tvqn1993
Bò lái xe
T 9x đầu đời thích sống kiểu Tự Lực Cánh Sinh, t cũng kinh doanh sớm rồi kiếm tiền sớm, nói chung trưởng thành vì làm đa ngành (t cũng làm mmo , rồi sim số, rồi kinh doanh dịch vụ giá trị gia tăng) , những năm 2012 t đã ra Móng Cái, và Lạng Sơn nhập đồ điện tử về bán... t làm đủ nghề miễn sao có tiền... lúc đó t chỉ lao vào kiếm tiền, một số người anh t nhiều hơn t dăm vài tuổi theo t đi buôn đồ điện tử, rồi bọn t phất lên, rồi các em t 95 dồ cũng phất lên (t có đứa em 95 giờ cho thuê xe tự lái có nhiều xe cho nhất ở thành phố t ở), ở tp bọn t thì nhiều cái bọn t đưa về hay gọi là du nhập về còn mới lạ, bạn t, hoặc e t có tiền rồi người thì mở cầm đồ, rồi cho vay lãi ( chủ yếu cho bọn sinh viên vay) vì dễ đòi, mà thành phố về huyện cũng dễ đòi cha mẹ các kiểu. T thì kiếm cũng kha khá nhưng t không cho vay, vì t luôn tin vào luật nhân quả. Vào năm 2012 t học xong cấp 3, t có ý nghĩ trong đầu là mình muốn đi tu, và xây chùa, mà thực sự bản thân t có căn tu thực sự, nhưng t có nỗi khổ tâm t là đích tôn tộc trưởng của dòng tộc nên rất mệt mỏi, có việc gì trong họ t cũng luôn xung phong vì ông nội của t đã gần 80, mà cha t cũng 60 rồi, việc dù bé hay gì t cũng phi xe từ thành phố về để lo lắng trước 1 ngày. T áp lực, đôi lúc có tiền là niềm vui nhưng đôi lúc t thấy mệt mỏi, các cụ lại dục t chuyện lập gia đình, sự nghiệp có thể nói có rồi nhưng t thì có 2 bé rồi, 2 bé gái , con 2 mẹ khác nhau, t yêu 2 người rồi sinh ra 2 bé cách nhau 1 năm, t không cưới chia tay trong im lặng, mẹ bé đầu qua Đức Sống còn mẹ bé thứ 2 cũng qua Nhật rồi, bọn t vẫn giữ liên lạc khi họ muốn gặp con, đỉnh cao sự nghiệp t không phải lo lắng cho các con t, nhưng đôi lúc vì nhiều thứ áp lực của các cụ ,rồi cha mẹ t, t thấy mỏi mệt thực sự... con gái vây quanh t nhiều nhưng đôi lúc t nghĩ phải chăng mình tham vọng quá nhiều! T đầu tư làm ăn cũng nhiều, rồi có tiền phất lên t chơi và tiếp xúc đủ hạng người, đôi lúc t nghĩ ngày xưa Vua còn từ bỏ để đi tu huống gì mình là một người nhỏ bé các kiểu.... T cũng có duyên gặp các thầy trụ trì chùa cực kỳ luôn chả hiểu là tại sao? Có nhiều người hẹn cả tháng cả năm không gặp, t đi lễ công đức cái là gặp. Nhiều lúc có phải chữ Duyên nó quá nhiều, t luôn nghĩ và đau đầu, như hôm bữa, công ty t được ưu tiên tiêm vắc xin vì top đầu đóng thuế của tỉnh, công ty t được tiêm vac-xin, mà t tiêm 2 mũi rồi, xong các chỗ khác như các bệnh viện mà t đã từng làm từ thiện, các giám đốc gọi t hỏi đã tiêm chưa nếu chưa tiêm về dưới chỗ các ổng , các ổng bố trí tiêm , vì họ tạo được suất, rồi đến bên công an (t chơi với phó giám đốc trở lên) họ cũng gọi t hỏi tiêm chưa để bố trí. Rồi đến bên các anh em nhà báo cũng quan tâm hỏi t các kiểu, nếu chưa tiêm là có suất. Cơ nhà t vẫn to vì t có ông tổng làm bên Tư pháp thật, nhưng t chưa bao giờ dựa vào mặc dù có lúc t bị vướng vào vòng lao lý thật.... Cuộc sống đôi lúc tiền là tất cả nhưng t mệt mỏi vì cái tư tưởng của các cụ.....luôn thúc giục t có bé trai để các cụ thấy mặt trước khi khuất và nối dòng dõi. Đêm nay t đã say là ngày thứ mười mấy trong tháng rồi .... t áp lực vì họ luôn so sánh bằng cấp các kiểu nữa, t thì không có nhiều bằng cấp, nhưng chị gái ruột và em trai ruột t cũng làm bên nhà nước, ra trường cái là biên chế luôn, và có chỗ đứng ở đầu nguồn ở tỉnh. ( e trai t lấy vợ lúc 20 tuổi và đã có 2 bé 1 gái 1 trai)
Sửa lần cuối: