Sân vận động Mỹ Đình, niềm mỹ hào dân tộc thời kỳ đổi mới

Sân Mỹ Đình được xây dựng với kinh phí khoảng 53 triệu USD (tương đương 1.300 tỷ đồng theo tỷ giá năm 2003), hoàn thành vào ngày 2/9/2003 để phục vụ SEA Games 22. Với sức chứa 40.192 chỗ ngồi, đây là sân vận động lớn nhất Việt Nam thời điểm đó, được thiết kế hiện đại với mặt cỏ nhập khẩu từ châu Âu và cơ sở hạ tầng đạt tiêu chuẩn quốc tế. Theo báo cáo của Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch (VH-TT-DL), sân Mỹ Đình được kỳ vọng trở thành trung tâm thể thao quốc gia, tổ chức các sự kiện lớn trong khu vực và thế giới.

mydinh_20200506083006.jpg



Sân vận động quốc gia Mỹ Đình, Hà Nội được khánh thành vào năm 2003 với sức chứa 40.192 khán giả.
Từ năm 2003 đến 2010, sân vận động này đã đón hàng chục trận đấu quốc tế, bao gồm các trận vòng loại World Cup, AFF Cup và SEA Games, cùng nhiều sự kiện văn hóa như concert của các nghệ sĩ nổi tiếng. Doanh thu từ vé và quảng cáo trong giai đoạn này ước tính đạt hàng trăm tỷ đồng mỗi năm, theo số liệu từ Khu liên hợp thể thao quốc gia.


Tuy nhiên, sau 20 năm vận hành, sân Mỹ Đình chưa từng được bảo dưỡng toàn diện. Báo cáo của Tuổi Trẻ (ngày 8/9/2021) cho biết mặt cỏ sân không được thay mới suốt 10 năm (tính đến 2021), dẫn đến tình trạng hư hỏng nghiêm trọng. Truyền thông quốc tế, như trang News của Úc, từng ví mặt cỏ Mỹ Đình như “bãi chăn bò” sau trận Việt Nam thua Úc 0-1 tại vòng loại World Cup 2022 ngày 7/9/2021. Đến năm 2025, tình trạng này không cải thiện đáng kể, thậm chí còn tệ hơn khi sân ít được sử dụng.

Theo thống kê từ Khu liên hợp thể thao quốc gia, tính đến tháng 3/2025, trong số 314 phòng chức năng của sân Mỹ Đình, hơn 70% đã xuống cấp, bao gồm phòng VAR, phòng họp báo và khu vực khán đài. Hệ thống chiếu sáng chỉ hoạt động 60% công suất, trong khi mái che dột nước nghiêm trọng vào mùa mưa. Báo cáo của Vietnamnet (ngày 23/2/2023) ghi nhận chi phí bảo dưỡng mặt cỏ từ năm 2021-2023 là 7 tỷ đồng, nhưng chỉ mang tính tạm thời, không giải quyết triệt để vấn đề.

Số liệu từ Liên đoàn Bóng đá Việt Nam (VFF) cho thấy, từ sau AFF Cup 2022 (tháng 12/2022), tần suất sử dụng sân Mỹ Đình giảm mạnh. Trong năm 2024, sân chỉ tổ chức 3 trận đấu quốc tế, so với trung bình 8-10 trận mỗi năm giai đoạn 2010-2020. Doanh thu từ các hoạt động tại sân giảm từ 50 tỷ đồng (2015) xuống còn khoảng 10 tỷ đồng (2024), theo ước tính của Dân Việt.

Nguyên nhân dẫn đến tình trạng hoang phế: Do bọn Cộng quản lý
Thứ nhất, Dù kinh phí xây dựng ban đầu lên tới 53 triệu USD, ngân sách bảo trì hàng năm chỉ dao động từ 5-10 tỷ đồng, quá thấp so với yêu cầu duy trì một sân vận động quốc tế. Đề án sửa chữa năm 2021 với kinh phí 408 tỷ đồng (trong đó 150 tỷ đồng dành cho sân Mỹ Đình) đã được Chính phủ phê duyệt, nhưng tiến độ triển khai chậm chạp. Đến tháng 4/2025, chỉ 30% hạng mục được hoàn thành, theo báo cáo của Bộ VH-TT-DL.

Thứ hai, Khu liên hợp thể thao quốc gia, đơn vị quản lý sân, từng thừa nhận (báo 24h, ngày 12/10/2021) rằng việc chăm sóc mặt cỏ không đạt chuẩn AFC do thiếu nhân lực và thiết bị hiện đại. Ông Nguyễn Trọng Hổ, Giám đốc Khu liên hợp, cho biết năm 2021 rằng mặt cỏ có thể dùng thêm 5-10 năm nếu chăm sóc tốt, nhưng thực tế cho thấy điều này không khả thi khi cỏ đã chết khô ở nhiều khu vực.

Sau SEA Games 31 (2022), sân Mỹ Đình gần như bị bỏ không. Các trận đấu quốc tế dần chuyển sang sân khác như Hàng Đẫy hoặc nước ngoài do chất lượng kém. Báo Cafebiz (ngày 9/3/2025) thậm chí ghi nhận khu vực quanh sân bị biến thành nơi chăn thả gia súc bởi người dân địa phương, phản ánh sự lãng phí tài nguyên công.

Tình trạng hoang phế của sân Mỹ Đình gây thiệt hại lớn về kinh tế. Nếu tính giá trị khấu hao tài sản công (53 triệu USD chia cho 50 năm tuổi thọ lý thuyết), mỗi năm sân mất khoảng 1 triệu USD giá trị, chưa kể chi phí cơ hội từ việc không tổ chức sự kiện lớn. Với mức doanh thu hiện tại (10 tỷ đồng/năm), sân không đủ bù đắp chi phí vận hành, ước tính 15 tỷ đồng/năm, dẫn đến lỗ khoảng 5 tỷ đồng mỗi năm. Về mặt xã hội, hình ảnh “bãi chăn bò” làm giảm uy tín thể thao Việt Nam trên trường quốc tế. AFC từng cảnh báo (năm 2021) rằng sân không đáp ứng tiêu chuẩn nếu không cải tạo, buộc đội tuyển Việt Nam phải tìm sân khác cho các trận đấu quan trọng. Điều này không chỉ gây tốn kém mà còn ảnh hưởng đến tinh thần cổ vũ của người hâm mộ.


Sân Mỹ Đình, từ một biểu tượng quốc gia, đã trở thành minh chứng cho sự quản lý yếu kém và lãng phí tài sản công. Số liệu cho thấy rõ sự xuống cấp không chỉ ở cơ sở vật chất mà còn ở hiệu quả kinh tế và giá trị biểu tượng. Nếu không có biện pháp kịp thời, câu nói “đưa sa mạc cho cộng sản cũng phải nhập khẩu cát” không chỉ là lời mỉa mai, mà còn là thực tế đáng buồn của một công trình từng là niềm tự hào dân tộc.

Mỹ Đình và so sánh

Tuy tốn kinh phí xây dựng lên tới 53 triệu USD nhưng Khu liên hợp thể thao Mỹ Đình, trong đó trung tâm là SVĐ Quốc gia Mỹ Đình, vẫn có thiết kế xấu hơn, mặt sân và trang bị kém xa so với SVĐ Sultan Ibrahim của Malaysia vốn chỉ xây dựng hết 47 triệu USD
Tốn kinh phí hơn, Mỹ Đình vẫn kém xa SVĐ Sultan Ibrahim - Ảnh 1.

Sân Mỹ Đình
sân mỹ đình - Ảnh 1.
Sân với Mỹ Đình, với cỏ chăn bò trong trận đấu giữa Thể Công - Viettel và Hoàng Anh Gia Lai hôm


SVĐ Sultan Ibrahim (Malaysia) của Malaysia có sức chứa 40.000 chỗ ngồi, khánh thành ngày 22/2/2020 với kinh phí 2 tỷ Ringgit (tương đương 1.065 ngàn tỷ đồng, 47 triệu USD).

Mặc dù xây dựng sau với nguồn kinh phí ít hơn và phải chịu lạm phát do vật giá leo thang, song SVĐ Sultan Ibrahim vẫn được trang bị mặt cỏ tự nhiên (Zeon Zoysia Hybrid) đạt chuẩn của LĐBĐ thế giới (FIFA) và có hệ thống thoát nước quy mô.

Tốn kinh phí hơn, Mỹ Đình vẫn kém xa SVĐ Sultan Ibrahim - Ảnh 5.

Hình ảnh bên trong sân sân Sultan Ibrahim

Tốn kinh phí hơn, Mỹ Đình vẫn kém xa SVĐ Sultan Ibrahim - Ảnh 4.

SVĐ Sultan Ibrahim
 
Sân Mỹ Đình được xây dựng với kinh phí khoảng 53 triệu USD (tương đương 1.300 tỷ đồng theo tỷ giá năm 2003), hoàn thành vào ngày 2/9/2003 để phục vụ SEA Games 22. Với sức chứa 40.192 chỗ ngồi, đây là sân vận động lớn nhất Việt Nam thời điểm đó, được thiết kế hiện đại với mặt cỏ nhập khẩu từ châu Âu và cơ sở hạ tầng đạt tiêu chuẩn quốc tế. Theo báo cáo của Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch (VH-TT-DL), sân Mỹ Đình được kỳ vọng trở thành trung tâm thể thao quốc gia, tổ chức các sự kiện lớn trong khu vực và thế giới.

mydinh_20200506083006.jpg



Sân vận động quốc gia Mỹ Đình, Hà Nội được khánh thành vào năm 2003 với sức chứa 40.192 khán giả.
Từ năm 2003 đến 2010, sân vận động này đã đón hàng chục trận đấu quốc tế, bao gồm các trận vòng loại World Cup, AFF Cup và SEA Games, cùng nhiều sự kiện văn hóa như concert của các nghệ sĩ nổi tiếng. Doanh thu từ vé và quảng cáo trong giai đoạn này ước tính đạt hàng trăm tỷ đồng mỗi năm, theo số liệu từ Khu liên hợp thể thao quốc gia.


Tuy nhiên, sau 20 năm vận hành, sân Mỹ Đình chưa từng được bảo dưỡng toàn diện. Báo cáo của Tuổi Trẻ (ngày 8/9/2021) cho biết mặt cỏ sân không được thay mới suốt 10 năm (tính đến 2021), dẫn đến tình trạng hư hỏng nghiêm trọng. Truyền thông quốc tế, như trang News của Úc, từng ví mặt cỏ Mỹ Đình như “bãi chăn bò” sau trận Việt Nam thua Úc 0-1 tại vòng loại World Cup 2022 ngày 7/9/2021. Đến năm 2025, tình trạng này không cải thiện đáng kể, thậm chí còn tệ hơn khi sân ít được sử dụng.

Theo thống kê từ Khu liên hợp thể thao quốc gia, tính đến tháng 3/2025, trong số 314 phòng chức năng của sân Mỹ Đình, hơn 70% đã xuống cấp, bao gồm phòng VAR, phòng họp báo và khu vực khán đài. Hệ thống chiếu sáng chỉ hoạt động 60% công suất, trong khi mái che dột nước nghiêm trọng vào mùa mưa. Báo cáo của Vietnamnet (ngày 23/2/2023) ghi nhận chi phí bảo dưỡng mặt cỏ từ năm 2021-2023 là 7 tỷ đồng, nhưng chỉ mang tính tạm thời, không giải quyết triệt để vấn đề.

Số liệu từ Liên đoàn Bóng đá Việt Nam (VFF) cho thấy, từ sau AFF Cup 2022 (tháng 12/2022), tần suất sử dụng sân Mỹ Đình giảm mạnh. Trong năm 2024, sân chỉ tổ chức 3 trận đấu quốc tế, so với trung bình 8-10 trận mỗi năm giai đoạn 2010-2020. Doanh thu từ các hoạt động tại sân giảm từ 50 tỷ đồng (2015) xuống còn khoảng 10 tỷ đồng (2024), theo ước tính của Dân Việt.

Nguyên nhân dẫn đến tình trạng hoang phế: Do bọn Cộng quản lý
Thứ nhất, Dù kinh phí xây dựng ban đầu lên tới 53 triệu USD, ngân sách bảo trì hàng năm chỉ dao động từ 5-10 tỷ đồng, quá thấp so với yêu cầu duy trì một sân vận động quốc tế. Đề án sửa chữa năm 2021 với kinh phí 408 tỷ đồng (trong đó 150 tỷ đồng dành cho sân Mỹ Đình) đã được Chính phủ phê duyệt, nhưng tiến độ triển khai chậm chạp. Đến tháng 4/2025, chỉ 30% hạng mục được hoàn thành, theo báo cáo của Bộ VH-TT-DL.

Thứ hai, Khu liên hợp thể thao quốc gia, đơn vị quản lý sân, từng thừa nhận (báo 24h, ngày 12/10/2021) rằng việc chăm sóc mặt cỏ không đạt chuẩn AFC do thiếu nhân lực và thiết bị hiện đại. Ông Nguyễn Trọng Hổ, Giám đốc Khu liên hợp, cho biết năm 2021 rằng mặt cỏ có thể dùng thêm 5-10 năm nếu chăm sóc tốt, nhưng thực tế cho thấy điều này không khả thi khi cỏ đã chết khô ở nhiều khu vực.

Sau SEA Games 31 (2022), sân Mỹ Đình gần như bị bỏ không. Các trận đấu quốc tế dần chuyển sang sân khác như Hàng Đẫy hoặc nước ngoài do chất lượng kém. Báo Cafebiz (ngày 9/3/2025) thậm chí ghi nhận khu vực quanh sân bị biến thành nơi chăn thả gia súc bởi người dân địa phương, phản ánh sự lãng phí tài nguyên công.

Tình trạng hoang phế của sân Mỹ Đình gây thiệt hại lớn về kinh tế. Nếu tính giá trị khấu hao tài sản công (53 triệu USD chia cho 50 năm tuổi thọ lý thuyết), mỗi năm sân mất khoảng 1 triệu USD giá trị, chưa kể chi phí cơ hội từ việc không tổ chức sự kiện lớn. Với mức doanh thu hiện tại (10 tỷ đồng/năm), sân không đủ bù đắp chi phí vận hành, ước tính 15 tỷ đồng/năm, dẫn đến lỗ khoảng 5 tỷ đồng mỗi năm. Về mặt xã hội, hình ảnh “bãi chăn bò” làm giảm uy tín thể thao Việt Nam trên trường quốc tế. AFC từng cảnh báo (năm 2021) rằng sân không đáp ứng tiêu chuẩn nếu không cải tạo, buộc đội tuyển Việt Nam phải tìm sân khác cho các trận đấu quan trọng. Điều này không chỉ gây tốn kém mà còn ảnh hưởng đến tinh thần cổ vũ của người hâm mộ.


Sân Mỹ Đình, từ một biểu tượng quốc gia, đã trở thành minh chứng cho sự quản lý yếu kém và lãng phí tài sản công. Số liệu cho thấy rõ sự xuống cấp không chỉ ở cơ sở vật chất mà còn ở hiệu quả kinh tế và giá trị biểu tượng. Nếu không có biện pháp kịp thời, câu nói “đưa sa mạc cho cộng sản cũng phải nhập khẩu cát” không chỉ là lời mỉa mai, mà còn là thực tế đáng buồn của một công trình từng là niềm tự hào dân tộc.

Mỹ Đình và so sánh

Tuy tốn kinh phí xây dựng lên tới 53 triệu USD nhưng Khu liên hợp thể thao Mỹ Đình, trong đó trung tâm là SVĐ Quốc gia Mỹ Đình, vẫn có thiết kế xấu hơn, mặt sân và trang bị kém xa so với SVĐ Sultan Ibrahim của Malaysia vốn chỉ xây dựng hết 47 triệu USD
Tốn kinh phí hơn, Mỹ Đình vẫn kém xa SVĐ Sultan Ibrahim - Ảnh 1.

Sân Mỹ Đình
sân mỹ đình - Ảnh 1.
Sân với Mỹ Đình, với cỏ chăn bò trong trận đấu giữa Thể Công - Viettel và Hoàng Anh Gia Lai hôm


SVĐ Sultan Ibrahim (Malaysia) của Malaysia có sức chứa 40.000 chỗ ngồi, khánh thành ngày 22/2/2020 với kinh phí 2 tỷ Ringgit (tương đương 1.065 ngàn tỷ đồng, 47 triệu USD).

Mặc dù xây dựng sau với nguồn kinh phí ít hơn và phải chịu lạm phát do vật giá leo thang, song SVĐ Sultan Ibrahim vẫn được trang bị mặt cỏ tự nhiên (Zeon Zoysia Hybrid) đạt chuẩn của LĐBĐ thế giới (FIFA) và có hệ thống thoát nước quy mô.

Tốn kinh phí hơn, Mỹ Đình vẫn kém xa SVĐ Sultan Ibrahim - Ảnh 5.

Hình ảnh bên trong sân sân Sultan Ibrahim

Tốn kinh phí hơn, Mỹ Đình vẫn kém xa SVĐ Sultan Ibrahim - Ảnh 4.

SVĐ Sultan Ibrahim
Mẹ, năm 2001 mà chọn thiết kế như lol, rẻ rề mà làm quả 53tr USD.
Đm, giờ chỉ có phân lô bán nền là hiệu quả thôi 😆.
Hãy học hỏi chi lăng, bù cho cái sân hoà xuân như củ lol rồi phân lô đất vàng 😆
 
lúc trước bên voz bọn dlv ak47 tuyên truyền nên giữ hồ tệ, mấy thằng giữ Đô Mỹ bị chửi quá trời @Hoàng Tử DiNa
Tao nhớ có thằng Lồn nào nhà bà con nó gửi đô về kêu để dành. Nếu cần dùng tới đâu thì đổi tới đó, tuyệt đối không được đổi hết ra xài 1 lần. Nhà tml này hùa nhau đổi sạch ra xong mua đất ôm, xong sắm cả con SH đem khoe thiên hạ. Bà con nó về hỏi nghe xong té xỉu con mẹ nó luôn. Tml ngu ngơ đéo hiểu tại sao, nguyên đám cũng đéo dám giải thích tại đang ở trại súc vật. Giờ chắc trắng mẹ mắt ra rồi. :vozvn (19):
 
Sân Mỹ Đình được xây dựng với kinh phí khoảng 53 triệu USD (tương đương 1.300 tỷ đồng theo tỷ giá năm 2003), hoàn thành vào ngày 2/9/2003 để phục vụ SEA Games 22. Với sức chứa 40.192 chỗ ngồi, đây là sân vận động lớn nhất Việt Nam thời điểm đó, được thiết kế hiện đại với mặt cỏ nhập khẩu từ châu Âu và cơ sở hạ tầng đạt tiêu chuẩn quốc tế. Theo báo cáo của Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch (VH-TT-DL), sân Mỹ Đình được kỳ vọng trở thành trung tâm thể thao quốc gia, tổ chức các sự kiện lớn trong khu vực và thế giới.

mydinh_20200506083006.jpg



Sân vận động quốc gia Mỹ Đình, Hà Nội được khánh thành vào năm 2003 với sức chứa 40.192 khán giả.
Từ năm 2003 đến 2010, sân vận động này đã đón hàng chục trận đấu quốc tế, bao gồm các trận vòng loại World Cup, AFF Cup và SEA Games, cùng nhiều sự kiện văn hóa như concert của các nghệ sĩ nổi tiếng. Doanh thu từ vé và quảng cáo trong giai đoạn này ước tính đạt hàng trăm tỷ đồng mỗi năm, theo số liệu từ Khu liên hợp thể thao quốc gia.


Tuy nhiên, sau 20 năm vận hành, sân Mỹ Đình chưa từng được bảo dưỡng toàn diện. Báo cáo của Tuổi Trẻ (ngày 8/9/2021) cho biết mặt cỏ sân không được thay mới suốt 10 năm (tính đến 2021), dẫn đến tình trạng hư hỏng nghiêm trọng. Truyền thông quốc tế, như trang News của Úc, từng ví mặt cỏ Mỹ Đình như “bãi chăn bò” sau trận Việt Nam thua Úc 0-1 tại vòng loại World Cup 2022 ngày 7/9/2021. Đến năm 2025, tình trạng này không cải thiện đáng kể, thậm chí còn tệ hơn khi sân ít được sử dụng.

Theo thống kê từ Khu liên hợp thể thao quốc gia, tính đến tháng 3/2025, trong số 314 phòng chức năng của sân Mỹ Đình, hơn 70% đã xuống cấp, bao gồm phòng VAR, phòng họp báo và khu vực khán đài. Hệ thống chiếu sáng chỉ hoạt động 60% công suất, trong khi mái che dột nước nghiêm trọng vào mùa mưa. Báo cáo của Vietnamnet (ngày 23/2/2023) ghi nhận chi phí bảo dưỡng mặt cỏ từ năm 2021-2023 là 7 tỷ đồng, nhưng chỉ mang tính tạm thời, không giải quyết triệt để vấn đề.

Số liệu từ Liên đoàn Bóng đá Việt Nam (VFF) cho thấy, từ sau AFF Cup 2022 (tháng 12/2022), tần suất sử dụng sân Mỹ Đình giảm mạnh. Trong năm 2024, sân chỉ tổ chức 3 trận đấu quốc tế, so với trung bình 8-10 trận mỗi năm giai đoạn 2010-2020. Doanh thu từ các hoạt động tại sân giảm từ 50 tỷ đồng (2015) xuống còn khoảng 10 tỷ đồng (2024), theo ước tính của Dân Việt.

Nguyên nhân dẫn đến tình trạng hoang phế: Do bọn Cộng quản lý
Thứ nhất, Dù kinh phí xây dựng ban đầu lên tới 53 triệu USD, ngân sách bảo trì hàng năm chỉ dao động từ 5-10 tỷ đồng, quá thấp so với yêu cầu duy trì một sân vận động quốc tế. Đề án sửa chữa năm 2021 với kinh phí 408 tỷ đồng (trong đó 150 tỷ đồng dành cho sân Mỹ Đình) đã được Chính phủ phê duyệt, nhưng tiến độ triển khai chậm chạp. Đến tháng 4/2025, chỉ 30% hạng mục được hoàn thành, theo báo cáo của Bộ VH-TT-DL.

Thứ hai, Khu liên hợp thể thao quốc gia, đơn vị quản lý sân, từng thừa nhận (báo 24h, ngày 12/10/2021) rằng việc chăm sóc mặt cỏ không đạt chuẩn AFC do thiếu nhân lực và thiết bị hiện đại. Ông Nguyễn Trọng Hổ, Giám đốc Khu liên hợp, cho biết năm 2021 rằng mặt cỏ có thể dùng thêm 5-10 năm nếu chăm sóc tốt, nhưng thực tế cho thấy điều này không khả thi khi cỏ đã chết khô ở nhiều khu vực.

Sau SEA Games 31 (2022), sân Mỹ Đình gần như bị bỏ không. Các trận đấu quốc tế dần chuyển sang sân khác như Hàng Đẫy hoặc nước ngoài do chất lượng kém. Báo Cafebiz (ngày 9/3/2025) thậm chí ghi nhận khu vực quanh sân bị biến thành nơi chăn thả gia súc bởi người dân địa phương, phản ánh sự lãng phí tài nguyên công.

Tình trạng hoang phế của sân Mỹ Đình gây thiệt hại lớn về kinh tế. Nếu tính giá trị khấu hao tài sản công (53 triệu USD chia cho 50 năm tuổi thọ lý thuyết), mỗi năm sân mất khoảng 1 triệu USD giá trị, chưa kể chi phí cơ hội từ việc không tổ chức sự kiện lớn. Với mức doanh thu hiện tại (10 tỷ đồng/năm), sân không đủ bù đắp chi phí vận hành, ước tính 15 tỷ đồng/năm, dẫn đến lỗ khoảng 5 tỷ đồng mỗi năm. Về mặt xã hội, hình ảnh “bãi chăn bò” làm giảm uy tín thể thao Việt Nam trên trường quốc tế. AFC từng cảnh báo (năm 2021) rằng sân không đáp ứng tiêu chuẩn nếu không cải tạo, buộc đội tuyển Việt Nam phải tìm sân khác cho các trận đấu quan trọng. Điều này không chỉ gây tốn kém mà còn ảnh hưởng đến tinh thần cổ vũ của người hâm mộ.


Sân Mỹ Đình, từ một biểu tượng quốc gia, đã trở thành minh chứng cho sự quản lý yếu kém và lãng phí tài sản công. Số liệu cho thấy rõ sự xuống cấp không chỉ ở cơ sở vật chất mà còn ở hiệu quả kinh tế và giá trị biểu tượng. Nếu không có biện pháp kịp thời, câu nói “đưa sa mạc cho cộng sản cũng phải nhập khẩu cát” không chỉ là lời mỉa mai, mà còn là thực tế đáng buồn của một công trình từng là niềm tự hào dân tộc.

Mỹ Đình và so sánh

Tuy tốn kinh phí xây dựng lên tới 53 triệu USD nhưng Khu liên hợp thể thao Mỹ Đình, trong đó trung tâm là SVĐ Quốc gia Mỹ Đình, vẫn có thiết kế xấu hơn, mặt sân và trang bị kém xa so với SVĐ Sultan Ibrahim của Malaysia vốn chỉ xây dựng hết 47 triệu USD
Tốn kinh phí hơn, Mỹ Đình vẫn kém xa SVĐ Sultan Ibrahim - Ảnh 1.

Sân Mỹ Đình
sân mỹ đình - Ảnh 1.
Sân với Mỹ Đình, với cỏ chăn bò trong trận đấu giữa Thể Công - Viettel và Hoàng Anh Gia Lai hôm


SVĐ Sultan Ibrahim (Malaysia) của Malaysia có sức chứa 40.000 chỗ ngồi, khánh thành ngày 22/2/2020 với kinh phí 2 tỷ Ringgit (tương đương 1.065 ngàn tỷ đồng, 47 triệu USD).

Mặc dù xây dựng sau với nguồn kinh phí ít hơn và phải chịu lạm phát do vật giá leo thang, song SVĐ Sultan Ibrahim vẫn được trang bị mặt cỏ tự nhiên (Zeon Zoysia Hybrid) đạt chuẩn của LĐBĐ thế giới (FIFA) và có hệ thống thoát nước quy mô.

Tốn kinh phí hơn, Mỹ Đình vẫn kém xa SVĐ Sultan Ibrahim - Ảnh 5.

Hình ảnh bên trong sân sân Sultan Ibrahim

Tốn kinh phí hơn, Mỹ Đình vẫn kém xa SVĐ Sultan Ibrahim - Ảnh 4.

SVĐ Sultan Ibrahim
Cứ lấy con số 53tr USD chia 2, chia 3, hoặc chia 4 thì sẽ ra kinh phí thực để xây cái sân nuôi bò này, số còn lại đi đâu thì tụi m biết rồi :vozvn (19):
 

Có thể bạn quan tâm

Top