Tml nào gặp Ma hay những tình huống không giải thích được thì vào

  • Tạo bởi Tạo bởi Xlbc
  • Start date Start date

Xlbc

Đẹp trai mà lại có tài
Như tít. Trong này tml nào đã từng gặp hay trong tình huống mà khoa học không giải thích được thì vào. T kể trước:



Công việc trước đây của t là kinh doanh, nên t thường xuyên đi công tác trong tuần tại các tỉnh miền Tây ( từ long an đổ xuống cà mau luôn). Hôm đó t nhớ như in là đêm trước Noel. Thường mọi người sẽ đi chơi vào đêm 24/12. Nhưng t và ngừoi yêu t cãi nhau nên đêm 23/12 t ko ở lại Sài gòn mà buồn chạy ngược xuống lại Gò công - tiền giang để sẵn mai đi làm luôn cho khoẻ.

T xuống đến nơi là tầm 17h chiều. Khách sạn này t quên tên rồi ( tên Hồng hạnh, hay hồng thạnh gì đó) nhưng không phải nằm trung tâm thị xã Gò công, mà nằm hướng đi ra phía biển. Khách sạn nằm trên mảnh đất rất rộng, có vườn cây cảnh cũng nhiều, phòng ốc thì chia ra tầm cũng phải hơn 50 phòng ( có mảnh đất đang xây thêm phòng) và KS không có lầu.

Ks này t ở cũng quen rồi và thường t chọn dãy phòng kế bên lễ tân để có cần gì thì kêu cho lẹ. Nhưng hôm nay nhiều cặp vô KS chơi Noel trước nên dãy t hay ở hết phòng. Thành ra thằng Lễ tân nó dắt t xuống dãy sâu phía dưới t nhớ là dãy 4xx. ( dãy trước với sau cách nhau một cánh cửa nữa). Vừa qua lớp cửa, là nó quẹo phải. Nó đi ngang 4 phòng. Phòng t là p405 nằm ở giữa dãy, sau còn 5 phòng nữa.



thường ks ở đây khi nào mới ở và ở quen rồi, thằng lễ tân sau khi chỉ phòng cho khách, nó thường đi theo mở cửa, mở đèn vào phòng mở Máy lạnh, mở tivi cho khách đầy đủ.

Đến trước phòng, thằng Lễ tân mở chìa khoá mở cửa. T đứng phía sau chờ nó vô. Nhưng lần này lại khác. Nó đứng im và né ra một bên, đồng thời đưa remote máy lạnh với tivi cho t, kiểu nó như “a tự vô phòng, chứ e ko vô”. Ban đầu t thấy lạ nhưng không để ý cho lắm. Vừa vô t thề cảm giác ban đầu là Rợn tóc gáy và hơi ớn lạnh. Không hiểu sao vừa vô là trong đầu t xuất hiện lại mấy câu chuyện mà những ae tài xế công ty t hay kể khi ở ks 1 mình ( t thường đi công tác có xe cty đưa đi hoặc có lúc tự đi 1 mình ở lại ks nên chả sợ ma cỏ hay suy nghĩ về ma cỏ gì cả- tự nhiên vô phòng này mới có cảm giác đó ập đến).

Cảm giác thoáng qua xong t thấy bình thường lại, mở tivi, máy lạnh và lục đồ để đi tắm. Xong xuôi hết là 18h. T khoá cửa phòng và đi ăn tối. Ăn xong và làm ly cf thì đến 19h30 t về lại ks ( gò công thiệt tối buồn vl, cf chỉ nghe chim yến kêu chứ ngừoi cũng vắng). Về Phòng t mở laptop làm báo cáo và nghe nhạc. Đến 20h tự nhiên có biến. T nghe tiếng cộc cộc cộc ở đâu đó trong phòng. Tiếng cộc này như m cầm một chiếc chìa khoá hoặc cái cây và gõ xuống nền.

Ban đầu t ko để ý, nhưng cứ tầm 3-5phut là nó lại kêu một lần cộc cộc cộc. T tưởng con gì búng búng ( quê t kêu là con bủa củi) dứoi nền nhà nên t ngó xuống tìm kiếm thì không thấy. Tiếng kêu nó ở dưới giường lần thứ 3 thì t quyết định bước xuống và ngó xuống giường.
 
Tao đoán mày ngó xuống giường thì thấy một đôi đang địt nhau dưới gầm giường à ? Tao chắc nó vào phang nhau nhầm phòng đúng lúc mày đi về hoảng quá chui mẹ nó gầm giường trốn tạm đó:vozvn (7):
 
Tao đoán mày ngó xuống giường thì thấy một đôi đang địt nhau dưới gầm giường à ? Tao chắc nó vào phang nhau nhầm phòng đúng lúc mày đi về hoảng quá chui mẹ nó gầm giường trốn tạm đó:vozvn (7):
Mai t viết tiếp. Đm đang viết mà t còn nổi da gà lại. Đéo biết sao lúc đó liều vãi
 
Mai t viết tiếp. Đm đang viết mà t còn nổi da gà lại. Đéo biết sao lúc đó liều vãi
Ma quỷ rì mày làm đéo rì có ma với quỷ . Bây giờ thử đánh bạc thua còn mỗi cái dái khô xong gặp ma thử xem lúc đấy gặp ma bóp vú ma gặp quỷ sờ Lồn quỷ ngay ý chứ
 
giống lần tao đi cái ks Mai villa ở trung kính, có cái phòng tao vào với con rau, chưa kịp làm gì nằm ôm ấp tắt đèn 1 lúc tự dưng cái bàn cạnh gường nó kêu lạch cạch, tao tưởng có chuột dậy bật đèn thì thấy có mấy cái cốc trên bàn mà rõ ràng để rất vững không rung gì cả, mà ghê là có cái ghế để cạnh bàn hướng về phía giường, như kiểu có người đang ngồi cái bàn đấy. xong tao nghĩ chắc lẫn thôi xong tắt đèn đi ngủ, trong lòng vẫn rợn tóc gáy không ngủ được cứ để ý xem có tiếng gì nữa không. Quả thật tầm 10p sau cái bàn đấy lại kêu lạch cạch, thế là tao sợ quá chạy xuống lễ tân bảo đổi phòng, đổi phòng xong tao vẫn sợ nên ngủ bật đèn, thấy 1 lúc không có gì thế là đỡ sợ, đè con rau ra đóng 1 cái rồi đi ngủ, sau đó không bao giờ vào lại cái nn đó nữa.
 
Câu chuyện của t từ năm 2012 . Năm đó mới 18 tuổi lên nhà e ny. Bme nó đi vắng 2 đứa thịt nhau ở phòng ngủ của nó. Mình có lôi con đt galaxy mini ra chụp mấy kiểu. Thế Lồn nào về nhà xem lại ảnh thấy hẳn bóng ma có nửa người ở trong ảnh. Mà 3_4 cái bị. Về nhà sợ vl
 
tao cũng thuộc dạng vô thần đéo tin vào tâm linh ma quỷ nhưng cái đợt 2018 tao xuống Hạ Long quản lý quán cho ông anh suốt mấy tháng làm tao như phát điên mẹ luôn, tao thuê trọ tận tầng 5, trọ thì ở giữa chợ luôn nên tao hay bị trêu là đầy ma xó với ma đói nhưng tao vẫn không quan tâm. Đợt đầu ở với thằng cu em thì ksao nhưng từ khi nó chuyển đi là y như rằng 3h đêm nào tao cũng tự dưng tỉnh dậy, ngủ thì nghe thấy tiếng chuột, tiếng bước chân, tiếng trẻ con khóc, tiếng kétttt kiểu mấy cái cửa bị rỉ ấy :)) đcm nhưng t vẫn rén nhất là chim lợn đêm l nào cũng bay qua kêu. Càng ngày tao càng nhụt chí rồi tao lên mạng đọc những mẩu chuyện như kiểu phơi quần áo trong phòng dễ bị ma vào ... hay là nửa đêm tự dưng tỉnh giấc, đhs y chang cái phòng tao lúc đó. Tao vẫn gan vì cho đến một hôm tao đi chơi net tới 2h mới về trọ, phải đi qua cái chợ mà tao vẫn bình tĩnh chứ sống lưng với trực giác bảo tao quay đầu lại kiểm tra cảnh giác nhưng tao cứ đi thẳng. Về đến phòng tao lăn ra ngủ được 1 tiếng thì đúng 3h đêm tao bị bóng đè =))) tao mở mắt ra thấy full body của mình, phòng thì tối om có đúng 1 cái tia sáng từ cái điều hoà. nhìn ra thì thấy cửa sổ trước mặt mở toang và có bóng đen ngoài đấy, tao ở tầng 5 mà nó ở ngoài cửa số tức là nó đang bay mẹ rồi, nó cứ nhìn tao cười vì lúc đấy tao cố cựa cuội mà đéo được, càng ngày nó càng cười to với điên rồ hơn tao mới cay quá tao cười lại nó =))) đến lúc này tao mới hoảng và nhắm mắt niệm nam trong đầu bởi vì cái cơ hàm của tao cũng đéo thể nhúc nhích được để cười nên sợ :(. Nằm niệm 1 lúc toát hết mồ hôi thì tao tỉnh lại là hơn 3h sáng, tao bật đèn đi ngủ luôn và sáng hôm sau tao ra chợ mua tỏi về bóc rồi vứt 4 góc phòng, cửa sổ chân giường đầu giường tao đặt hết :))
 
Như tít. Trong này tml nào đã từng gặp hay trong tình huống mà khoa học không giải thích được thì vào. T kể trước:



Công việc trước đây của t là kinh doanh, nên t thường xuyên đi công tác trong tuần tại các tỉnh miền Tây ( từ long an đổ xuống cà mau luôn). Hôm đó t nhớ như in là đêm trước Noel. Thường mọi người sẽ đi chơi vào đêm 24/12. Nhưng t và ngừoi yêu t cãi nhau nên đêm 23/12 t ko ở lại Sài gòn mà buồn chạy ngược xuống lại Gò công - tiền giang để sẵn mai đi làm luôn cho khoẻ.

T xuống đến nơi là tầm 17h chiều. Khách sạn này t quên tên rồi ( tên Hồng hạnh, hay hồng thạnh gì đó) nhưng không phải nằm trung tâm thị xã Gò công, mà nằm hướng đi ra phía biển. Khách sạn nằm trên mảnh đất rất rộng, có vườn cây cảnh cũng nhiều, phòng ốc thì chia ra tầm cũng phải hơn 50 phòng ( có mảnh đất đang xây thêm phòng) và KS không có lầu.

Ks này t ở cũng quen rồi và thường t chọn dãy phòng kế bên lễ tân để có cần gì thì kêu cho lẹ. Nhưng hôm nay nhiều cặp vô KS chơi Noel trước nên dãy t hay ở hết phòng. Thành ra thằng Lễ tân nó dắt t xuống dãy sâu phía dưới t nhớ là dãy 4xx. ( dãy trước với sau cách nhau một cánh cửa nữa). Vừa qua lớp cửa, là nó quẹo phải. Nó đi ngang 4 phòng. Phòng t là p405 nằm ở giữa dãy, sau còn 5 phòng nữa.



thường ks ở đây khi nào mới ở và ở quen rồi, thằng lễ tân sau khi chỉ phòng cho khách, nó thường đi theo mở cửa, mở đèn vào phòng mở Máy lạnh, mở tivi cho khách đầy đủ.

Đến trước phòng, thằng Lễ tân mở chìa khoá mở cửa. T đứng phía sau chờ nó vô. Nhưng lần này lại khác. Nó đứng im và né ra một bên, đồng thời đưa remote máy lạnh với tivi cho t, kiểu nó như “a tự vô phòng, chứ e ko vô”. Ban đầu t thấy lạ nhưng không để ý cho lắm. Vừa vô t thề cảm giác ban đầu là Rợn tóc gáy và hơi ớn lạnh. Không hiểu sao vừa vô là trong đầu t xuất hiện lại mấy câu chuyện mà những ae tài xế công ty t hay kể khi ở ks 1 mình ( t thường đi công tác có xe cty đưa đi hoặc có lúc tự đi 1 mình ở lại ks nên chả sợ ma cỏ hay suy nghĩ về ma cỏ gì cả- tự nhiên vô phòng này mới có cảm giác đó ập đến).

Cảm giác thoáng qua xong t thấy bình thường lại, mở tivi, máy lạnh và lục đồ để đi tắm. Xong xuôi hết là 18h. T khoá cửa phòng và đi ăn tối. Ăn xong và làm ly cf thì đến 19h30 t về lại ks ( gò công thiệt tối buồn vl, cf chỉ nghe chim yến kêu chứ ngừoi cũng vắng). Về Phòng t mở laptop làm báo cáo và nghe nhạc. Đến 20h tự nhiên có biến. T nghe tiếng cộc cộc cộc ở đâu đó trong phòng. Tiếng cộc này như m cầm một chiếc chìa khoá hoặc cái cây và gõ xuống nền.

Ban đầu t ko để ý, nhưng cứ tầm 3-5phut là nó lại kêu một lần cộc cộc cộc. T tưởng con gì búng búng ( quê t kêu là con bủa củi) dứoi nền nhà nên t ngó xuống tìm kiếm thì không thấy. Tiếng kêu nó ở dưới giường lần thứ 3 thì t quyết định bước xuống và ngó xuống giường.
Chắc gầm giường chó gián chuột gì đó, nó ăn bcs hoặc gặm silip sơ chiêng nên zậy
 
Như tít. Trong này tml nào đã từng gặp hay trong tình huống mà khoa học không giải thích được thì vào. T kể trước:



Công việc trước đây của t là kinh doanh, nên t thường xuyên đi công tác trong tuần tại các tỉnh miền Tây ( từ long an đổ xuống cà mau luôn). Hôm đó t nhớ như in là đêm trước Noel. Thường mọi người sẽ đi chơi vào đêm 24/12. Nhưng t và ngừoi yêu t cãi nhau nên đêm 23/12 t ko ở lại Sài gòn mà buồn chạy ngược xuống lại Gò công - tiền giang để sẵn mai đi làm luôn cho khoẻ.

T xuống đến nơi là tầm 17h chiều. Khách sạn này t quên tên rồi ( tên Hồng hạnh, hay hồng thạnh gì đó) nhưng không phải nằm trung tâm thị xã Gò công, mà nằm hướng đi ra phía biển. Khách sạn nằm trên mảnh đất rất rộng, có vườn cây cảnh cũng nhiều, phòng ốc thì chia ra tầm cũng phải hơn 50 phòng ( có mảnh đất đang xây thêm phòng) và KS không có lầu.

Ks này t ở cũng quen rồi và thường t chọn dãy phòng kế bên lễ tân để có cần gì thì kêu cho lẹ. Nhưng hôm nay nhiều cặp vô KS chơi Noel trước nên dãy t hay ở hết phòng. Thành ra thằng Lễ tân nó dắt t xuống dãy sâu phía dưới t nhớ là dãy 4xx. ( dãy trước với sau cách nhau một cánh cửa nữa). Vừa qua lớp cửa, là nó quẹo phải. Nó đi ngang 4 phòng. Phòng t là p405 nằm ở giữa dãy, sau còn 5 phòng nữa.



thường ks ở đây khi nào mới ở và ở quen rồi, thằng lễ tân sau khi chỉ phòng cho khách, nó thường đi theo mở cửa, mở đèn vào phòng mở Máy lạnh, mở tivi cho khách đầy đủ.

Đến trước phòng, thằng Lễ tân mở chìa khoá mở cửa. T đứng phía sau chờ nó vô. Nhưng lần này lại khác. Nó đứng im và né ra một bên, đồng thời đưa remote máy lạnh với tivi cho t, kiểu nó như “a tự vô phòng, chứ e ko vô”. Ban đầu t thấy lạ nhưng không để ý cho lắm. Vừa vô t thề cảm giác ban đầu là Rợn tóc gáy và hơi ớn lạnh. Không hiểu sao vừa vô là trong đầu t xuất hiện lại mấy câu chuyện mà những ae tài xế công ty t hay kể khi ở ks 1 mình ( t thường đi công tác có xe cty đưa đi hoặc có lúc tự đi 1 mình ở lại ks nên chả sợ ma cỏ hay suy nghĩ về ma cỏ gì cả- tự nhiên vô phòng này mới có cảm giác đó ập đến).

Cảm giác thoáng qua xong t thấy bình thường lại, mở tivi, máy lạnh và lục đồ để đi tắm. Xong xuôi hết là 18h. T khoá cửa phòng và đi ăn tối. Ăn xong và làm ly cf thì đến 19h30 t về lại ks ( gò công thiệt tối buồn vl, cf chỉ nghe chim yến kêu chứ ngừoi cũng vắng). Về Phòng t mở laptop làm báo cáo và nghe nhạc. Đến 20h tự nhiên có biến. T nghe tiếng cộc cộc cộc ở đâu đó trong phòng. Tiếng cộc này như m cầm một chiếc chìa khoá hoặc cái cây và gõ xuống nền.

Ban đầu t ko để ý, nhưng cứ tầm 3-5phut là nó lại kêu một lần cộc cộc cộc. T tưởng con gì búng búng ( quê t kêu là con bủa củi) dứoi nền nhà nên t ngó xuống tìm kiếm thì không thấy. Tiếng kêu nó ở dưới giường lần thứ 3 thì t quyết định bước xuống và ngó xuống giường.

T vừa bước chân xuống thì tiếng kêu im bặt. Ngó xuống thì chả thấy con gì nên t lại leo lên giường lại. Vừa lên giường khoảng 3phut thì tiếng kêu cộc cộc lại vang lên. Nhưng lần này không phải dưới giường, mà là trong toilet. Trong đầu t nghĩ không lẽ con búng búng này nó bay vô toilet hoặc lúc nãy t tắm không khoá nước kỹ nên nước nhỏ giọt xuống sàn làm phát ra tiếng cộc cộc này, nên t lại quyết định vô toilet kiểm tra. Như ban đầu, vừa xuống giường thì tiếng kêu im bặt, t vô toilet chả thấy gì, nước cũng khoá kỹ càng, nền nhà khô ráo. T ko nghĩ nhiều mà lại leo lên giường coi laptop tiếp.
Cộc cộc cộc - đm tiếng kêu lần thứ 3 vang lên. Lần này t hơi run. Nhưng vẫn cố trấn tĩnh để nghe kỹ coi ở đâu. Lần này tiếng kêu khác 2 lần trước. Tiếng kêu nó dồn dập hơn, kiểu có ai gõ nhanh và mạnh hơn, và hướng phát ra là lúc dứoi giường, lúc trong toilet. Má thề lúc đó t ko nghe nhầm, nó cứ kêu liên tục dứoi giường và trong toilet cộc cộc cộc nhanh lắm.
T quyết định liều, t nhảy xuống giường, đứng im gần 7phut, từ từ ngó xuống giường - ko có ai, chạy thật nhanh vô toilet- cũng k có ai. Tiếng kêu đã im bặt từ lúc t xuống giường. T cứ đứng đó coi ntn. Thường sau 3-5phut nó sẽ kêu lại. Lần này t đứng hơn 7phut mà nó vẫn im. Nên t lại leo lên giường. Nhưng có một phần hơi sợ rồi.
T quyết định mở tivi lên coi hài cho đỡ run. T nhớ hôm đó tivi đang chiếu chương trình Cười Xuyên việt phiên bản nghệ sĩ ( t hay theo dõi nên nhớ lịch chiếu). Nhưng cái Đm như là định mệnh. Chương trình hài cười xuyên việt nhưng chủ đề hôm đó là : truyện Kinh dị.
T mở tivi lên ngay lúc Diễn viên Nam thư đang đóng tiểu phẩm tấm cám kinh dị và ngay cảnh mở cánh cửa tủ đồ ra.
T quay sang nhìn tủ đồ trong Ks. Má không hiểu sao màu sắc như nhau, kích thước cũng y chang. T ớn quá bấm chuyển kênh.
thình lình t nhìn vô tấm kiếng ở bàn trang điểm lúc t quay sang nhìn cái tủ đồ. Ko hiểu sao tấm kính nó cứ mờ mờ ngay góc dưới bên trái, và kiểu như có thứ gì chuyển động ngay khúc mờ mờ đó. T cố nhìn thật rõ nhưng ngay đó không nhìn rõ được, t xuống nhìn sát vô thì bình thường, nhưng về giường là lại thấy mơ hồ ngay góc. Đến lúc này là t hoang mang rồi. T cắm tai nghe vô laptop để nghe nhạc và né tiếng cộc cộc, tivi t cũng ko dám tắt mà cứ để cho nó phát thời sự, đèn t cũng k dám tắt. T nằm một hồi ngủ lúc nào k biết.
Đang thiu thiu ngủ thì bỗng nhiên dưới giường có tiếng như ai đấm hay đạp vô nệm. Nó kiểu có ai ở dưới gầm giường đạp lên phía trên, lực mạnh lắm, nó tác động lên người t luôn mà. Đm t hết hồn giật mình dậy. Mắt mở trao tráo, lúc này tiếng cộc cộc vang lên rất dữ dội, nó vang lên khắp phòng với tần số rất nhanh không thể nào xác định đc phương hướng. Quơ vội chai nước uống cho đỡ sợ, t nhìn đồng hồ lúc này là 3h sáng. T cứ ngồi đó một đoạn mà méo thèm chạy ra ngoài. Trong đầu nghĩ 3h sáng ráng chịu thêm tí chứ giờ chạy ra ko lẽ đổi phòng cũng mệt, t ngồi xíu mặc cho tiếng cộc cộc này cứ gõ, xíu t nằm xuống ngủ lại lúc nào ko hay.
T dậy lúc 7h30 sáng, lúc dậy thì có cảm giác rất nhẹ nhõm. Kiểu ko còn cảm giác có thứ gì xung quanh nữa. Vệ sinh cá nhân xong xuôi, t gọi đt cho thằng lễ tân nhờ nó làm cho gói mỳ trứng. 7h45 nó đem lên. Nó gõ cửa phòng, t ra mở cửa và né ra cho nó vô ( thường lúc t ở dãy trước là nó bưng vô tận bàn, sau sự việc tối hôm qua nên t muốn thử coi việc t nghĩ đúng ko nên cố tình né qua một bên ). Như chiều hôm qua, thằng lễ tân cũng ko dám bước vô phòng này, mà đưa tô mỳ cho t. T mới hỏi sao ko bưng vô cho a luôn, nó lại kiếm lý do là còn làm cho phòng khác nên a bưng vô giúp e.
Thôi kệ t đem vô và ăn xong xuôi. Lúc ra thanh toán tiền phòng thì t hỏi bóng gió thằng lễ tân về cái phòng t ở. T nói sao tối a nghe tiếng cộc cộc có khách nào phòng bên hả. Nó nói dãy đó ko có khách ở hôm qua, chắc nghe nhầm. T nói thế lúc 3h sáng a nghe tiếng đạp dưới gầm giường là sao. Lần này mặt nó tái mét ko dám lẩn tránh nữa, nó ú ớ kêu a đừng có giỡn. T nói thế sao e ko dám bước vô phòng đó, có ng chết trước đó đúng ko? Nó run run nhưng ko dám kể, cứ kêu dạ e ko dám nói gì đâu, chủ cấm kể. T thấy cũng tội nó, với nhìn thái độ đó là cũng suy đoán đc rồi nên cũng k gặng hỏi nữa.
Sau này t cũng quay lại ở ks đó thêm vài lần, thằng lễ tân nó biết nên chỉ để t ở dãy phía trước gần phòng lễ tân. Và ở dãy đó thì nó đều vô tận phòng khi đem remote hay mỳ gói lên.
Chuyện của t là vậy. Mặc dù không gặp trực tiếp, nhưng những sự kiện xung quanh nó diễn ra ngay trước mắt thì t nghĩ lần đó có thể t đã gặp Ma.
 
Chắc gầm giường chó gián chuột gì đó, nó ăn bcs hoặc gặm silip sơ chiêng nên zậy
T kiểm tra ko có một con gì hết m. Nhưng tiếng kêu nó cứ 3-5phut lại kêu lên. T bước xuống là im. Lên giường là lại kêu. Kêu dưới giường rồi toilet
 
t có cảm giác được ông bà tổ tiên phù hợp, từ bé mấy lần suýt chết đều thoát được, tính đến giờ phải 4 lần rồi, toàn pha chờ chết thôi thế nào sắp chết rồi lại có cái phao cứu sinh ở giữa,
 
Ae tao di biển ở lagi bình thuận. Gặp lúc 1h sáng. Tất cả sợ vcl . 100% là ma nhé
 
T vừa bước chân xuống thì tiếng kêu im bặt. Ngó xuống thì chả thấy con gì nên t lại leo lên giường lại. Vừa lên giường khoảng 3phut thì tiếng kêu cộc cộc lại vang lên. Nhưng lần này không phải dưới giường, mà là trong toilet. Trong đầu t nghĩ không lẽ con búng búng này nó bay vô toilet hoặc lúc nãy t tắm không khoá nước kỹ nên nước nhỏ giọt xuống sàn làm phát ra tiếng cộc cộc này, nên t lại quyết định vô toilet kiểm tra. Như ban đầu, vừa xuống giường thì tiếng kêu im bặt, t vô toilet chả thấy gì, nước cũng khoá kỹ càng, nền nhà khô ráo. T ko nghĩ nhiều mà lại leo lên giường coi laptop tiếp.
Cộc cộc cộc - đm tiếng kêu lần thứ 3 vang lên. Lần này t hơi run. Nhưng vẫn cố trấn tĩnh để nghe kỹ coi ở đâu. Lần này tiếng kêu khác 2 lần trước. Tiếng kêu nó dồn dập hơn, kiểu có ai gõ nhanh và mạnh hơn, và hướng phát ra là lúc dứoi giường, lúc trong toilet. Má thề lúc đó t ko nghe nhầm, nó cứ kêu liên tục dứoi giường và trong toilet cộc cộc cộc nhanh lắm.
T quyết định liều, t nhảy xuống giường, đứng im gần 7phut, từ từ ngó xuống giường - ko có ai, chạy thật nhanh vô toilet- cũng k có ai. Tiếng kêu đã im bặt từ lúc t xuống giường. T cứ đứng đó coi ntn. Thường sau 3-5phut nó sẽ kêu lại. Lần này t đứng hơn 7phut mà nó vẫn im. Nên t lại leo lên giường. Nhưng có một phần hơi sợ rồi.
T quyết định mở tivi lên coi hài cho đỡ run. T nhớ hôm đó tivi đang chiếu chương trình Cười Xuyên việt phiên bản nghệ sĩ ( t hay theo dõi nên nhớ lịch chiếu). Nhưng cái Đm như là định mệnh. Chương trình hài cười xuyên việt nhưng chủ đề hôm đó là : truyện Kinh dị.
T mở tivi lên ngay lúc Diễn viên Nam thư đang đóng tiểu phẩm tấm cám kinh dị và ngay cảnh mở cánh cửa tủ đồ ra.
T quay sang nhìn tủ đồ trong Ks. Má không hiểu sao màu sắc như nhau, kích thước cũng y chang. T ớn quá bấm chuyển kênh.
thình lình t nhìn vô tấm kiếng ở bàn trang điểm lúc t quay sang nhìn cái tủ đồ. Ko hiểu sao tấm kính nó cứ mờ mờ ngay góc dưới bên trái, và kiểu như có thứ gì chuyển động ngay khúc mờ mờ đó. T cố nhìn thật rõ nhưng ngay đó không nhìn rõ được, t xuống nhìn sát vô thì bình thường, nhưng về giường là lại thấy mơ hồ ngay góc. Đến lúc này là t hoang mang rồi. T cắm tai nghe vô laptop để nghe nhạc và né tiếng cộc cộc, tivi t cũng ko dám tắt mà cứ để cho nó phát thời sự, đèn t cũng k dám tắt. T nằm một hồi ngủ lúc nào k biết.
Đang thiu thiu ngủ thì bỗng nhiên dưới giường có tiếng như ai đấm hay đạp vô nệm. Nó kiểu có ai ở dưới gầm giường đạp lên phía trên, lực mạnh lắm, nó tác động lên người t luôn mà. Đm t hết hồn giật mình dậy. Mắt mở trao tráo, lúc này tiếng cộc cộc vang lên rất dữ dội, nó vang lên khắp phòng với tần số rất nhanh không thể nào xác định đc phương hướng. Quơ vội chai nước uống cho đỡ sợ, t nhìn đồng hồ lúc này là 3h sáng. T cứ ngồi đó một đoạn mà méo thèm chạy ra ngoài. Trong đầu nghĩ 3h sáng ráng chịu thêm tí chứ giờ chạy ra ko lẽ đổi phòng cũng mệt, t ngồi xíu mặc cho tiếng cộc cộc này cứ gõ, xíu t nằm xuống ngủ lại lúc nào ko hay.
T dậy lúc 7h30 sáng, lúc dậy thì có cảm giác rất nhẹ nhõm. Kiểu ko còn cảm giác có thứ gì xung quanh nữa. Vệ sinh cá nhân xong xuôi, t gọi đt cho thằng lễ tân nhờ nó làm cho gói mỳ trứng. 7h45 nó đem lên. Nó gõ cửa phòng, t ra mở cửa và né ra cho nó vô ( thường lúc t ở dãy trước là nó bưng vô tận bàn, sau sự việc tối hôm qua nên t muốn thử coi việc t nghĩ đúng ko nên cố tình né qua một bên ). Như chiều hôm qua, thằng lễ tân cũng ko dám bước vô phòng này, mà đưa tô mỳ cho t. T mới hỏi sao ko bưng vô cho a luôn, nó lại kiếm lý do là còn làm cho phòng khác nên a bưng vô giúp e.
Thôi kệ t đem vô và ăn xong xuôi. Lúc ra thanh toán tiền phòng thì t hỏi bóng gió thằng lễ tân về cái phòng t ở. T nói sao tối a nghe tiếng cộc cộc có khách nào phòng bên hả. Nó nói dãy đó ko có khách ở hôm qua, chắc nghe nhầm. T nói thế lúc 3h sáng a nghe tiếng đạp dưới gầm giường là sao. Lần này mặt nó tái mét ko dám lẩn tránh nữa, nó ú ớ kêu a đừng có giỡn. T nói thế sao e ko dám bước vô phòng đó, có ng chết trước đó đúng ko? Nó run run nhưng ko dám kể, cứ kêu dạ e ko dám nói gì đâu, chủ cấm kể. T thấy cũng tội nó, với nhìn thái độ đó là cũng suy đoán đc rồi nên cũng k gặng hỏi nữa.
Sau này t cũng quay lại ở ks đó thêm vài lần, thằng lễ tân nó biết nên chỉ để t ở dãy phía trước gần phòng lễ tân. Và ở dãy đó thì nó đều vô tận phòng khi đem remote hay mỳ gói lên.
Chuyện của t là vậy. Mặc dù không gặp trực tiếp, nhưng những sự kiện xung quanh nó diễn ra ngay trước mắt thì t nghĩ lần đó có thể t đã gặp Ma.
nghe hay đấy nhưng nói chung tao chỉ tin vào khoa học tới giờ này tao vẫn đéo tin là có ma mà ma lại làm được mấy chuyện kì quặc "động năng" như vậy được, mày thề là mày không nói điêu tẹo nào đi thì tao tin còn ko thì thôi
 
nghe hay đấy nhưng nói chung tao chỉ tin vào khoa học tới giờ này tao vẫn đéo tin là có ma mà ma lại làm được mấy chuyện kì quặc "động năng" như vậy được, mày thề là mày không nói điêu tẹo nào đi thì tao tin còn ko thì thôi
Đm t láo làm chó. T đó giờ làm gì tin ma cỏ. Nên m thấy t bị “ phá” như vậy vẫn ko ngán mà dọn phòng. Sáng t còn nán lại ở đến 8h30 mới trả phòng mà. T nghĩ phòng đó có vấn đề gì đó nên khi mới vào t mới có cảm giác ớn lạnh, rợn tóc gáy. Còn những âm thanh cộc cộc và đạp dưới gầm giường thì t méo giải thích được. Lúc đó t hoàn toàn tỉnh táo và ko bia rượu gì cả.
t ko tin ma cỏ vì nghĩ nó “động chạm vật lý” được thì mình cũng va chạm nó được. Thì tự tin tay đôi được. Chứ còn phi vật lý như xuyên tường hoặc bay bay thì t nhất quyết ko tin.
T nghĩ có thể nó tác động tâm lý hoặc kiểu tâm lý ám thị nên mới nghe những tiếng như vậy.
 
=)) t khẳng định ma là có thật.
Đợt ông già t mất, nhà t có làm lễ gì ấy, cho tao cầm cái cành tre, ngồi rồi bà sư tụng kinh, 1 lúc thì t cảm giác người như bị bóng đè, nặng vcđ, buông tay cái cành tre ra, mà cành đó n vẫn đứng được rồi quay mòng mòng .
Sau đợt đó t khá nhạy cảm, ngủ trưa ở cơ quan ở ghế, bị bóng đè liên tục, rồi cảm giác trẻ em chạy xung quanh luôn. Mỗi lần như thế t đều lẩm bảm trong đầu: “ tôi đến lảm việc và nghỉ trưa, xin đừng trêu tôi”, 1 lúc là hết.
Còn ngủ bị bóng đè và thấy người thân đã mất ngồi bên cạnh thì liên tục
 
M ở cty mà bị Bóng đè thì coi lại camera mấy tml cty m đó :)) chơi Gay hả m
 
Tao là gái. Không biết có ai như tao không. Nhà tao hồi trước là nhà cấp 4 không có lầu liếc gì hết nên bàn thờ ông bà tao để ngay phòng khách, tao để ý mỗi lần tao để lược chải đầu trước phòng khách là bố mẹ tao cãi nhau, tao để ý rất nhiều lần luôn. Sau tao có nói mẹ tao, mẹ tao cũng để ý và xác nhận lời tao nói là đúng. Giờ nhà tao đập đi xây lại đem bàn thờ ông bà lên phòng riêng tình trạng này không bị nữa. À còn nữa mỗi lần bố mẹ tao cãi nhau hay tao gặp chuyện tao đều niệm Phật, niệm xong cảm giác mọi chuyện được giải quyết rất nhẹ nhàng luôn.
 
Ma thì tao đéo sợ, và đéo gặp bao giờ nhưng mẹ tao năm ít phải bị vong nhập 10 lần, đang yên lành, ngồi nói chuyện, tự dưng thấy biểu hiện khác là biết ngay vong nhập, thường thì các cụ về thăm con cháu, hoặc cụ thương ai thì khóc, rồi khuyên bảo con cháu...
Còn mẹ tao đi đám ma, hay đổi mả thì những chỗ ấy ma nhiều, bị nhập liên tục
 
T vừa bước chân xuống thì tiếng kêu im bặt. Ngó xuống thì chả thấy con gì nên t lại leo lên giường lại. Vừa lên giường khoảng 3phut thì tiếng kêu cộc cộc lại vang lên. Nhưng lần này không phải dưới giường, mà là trong toilet. Trong đầu t nghĩ không lẽ con búng búng này nó bay vô toilet hoặc lúc nãy t tắm không khoá nước kỹ nên nước nhỏ giọt xuống sàn làm phát ra tiếng cộc cộc này, nên t lại quyết định vô toilet kiểm tra. Như ban đầu, vừa xuống giường thì tiếng kêu im bặt, t vô toilet chả thấy gì, nước cũng khoá kỹ càng, nền nhà khô ráo. T ko nghĩ nhiều mà lại leo lên giường coi laptop tiếp.
Cộc cộc cộc - đm tiếng kêu lần thứ 3 vang lên. Lần này t hơi run. Nhưng vẫn cố trấn tĩnh để nghe kỹ coi ở đâu. Lần này tiếng kêu khác 2 lần trước. Tiếng kêu nó dồn dập hơn, kiểu có ai gõ nhanh và mạnh hơn, và hướng phát ra là lúc dứoi giường, lúc trong toilet. Má thề lúc đó t ko nghe nhầm, nó cứ kêu liên tục dứoi giường và trong toilet cộc cộc cộc nhanh lắm.
T quyết định liều, t nhảy xuống giường, đứng im gần 7phut, từ từ ngó xuống giường - ko có ai, chạy thật nhanh vô toilet- cũng k có ai. Tiếng kêu đã im bặt từ lúc t xuống giường. T cứ đứng đó coi ntn. Thường sau 3-5phut nó sẽ kêu lại. Lần này t đứng hơn 7phut mà nó vẫn im. Nên t lại leo lên giường. Nhưng có một phần hơi sợ rồi.
T quyết định mở tivi lên coi hài cho đỡ run. T nhớ hôm đó tivi đang chiếu chương trình Cười Xuyên việt phiên bản nghệ sĩ ( t hay theo dõi nên nhớ lịch chiếu). Nhưng cái Đm như là định mệnh. Chương trình hài cười xuyên việt nhưng chủ đề hôm đó là : truyện Kinh dị.
T mở tivi lên ngay lúc Diễn viên Nam thư đang đóng tiểu phẩm tấm cám kinh dị và ngay cảnh mở cánh cửa tủ đồ ra.
T quay sang nhìn tủ đồ trong Ks. Má không hiểu sao màu sắc như nhau, kích thước cũng y chang. T ớn quá bấm chuyển kênh.
thình lình t nhìn vô tấm kiếng ở bàn trang điểm lúc t quay sang nhìn cái tủ đồ. Ko hiểu sao tấm kính nó cứ mờ mờ ngay góc dưới bên trái, và kiểu như có thứ gì chuyển động ngay khúc mờ mờ đó. T cố nhìn thật rõ nhưng ngay đó không nhìn rõ được, t xuống nhìn sát vô thì bình thường, nhưng về giường là lại thấy mơ hồ ngay góc. Đến lúc này là t hoang mang rồi. T cắm tai nghe vô laptop để nghe nhạc và né tiếng cộc cộc, tivi t cũng ko dám tắt mà cứ để cho nó phát thời sự, đèn t cũng k dám tắt. T nằm một hồi ngủ lúc nào k biết.
Đang thiu thiu ngủ thì bỗng nhiên dưới giường có tiếng như ai đấm hay đạp vô nệm. Nó kiểu có ai ở dưới gầm giường đạp lên phía trên, lực mạnh lắm, nó tác động lên người t luôn mà. Đm t hết hồn giật mình dậy. Mắt mở trao tráo, lúc này tiếng cộc cộc vang lên rất dữ dội, nó vang lên khắp phòng với tần số rất nhanh không thể nào xác định đc phương hướng. Quơ vội chai nước uống cho đỡ sợ, t nhìn đồng hồ lúc này là 3h sáng. T cứ ngồi đó một đoạn mà méo thèm chạy ra ngoài. Trong đầu nghĩ 3h sáng ráng chịu thêm tí chứ giờ chạy ra ko lẽ đổi phòng cũng mệt, t ngồi xíu mặc cho tiếng cộc cộc này cứ gõ, xíu t nằm xuống ngủ lại lúc nào ko hay.
T dậy lúc 7h30 sáng, lúc dậy thì có cảm giác rất nhẹ nhõm. Kiểu ko còn cảm giác có thứ gì xung quanh nữa. Vệ sinh cá nhân xong xuôi, t gọi đt cho thằng lễ tân nhờ nó làm cho gói mỳ trứng. 7h45 nó đem lên. Nó gõ cửa phòng, t ra mở cửa và né ra cho nó vô ( thường lúc t ở dãy trước là nó bưng vô tận bàn, sau sự việc tối hôm qua nên t muốn thử coi việc t nghĩ đúng ko nên cố tình né qua một bên ). Như chiều hôm qua, thằng lễ tân cũng ko dám bước vô phòng này, mà đưa tô mỳ cho t. T mới hỏi sao ko bưng vô cho a luôn, nó lại kiếm lý do là còn làm cho phòng khác nên a bưng vô giúp e.
Thôi kệ t đem vô và ăn xong xuôi. Lúc ra thanh toán tiền phòng thì t hỏi bóng gió thằng lễ tân về cái phòng t ở. T nói sao tối a nghe tiếng cộc cộc có khách nào phòng bên hả. Nó nói dãy đó ko có khách ở hôm qua, chắc nghe nhầm. T nói thế lúc 3h sáng a nghe tiếng đạp dưới gầm giường là sao. Lần này mặt nó tái mét ko dám lẩn tránh nữa, nó ú ớ kêu a đừng có giỡn. T nói thế sao e ko dám bước vô phòng đó, có ng chết trước đó đúng ko? Nó run run nhưng ko dám kể, cứ kêu dạ e ko dám nói gì đâu, chủ cấm kể. T thấy cũng tội nó, với nhìn thái độ đó là cũng suy đoán đc rồi nên cũng k gặng hỏi nữa.
Sau này t cũng quay lại ở ks đó thêm vài lần, thằng lễ tân nó biết nên chỉ để t ở dãy phía trước gần phòng lễ tân. Và ở dãy đó thì nó đều vô tận phòng khi đem remote hay mỳ gói lên.
Chuyện của t là vậy. Mặc dù không gặp trực tiếp, nhưng những sự kiện xung quanh nó diễn ra ngay trước mắt thì t nghĩ lần đó có thể t đã gặp Ma.
Nếu m biết chắc có người âm trong phòng thì xin họ ngủ qua đêm là đc, bt họ chỉ trêu thôi.
 
Nếu m biết chắc có người âm trong phòng thì xin họ ngủ qua đêm là đc, bt họ chỉ trêu thôi.
Mấy ae tài xế t biết thì hay kể: nếu gặp thì xin đại loại như Tôi ở xa đến đây ko biết gì. Vì thế xin ở lại một đêm mai tôi đi sớm. Là coi như xong.
Nhưng đó giờ t ko tin ma cỏ nên mới ko xin xỏ gì cả. T kể câu chuyện này mặc dù vẫn nổi da gà nhưng t vẫn ko tin vì nó ko xuất hiện rõ ràng hình ản trước mặt t. T liệt nó vô: một là mệt nên sinh ra ảo giác, hai là bị tâm lý ám thị từ một sự vật nào đó, ba là có thể đĩ Ma nào đó phá. Nhưng đến bây giờ t vẫn ko tin ma cỏ.
 
Top