Đông Lào có vô ơn với TQ?

Lấy đéo đâu ra viện trợ miễn phí, đổi bằng đất, tài nguyên cả đấy và quan trọng nó cần việt minh thắng để cầm chân mẽo. Đến thằng ngú xây cái đập thủy điện hòa bình cũng lấy hết than đá về nước nó chứ có cái lồn mà miễn phí.
Bắt đc thằng vô ơn điển hình
 
Lấy đéo đâu ra viện trợ miễn phí, đổi bằng đất, tài nguyên cả đấy và quan trọng nó cần việt minh thắng để cầm chân mẽo. Đến thằng ngú xây cái đập thủy điện hòa bình cũng lấy hết than đá về nước nó chứ có cái lồn mà miễn phí.
Mày nói thế là đéo đúng trong lúc mày đang túng quẫn đói như con chó rách thì ngta cho mày vay tiền để làm ăn, nuôi sống bản thân thì là ơn trời bể chứ sao lại k hả tml vô ơn này
 
Nhãm nhí.
Chia đôi Việt Nam là thỏa thuận của tất cả các bên.
Việt Nam lúc đó không có khả năng đánh Pháp.
Việt Nam Liên Xô và Trung Quốc đều chấp nhận giải pháp chia đôi.
Hứa hẹn sẽ tổng tuyển cử thống nhất
Việt Nam không bắt phe Miền Nam thống nhất đất nước được thì phải đánh liên quan đéo gì Tàu?
Tàu đéo viện trợ cho thì đánh Pháp cũng đéo có khả năng đâu
Mày nói thế không phải là nó bày trò à?
 
Mày nói thế là đéo đúng trong lúc mày đang túng quẫn đói như con chó rách thì ngta cho mày vay tiền để làm ăn, nuôi sống bản thân thì là ơn trời bể chứ sao lại k hả tml vô ơn này
Lợi ích quốc gia cả lấy đâu ra ơn với huệ. Những người phải biết ơn là những người được hưởng lợi trong chuyện này (những kẻ mà ai cũng biết là ai đấy) chứ không phải người dân.
 
Không nhé.
Thỏa thuận chia đôi đất nước là giải pháp duy nhất lúc đó.
Và Liên Xô Trung Quốc đều chấp nhận
Việt Nam buộc phải chấp nhận vì không còn giải pháp nào tốt hơn
Lúc đó Pháp còn rất đông quân ở nam bộ và Hà Nội
Mỹ chuẩn bị vào
Việt Minh đã kiệt quệ sau Điện Biên phủ.
Không còn giải pháp nào khác ngoài ký giơ ne vơ.
Bọn xét lại sau này đổ thừa cho Tàu mà đéo hiểu tình hình lúc đó.
Việt Minh vũ khí thô sơ không thể tấn công xuống đồng bằng mà giải phóng được.
Trừ phi Tàu đem quân sang làm chiến dịch viện Triều thứ hai
Tàu không thể đem quân sang nên nó thuyết phục Việt Minh ký giơ ne vơ là giải pháp tốt nhất lúc đó
Và giơ ne vơ là ý tưởng của Liên Xô nửa.
Liên Xô muốn thỏa thuận với Pháp và muốn sống hòa bình với Mỹ
Thế sao dư luận viên đổ cho phương Tây?
 
Lợi ích quốc gia cả lấy đâu ra ơn với huệ. Những người phải biết ơn là những người được hưởng lợi trong chuyện này (những kẻ mà ai cũng biết là ai đấy) chứ không phải người dân.
Miền nam thì k nói chứ bắc thì ơn như trời bể là đúng rồi mày
 
Mày cứ hiểu vậy đi,cả 2 miền, miền nam theo tư bản, miền bắc theo + sản. Miền nào cũng nhận viện trợ cả. Và kẻ thắng viết nên lịch sử.
 
Miền nam thì k nói chứ bắc thì ơn như trời bể là đúng rồi mày
Tao nói rồi, những người phải biết ơn là những kẻ được hưởng lợi, ko phải người dân. Chiếm được miền nam dân miền bắc khổ bỏ mẹ chứ sướng gì. Thời đó người dân còn ngu muội nên mới nghe theo, còn bây giờ đến bò đỏ nó còn chạy sang tư bản lấy đâu ra mà đốt hết cả cánh rứng, hi sinh đến người cuối cùng.
 
Tao hay lang thang trên các trang mạng của TQ và thấy từ trước đến nay dân TQ luôn chửi Đông Lào ( ĐL ) là "Bạch nhãn lang " để nói về thái độ ăn cháo đá bát của ĐL khi nhận rất nhiều viện trợ của TQ để giải phóng miền Nam nhưng sau đó lại theo đuôi Liên Xô để chống TQ và cái kết bị "dạy cho một bài học" sau đó mới sợ hãi nên ra cái gọi là "ba không". Chúng mày thấy thế nào ? :surrender: Tao thấy ĐL chửi Campuchia là vô ơn mà thấy nhột quá
Bạch Nhãn Lang: thằng mắt trắng à?
Tau thấy hay chửi là: khỉ phương nam mà?
 
Sau 54 thì Tàu muốn lấy lãnh thổ miền bắc tận Bình Định, Mỹ không đồng ý thôi chia nhau vỹ tuyến 17.
Không có Tàu dạy cho đánh nhau thì VM mãi mãi ở Pắc Pó đu dây làm khỉ rừng
Rảnh kiếm sách này mà đọc
Cuộc chiến tranh bí mật tại Việt Nam: Ghi chép thực về việc Trung Quốc giúp Việt Nam kháng chiến chống Pháp” (《越南密战》钱江 / 1950-1954中国援越抗法战争纪实), của tác giả Tiền Giang, do Nhà xuất bản Nhân dân Tứ Xuyên và Nhà xuất bản Hoa Hạ xuất bản tháng 6/2015.
 

Đến mùa xuân 1947, tổng binh lực Pháp lên tới hơn 100 nghìn quân, chiếm được phần lớn thành phố thị trấn miền Bắc Việt Nam. Tháng 9/1946, Pháp tập trung 12 trung đoàn, dưới sự phối hợp của lính dù và tàu chiến chạy sông, sử dụng lực lượng cơ giới hoá tổ chức một chiến dịch đánh tung thâm vu hồi nhiều lần bao vây quân đội Việt Nam trên chiều dài cả trăm km. Chúng chiếm dải đất suốt dọc biên giới Việt Nam-Trung Quốc, nhìn chung hình thành thế bao vây quân đội Việt Nam và liên tục tìm kiếm cơ hội tiêu diệt lực lượng chủ lực Việt Nam.

Trung ương Đảng ******** Đông Dương và Chính phủ Việt Nam chuyển lên vùng núi Việt Bắc, các căn cứ địa bị quân Pháp chia cắt và liên tục bị chúng càn quét. Núi cao rừng rậm che chở cho bộ đội Việt Nam, họ kiên cường tập kích và tiêu hao quân địch. Thời gian này nước Pháp không còn được như xưa, đã bị suy yếu nhiều sau Thế chiến 2. Tuy dã tâm xâm lược vẫn như cũ nhưng quốc lực đã khó có thể đáp ứng nhu cầu tình hình chiến trường Việt Nam xa xôi. Từ 1948, quân Pháp dã không thể thực hiện chiến lược đặt ra là “Đánh nhanh, thắng nhanh”, phải chuyển sang chiến lược vết dầu loang, tranh thủ củng cố vùng chiếm đóng, lấn dần căn cứ địa của phía Việt Nam, thường dùng cách đánh tấn công với quy mô nhỏ, từng bước mở rộng chiến quả. Theo đó, chiến tranh Việt-Pháp chuyển sang giai đoạn chiến lược cầm cự.

Đây là giai đoạn gian nan, việc cung cấp lương thực, vũ khí và dược phẩm cho quân đội Việt Nam luôn luôn gặp khó khăn cực lớn. Trong tình hình các căn cứ địa bị chia cắt, bộ đội Việt Nam phải chia thành từng đơn vị cấp đại đội, tiểu đoàn để tự chiến đấu, thành lập các căn cứ địa du kích nông thôn.

Vào lúc quân dân Việt Nam đang gian khổ chiến đấu, cách mạng Trung Quốc xảy ra chuyển biến chiến lược lớn. Tin tức cả triệu Giải phóng quân Trung Quốc vượt Trường Giang tiến về miền Nam truyền đến Việt Nam. Cuộc chiến tranh giải phóng Trung Quốc sắp giành thắng lợi này sẽ làm thay đổi thế giới; hơn ai hết người đầu tiên cảm nhận được ý nghĩa sự kiện này là người Việt Nam núi liền núi sông liền sông với Trung Quốc.

Tháng 1/1949, Trung ương Đảng ******** Đông Dương họp hội nghị, xác nhận Giải phóng quân Trung Quốc sắp đánh đến biên giới Việt-Trung. Hội nghị yêu cầu bộ đội Việt Nam ra sức chuẩn bị đón “Thời cơ tốt sắp tới”, “tuyệt đối không được bỏ lỡ cơ hội chiến lược”. Hội nghị đã bàn về vấn đề Mỹ có thể can thiệp chiến tranh Đông Dương, và ra nghị quyết nói “Cho dù Mỹ dùng cách can thiệp như thế nào, chúng ta đều không sợ. Nếu Mỹ đã thua ở Trung Quốc thì tại Việt Nam, chúng tất sẽ gánh chịu thất bại thảm hại nhục nhã của thực dân Pháp.” Hội nghị quyết định, quân đội Việt Nam trên khắp các chiến trường sẽ liên tục phát động các cuộc chiến đấu quy mô nhỏ có tính đột kích.
 
Sói mắt trắng" (bạch nhãn lang) là từ có nguồn gốc ở Trung Quốc, chỉ người vong ơn bội nghĩa, tâm địa tàn bạo. Sói vốn dĩ đã hung ác, sói mắt trắng còn hung ác hơn cả. Bởi vì mắt trắng cũng như không có con mắt, không có tính người.
Thì ít ra là hung ác, chỉ sợ chứ ko coi thường
Đáng lẽ nên nghĩ ra cái gì coi thường hơn
 
Cũng đéo rõ thế nào. Lịch sử google thì toàn tiếng việt, tao đọc thì thấy Tàu có viện trợ nhưng đéo đáng kể. Còn thực tế mấy ông bác tao đi bộ đội đánh nhau hồi đấy bảo từ đôi dép cao su cũng của Tàu, nó mà đéo viện trợ chắc Thiệu nó ngồi ăn phở Thìn rồi
Coi chừng chó cắn và bị úp sọt thành cẩu nô bây giờ cái đcm hehe... ;))
 
Sói mắt trắng là thứ bọn Trung Quốc coi thường nhất
Vì vong ân phụ nghĩa
Sói là loài dù chủ chăm sóc tốt đến đâu khi cần nó vẫn cắn chủ trở về núi rừng
Sói mắt trắng còn hung ác vô tình hơn
Nói chung đã học 1 bài học và ngoan, nên Bạch Nhãn Lang giờ thành Hắc Cẩu Nô rồi
https://1.bp.************/-eJhIT5f4m4o/XzWVLtOHBwI/AAAAAAAAZVU/SIWrWPcXn1spya7rxL7QFuPnhcAGNg4RQCLcBGAsYHQ/s1600/dangtieubinh1.jpg
 
Tao hay lang thang trên các trang mạng của TQ và thấy từ trước đến nay dân TQ luôn chửi Đông Lào ( ĐL ) là "Bạch nhãn lang " để nói về thái độ ăn cháo đá bát của ĐL khi nhận rất nhiều viện trợ của TQ để giải phóng miền Nam nhưng sau đó lại theo đuôi Liên Xô để chống TQ và cái kết bị "dạy cho một bài học" sau đó mới sợ hãi nên ra cái gọi là "ba không". Chúng mày thấy thế nào ? :surrender: Tao thấy ĐL chửi Campuchia là vô ơn mà thấy nhột quá
Quá vô ơn, đm, tao mà là lđ TQ cực đoan tao bắn mẹ nửa kho vkhn xóa sổ cái tọc vô ơn này, nhưng tao là người VN nên thằng TQ nào sang lắm ăn thì được, sang gây sự tao táng bỏ mẹ.
 
Thực ra thì do chọn phe cả thôi. Lúc nước mẹ thần thánh và các chú cứ phá đéo vui với nhau thì tiểu bá đông nam á chọn theo các chú cứ phá. Sau này cccp sập thì chả phải chạy vội sang Thành Đô quỳ xuống :)))

Lịch sử nhiều lần chứng minh những lúc quan trọng cần lựa chọn giữa bát cơm với bát cứt thì Tây Phi Luật Tân luôn chọn bát cứt đéo hiểu kiểu gì
Đm quả này định mệnh cmnr, đọc vừa cay vừa cười vcl.
 
VŨ PHONG TẠO dịch theo Hồi ức của Trương Đức Duy, Văn Trang, Vương Đức Luân
(Trung Quốc)

Năm ấy, chúng tôi vinh hạnh được cử vào Đoàn Cố vấn Trung Quốc, đã tham gia rất nhiều công tác cụ thể của Đoàn Cố vấn, cùng các đồng chí Việt Nam chiến đấu 5 năm dòng, đã kinh lịch vô số sự kiện xúc động lòng người, trực tiếp cảm thụ được tình cảm sâu đậm và chân thành của tình bạn chiến đấu Trung Việt, những hình ảnh ấy khiến suốt đời không thể nào quên.

Năm 1949, khi cuộc Chiến tranh chống Pháp của Việt Nam bước vào giai đoạn cầm cự, cuộc đấu tranh ở vào thời khắc vô cùng gian khổ, nặng nề, cuộc Chiến tranh giải phóng của nhân dân Trung Quốc giành được thắng lợi mang tính toàn quốc, nước Cộng hoà nhân dân Trung Hoa tuyên bố thành lập. Sự kiện này tạo ra hoàn cảnh vô cùng có lợi cho sự nghiệp kháng chiến của nhân dân Việt Nam, cũng khiến cho Trung Quốc có khả năng ra sức chi viện cho cuộc kháng chiến của Việt Nam.

Hai nước Trung Việt núi liền núi sông liền sông, sướng khổ có nhau. Bắt đầu từ thập niên 20 của thế kỷ trước, những người cách mạng hai nước đã ủng hộ lẫn nhau, giúp đỡ lần nhau. Chủ tịch Hồ Chí Minh và một loạt thanh niên tiến bộ Việt Nam trước sau đã tham gia cuộc Chiến tranh cách mạng và Chiến tranh kháng Nhật của Trung Quốc.

Khi nhận được tin vui nước Trung Quốc mới thành lập, Chủ tịch Hồ Chí Minh lập tức cử hai cán bộ đắc lực mang theo thư tay bằng Hán văn của Người, chia nhau đi theo hai con đường (đường bộ và đường biển) bí mật đến Bắc Kinh, thỉnh cầu Trung Quốc viện trợ.

Trong thư tay, chủ tịch Hồ Chí Minh viết rằng: Ân ca, Dĩnh thư (Tức anh Chu Ân Lai và chị Đặng Dĩnh Siêu): Em đã xa anh, chị mười năm, luôn luôn nhớ nhung, và có rất nhiều việc mới muốn bàn với anh chị. Em xin thay mặt tệ điếm chúc mừng sự phát triển vĩ đại của quý Công ty. Tệ điếm (cửa hàng nhỏ của tôi) mấy năm qua kinh doanh khá tốt, ý muốn tranh thủ thời cơ, đánh thắng đối phương, xin cử hai người nhân viên thân tín, cấp tốc khẩn cầu anh chị giúp đỡ. Đinh (Bí danh của Chủ tịch Hồ Chí Minh)

Tháng 10 (năm 1949), Mao Chủ tịch nói: “Cố vấn thì là cố vấn, trên thực tế chính là tham mưu…”

Tháng 1 năm 1950 sau đó, sau khi đã hoá trang, Chủ tịch Hồ Chí Minh không từ gian khổ nguy hiểm, vượt núi băng sông, đi bộ tới Trung Quốc, lần lượt cùng với Chủ tịch Mao Trạch Đông và cá đồng chí lãnh đạo Trung ương Đảng ******** Trung Quốc Lưu Thiếu Kỳ, Chu Ân Lai, Chu Đức, v.v… thương nghị vấn đề Trung Quốc giúp đỡ Việt Nam kháng chiến.

Mao Chủ tịch nói: Cách mạng Trung Quốc đã thắng lợi, có nghĩa vụ giúp đỡ nhân dân Việt Nam đang đấu tranh giải phóng dân tộc. Đáp ứng thỉnh cầu của Chủ tịch Hồ Chí Minh và Trung ương Đảng Việt Nam, Mao Chủ tịch và Trung ương Đảng ******** Trung Quốc quyết định ra sức chi viện cuộc Chiến tranh chống Pháp của Việt Nam, đồng thời lập tức cử đồng chí La Quý Ba, Chủ nhiệm Văn phòng Quân uỷ Trung ương làm Đại biểu liên lạc của Đảng ******** Trung Quốc đi trước sang Khu giải phóng Việt Nam tìm hiểu tình hình, để cung cấp viện trợ.

Tiếp theo, lần lượt cử Đại tướng Trần Canh thay mặt Trung ương Đảng ******** Trung Quốc, Đoàn Cố vấn Quân sự do Thượng tướng Vi Quốc Thanh đứng đầu và Đoàn Cố vấn Chính trị do đồng chí La Quý Ba đứng đầu, sang Việt Nam giúp đỡ Việt Nam kháng chiến. Trong thời gian này, chúng tôi công tác tại Đoàn Cố vấn lần lượt nhiều lần lắng nghe lãnh đạo Đoàn truyền đạt chỉ thị và căn dặn của Mao Chủ tịch và của các đồng chí lãnh đạo Trung ương, cho đến nay vẫn nhớ như mới rợi.

Đêm trước khi Đoàn Cố vấn Quân sự Trung Quốc lên đường sang Việt Nam, Chủ tịch Mao Trạch Đông, Phó chủ tịch Lưu Thiếu Kỳ, Tổng tư lệnh Chu Đức cùng tiếp kiến Cán bộ cấp Đoàn trở lên của Đoàn Cố vấn khi ấy đã đến Bắc Kinh.

Ba vị lãnh đạo đều có chỉ thị và căn dặn quan trọng, nhiều lần nhấn mạnh phải phát huy tinh thần quốc tế chủ nghĩa, thành tâm thành ý giúp đỡ các đồng chí Việt Nam, tôn trọng các đồng chí lãnh đạo Việt Nam, thực hiện đoàn kết tốt, yêu quý nhân dân Việt Nam.

Mao Chủ tịch nói: “Lần này các đồng chí đi làm cố vấn, là một việc lớn, việc mới. Đảng và Nhà nước, quân đội chúng ta lần đầu tiên cử cố vấn ra nước ngoài. Việc này có ý nghĩa rất trọng đại, là niềm vẻ vang của chúng ta… Nhiệm vụ của các đồng chí đi Việt Nam, đầu tiên phải giúp đỡ đánh trận tốt. Hiện tại họ vẫn là chủ yếu đánh du kích chiến, chưa đánh qua những trận đánh tương đối lớn. Nhưng, chỉ đánh du kích chiến là không ổn, muốn giành được thắng lợi còn phải đánh những trận lớn hơn. Phải có thể đánh công kiên chiến, có thể đánh vận động chiến, mới có thể chuyển vào phản công, đánh bại quân Pháp”.

Về vấn đề làm cố vấn như thế nào, Mao Chủ tịch nói: “Cố vấn thì là cố vấn, nhưng trên thực tế chính là tham mưu, làm tham mưu tốt cho các đồng chí lãnh dạo của người ta. Tham mưu chính là đề xuất chủ trương, nghĩ biện pháp, hiệp tác giúp đỡ lãnh đạo. Cho nên không thể bao biện làm thay, càng không thể làm Thái Thượng hoàng, ra lệnh chỉ huy… Trước mặt quần chúng Việt Nam, không thể biểu hiện ra thái độ kiêu ngạo của chúng ta là người chiến thắng. Phải thực hiện tốt đoàn kết với các đồng chí Việt Nam, đặc biệt là phải thực hiện tốt đoàn kết với những người lãnh đạo Việt Nam. Phải yêu quý bảo vệ từng gốc cây từng ngọn cỏ, từng ngọn núi từng dòng sông ở nơi đó. Phải yêu quý bảo vệ nhân dân ở nơi đó. Phải tôn trọng phong tục tập quán của nhân dân, tuân thủ ba kỷ luật lớn tám điều chú ý, giống như ở Trung Quốc”.

Những lời căn dặn của Mao Chủ tịch và của các đồng chí lãnh đạo Trung ương như vậy, luôn luôn là tư tưởng chỉ đạo mà chúng tôi thường xuyên tuân theo trong nhiều năm công tác ở Việt Nam.

Chiến dịch Biên Giới: Chiến dịch Biên Giới lần đầu tiên Trung Việt hợp tác, tạo cơ sở vững chắc cho thắng lợi của chiến dịch Điện Biên Phủ.

Năm 1950, nhằm khiến cho vũ khí trang bị và các loại vật tư do Trung Quốc viện trợ có thể thuận lợi tiến vào Việt Nam, khai thông tuyến giao thông biên giới Trung Việt bèn trở thành nhiệm vụ vô cùng trọng yếu. Vì vậy, khi ấy Trung ương hai đảng Việt Trung thương thảo quyết định mở một chiến dịch tại vùng biên giới. Chủ tịch Hồ Chí Minh mong muốn đồng chí Trần Canh mà Người đã quen thân trên 20 năm trước sang Việt Nam hiệp tác giúp đỡ đánh tốt trận này.

Trung tuần tháng 6 năm 1950, Trung ương Đảng ******** Trung Quốc cử đồng chí Trần Canh làm đại biểu sang Việt Nam, giúp đỡ tổ chức thực thi chiến dịch Biên Giới.

Sau khi đến Việt Nam, đồng chí Trần Canh lập tức hội kiến Chủ tịch Hồ Chí Minh, báo cáo với Hồ Chủ tịch ý tưởng tác chiến tại biên giới đã suy nghĩ suốt dọc đường, đồng thời lập tức bôn tập ra tiền tuyến cùng với đồng chí Võ Nguyên Giáp, Tổng Tư lệnh Quân đội nhân dân Việt nam trù hoạch tỷ mỷ kế hoạc tác chiến.

Kế hoạch tác chiến do Bộ Tổng quân đội nhân dân Việt Nam xây dựng trước là đầu tiên tấn công Cao Bằng. Kinh qua nghiên cứu tỷ mỷ, đồng chí Trần Canh cho rằng tình hình binh lực, công sự, địa hình của quân Pháp đồn trú ở Cao Bằng, dễ thủ khó công, cộng thêm xem xét về sức chiến đấu của quân đội Việt Nam khi ấy khó nắm chắc giành thắng lợi. Qua bàn bạc với đồng chí Võ Nguyên Giáp, quyết định đầu tiên không đánh Cao Bằng, chuyển sang đánh Đông Khê, điều động quân địch ở Thất Khê, Cao Bằng ra chi viện, để tiêu diệt quân địch tại dã chiến ngoài công sự. Tổng tư lệnh Võ Nguyên Giáp tán thành và căn cứ theo hướng đó đã điều chỉnh lại sự bố trí.

Khi ấy, Đoàn Cố vấn quân sự do đồng chí Vi Quốc Thanh lãnh đạo cũng đã đến tiền tuyến. Trong toàn bộ quá trình chiến dịch Biên Giới, cố vấn Trung Quốc cùng hợp tác mật thiết với cán bộ chỉ quy quân đội Việt Nam, cùng ra tuyến đầu. Quân đội nhân dân không quản mệt nhọc, liên tục tác chiến, giành toàn thắng to lớn.

Kết quả chiến đấu lớn hơn nhiều so với dự kiến. Từ đó, sự phong toả của quân Pháp đối với biên giới Việt Trung bị đập tan triệt để, đường giao thông biên giới giữa hai nước thông thoáng không còn trở ngại, trang bị và vật tư do Trung Quốc viên trợ được ùn ùn vận chuyển liên tục vào Việt Nam, quân đội nhân dân Việt Nam cũng giành được kinh nghiệm quý báu về đánh vận động chiến.

Trong mấy năm sau đó, làm những công tác phiên dịch, thư ký, chúng tôi lại hiểu sâu sắc rằng, Trung ương hai Đảng Trung Việt thường xuyên giữ liên hệ vô cùng mật thiết, gặp phải những vấn đề trọng đại vẫn thường trao đổi ý kiến qua lại, do Trung ương Đảng Việt Nam ra quyết định cuối cùng. Quan hệ hợp tác giữa các đồng chí lãnh đạo của Đảng, chính quyền, quân đội của Việt Nam với Đoàn Cố vấn vô cùng ăn ý, có thể nói là quan hệ rất thân mật, rất tín nhiệm lẫn nhau. Tất cả những điều kiện ấy đã chuẩn bị rất tốt cho tổ chức chiến dịch Điện Biên Phủ với quy mô to lớn hơn nhiều.

Chiến dịch Điện Biên Phủ, một chiến dịch động viên toàn dân, là một chiến dịch quy mô lớn nhất, thời gian dài nhất trong cuộc chiến tranh chống Pháp của Việt Nam.

Cuối năm 1953, kinh qua trao đổi ý kiến sâu sắc giữa lãnh đạo cao cấp của hai đảng, hai quân đội Việt Trung, Trung ương Đảng Việt Nam ra quyết định trọng đại tiến hành đòn quyết chiến chiến lược với quân Pháp tại Điện Biên Phủ.

Thời gian trôi qua, chiến dịch này tuy cách hôm nay đã tròn 50 năm (Bài viết nhân dịp kỷ niệm 50 năm chiến thắng Điện Biên Phủ (7/5/1954- 7/5/2004) - ND), song ngày hôm nay hồi tưởng lại vẫn hiện ra rõ mồn một trước mắt.

Trong quá trình chuẩn bị và thực thi chiến dịch, khối lượng nhân lực vật lực mà phía Việt Nam động viên khổng lồ chưa từng có. Quân chủ lực của quân đội nhân dân Việt Nam tập trung đến chung quanh Điện Biên Phủ, đã hình thành thế bao vây lớn đối với quân Pháp.

Sự điều động tập kết vú khí đạn dược, sự bố trí cao độ hoả lực thì khỏi phải nói, sự động viên dân công phục vụ tiền tuyến càng có quy mô chưa từng có từ khi Việt Nam chống Pháp.

Trên con đường hiểm trở quanh co, gập ghềnh đến Điện Biên Phủ, chúng tôi nhìn thấy nam nữ dân công kết thành đoàn đội, từ các khu vực xuất phát, như những dòng sông đổ ra tiến tuyến. Họ có người gồng gánh, có người gùi thồ trên vai, có người đội trên đầu, cứ vậy bằng nhiều cách vận chuyển khối lượng vật tư khổng lồ chi viện cho mặt trận.

Sự hấp dẫn nhất đập vào mắt mọi người là những đội vận tải lương thực bằng xe đạp. Những đội viên xe đạp thồ mỗi người đẩy một chiếc xe đạp đã qua cải tạo để tăng trọng tải, mỗi xe đều thồ được từ 200 đến 300 ki-lô-gam lương thực, hoạt động trên con đường dài mấy trăm cây số, rồng rồng rắn rắn lũ lượt không dứt! Đây là một cảnh tượng của cuộc kháng chiến toàn dân của Việt Nam đặc sắc biết nhường nào!

Chiến dịch Điện Biên Phủ là một trận công kiên chiến quy mô lớn. Trang bị vũ khí, bổ cấp đạn dược, tổ chức hoả lực, cung ứng hậu cần, v.v… số lượng đều cực kỳ khổng lồ. Phía Trung Quốc quyết định toàn lực chi viện, chiến trường cần thứ gì, cần bao nhiêu, đều cố gắng cung cấp nhanh nhất.

Nhằm đối phó với ưu thế trên không và pháo hoả mãnh liệt của quân Pháp, Quân uỷ Trung ương Đảng ******** Trung Quốc mệnh lệnh cho Quân giải phóng nhân dân điều động tập kết 24 khẩu lựu pháo 105 tốt nhất, cao xạ pháo và hàng trăm loại hoả pháo, cấp tốc vận chuyển đưa vào Việt Nam. Sườn núi chung quanh Điện Biên Phủ dốc đứng hiểm trở, pháo lớn muốn tiến vào ẩn náu trong trận địa chỉ có thể dựa vào sức người tay kéo vai vác. Chiến sĩ quân đội nhân dân Việt Nam quen tác chiến trong điều kiện khó khăn gian khổ, một lần nữa thể hiện rõ tinh thần chịu đựng khó khăn gian khổ, kiên cường lao động. Một khẩu lựu pháo nặng mấy tấn, đương nhiên do hàng trăm chiến sĩ dùng mấy dây thừng to lớn buộc vào kéo như trò chơi kéo co, hò dô theo từng đợt nhịp nhàng, chuyển bánh từng bước một, tiến vào trận địa đã được chuẩn bị sẵn. Thực sự khiến mọi người thán phục!

Sự hợp tác thân mật của tình bạn chiến đấu Việt Trung đã được thể hiện đầy đủ nhất trong chiến dịch này.

Đại tướng Võ Nguyên Giáp là Tổng chỉ huy chiến dịch. Đồng chí Vi Quốc Thanh là Tổng cố vấn quân sự. Cố vấn quân sự các cấp của phía Trung Quốc ra tiền tuyến dốc toàn lực hiệp tác giúp đỡ.

Sự hợp tác giữa hai bên vô cùng ăn ý, cùng tiến hành nghiên cứu bố trí tác chiến, phương pháp tác chiến, vận dụng chiến thuật, kế hoạch rất chu toàn bí mật. Đứng trước tình hình quân địch bố phòng nghiêm mật, công sự kiên cố, hoả lực mãnh liệt, cố vấn Trung Quốc đã giới thiệu cách đánh gần, đào giao thông hào sát địch, còn cử những chuyên gia đào hào của Quân chí nguyện từ Triều Tiên về nước sang Điện Biên Phủ, giúp đỡ chỉ đạo thực thi tác chiến hầm hào, thu được hiệu quả rất tốt.
 

Có thể bạn quan tâm

Top