Hôm nọ có tml nào đó hỏi tao là rau trẻ nhất của tao là sn bao nhiêu? Tao trả lời nó là 2k2 đang học lớp 12, năm nay thi đại học
Lý do quen dc nó: Tao tán và chén con chị con bác nhà nó sinh năm 1992 ( học tại Học viện ngân hàng, chén từ năm 2014 đến nay vẫn thi thoảng gặp nhau, tao sẽ có 1 bài nói về em 1992 này cho chúng mày nghe sau). Như đã nói tao quen em 2k2 này qua con chị nó, nghĩa là tao vào fb con chị thì thấy fb con em này xinh quá, thế là tao pm vào nhắn làm quen, cũng mãi em mới nt lại, và quen em từ đó
Nhà em ở Từ Sơn Bắc Ninh, cuộc gặp lần đầu là em đi xe bus đên chỗ Yên Phụ tao ra đón em, hai đứa đi café nói chuyện bình thường thôi, rồi tao đưa e về….
Vì gia đình em bố mẹ cũng bất hòa nên e hay nt tâm sự, xin tao lời khuyên.. mà cái này thì tao là thánh cmnr.. cứ vậy, hễ có j buồn hay áp lực là e lại nt kể lễ với tao..
- Lần gặp thứ 2 là 1 buổi trưa chủ nhật, em đang muốn thi vào Kiến trúc Hà nội nên e hay học thêm bên này vào chủ nhật. tao đón em đi ăn trưa, café và kết thúc là 1 nụ hôn lên trán em, nhẹ nhàng, tình cảm ……
- Và hôm qua, e tâm sự là bố mẹ em lại cãi nhau to, lần này còn đòi ly hôn … Thương e vl ra chúng mày ạ. Thế là tao khuyên em, an ủi em… và bảo em qua đây a dẫn đi chơi cho thoải mái… và em đồng ý. Tao oánh xe sang tận Từ Sơn đón em, mặt e buồn, ngồi trên xe nước mắt em cứ rơi dọc gò má.. tao lại phải tấp xe vào lề lau nước mát cho em…
- Tao hỏi em, em muốn đi đâu a đưa em đi. Em bảo, em muốn bên anh, anh dẫn em đi đâu cũng được. A là người e tin tưởng và trân trọng nhất, nên em ko sợ ! Hix nghe áp lực quá các tml ạ.
- Rồi tao dẫn em đến 1 khách sạn ở Gia lâm, tao đứng trước cửa. tao hỏi em: E có vào đây với anh ko? E nói: Cũng được, nhưng e chưa muốn làm chuyện đó, e còn học và giờ em ko có tâm trạng j hết cả. E tin anh sẽ hiểu em và bảo vệ em ! Ok, anh tôn trọng e nên anh sẽ ko làm gì nếu em ko muốn !
- Tao phi thẳng xe xuống tầng hầm, lên Lễ tân lấy phòng, dẫn em lên phòng. Tự nhiên em òa khóc như chưa bao giờ dc khóc, hix.. là do e kìm nén cảm xúc quá lâu, ấm ức, khổ tâm vì chuyện bố mẹ nên em nó cứ vậy là khóc… Tao ôm em, vỗ lên lưng em, và bảo e cứ khóc đi cho nhẹ nhõm… tao đi giặt khăn lau mặt cho em, ôm em, hôn lên trán em.. và bảo em cứ nói những gì em ko nói dc với ai, anh sẽ nghe hết và luôn ủng hộ em…. E cứ vậy nói về chuyện gia đình, nói về bố mẹ và xin lời khuyên…. Bọn tao nói chuyện phải đến hơn 1 tiếng, lúc này cũng tầm 5h chiều rồi. Tao hỏi em? Giờ e thoải mái chưa? A đưa em đi ăn gì rồi về kẻo muộn mẹ mắng nhé? Em nhìn tôi và nói: Chỉ bên anh là em thấy an toàn, anh là người e rất kính phục. E ko đi ăn, muốn ở đây với anh 1 lúc nữa rồi a đưa em về nhé. Ok em
- Nói chuyện 1 lúc nữa, em nói: Anh ơi, nay em muốn giành cho anh 1 món quà, a biết là gì ko? Mình bảo anh biết. Em nhìn tôi và nói: Em tặng anh nụ hôn đầu của em nhé…Tôi bảo e có cảm xúc với anh hay em làm vậy để trả ơn anh? Em nói: cả 2 anh ạ, em quý anh và cũng rất biết ơn anh, luôn bên em những lúc e khó khăn nhất, luôn bảo vệ và an ủi em mỗi khi e buồn…
- Tôi ôm em, và em trao cho tôi nụ hôn ở tuổi 17+ ngọt ngào và thơm phức…Hai đưa ôm hôn nhau, tao hôn lên môi, má và cổ em, em như co người lại..
- Tay tao hạ thấp xuống xoa lên mông em, tao quay người e lai ôm từ phía sau, 1 tay xoa lên ngực, tay kia sờ vào bím em. EM đẩy tao ra, em nói a ko dc làm thế, anh phải tôn trọng e chứ? Tôi nhẹ nhàng bảo, a tôn trọng em, nhưng anh muốn đánh dấu những điểm quan trọng nhất trên cơ thể em đã thuộc về Anh và anh sẽ lấy nó khi em học xong và e sẵn sàng trao anh… được chứ? E ko nói gì, tao tiến đên ôm lấy em, vỗ về và lại trao em nụ hôn thứ hai..Tao hỏi em: em đồng ý những gì anh vừa nói chứ? E nói nhỏ: DẠ !
- Rồi tao nói anh em mình về nhé, ko về muộn mẹ lại lo. Tao trả phòng và đưa em về nhà, trên đường về e ko còn khóc hay buồn nữa mà vui hơn hẳn. tao phục tao vl ra
THẾ ĐẤY, tán trẻ con ko đc hấp tấp như mấy em rau già được các tlm nhé