Di Di
Chịu khó la liếm
Mình đang lịch sự với bạn, bạn đừng lôi kéo để mình lại sa ngã!Sao mình ám ảnh với cái địa danh lâm đồng quá, đà lạt đẹp biết bao nhiêu. Có khi nào đây chỉ là 1 sự trùng hợp ko nhỉ bạn Di![]()
Mình đang lịch sự với bạn, bạn đừng lôi kéo để mình lại sa ngã!Sao mình ám ảnh với cái địa danh lâm đồng quá, đà lạt đẹp biết bao nhiêu. Có khi nào đây chỉ là 1 sự trùng hợp ko nhỉ bạn Di![]()
Uh ráng giãn đầu óc, rồi ăn uống bt là tự khắc khoẻ à em.
t k có nợ với m. Còn t chẳng lợi dụng ai cả. Nếu m nghĩ định hướng cho người khác là bị lợi dụng thì t chịu thôi. T với m chẳng ai nợ nhau, m rảnh thì m đi làm công ích đi.Hihi, t chỉ lột tả bộ mặt của m để m ko đi lợi dụng ng khác nữa. Thông cảm nhé, coi như m đen đi. À có việc làm thì nhớ trả nợ cho ân nhân. Tao hỏi mà m cứ giả vờ ngó lơ thế
Tao đang làm việc có ích cho xã hội đâyt k có nợ với m. Còn t chẳng lợi dụng ai cả. Nếu m nghĩ định hướng cho người khác là bị lợi dụng thì t chịu thôi. T với m chẳng ai nợ nhau, m rảnh thì m đi làm công ích đi.
tùy m thôi. Chứ t chẳng nợ gì m cả.Tao đang làm việc có ích cho xã hội đây
Chào bạn. Rất cảm ơn bạn đã vào topic của mình, và càng cảm ơn bạn đã dành những lời hay ho cho mình. Thật ra mình không biết và cũng không có lời khuyên nào với bạn cả. Mình kể bạn nghe một chuyện của bản thân mình. Nhà mình có 3 chị em, nhưng hàng xóm láng giềng không hề có nhiều ấn tượng là bố mẹ mình có con gái. Hoặc những người biết mình thì đều nghĩ mình là em của em mình. Nghĩa là ko ai nghĩ mình là chị cả ấy. Vì mình bé tí à, lớp 12 còn chả nổi 40 kg. Mình rất nhớ một lần, trong lúc cả nhà đang phơi thóc, mẹ bảo mình ra cào thóc , mình đi được vài đường rồi ngất luôn giữa sân. Từ ấy trở đi, ngày nào mình cũng được ăn một quả tim và không phải làm bất cứ việc gì.chào chị Di, e hay đọc tàu ngầm bài viết về chuyện đi làm của chị, nên cũng có học hỏi nhiều kinh nghiệm về công việc, lâu rồi công việc nhiều e bận quá, nên k vào đọc nữa. Nay mới có vinh dự dc chị vào cmt ở đây. Xin chị cho e vài lời khuyên và định hướng để phù hợp với hiện trạng của e.
Nhà văn có khác, nói câu nào nghe mượt tai câu ấy.Chào bạn. Rất cảm ơn bạn đã vào topic của mình, và càng cảm ơn bạn đã dành những lời hay ho cho mình. Thật ra mình không biết và cũng không có lời khuyên nào với bạn cả. Mình kể bạn nghe một chuyện của bản thân mình. Nhà mình có 3 chị em, nhưng hàng xóm láng giềng không hề có nhiều ấn tượng là bố mẹ mình có con gái. Hoặc những người biết mình thì đều nghĩ mình là em của em mình. Nghĩa là ko ai nghĩ mình là chị cả ấy. Vì mình bé tí à, lớp 12 còn chả nổi 40 kg. Mình rất nhớ một lần, trong lúc cả nhà đang phơi thóc, mẹ bảo mình ra cào thóc , mình đi được vài đường rồi ngất luôn giữa sân. Từ ấy trở đi, ngày nào mình cũng được ăn một quả tim và không phải làm bất cứ việc gì.
Sau này, khi mình dẫn bạn trai đầu tiên về nhà, bố mẹ cũng có ý không thích, nói nặng mấy câu, mình cũng ngất xỉu . Và cũng ko bị cấm đoán gì nữa. Ngược lại, mẹ rất lo sau này ra đời, đứa con gái yêu đuối ấy sẽ chống chọi ra sao?
Mình đã từng nghĩ, hay lên chùa mà ở, không phiền ai.
Đến bây giờ đi làm, ai cũng có thể bê hàng , nhưng chắc do mình nhìn yếu đuối, dớt dát quá, nên hầu như các anh hay các bạn thấy mình bê đồ, là đòi bê giúp. Chắc họ ko thương đâu mà sợ, nếu mình ngất ra đó thì toi.
Mình chỉ muốn chia sẻ với bạn, việc đầu tiên là lo sức khỏe bằng cách tập thể dục hoặc một bộ môn nào đó bạn thích. Sau đó chú ý ăn uống, có sức khỏe sẽ biết yêu thương và trân trọng bản thân mình hơn. Sẽ nghĩ được nhiều hơn. Còn khó khăn hay công việc , dù sao cũng đã rồi. Gỡ ko trong ngày một ngày hai được. Nên cứ kệ đi đã. Nút thắt không giải quyết được thì cũng ko nghĩ được việc gì hay ho hơn cả.
Ai có thể giúp mình, chỉ là cốc nước đỡ khát , chẳng thể khá hơn nếu bản thân là biển mặn( văn hoa vl)
Dài dòng quá, cảm ơn bạn đã đọc.
@Rặn mãi mới ra không nên quy chụp nha
cảm ơn chị Di nhiều, mình cũng tìm dc hướng đi rồi, mình thích nấu ăn, nhà lại gần trường học nữa, nên sau này mình sẽ học thêm nấu ăn rồi mở 1 quán nước, quán ăn vặt nhỏ, sống qua ngày. Còn chuyện nợ thì cũng k còn nhiều nữa, bán cái đt đi chắc cũng trả dc thêm 1 phần, chứ để hôm nào ta cũng vào nhà đòi thì hàng xóm dị nghị mang tiếng xấu cho ba mẹ nữa, nên bị đuổi việc mình mới mang tâm trạng thất vọng lên đây xin mọi người định hướng, 1 phần cũng để bớt đi tâm sự mà chẳng biết phải nói với ai. Hôm nay mình cũng hết buồn rồi. Cùng lắm thì lôi đống đồ ra bán thanh lý, mấy cái áo mua 1,5tr chắc cũng bán lại dc 200-300k mà. Cảm ơn Di nhiều nhé.Chào bạn. Rất cảm ơn bạn đã vào topic của mình, và càng cảm ơn bạn đã dành những lời hay ho cho mình. Thật ra mình không biết và cũng không có lời khuyên nào với bạn cả. Mình kể bạn nghe một chuyện của bản thân mình. Nhà mình có 3 chị em, nhưng hàng xóm láng giềng không hề có nhiều ấn tượng là bố mẹ mình có con gái. Hoặc những người biết mình thì đều nghĩ mình là em của em mình. Nghĩa là ko ai nghĩ mình là chị cả ấy. Vì mình bé tí à, lớp 12 còn chả nổi 40 kg. Mình rất nhớ một lần, trong lúc cả nhà đang phơi thóc, mẹ bảo mình ra cào thóc , mình đi được vài đường rồi ngất luôn giữa sân. Từ ấy trở đi, ngày nào mình cũng được ăn một quả tim và không phải làm bất cứ việc gì.
Sau này, khi mình dẫn bạn trai đầu tiên về nhà, bố mẹ cũng có ý không thích, nói nặng mấy câu, mình cũng ngất xỉu . Và cũng ko bị cấm đoán gì nữa. Ngược lại, mẹ rất lo sau này ra đời, đứa con gái yêu đuối ấy sẽ chống chọi ra sao?
Mình đã từng nghĩ, hay lên chùa mà ở, không phiền ai.
Đến bây giờ đi làm, ai cũng có thể bê hàng , nhưng chắc do mình nhìn yếu đuối, dớt dát quá, nên hầu như các anh hay các bạn thấy mình bê đồ, là đòi bê giúp. Chắc họ ko thương đâu mà sợ, nếu mình ngất ra đó thì toi.
Mình chỉ muốn chia sẻ với bạn, việc đầu tiên là lo sức khỏe bằng cách tập thể dục hoặc một bộ môn nào đó bạn thích. Sau đó chú ý ăn uống, có sức khỏe sẽ biết yêu thương và trân trọng bản thân mình hơn. Sẽ nghĩ được nhiều hơn. Còn khó khăn hay công việc , dù sao cũng đã rồi. Gỡ ko trong ngày một ngày hai được. Nên cứ kệ đi đã. Nút thắt không giải quyết được thì cũng ko nghĩ được việc gì hay ho hơn cả.
Ai có thể giúp mình, chỉ là cốc nước đỡ khát , chẳng thể khá hơn nếu bản thân là biển mặn( văn hoa vl)
Dài dòng quá, cảm ơn bạn đã đọc.
@Rặn mãi mới ra không nên quy chụp nha
Đọc đoạn này của bạn mình tự nhiên thấy mấy lời chia sẻ của mình vô ích quá. Nếu bạn đã có định hướng rõ ràng vậy. Còn nghĩ được cả đến mấy cái áo đắt tiền mà phải đăng bài lên hỏi ý kiến thì thật khiến mình băn khoăn. Mình có một người bạn trên Xam. Phải nói thật là mình cực cực tôn trọng sự nhiệt tình của bạn ấy. Có vẻ ai cần bạn ấy đều giúp đỡ. Mình cũng đã xót lắm khi bạn ấy biết có những người lợi dụng bạn ấy. Nhưng mình chân tình thì bạn ấy lại coi thường . Nên sau này mình không còn qua lại nữa. Nếu bạn ấy biết bạn khó khăn thế. Kiểu gì bạn ấy cũng giúp. Không phải vì bạn ấy ko biết tiếc tiền hay kiếm được. Mà bạn ấy thương người một cách mù quáng hoặc đó là chủ đích của bạn ấy. Mình mong nếu có thể. Bạn ấy sẽ giúp bạn như giúp kẻ đã lừa bạn ấy. Không chỉ lừa về vật chất . còn làm tổn hại tới cái nhìn tốt đẹp của bahb ấy về con người.cảm ơn chị Di nhiều, mình cũng tìm dc hướng đi rồi, mình thích nấu ăn, nhà lại gần trường học nữa, nên sau này mình sẽ học thêm nấu ăn rồi mở 1 quán nước, quán ăn vặt nhỏ, sống qua ngày. Còn chuyện nợ thì cũng k còn nhiều nữa, bán cái đt đi chắc cũng trả dc thêm 1 phần, chứ để hôm nào ta cũng vào nhà đòi thì hàng xóm dị nghị mang tiếng xấu cho ba mẹ nữa, nên bị đuổi việc mình mới mang tâm trạng thất vọng lên đây xin mọi người định hướng, 1 phần cũng để bớt đi tâm sự mà chẳng biết phải nói với ai. Hôm nay mình cũng hết buồn rồi. Cùng lắm thì lôi đống đồ ra bán thanh lý, mấy cái áo mua 1,5tr chắc cũng bán lại dc 200-300k mà. Cảm ơn Di nhiều nhé.
Mày truy sát nó dữ quáChào mọi người. E năm nay 25 tuổi, quê ở Lâm Đồng, hiện tại đang ở Hà Nội. Chuyện là gia đình e rất khó khăn, bố mẹ e làm nông, bố thì bị mất 1 bàn tay năm bố 15 tuổi lúc đi làm rẫy thì trúng bom còn sót lại trong chiến tranh, nên không phải là thương binh, không được nhận trợ cấp. Còn về phần e thì ốm yếu từ khi học lớp 12, lúc ấy e thường hay xỉu trên lớp, gần như lên lớp chỉ nằm ở phòng y tế của trường. May mắn sau đó thì e vẫn đậu tốt nghiệp, rồi đi thi đại học nhưng lại đậu cao đẳng, vì không muốn học Cao đẳng nên e ở nhà ôn thi lại 1 năm vừa vì sức khỏe và vừa bị tai nạn giao thông.
Rồi thì e cũng đậu Đại học, và được cấp học bổng 1 năm. Suốt những năm học đại học ở Sài gòn thì e vẫn hay đi làm thêm ở mấy nhà hàng, PG sữa, idol hát, nghỉ hè thì làm lễ tân để tự trang trải. Sau đó tình cờ tìm được việc đánh máy nhập captcha liên quan đến coin tiền ảo. Dành dụm được vài triệu, e cũng tập tành trade, rồi cũng khá lên chút, mà lúc ấy lại quen phải thằng người yêu đểu, suốt ngày mượn tiền, lúc 500k, 1tr, sau là 2tr, e thấy k ổn nên chia tay, mà nó quỵt luôn k trả, chưa kể lúc đi ăn e cũng trả tiền, thỉnh thoảng nó mới trả. Thấy trade có ăn, e tự vay ngân hàng tài chính FE (thẻ tín dụng hạn mức 10tr) cũng kiếm được thêm 30 triệu mà gửi về nhà cho bố mẹ trả nợ hết 20tr, còn lại e đóng học phí và trang trải những ngày đi thực tập k lương.
Không may thì sàn bị hack ( vụ Nano sàn Bitgrail.com) e mất hết tiền. Rồi bị ngã, gãy 3 ngón tay trái. Sau khi tay khỏi thì e lại đi làm, gom góp cũng dc 10tr thì chị dâu sắp đẻ, đi chợ bị người ta móc túi mất 3tr, thì nhắn tin cho e kể khổ, thấy thương chị sắp đẻ mổ, nhà e lại không có tiền nên e chuyển cho chị 10tr bảo 3tr e cho, còn 7tr e cho vay.
Sau đó 3-4 tháng có anh bạn rủ e hùng vốn làm chung quán cà phê, thân là sinh viên mới ra trường, nên e cũng muốn khởi nghiệp. Mà lúc đấy không có vốn, lại vay ngân hàng không được do bị nợ chú ý trả chậm lúc bị gãy tay, biết tiền cho chị dâu mượn không đòi lại được, mà chị cũng không có tiền trả, nên e nhờ chị đứng tên làm cho e thẻ tín dụng hạn mức 41tr thì e cho chị luôn 7tr đấy không cần trả.
Thời gian cũng dc vài tháng thì do không có kinh nghiệp kinh doanh, tiền thuê mặt bằng,vvv.... e bị thua lỗ, sau đó nợ nần. Suy nghĩ nhiều từ 39kg, e sụt còn 36kg, hiện tại chắc là 35kg, do sức khỏe yếu, lại có liên quan đến tim mạch nên e chỉ đi làm được những công việc nhẹ, thời gian làm việc ít nên cũng đủ trả khoản tối thiểu từ thẻ tín dụng và chi tiêu mỗi tháng.
Nhưng mà covid đã làm mọi thứ trở nên tệ hơn, không có việc làm, không có trợ cấp vì không có bảo hiểm thất nghiệp nào hết, e lại cũng k có xe máy, nên 3 tháng nay e không đóng được tiền vào thẻ tín dụng, bình thường mỗi tháng đóng 3tr, mà giờ k đóng được nên số tiền tối thiểu đã lên hơn 13tr. Bản thân thẻ của e thì e không đóng từ lâu rồi, chỉ sợ phiền chị nên cứ dồn đóng thẻ của chị vì chị cũng bán hàng online ở quê, nên số đt không đổi được mà Fe thì trước hạn 15 ngày là họ đã bắt đầu gọi cháy máy rồi, với lại e cũng không muốn vì e mà sau này chị không vay ngân hàng được, chưa kể nợ xấu của e sẽ ảnh hưởng đến cả ba mẹ nữa.
Vì vậy mà bây giờ e rất cần tiền để giải quyết cái tối thiểu của thẻ trước mà đi làm thì rất lâu.
Em nghe nói trên xamvn có nhiều người giàu và tốt bụng lắm, nên e liều mình lên viết 1 bài mong có ai ngang qua thì thương e cho vay một ít hoặc là cho e 1 công việc LƯƠNG THIỆN gì đó để bù trừ nợ cũng được. (VÍ DỤ làm việc online, giúp việc......nhưng KHÔNG PHẢI CHUYỆN QUAN HỆ TRAI GÁI)
Nhưng mà nếu nhiều thì cho e vay, không thì từ thiện cho e xin 1 ly trà sữa 30k-100k vào tài khoản cũng được, chứ e không muốn chuyện quan hệ trai gái hay anh trai nuôi gì đó đâu ạ.
Lúc trước e cũng có ý định tự tử hoặc là lấy ck, nhưng mà suy nghĩ lại thì nếu chết rồi nợ thì vẫn đứng tên chị, còn lấy ck thì chẳng lẽ vì mấy chục triệu mà đánh đổi hạnh phúc cả đời, nên e lại thôi.
E hi vọng được giúp đỡ từ mọi người. Nếu muốn giúp e công việc đàng hoàng hoặc là cho e vay thì nhắn tin cho e, còn mấy anh đề nghị chuyện trai gái thì đừng nhắn e nhé.
Tất cả là sự thật, dưới đây e xin kèm ảnh sao kê tín dụng tháng vừa rồi của e và thẻ chị, e xin phép che 1 số thông tin và đây là số tài khoản của e
E TỰ CẢM THẤY GIỐNG ĂN XIN NHƯNG EM HI VỌNG ĐÂU ĐÓ VẪN CÒN TÌNH THƯƠNG, NẾU AI THẤY KHÔNG THÍCH THÌ CŨNG ĐỪNG CHỬI E Ạ.
E CŨNG MUỐN VAY NGÂN HÀNG NHƯNG K ĐC, NÊN MỚI CÓ Ý NGHĨ TỒI THẾ NÀY. KHI NÀO ỔN E SẼ XÓA BÀI. EM XIN CẢM ƠN Ạ.
STK: 0561000531587
TÊN: LO THI PHUONG MAI
NGÂN HÀNG: Vietcombank, chi nhánh Lâm Đồng.
Tao vậy là hiên rồi, xưa có thằng @nh2701 tính úp hết thông tin em nó lên đây để bóc đấyMày truy sát nó dữ quá. Hay là mày lên Lâm Đồng tìm nó, điều tra và chụp hình lại. Tiền đi đường thì tao và anh em xàm chia ra giúp mày. Nếu mày thấy em nó thật lòng thì cưới về làm vợ
)
![]()
lúc buồn và bế tắc thì ai cũng sẽ có những tiêu cực thôi bạn, mình cũng vậy, đến lúc suy nghĩ lại thì phải tìm cách khác thôi. Mình thấy vui hơn vì có người định hướng đúng cho mình. Dập tắt suy nghĩ định làm ssbb và k lao vào con đường khác. Bỏ bê bản thân mình, xấu, mụn, ng y bỏ cũng phải thôi.Đọc đoạn này của bạn mình tự nhiên thấy mấy lời chia sẻ của mình vô ích quá. Nếu bạn đã có định hướng rõ ràng vậy. Còn nghĩ được cả đến mấy cái áo đắt tiền mà phải đăng bài lên hỏi ý kiến thì thật khiến mình băn khoăn. Mình có một người bạn trên Xam. Phải nói thật là mình cực cực tôn trọng sự nhiệt tình của bạn ấy. Có vẻ ai cần bạn ấy đều giúp đỡ. Mình cũng đã xót lắm khi bạn ấy biết có những người lợi dụng bạn ấy. Nhưng mình chân tình thì bạn ấy lại coi thường . Nên sau này mình không còn qua lại nữa. Nếu bạn ấy biết bạn khó khăn thế. Kiểu gì bạn ấy cũng giúp. Không phải vì bạn ấy ko biết tiếc tiền hay kiếm được. Mà bạn ấy thương người một cách mù quáng hoặc đó là chủ đích của bạn ấy. Mình mong nếu có thể. Bạn ấy sẽ giúp bạn như giúp kẻ đã lừa bạn ấy. Không chỉ lừa về vật chất . còn làm tổn hại tới cái nhìn tốt đẹp của bahb ấy về con người.
Mình biết, tiền kiếm không dễ, danh dự cũng chẳng đáng giá một xu, kiếm cách nào cũng là kiếm. Mình chẳng tin vào nhân quả ,vì có nó thì đời đã chẳng bất công. Mình đọc các còm và thấy, không có một còm nào đúng ý bạn. Bạn rất tỉnh táo chứ không hề u mê hay bối rối. Mình có chút nghi ngờ sự cảm thông của mình dành cho bạn.
Hi vọng, bạn sống thật tốt !
M xem KPI của tao chưa Di nhỉTao nhớ bạn ý. Người có KPI đẹp nhất Xam
1m70, 56 kg, 15cm, 5p ( theo truyện đã đọc)M xem KPI của tao chưa Di nhỉ![]()
Ừ tao biết này bản chất rất hiền mà... nhưng vậy chán lắm.Tao đang hiền, để tao hiền tự nhiên.
Này, bạn có nhầm mình với ai ko, chứ mình làm gì được 5p1m70, 56 kg, 15cm, 5p ( theo truyện đã đọc)
Lâu lắm mới thấy từ bậy đáng yêu vậy. Bạng ơi, hay mình lập topic chém gió về sự bất mãn, bạn có vào mài dao hơm?Chia sẽ cái lồn...chú mày mất tiền đang quạu![]()
Cả liếm láp và khởi động đóNày, bạn có nhầm mình với ai ko, chứ mình làm gì được 5p![]()
Cảm ơn bạn, mình mới xin dc chân phụ bếp. Việc chính là mài dao đó ợLâu lắm mới thấy từ bậy đáng yêu vậy. Bạng ơi, hay mình lập topic chém gió về sự bất mãn, bạn có vào mài dao hơm?
Vậy ta ra ngoài nhá. Loãng topic cụa người taCảm ơn bạn, mình mới xin dc chân phụ bếp. Việc chính là mài dao đó ợ