S0CHODAI
Địt Bùng Đạo Tổ
Hồi còn nhỏ xíu, nó cũng nhỏ, nhưng nó lớn nhanh hơn tao 1 chút, nó hiểu tiếng người nhanh vl, và nó ko có chạy lừng thừng, lon ton như lũ chó lùn-lai căng ngu dốt thời nay, nó cũng ko ỉa bậy đái bậy, 1 ngày nó ăn rất ít và ỉa cũng ít, cách ăn nó cũng thanh cao như tao vậy, chỉ có 1 số món quen thuộc mới ăn, và cũng ít khi sủa khi thấy người lạ, có lúc tao chơi trò cưỡi ngựa, tao cột dây vào cổ nó (sai cách) thế mà giật dây nó vẫn phi như ngựa, thú vị vl, sau này lớn lên tao đi học xa, và ý thức được bệnh DẠI nguy hiểm vkl, nên tao gửi cho ông chú, chú nuôi hộ, nhưng cái nòi bẹc giê nó chỉ thích 1 vài người, người lạ nó đéo thích, nên ông chú cũng sợ nó và ít có tương tác với nó, chỉ cho ăn kiểu để cơm từ xa và nó chạy tới ăn, chú tao nuôi nó trong 1 trang trại (Rẫy) còn tao lâu lâu mới mò lên thăm, ánh mắt của nó lúc nào cũng chăm chú dòm bất kì ai như thể nghi ngờ người đó vậy, khác với ánh mắt ngu Lồn của mấy con chó lai-lùn bây giờ, giờ nó to VKL rồi nên nếu nó táp 1 phát tao cũng chết, tuy nhiên nhiều năm trôi qua nó vẫn biết tao là ông chủ của nó, khi thấy tao nó tới gần và tự giác phải cúi đầu xuống, mắt dòm lên, ko dám xống xổ mừng rỡ vẫy đuôi như những con chó súc vật khác. có khi nằm mọp xuống như chờ tao ra lệnh vậy, tuy nhiên số lần tao thăm nó gần đây ít dần, vì tao bận rộn hơn, 1 lần gặp nó là 1 lần tiêm vắc xin ngừa dại cho nó, trong thời gian tới tuy rảnh hơn nhưng cũng ko thể sống chung với 1 con chó to vl, mồ hôi liên tục, rụng lông, và phải ỉa đái ngoài công viên.....tao ko có lựa chọn khác.
.
Giờ trời mưa lạnh vl, tao lại nhớ con chó dại của tao vl, ko biết nó có biết vô chuồng mà ngủ tránh lạnh ko, hay là cứ ngồi ngoài trời lạnh teo cặc rồi tru như chó điên
.
Giờ trời mưa lạnh vl, tao lại nhớ con chó dại của tao vl, ko biết nó có biết vô chuồng mà ngủ tránh lạnh ko, hay là cứ ngồi ngoài trời lạnh teo cặc rồi tru như chó điên