cộng là ở đây có được bú không. La cà quán xá, sẽ có chỗ người ta cấm thằng cửa bằng biển báo. Nhưng có chỗ không thấy đề gì đâu, ngặt nỗi điều hòa máy lạnh hoặc phòng kín chẳng hạn, thì hỏi người có trách nhiệm liên quan rằng thì là mà ở đây nhả khói âu kây chứ? Ok thì triển, không thì một là ngậm mõm hai là chuyển phỏm. Nếu có đứa nào xung quanh lồi lõm thì cũng có lí do là quán ok việc đấy bố mày mới làm, cho nó xanh chín. Nhưng ý thức cao là gì, nếu nhịn được những pha có người khó chịu hoặc chị em mang bầu đang ở gần dù cho nhà cầm quyền không cấm, thì cũng cố mà nhịn đi.
Luôn xin cái gạt tàn là văn hóa tối thiểu, kể cả có ngồi vỉa hè bú bia cỏ, trà đá không có thì thôi đành chịu. Đừng để ý những thằng óc chó vứt lung tung khác, mình là con người. Tàn thuốc là cái giống khó phân hủy và nghe đồn là đéo tốt đẹp gì với môi trường, nên gom nó lại.
2. Nâng tầm điếu thuốc
Cái này đéo phải khoe, nhưng tao hút cũng mòn mép những đầu thuốc phổ thông ở Việt Nam. Mỗi người mỗi gu. Có những thằng trăm năm đéo đổi bản, chỉ xài 1 loại, hoặc là thích hoặc là quen khói, đổi cái ho như Lương Sơn Bá cmnl. Thị trường bát nháo, hạ chày thì cũng tuyển đi một tí. Đã có hút là có độc, đằng Lồn nào chả chết. Thế thì phải ngon mồm ngọt khói, không thì cút. Tao điểm danh một số đầu cho chúng mày ngẫm
Thuốc nội: đéo bao giờ ghi thông tin về thuốc lên bao, lá tự trồng ở VN, càng ngày hút càng xuống và cháy nhanh hơn xưa (có vẻ thay lá sợi bằng thứ cổn lù gì đó như giấy cháy chẳng hạn)
Ngựa hút đậm, ngọt, hợp dân miền trung đổ vào, dân miền bắc hay chê ngái nên cũng k nhiều người hút, nhưng chất lượng ổn định nhất
Vina càng ngày càng như đấm vào mồm, kiểu làm cho có, không giống như thời các ông già hút
Thăng Long nhiều loại nhập nhèm, bao mềm càng ngày càng dở, được cái đậm, đỉnh nhất là bao sắt hàng Nguyễn Trãi, hàng Bắc Ninh hút như loằn
Các con hàng mác ngoại, sản xuất nội: chỉ được thời gian đầu mới ra, ngày mà còn các em PG đi mời là còn ngon, sau như hạch
Sài Gòn vàng ít thấy ai hút, tạm, hơi cay virginia, SG bạc hay bạc hà xanh thì teen cũng hay hút cho rẻ, đánh giá là nước cờ cao tay nhắm vào đối tượng thuốc nhẹ mà nửa tiền so với Marl trắng
Thuốc ngoại: Nếu may mắn thì vẫn vớ được những bao ngon nhưng thị trường trôi nổi, chúng mày sẽ đéo biết bao nào đi đường Lạng Sơn, bao nào lướt ghe hay bao nào đi VNA. Đa số có ghi chút ít thông tin về tar (hắc ín) và nic (ni cô tin) trên mỗi điếu. Tar nhiều hay đậm, Nic nhiều dễ phê. Đi mua bậy thì để ý mà quất.
Ba số quá phổ thông, quá nhiều người hút, mà ngon ở đâu thì tao đéo biết
Thuốc thơm thơm của Hàn KT&G hút được,Raison thì đắt nhưng tạm cho là xắt ra miếng
Marl ngoại bao mềm hồi xưa ngon giờ bao cứng hút như Lồn
Captain VN đứt hết hàng xịn, kiếp này chắc chắn là bỏ
Tao hay hút bao Hy Lạp, đủ nặng, êm, tiền nhẹ
Cái mục nội ngoại ở trên cần anh em bổ sung thêm, mình tao viết thì type mỏi tay mà có khi lại quá chủ quan. Và thuốc lá gần như con nào cũng có điểm chung nhưng thực sự quá nhiều con đéo biết đâu mà liệt kê cho xuể. Thằng nào biết con thuốc bấm nào nặng hơn Marl 2 bấm số 8 của nhật thì thông não hộ.
3. Big step - thuốc lá bespoke
Nghe bi sờ pốc cá nhân hóa cho oai, thực ra là tao đang nói đến thuốc lá cuốn. Mẹ, xem phim cũ mới biết ngày xưa đi cuốn thuốc thuê cho các nhà máy thuốc lá cũng là một nghề. Ngẫm lại cái giống hút sách này vào VN mình và phát triển từ cũng lâu rồi nhỉ. Từ xưa đã có, ngày nghèo nghèo rách rách thấy bảo tiêu chuẩn như nào mới có thuốc lá quốc doanh mà hút. Ngẫm lại thế hệ đi sau vẫn là sướng, chỉ là người ta sống thiếu bớt đi cái tình...
Quay lại chủ đề, thuốc cuốn là kiểu chơi lách cách, không khéo có khi lại cai được thuốc luôn. Loằng ngoằng quá dí buồi vào mà hút. Tuy nhiên độ ngon của thuốc cuốn khẳng định đã chấm mút thì thuốc bao tuổi Lồn.
Thuốc cuốn có nhiều loại đéo kém gì thuốc bao cả. Thơm, không thơm, lạnh, không lạnh. Được cái thuốc đúng là thuốc, có ngâm tẩm vẫn là sợi cây thuốc lá chứ không có giấy cháy, sờ phát biết ngay, ẩm và dính tay như thuốc lào mới hồ. Chính vì thế nếu hút thuốc cuốn nhớ gói kĩ không thuốc khô hút khan như thuốc lào. Và vì là dạng tuyển nên khói nào ra khói nấy, không hôi gằn mùi giấy cháy. Độ nặng cũng đa dạng, địt mẹ trộn loạn cả lên mà vừa mồm thì chúc mừng con giời đã tìm ra được phiên bản của mình, blended by chính bố mày, oách luôn.
Giấy cuốn mua rời đéo khét như giấy thuốc bao. Hay chưa? Cũng có nhiều size và độ dày hoặc các thông số mà đi mua bú thử mới biết. Thị trường cũng ngập tràn giấy ritzla giả đấy nhé, liệu hồn các ông thần ạ. Tất nhiên, đéo sợ chóng chết, chỉ sợ đéo ngon. Cơ mà quấn bằng giấy RAW hút cần vị với tao như cặc ư ư.
Đéo thấy đầu lọc vị bấm như thuốc bao bao giờ, nhưng có loại lọc lạnh và không lạnh đồng thời cũng nhiều cỡ theo cỡ của giấy và máy cuốn. Đi mua để ý tí không lại chả khác gì cặc châu Phi nhét vào loằn châu Á.
Combo nên thử là thuốc không thơm loại nặng kèm đầu đọc lạnh cho mùa hè, chúng mày thử đi.
Sẽ được nối tiếp bằng tâm sự bên làn khói, trong thớt này luôn. Tao chờ các tml và cml nói về trải nghiệm và tư lự của mình ở đây.
Tiện tay đã viết, thì viết luôn.
Như đã đề cập, Văn Sỹ Nghèo là producer sản xuất nhân phẩm bỏ túi cho Xàm nhân. Thớt đầu, tao múa rìu qua mắt thợ chia sẻ những mẹo tưởng vặt nhưng đéo vặt được gì về môn xì gà. Trên diện rộng, thuốc lá gần gũi hơn. Không chỉ anh em, chị em cũng có luôn. Thuốc lá không có nhiều yếu tố kĩ thuật để mà chia sẻ, biết gì cúng nấy. Ngoài ra, tao khá chắc cốp thuốc lá ngoài thói quen ra thì cũng là người bạn không lời của nhiều người. Vì thế, tâm tư bên điếu thuốc cũng được chào đón ở thớt này. Nhưng trước tiên, về mặt mình, tao vẫn sẽ đóng góp con chữ kiến thức cho tất cả các tml và cml. Rất vui nếu có anh chị em nào lướt qua hạ bút chia sẻ.
Thuốc lá ngoại truyện: Nâng tầm
Đã nói, là một thói quen gần gũi, chả quá đáng lưu tâm. Nhưng hút thuốc lá thành củ nghệ được không, tối ưu trải nghiệm hơn nữa không? Đụ mạ dĩ nhiên là có rồi.
1. Nâng tầm người hút
Bản thân tao mồm luôn như bát hương, nên thằng nào con nào khuyên tao bỏ thuốc là tao chí phèo ngay. Khuyên thằng nào đang nghiện bỏ đi với tao, là câu tao dối lòng vãi loằn, tao không thể rặn thành lời. Nhưng là một cái đầu tàu có văn hóa thì nên, rất nên. Để đéo ai nhìn mình bằng con mắt dị nghị, thì quá là nên chứ lỵ. Hơn nữa hút đéo bị ai lườm nguýt vẫn ngon hơn, dù cho mình đéo quan tâm họ nghĩ gì.
Luôn để ý ở nơi công cộng là ở đây có được bú không. La cà quán xá, sẽ có chỗ người ta cấm thằng cửa bằng biển báo. Nhưng có chỗ không thấy đề gì đâu, ngặt nỗi điều hòa máy lạnh hoặc phòng kín chẳng hạn, thì hỏi người có trách nhiệm liên quan rằng thì là mà ở đây nhả khói âu kây chứ? Ok thì triển, không thì một là ngậm mõm hai là chuyển phỏm. Nếu có đứa nào xung quanh lồi lõm thì cũng có lí do là quán ok việc đấy bố mày mới làm, cho nó xanh chín. Nhưng ý thức cao là gì, nếu nhịn được những pha có người khó chịu hoặc chị em mang bầu đang ở gần dù cho nhà cầm quyền không cấm, thì cũng cố mà nhịn đi.
Luôn xin cái gạt tàn là văn hóa tối thiểu, kể cả có ngồi vỉa hè bú bia cỏ, trà đá không có thì thôi đành chịu. Đừng để ý những thằng óc chó vứt lung tung khác, mình là con người. Tàn thuốc là cái giống khó phân hủy và nghe đồn là đéo tốt đẹp gì với môi trường, nên gom nó lại.
2. Nâng tầm điếu thuốc
Cái này đéo phải khoe, nhưng tao hút cũng mòn mép những đầu thuốc phổ thông ở Việt Nam. Mỗi người mỗi gu. Có những thằng trăm năm đéo đổi bản, chỉ xài 1 loại, hoặc là thích hoặc là quen khói, đổi cái ho như Lương Sơn Bá cmnl. Thị trường bát nháo, hạ chày thì cũng tuyển đi một tí. Đã có hút là có độc, đằng Lồn nào chả chết. Thế thì phải ngon mồm ngọt khói, không thì cút. Tao điểm danh một số đầu cho chúng mày ngẫm
Thuốc nội: đéo bao giờ ghi thông tin về thuốc lên bao, lá tự trồng ở VN, càng ngày hút càng xuống và cháy nhanh hơn xưa (có vẻ thay lá sợi bằng thứ cổn lù gì đó như giấy cháy chẳng hạn)
Ngựa hút đậm, ngọt, hợp dân miền trung đổ vào, dân miền bắc hay chê ngái nên cũng k nhiều người hút, nhưng chất lượng ổn định nhất
Vina càng ngày càng như đấm vào mồm, kiểu làm cho có, không giống như thời các ông già hút
Thăng Long nhiều loại nhập nhèm, bao mềm càng ngày càng dở, được cái đậm, đỉnh nhất là bao sắt hàng Nguyễn Trãi, hàng Bắc Ninh hút như loằn
Các con hàng mác ngoại, sản xuất nội: chỉ được thời gian đầu mới ra, ngày mà còn các em PG đi mời là còn ngon, sau như hạch
Sài Gòn vàng ít thấy ai hút, tạm, hơi cay virginia, SG bạc hay bạc hà xanh thì teen cũng hay hút cho rẻ, đánh giá là nước cờ cao tay nhắm vào đối tượng thuốc nhẹ mà nửa tiền so với Marl trắng
Thuốc ngoại: Nếu may mắn thì vẫn vớ được những bao ngon nhưng thị trường trôi nổi, chúng mày sẽ đéo biết bao nào đi đường Lạng Sơn, bao nào lướt ghe hay bao nào đi VNA. Đa số có ghi chút ít thông tin về tar (hắc ín) và nic (ni cô tin) trên mỗi điếu. Tar nhiều hay đậm, Nic nhiều dễ phê. Đi mua bậy thì để ý mà quất.
Ba số quá phổ thông, quá nhiều người hút, mà ngon ở đâu thì tao đéo biết
Thuốc thơm thơm của Hàn KT&G hút được,Raison thì đắt nhưng tạm cho là xắt ra miếng
Marl ngoại bao mềm hồi xưa ngon giờ bao cứng hút như Lồn
Captain VN đứt hết hàng xịn, kiếp này chắc chắn là bỏ
Tao hay hút bao Hy Lạp, đủ nặng, êm, tiền nhẹ
Cái mục nội ngoại ở trên cần anh em bổ sung thêm, mình tao viết thì type mỏi tay mà có khi lại quá chủ quan. Và thuốc lá gần như con nào cũng có điểm chung nhưng thực sự quá nhiều con đéo biết đâu mà liệt kê cho xuể. Thằng nào biết con thuốc bấm nào nặng hơn Marl 2 bấm số 8 của nhật thì thông não hộ.
3. Big step - thuốc lá bespoke
Nghe bi sờ pốc cá nhân hóa cho oai, thực ra là tao đang nói đến thuốc lá cuốn. Mẹ, xem phim cũ mới biết ngày xưa đi cuốn thuốc thuê cho các nhà máy thuốc lá cũng là một nghề. Ngẫm lại cái giống hút sách này vào VN mình và phát triển từ cũng lâu rồi nhỉ. Từ xưa đã có, ngày nghèo nghèo rách rách thấy bảo tiêu chuẩn như nào mới có thuốc lá quốc doanh mà hút. Ngẫm lại thế hệ đi sau vẫn là sướng, chỉ là người ta sống thiếu bớt đi cái tình...
Quay lại chủ đề, thuốc cuốn là kiểu chơi lách cách, không khéo có khi lại cai được thuốc luôn. Loằng ngoằng quá dí buồi vào mà hút. Tuy nhiên độ ngon của thuốc cuốn khẳng định đã chấm mút thì thuốc bao tuổi Lồn.
Thuốc cuốn có nhiều loại đéo kém gì thuốc bao cả. Thơm, không thơm, lạnh, không lạnh. Được cái thuốc đúng là thuốc, có ngâm tẩm vẫn là sợi cây thuốc lá chứ không có giấy cháy, sờ phát biết ngay, ẩm và dính tay như thuốc lào mới hồ. Chính vì thế nếu hút thuốc cuốn nhớ gói kĩ không thuốc khô hút khan như thuốc lào. Và vì là dạng tuyển nên khói nào ra khói nấy, không hôi gằn mùi giấy cháy. Độ nặng cũng đa dạng, địt mẹ trộn loạn cả lên mà vừa mồm thì chúc mừng con giời đã tìm ra được phiên bản của mình, blended by chính bố mày, oách luôn.
Giấy cuốn mua rời đéo khét như giấy thuốc bao. Hay chưa? Cũng có nhiều size và độ dày hoặc các thông số mà đi mua bú thử mới biết. Thị trường cũng ngập tràn giấy ritzla giả đấy nhé, liệu hồn các ông thần ạ. Tất nhiên, đéo sợ chóng chết, chỉ sợ đéo ngon. Cơ mà quấn bằng giấy RAW hút cần vị với tao như cặc ư ư.
Đéo thấy đầu lọc vị bấm như thuốc bao bao giờ, nhưng có loại lọc lạnh và không lạnh đồng thời cũng nhiều cỡ theo cỡ của giấy và máy cuốn. Đi mua để ý tí không lại chả khác gì cặc châu Phi nhét vào loằn châu Á.
Combo nên thử là thuốc không thơm loại nặng kèm đầu đọc lạnh cho mùa hè, chúng mày thử đi.
Sẽ được nối tiếp bằng tâm sự bên làn khói, trong thớt này luôn. Tao chờ các tml và cml nói về trải nghiệm và tư lự của mình ở đây.