Những thằng từng ngã ngựa, vô đây.

TatDenYeuEm

Cái lồn nhăn nheo
Giành cho những thằng cuộc đời từng sml và vực dậy cuộc đời như nào thì vô đây ae tâm sự mỏng, chia sẻ nhé.
Đéo giành cho những thằng mà cuộc đời toàn màu hồng hoặc sỉu nhi thì ra chỗ khác:vozvn (22):
Đời tao chính thức lâm vào bể khổ từ 2 năm trc, làm ăn tính toán bất cứ cc gì cũng thất bại :amazed:.
Vay mượn người thân, cả nặng lãi giang hồ cũng đéo vực dậy dc. Đến nỗi những thằng bạn thân, gia đình chứng kiến việc của tao còn phải thốt lên. "Số mày đúng là đen như cứt chó":vozvn (21):
Người yêu thì vừa chia tay cmnl. Giờ thấy bế tắc vkl. Cận tuổi 3x rồi có ít đâu. Trong khi tao ko ăn chơi, ko sa đọa cc gì, toàn lo làm ăn mà toàn sml.
 
Vừa rồi tao có vô tình quen dc một em qua mạng xã hội, nhìn cũng xinh xắn, nói chuyện duyên, đặc biệt là nhà nó giàu vkl. Nên nó có nền tảng giáo dục rất tốt, thông minh, tri thức.

Tao có chat chit tâm sự dc một thời gian thì biết e nó đang khá là cô đơn vì ko có người yêu. Thực ra là em nó thuộc hàng tiểu thư kiêu kỳ nên đòi hỏi cao. Khả năng đéo thằng lọt vào mắt e nó.:vozvn (37): vì chính nó nói có nhiều người tán mà chẳng ưng dc ai, mấy thằng công tử cậu ấm nó lại càng ko ưa.
Tao thì dc cái cao ráo đẹp trai, thêm phần trải đời sương gió, nên nc với nó có vẻ kết tao lắm.
Theo chúng này tao có nên dùng mọi kế sách hốt nó về làm vợ cũng như thêm được quả vốn liếng để làm ăn. Thoát kiếp số chó này ko:amazed:
 
tao nói m nghe đời người chỉ có 2 lần thay đổi số mệnh lớn nhất 1 là đẻ ra , 2 là lấy vợ . còn trường hợp thứ 3 người ta gọi quý nhân phồ trợ , mà trường hợp nay đéo phải thằng éo nào cũng gặp được .Con nhà lành tốt tính còn giàu thì ngại đéo gì đéo tán , chỉ sợ m tán đéo được thôi .
 
tao nói m nghe đời người chỉ có 2 lần thay đổi số mệnh lớn nhất 1 là đẻ ra , 2 là lấy vợ . còn trường hợp thứ 3 người ta gọi quý nhân phồ trợ , mà trường hợp nay đéo phải thằng éo nào cũng gặp được .Con nhà lành tốt tính còn giàu thì ngại đéo gì đéo tán , chỉ sợ m tán đéo được thôi .

Vậy tao mới lên đây tâm sự với mấy thằng mặt Lồn cao nhân chúng mày, mong dc chỉ giáo, cũng như là cách thức, phương án tấn công thế nào để chiếm chọn dc trái tim người đẹp.

Chứ thú thực là tao cảm thấy hơi tự ti khi đứng ra cưa cẩm nó.
 
tao học 5 năm đh bk đếu lấy đc bằng, ra trường có tí bóng bánh nợ có mấy chục chai nhưng phải báo nhà, phải dặt dẹo về bế cháu cho chị gái nửa năm để suy nghĩ lại, rồi t vẫn quyết lên HN, vay nặng lãi mở quán ăn thì sml, sau đi làm sale cứ mỗi tháng âm 1 ít sau đó nhục nhã báo nhà lần 2, sau lần đấy t bỏ nhà đi SG quyết tâm làm lại khi nào nên người mới quay về, nhưng chỉ sau 81 ngày sau khi vào SG thì t về HN tay trắng, vay ny cũ 30tr góp vốn với thằng bạn mở cty làm nội thất, nó thương t lắm nên vẫn cho t vay dù chả biết có cơ hội đòi k. Sau 3 tháng kí đc 6 HĐ nội thất chung cư thế là có tết năm đấy, sau 1 năm thì t mở đc văn phòng lớn hơn,trả lương cho hơn chục đứa, h thì t cũng có nhà có ngựa hộp để chạy. Cá nhân t thấy là ngã ngựa mà nằm im chờ thì đéo có ai cứu đâu, gia đình là thứ duy nhất còn tồn tại khi ấy thôi, đau mấy cũng phải lao lên mà làm lại, nhưng t nghĩ phải biết mình giỏi nhất làm gì đã chứ đừng cố cái mà mình ko giỏi rồi lại sml đấy, t tuổi ngựa, năm nay 28.
 
Sửa lần cuối:
tao học 5 năm đh bk đếu lấy đc bằng, ra trường có tí bóng bánh nợ có mấy chục chai nhưng phải báo nhà, phải dặt dẹo về bế cháu cho chị gái nửa năm để suy nghĩ lại, rồi t vẫn quyết lên HN, vay nặng lãi mở quán ăn thì sml, sau đi làm sale cứ mỗi tháng âm 1 ít sau đó nhục nhã báo nhà lần 2, sau lần đấy t bỏ nhà đi SG quyết tâm làm lại khi nào nên người mới quay về, nhưng chỉ sau 81 ngày sau khi vào SG thì t về HN tay trắng, vay ny cũ 30tr góp vốn với thằng bạn mở cty làm nội thất, nó thương t lắm nên vẫn cho t vay dù chả biết có cơ hội đòi k. Sau 3 tháng kí đc 6 HĐ nội thất chung cư thế là có tết năm đấy, sau 1 năm thì t mở đc văn phòng lớn hơn,trả lương cho hơn chục đứa, h thì t cũng có nhà có ngựa hộp để chạy. Cá nhân t thấy là ngã ngựa mà nằm im chờ thì đéo có ai cứu đâu, gia đình là thứ duy nhất còn tồn tại khi ấy thôi, đau mấy cũng phải lao lên mà làm lại, nhưng t nghĩ phải biết mình giỏi nhất làm gì đã chứ đừng cố cái mà mình ko giỏi rồi lại sml đấy, t tuổi ngựa, năm nay 28.
Mày nên trân trọng con người yêu cũ ! Đời mày không gặp người thứ hai !

Trân trọng thôi...chứ đừng can thiệp quá sâu vào đời sống nhà nó ( nếu nó có người yêu hay lấy chồng )

Sau này tìm cơ hội mà báo đáp.....Nợ tiền còn trả được, nợ ân nghĩa...cả đời mày không trả được đâu
 
tao học 5 năm đh bk đếu lấy đc bằng, ra trường có tí bóng bánh nợ có mấy chục chai nhưng phải báo nhà, phải dặt dẹo về bế cháu cho chị gái nửa năm để suy nghĩ lại, rồi t vẫn quyết lên HN, vay nặng lãi mở quán ăn thì sml, sau đi làm sale cứ mỗi tháng âm 1 ít sau đó nhục nhã báo nhà lần 2, sau lần đấy t bỏ nhà đi SG quyết tâm làm lại khi nào nên người mới quay về, nhưng chỉ sau 81 ngày sau khi vào SG thì t về HN tay trắng, vay ny cũ 30tr góp vốn với thằng bạn mở cty làm nội thất, nó thương t lắm nên vẫn cho t vay dù chả biết có cơ hội đòi k. Sau 3 tháng kí đc 6 HĐ nội thất chung cư thế là có tết năm đấy, sau 1 năm thì t mở đc văn phòng lớn hơn,trả lương cho hơn chục đứa, h thì t cũng có nhà có ngựa hộp để chạy. Cá nhân t thấy là ngã ngựa mà nằm im chờ thì đéo có ai cứu đâu, gia đình là thứ duy nhất còn tồn tại khi ấy thôi, đau mấy cũng phải lao lên mà làm lại, nhưng t nghĩ phải biết mình giỏi nhất làm gì đã chứ đừng cố cái mà mình ko giỏi rồi lại sml đấy, t tuổi ngựa, năm nay 28.

Mày giỏi, và dkm mày bằng tuổi tao, cũng ngọ 90 đây, cái tôi lớn, nóng tính, thẳng thắn, cương trực.
Và thực sự nếu đúng như mày nói thì giỏi đấy.

Tao có 4 năm trên SG, học trường sân khấu điện ảnh,, dc 2 năm thì chán bỏ ngang, ra đi làm nhân viên bán hàng, pg các kiểu, rồi mò về nhà Biên hòa làm cho ông anh, mâu thuẫn nên bỏ tiếp, vay mượn dc gia đình ít vốn chung với bạn ra mở cái xưởng sản xuất đồ nội thất. Toàn lỗ, và cãi nhau.

Từ sai lầm, dẫn tới sai lầm tiếp theo. Lại vay thêm hợp tác với thằng bạn khác ôm banh, ban đầu ăn dc mấy trăm củ, tươi rói. Xây dựng nguyên một đội quân đầu gấu, thu gom tiền các kiểu.
Đi ôm thêm các mối lớn, mở rộng mạng lưới. Tham thì thâm. Mạng đánh lớn toàn ôm hết và kết quả là sml, nó ăn nguyên một tràng, trong một tháng đi gần tỉ.
Thua hết cả vốn và ôm thêm nợ để trả.
Giờ cái xưởng sản xuất kia ổn định rồi nhưng lãi đéo đủ để trả cho lãi nặng vay ngoài.
Đang tính về báo nhà một cú, gạt bỏ cái tôi. Và chừa luôn cái nghành cờ bạc này, tập trung vào làm ăn chân chính.
Mày nói đúng, khi đời quay lưng thì chỉ có gia đình là nơi để trở về. Chứ xã hội nó chỉ cười thêm vào mặt.
 
t sinh năm 91 . Không biết gia đình chúng m thế nào. Chứ gd t thì như này.

Năm 2006, lúc t đang chớm học lớp 10 thì hồi đó nghiện game online, sách vở cứ bán đi theo số giờ trong net. Thi trượt cấp 3 ( hồi đó ở quê thi tuyển, đủ điểm vào trường công, ít hơn thì vào trường bán công, rồi trường tư ). t mê game nên rớt, đi học trường tư rồi chứng nào tật nấy. Bố t thì lúc đó nát rượu, hay đánh đập t dã man. Hồi đó t hận ông ấy lắm. Giờ thì chỉ nhớ bố thôi ( bố t mới mất năm ngoái do bệnh ).
_ Sau 1 lần bị đánh, tao quyết khăn gói bỏ đi. 5h sáng đập trộm con heo của thằng em, gom đc 500k leo lên xe khách Bắc-Nam kèm túi quần áo, cái chứng minh. Bỏ lại tất cả phía sau. Lần đầu đi oto + thể trạng như nghiện ( cao 1m78 nặng 49kg ) nên tao say xe + đói nên ngủ suốt ( Tiền xe hết 300k , chỉ dám ăn bánh mì khô dọc đường ). Dừng chân ở bến xe miền đông là 9h tối ngày 18/11/2006 Âm Lịch . Trời SG lúc đó lạnh lắm, có mưa nhỏ như ngoài bắc. Bắt đầu chuỗi ngày tháng lang thang.

Dài lắm, có lẽ nếu chúng m hứng, t sẽ làm 1 cái seri kể lại. Vấp ngã, sa ngã nhiều lần. Giờ tao ổn rồi, có vợ con, 2 vc thu nhập cũng hơn 2 chục / tháng. Ngoảnh mặt lại 12 năm rồi.
 
t sinh năm 91 . Không biết gia đình chúng m thế nào. Chứ gd t thì như này.

Năm 2006, lúc t đang chớm học lớp 10 thì hồi đó nghiện game online, sách vở cứ bán đi theo số giờ trong net. Thi trượt cấp 3 ( hồi đó ở quê thi tuyển, đủ điểm vào trường công, ít hơn thì vào trường bán công, rồi trường tư ). t mê game nên rớt, đi học trường tư rồi chứng nào tật nấy. Bố t thì lúc đó nát rượu, hay đánh đập t dã man. Hồi đó t hận ông ấy lắm. Giờ thì chỉ nhớ bố thôi ( bố t mới mất năm ngoái do bệnh ).
_ Sau 1 lần bị đánh, tao quyết khăn gói bỏ đi. 5h sáng đập trộm con heo của thằng em, gom đc 500k leo lên xe khách Bắc-Nam kèm túi quần áo, cái chứng minh. Bỏ lại tất cả phía sau. Lần đầu đi oto + thể trạng như nghiện ( cao 1m78 nặng 49kg ) nên tao say xe + đói nên ngủ suốt ( Tiền xe hết 300k , chỉ dám ăn bánh mì khô dọc đường ). Dừng chân ở bến xe miền đông là 9h tối ngày 18/11/2006 Âm Lịch . Trời SG lúc đó lạnh lắm, có mưa nhỏ như ngoài bắc. Bắt đầu chuỗi ngày tháng lang thang.

Dài lắm, có lẽ nếu chúng m hứng, t sẽ làm 1 cái seri kể lại. Vấp ngã, sa ngã nhiều lần. Giờ tao ổn rồi, có vợ con, 2 vc thu nhập cũng hơn 2 chục / tháng. Ngoảnh mặt lại 12 năm rồi.

Tao thích truyện của mấy thằng như mày ! Nó thực tế hơn cả truyện của jach Ma ! Tao nói nghiêm túc đấy !
 
tao học 5 năm đh bk đếu lấy đc bằng, ra trường có tí bóng bánh nợ có mấy chục chai nhưng phải báo nhà, phải dặt dẹo về bế cháu cho chị gái nửa năm để suy nghĩ lại, rồi t vẫn quyết lên HN, vay nặng lãi mở quán ăn thì sml, sau đi làm sale cứ mỗi tháng âm 1 ít sau đó nhục nhã báo nhà lần 2, sau lần đấy t bỏ nhà đi SG quyết tâm làm lại khi nào nên người mới quay về, nhưng chỉ sau 81 ngày sau khi vào SG thì t về HN tay trắng, vay ny cũ 30tr góp vốn với thằng bạn mở cty làm nội thất, nó thương t lắm nên vẫn cho t vay dù chả biết có cơ hội đòi k. Sau 3 tháng kí đc 6 HĐ nội thất chung cư thế là có tết năm đấy, sau 1 năm thì t mở đc văn phòng lớn hơn,trả lương cho hơn chục đứa, h thì t cũng có nhà có ngựa hộp để chạy. Cá nhân t thấy là ngã ngựa mà nằm im chờ thì đéo có ai cứu đâu, gia đình là thứ duy nhất còn tồn tại khi ấy thôi, đau mấy cũng phải lao lên mà làm lại, nhưng t nghĩ phải biết mình giỏi nhất làm gì đã chứ đừng cố cái mà mình ko giỏi rồi lại sml đấy, t tuổi ngựa, năm nay 28.

m nên trân trọng còn người yêu cũ của mày , nhưng tao khuyên m tạm thời đừng nên làm ăn hết vì m éo hiểu gì về tài chính , đéo hiễu sao vay nặng lãi mà làm ăn lương thiện lấy đâu ra đủ lời mà đóng lãi m nên phổ cập kiến thức kinh doanh nhưng đéo phải đi hội thảo hay nghe mấy thằng đa cấp chém gió mà m nên đi làm công để học hỏi từ những cái va chạm thật tế thì mới nhảy ra khởi nghiệp . xin lỗi m tao đọc chưa hết mà đã vội cm , giờ tao đọc hết rồi chúc mừng mày đã ổn định nhé .
 
Và thế đeo nào, chỉ trong một câu chuyện mà mày giống tao nhìu vấn đề thế nhỉ, cùng tuổi ngọ, cùng làm liên quan đến nội thất và cũng có dính dáng đến banh bóng:vozvn (21)::vozvn (21)::vozvn (21):
 
Đời mấy ai toàn mầu hồng đâu, tao cũng sml...lúc đó mọi thứ gần như khép lại, người mang thương tật và người thân thì quay lưng, trì triết. Khi đó cũng may là đéo có người yêu nên dứt áo ra đi cũng nhẹ nhàng. Sống lương thiện rồi cuộc đời lại mỉm cười với mình thôi ><
 
Vừa rồi tao có vô tình quen dc một em qua mạng xã hội, nhìn cũng xinh xắn, nói chuyện duyên, đặc biệt là nhà nó giàu vkl. Nên nó có nền tảng giáo dục rất tốt, thông minh, tri thức.

Tao có chat chit tâm sự dc một thời gian thì biết e nó đang khá là cô đơn vì ko có người yêu. Thực ra là em nó thuộc hàng tiểu thư kiêu kỳ nên đòi hỏi cao. Khả năng đéo thằng lọt vào mắt e nó.:vozvn (37): vì chính nó nói có nhiều người tán mà chẳng ưng dc ai, mấy thằng công tử cậu ấm nó lại càng ko ưa.
Tao thì dc cái cao ráo đẹp trai, thêm phần trải đời sương gió, nên nc với nó có vẻ kết tao lắm.
Theo chúng này tao có nên dùng mọi kế sách hốt nó về làm vợ cũng như thêm được quả vốn liếng để làm ăn. Thoát kiếp số chó này ko:amazed:

tao nghĩ là đéo nên đâu, nếu muốn thì mày cứ làm ăn để ra 1 số vốn thì sẽ tự tin hơn
để mà " thêm đc vốn liếng làm ăn " cũng đâu dễ, những nhà có đk ng ta đầu toàn sỏi rồi, đến lúc cưới xong mà ko có vốn liếng riêng j` thì nhà nó chả khinh ra mặt
 
Cố lên chúng mày, tao sn90 sinh ra trong gia đình bần cố nông, bố tao nghiện rượu, ngày nào chửi mẹ tao, tuổi thơ tao sống trong tủi nhục nghèo đói, bạn bè khinh bỉ. Ám ảnh cuộc đời tao là những lần mẹ sang nhà họ hàng vay tiền đều nhận được câu không có, dù rằng họ hàng nhà tao nội ngoại giàu lắm. Rồi tao tốt nghiệp đại học được nhận vào 1 tập đoàn, trả nợ hết cho gia đình sau 2 năm làm việc, rồi tao bắt đầu liều bỏ việc đi kinh doanh nghề tao k biết gì, thiếu tiền tao đi vay nặng lãi 300tr. Bây giờ thì tao ổn rồi, có xưởng sản xuất, có nhà, có xe, có đất, có tk ngân hàng. Năm nay tao hướng xuất khẩu hàng hóa, mong là tốt đẹp. Tao muốn nhắn nhủ đôi điều chúng mày, hãy kinh doanh, chúng mày sẽ thắng, và hãy im mồm khi đang phải ngụp lặn
 
Năm ngoái cơ hội đến với tao, tao lên trưởng phòng. Được chưa đến một năm thì lãnh đạo mới về, tao tin tưởng nghĩ anh em đồng hương nên ra sức giúp nó. Qua 3 tháng nó diệt tao đưa người của nó lên vị trí của tao. 2/3 anh em trong phòng lại bơ vơ cùng tao.
Giờ 29t rồi tao lại bắt đầu lại ở một nơi mới. Buồn thì ít mà cay cú thì nhiều
 
Giành cho những thằng cuộc đời từng sml và vực dậy cuộc đời như nào thì vô đây ae tâm sự mỏng, chia sẻ nhé.
Đéo giành cho những thằng mà cuộc đời toàn màu hồng hoặc sỉu nhi thì ra chỗ khác:vozvn (22):
Đời tao chính thức lâm vào bể khổ từ 2 năm trc, làm ăn tính toán bất cứ cc gì cũng thất bại :amazed:.
Vay mượn người thân, cả nặng lãi giang hồ cũng đéo vực dậy dc. Đến nỗi những thằng bạn thân, gia đình chứng kiến việc của tao còn phải thốt lên. "Số mày đúng là đen như cứt chó":vozvn (21):
Người yêu thì vừa chia tay cmnl. Giờ thấy bế tắc vkl. Cận tuổi 3x rồi có ít đâu. Trong khi tao ko ăn chơi, ko sa đọa cc gì, toàn lo làm ăn mà toàn sml.

M te đã ăn thua lol j? Số t nè lận đận vl. Thi đh 2 lần ms đỗ. Học gần xong bị bệnh chữa nửa năm tưởng khỏi ai dè gặp bác sĩ ngu làm t bị kháng thuốc. Đéo biết cứ tg khỏi đi làm đk 6 tháng nôn ra máu. Đời t tính đến bh nôn ra máu 6 lần mà te địt nào vẫn chưa chết. Cuối tháng 3 năm ngoái t nằm cấp cứu rồi ở viện gần năm. H ra ngoài rồi đang làm xe ôm đợi khỏi hẳn rồi ms đi làm đk. Ngày uống 17 viên kháng sinh+ 10 viên thuốc gan dạ dày. Nhiều lúc muốn chết vl bọn m ạ
 
đời đúng như thằng #4 nói, quý nhân là may mắn.

tao thì đéo làm ăn gì chỉ làm thuê thôi nhưng cũng lên voi xuống chó rồi, tự cảm thấy số mình cũng còn quý nhân phù trợ. dự án trước đang một mình một mảng lúc đấy mới ra trường tiền tiêu đéo hết chỉ có mỗi thú vui cuối tuần về hà nội chơi gái. xong hết dự án chuyển vào cái mới trong sài gòn gặp thằng sếp ngu quá khác hệ nên nó cho ngồi chơi hơn hai năm.

đến lúc bết bát nhất của dự án thì lại được sếp cũ về tổng nhấc lên thế là một năm tao làm gấp đôi hai năm trước.

giờ tao đang đứng trước cơ hội thứ hai là cưới vợ, nhà người yêu có hai chị em gái, bố mẹ đất rộng ngay trước cửa khu công nghiệp. tao tính nhẩm có 1 tỷ rồi giò cưới thì chỉ cẩn xây 20 phòng trọ là vừa làm vừa chơi nhưng ngặt cái bố mẹ nó nói tao người bắc sợ lừa con ông bả cưới xong bỏ về bắc thì khổ nên bắt tao xây nhà trước khi cưới mà thế thì cưới xong đéo có tiền đầu tư
 
Vào đây thật lòng k biết ai với ai t kể cho vui, t sinh ra là đã bị bệnh, cơ bản sinh xong tầm nửa ngày là vào bv mổ luôn, hồi đó t mổ tầm 5 lần gì đó, sau 1 thời gian khoảng 5 tuổi mổ thêm 2 lần nữa, tất nhiên cái này t nghe bố mẹ kể chứ chả biết. t là chết lâm sàng nằm luôn trên bàn mổ rồi bác sĩ lắc đầu bảo mang đi 2 lần, mà mẹ t cứ ôm mãi thành ra lại sống tiếp.
Sau đó lớn thì bệnh cũng đỡ, nhưng k bao giờ khỏi hẳn dc, có đợi t khám ở bv mà có vẻ bs khá kém cho thuốc làm t bị phát bệnh khác, nên bệnh có vẻ còn nặng hơn.
Chỉ tầm nửa năm nay là t kiếm dc ít tiền mới đi khám ở sg, uống thuốc có vẻ ổn 1 chút mà bs cũng bảo giờ k chữa dc nữa, chỉ uống thuốc cho bớt thôi. mà cũng thực sự vì người t coi như mổ nhiều quá nên k còn chỗ đặt dao nữa.
Công việc thì cũng chán, có lần ông sếp kêu đi họp v khách hàng mà t lại phát bệnh 30' trc khi đi, thành ra bật ngửa phải kêu đứa khác đi thế, may mà cũng ksao.
Thời gian trc bố t cũng yếu, mà t cũng chả có tiền, thành ra t tính bán nhà ở quê r đón bố lên ở chung, r mua căn chung cư nhỏ nhỏ. Mà bán xong rồi thì bố t lại đột quỵ nên đi, thành ra nhà đó đúng ra mua cho bố t mà giờ t lại ở, ở công nhận t có cảm giác nghĩ chán gì đâu, cũng k kiếm tiền dc mua nhà cho bố t, lấy tiền của bố t mà giờ có mỗi t ở.
Đời gì chán, éo làm dc gì mà t nghĩ t giống như ăn hại ấy.
 
m nên trân trọng còn người yêu cũ của mày , nhưng tao khuyên m tạm thời đừng nên làm ăn hết vì m éo hiểu gì về tài chính , đéo hiễu sao vay nặng lãi mà làm ăn lương thiện lấy đâu ra đủ lời mà đóng lãi m nên phổ cập kiến thức kinh doanh nhưng đéo phải đi hội thảo hay nghe mấy thằng đa cấp chém gió mà m nên đi làm công để học hỏi từ những cái va chạm thật tế thì mới nhảy ra khởi nghiệp . xin lỗi m tao đọc chưa hết mà đã vội cm , giờ tao đọc hết rồi chúc mừng mày đã ổn định nhé .

Giờ này t đang đào tạo 1 phòng kinh doanh gần chục thằng r đấy, báo cáo tài chính t đọc 30s . Ko có gì là ko thể cả, có quyết tâm là học đc thôi.
 
Vừa rồi tao có vô tình quen dc một em qua mạng xã hội, nhìn cũng xinh xắn, nói chuyện duyên, đặc biệt là nhà nó giàu vkl. Nên nó có nền tảng giáo dục rất tốt, thông minh, tri thức.

Tao có chat chit tâm sự dc một thời gian thì biết e nó đang khá là cô đơn vì ko có người yêu. Thực ra là em nó thuộc hàng tiểu thư kiêu kỳ nên đòi hỏi cao. Khả năng đéo thằng lọt vào mắt e nó.:vozvn (37): vì chính nó nói có nhiều người tán mà chẳng ưng dc ai, mấy thằng công tử cậu ấm nó lại càng ko ưa.
Tao thì dc cái cao ráo đẹp trai, thêm phần trải đời sương gió, nên nc với nó có vẻ kết tao lắm.
Theo chúng này tao có nên dùng mọi kế sách hốt nó về làm vợ cũng như thêm được quả vốn liếng để làm ăn. Thoát kiếp số chó này ko:amazed:



Duyệt mày.
Mặc dù tao đéo bao giờ nghĩ sẽ lợi dụng gì ở nhà vợ nhưng có đk thì cứ quất tới đi
M đéo hưởng thằng khác nó hưởng mất
Kể cả ko lợi dụng thì đôi khi bghe danh m là con rể ông này bà nọ làm ăn nó cungc dễ hơn r
 
tao học 5 năm đh bk đếu lấy đc bằng, ra trường có tí bóng bánh nợ có mấy chục chai nhưng phải báo nhà, phải dặt dẹo về bế cháu cho chị gái nửa năm để suy nghĩ lại, rồi t vẫn quyết lên HN, vay nặng lãi mở quán ăn thì sml, sau đi làm sale cứ mỗi tháng âm 1 ít sau đó nhục nhã báo nhà lần 2, sau lần đấy t bỏ nhà đi SG quyết tâm làm lại khi nào nên người mới quay về, nhưng chỉ sau 81 ngày sau khi vào SG thì t về HN tay trắng, vay ny cũ 30tr góp vốn với thằng bạn mở cty làm nội thất, nó thương t lắm nên vẫn cho t vay dù chả biết có cơ hội đòi k. Sau 3 tháng kí đc 6 HĐ nội thất chung cư thế là có tết năm đấy, sau 1 năm thì t mở đc văn phòng lớn hơn,trả lương cho hơn chục đứa, h thì t cũng có nhà có ngựa hộp để chạy. Cá nhân t thấy là ngã ngựa mà nằm im chờ thì đéo có ai cứu đâu, gia đình là thứ duy nhất còn tồn tại khi ấy thôi, đau mấy cũng phải lao lên mà làm lại, nhưng t nghĩ phải biết mình giỏi nhất làm gì đã chứ đừng cố cái mà mình ko giỏi rồi lại sml đấy, t tuổi ngựa, năm nay 28.

Có tuyển đệ ko anh tài?
Đm cũng 4 năm đại học ktqd ko lấy đc bằng
Bóng bánh làm hỏng cả đời
Giờ bỏ rồi mà làm thằng shipper ko thấy tương lai
Chênh vênh vl, 23 t đầu rồi đéo thấy ngày mai
 
Tao thì ngược lại tụi mày, con đường sự nghiệp tiền bạc thuận lợi, mà ko có kinh nghiệm tình trường lần đầu yêu vớ phải e cave, giờ chia tay chán vl, sự nghiệp tiền bạc có rồi cũng chán vl. Đúng là mỗi người mỗi hoàn cảnh.
 
Tao thì ngược lại tụi mày, con đường sự nghiệp tiền bạc thuận lợi, mà ko có kinh nghiệm tình trường lần đầu yêu vớ phải e cave, giờ chia tay chán vl, sự nghiệp tiền bạc có rồi cũng chán vl. Đúng là mỗi người mỗi hoàn cảnh.

moa tao mà thuận lợi thì tao chả cần lo yêu đương chi cho mệt . Đúng kiểu mỗi thằng 1 cảnh
 
t sinh năm 91 . Không biết gia đình chúng m thế nào. Chứ gd t thì như này.

Năm 2006, lúc t đang chớm học lớp 10 thì hồi đó nghiện game online, sách vở cứ bán đi theo số giờ trong net. Thi trượt cấp 3 ( hồi đó ở quê thi tuyển, đủ điểm vào trường công, ít hơn thì vào trường bán công, rồi trường tư ). t mê game nên rớt, đi học trường tư rồi chứng nào tật nấy. Bố t thì lúc đó nát rượu, hay đánh đập t dã man. Hồi đó t hận ông ấy lắm. Giờ thì chỉ nhớ bố thôi ( bố t mới mất năm ngoái do bệnh ).
_ Sau 1 lần bị đánh, tao quyết khăn gói bỏ đi. 5h sáng đập trộm con heo của thằng em, gom đc 500k leo lên xe khách Bắc-Nam kèm túi quần áo, cái chứng minh. Bỏ lại tất cả phía sau. Lần đầu đi oto + thể trạng như nghiện ( cao 1m78 nặng 49kg ) nên tao say xe + đói nên ngủ suốt ( Tiền xe hết 300k , chỉ dám ăn bánh mì khô dọc đường ). Dừng chân ở bến xe miền đông là 9h tối ngày 18/11/2006 Âm Lịch . Trời SG lúc đó lạnh lắm, có mưa nhỏ như ngoài bắc. Bắt đầu chuỗi ngày tháng lang thang.

Dài lắm, có lẽ nếu chúng m hứng, t sẽ làm 1 cái seri kể lại. Vấp ngã, sa ngã nhiều lần. Giờ tao ổn rồi, có vợ con, 2 vc thu nhập cũng hơn 2 chục / tháng. Ngoảnh mặt lại 12 năm rồi.

Kể tiếp đi, tao hóng chuyện của mày!!
 
T cũng ngọ cũng 28 rồi. Đời thì cũng chỉ có ngã ngựa thời đh vì banh bóng đéo lấy được cái bằng đh. Giờ về nhà buôn bán với ông bà. Nhưng mà chán công việc chỉ quanh quẩn từ sáng đến đêm xong lại ngày mới y thế. Có đam mê có mơ ước mà nhiều lúc đéo biết làm thế nào để thực hiện. Thằng nào đã từng bế tắc như thế cho t cái lời khuyên!
 

Có thể bạn quan tâm

Top