Đi để nhẹ lòng .

Ghostwalker

Khổ vì lồn
Tuổi đời của t không phải to mà cũng không hẳn là nhỏ mới 31 thôi nhưng sao có lẽ đỏ bạc đen tình các m ạ . ko kể vụ địt bọp gì nhé chứ đường tình duyên t rất lận đận . Tầm tuổi này đi sớm về hôm vẫn 1 mình 1 bóng , t cũng đã từng có 1 gia đình , 1 đứa con nhỏ , 1 cái gọi là mái nhà ấm cúng để đi sớm về hôm . Nhưng đéo mẹ , đời t nó không màu hồng , rồi cái mái ấm ấy cũng tan tành . Cưới vợ đẻ con sớm khi mới khởi nghiệp tưởng là hay nhưng lại thành dở . Dở ở đây không phải là không có tiền , t làm từ sớm tới tối muộn nên tiền không phải vấn đề vì thu nhập 1 tháng của t lúc ấy là 30 củ có hơn . Nhưng vì t làm nhiều quá như v nên t ko có thời gian cho gia đình nên con đàn bà của t nó ngã vào lòng thằng khác .

Thôi văn vở than vãn thế bọn m nghe cũng nhàm , t chỉ muốn hỏi là khi bọn m đéo ổn , bọn m sẽ làm gì và đi đâu ?
 
Tuổi đời của t không phải to mà cũng không hẳn là nhỏ mới 31 thôi nhưng sao có lẽ đỏ bạc đen tình các m ạ . ko kể vụ địt bọp gì nhé chứ đường tình duyên t rất lận đận . Tầm tuổi này đi sớm về hôm vẫn 1 mình 1 bóng , t cũng đã từng có 1 gia đình , 1 đứa con nhỏ , 1 cái gọi là mái nhà ấm cúng để đi sớm về hôm . Nhưng đéo mẹ , đời t nó không màu hồng , rồi cái mái ấm ấy cũng tan tành . Cưới vợ đẻ con sớm khi mới khởi nghiệp tưởng là hay nhưng lại thành dở . Dở ở đây không phải là không có tiền , t làm từ sớm tới tối muộn nên tiền không phải vấn đề vì thu nhập 1 tháng của t lúc ấy là 30 củ có hơn . Nhưng vì t làm nhiều quá như v nên t ko có thời gian cho gia đình nên con đàn bà của t nó ngã vào lòng thằng khác .

Thôi văn vở than vãn thế bọn m nghe cũng nhàm , t chỉ muốn hỏi là khi bọn m đéo ổn , bọn m sẽ làm gì và đi đâu ?
Mày có sở thích gì ko ? nếu có thì dùng đến nó, tao nói sở thích chứ ko phải tệ nạn nhé =)) như thể thao kiểu bóng đá, cầu lông, etc hoặc đọc sách xem phim chơi nhạc này nọ, cũng đừng bảo sở thích của mày là công việc nhé. Mày nên tập thói quen cân bằng giữa công việc và đời sống cá nhân.
nếu ko thì tập lấy một cái, khi mày bận một cái gì đấy rồi thì đầu óc có thể sẽ dẹp mấy mớ muộn phiền tạm ra khỏi tâm trí
 
M đụt phết nhỉ, lương 30 củ mà ko biết làm gì đi đâu
hiện giờ lương lậu t đã x3 số đấy rồi . t chưa già nhưng lâu lâu tính tình t lại ẩm ương , vui buồn bất thườg . giờ t chỉ nghĩ được ra xách xe đi tới nơi hoang vắng xong tu hết 1 chai làm điên khùng gì đấy rồi về thôi
T chỉ biết cúi đầu, hi vọng và tiếp tục làm việc
t cũng vậy , riết rồi t ko muốn về nhà . lạnh lắm . đêm qua 1h30 sáng t mới về tới nhà . tiền nhiều rồi cũng để làm gì nhỉ ? nhà cửa xe cộ đất đai t đều có đủ r
 
Tao cũng xém đánh mất gia đình nhỏ khi đi đá sgbb.cũng may tao hồi tâm thật lòng vs vợ,đc vợ tha thứ nên h tao đéo giám chơi bậy nữa.mới có 7 ngày tao cô đơn trong căn nhà thôi đã chán hết phần người rồi.chúc mày may mắn lần sau.
 
Tuổi đời của t không phải to mà cũng không hẳn là nhỏ mới 31 thôi nhưng sao có lẽ đỏ bạc đen tình các m ạ . ko kể vụ địt bọp gì nhé chứ đường tình duyên t rất lận đận . Tầm tuổi này đi sớm về hôm vẫn 1 mình 1 bóng , t cũng đã từng có 1 gia đình , 1 đứa con nhỏ , 1 cái gọi là mái nhà ấm cúng để đi sớm về hôm . Nhưng đéo mẹ , đời t nó không màu hồng , rồi cái mái ấm ấy cũng tan tành . Cưới vợ đẻ con sớm khi mới khởi nghiệp tưởng là hay nhưng lại thành dở . Dở ở đây không phải là không có tiền , t làm từ sớm tới tối muộn nên tiền không phải vấn đề vì thu nhập 1 tháng của t lúc ấy là 30 củ có hơn . Nhưng vì t làm nhiều quá như v nên t ko có thời gian cho gia đình nên con đàn bà của t nó ngã vào lòng thằng khác .

Thôi văn vở than vãn thế bọn m nghe cũng nhàm , t chỉ muốn hỏi là khi bọn m đéo ổn , bọn m sẽ làm gì và đi đâu ?
Khi Tiêu mỗ cảm thấy đéo ổn, thì đi đâu làm gì cũng đéo ổn. Sự thật nó là như thế, mọi quyết sách việc làm thú vui khi ấy cũng chỉ là tạm bợ, ráo mồ hôi thì sự đéo ổn cũng tìm về vậy cho nên,

Những lúc ấy tốt nhất là éo làm gì cả, chế bình trà mua bao thuốc là , tự huyện hoặc cho chết mẹ tấm thân đi. Sau đó mọi thứ tự đến ắt tự đi thôi.
 
Đọc tít "Đi để nhẹ lòng" cứ tưởng tâm sự thằng bị táo bón, vào xem nó ỉa được chưa, ngờ đâu chỉ thấy cả đống chữ lộn xào mù mắt... Lừa nhau vãi, đm giật tít câu views.
 
Tao nghĩ mày gác công việc sang một bên thử đầu tư 1 chuyến đi vài ngày tiêu hết sạch 30 củ. Tao nghĩ mày sẽ có câu trả lời để thay đổi cuộc sống của mình.
 
Đi đâu mà mái đầu mày vẫn suy nghĩ tiêu cực thì vẫn ko thoát khỏi cái mớ bòng bong đấy thôi. Quan trọng lúc này là mày ko suy nghĩ về nó nữa, phải mạnh mẽ lên suy nghĩ cho con của mày. Con cái mà ko đủ ba mẹ sẽ rất thiệt thòi, còn thời gian sẽ làm lành tất cả mọi vết thương. Vài năm nữa đọc lại bài này có khi mày lại cười, bảo tại sao lúc đó mày lại có thể yếu đuối như vậy! Đời mà có phải lúc nào nó cũng màu hồng đâu. Mạnh mẽ lên người ae! Goodluck
 
đi chơi xa 1 thời gian rồi kiếm bạn gái mới thôi
t mới mọc sừng cách đây vài tháng . t là thằng chạy dự án , chuyên cầm hợp đồng đi cho ngta ký nên thời gian t ko có chừng mực . riết t suy nghĩ chẳng lẽ đàn bà con gái xung quanh t toàn là 4` hay sao ?
 
hiện giờ lương lậu t đã x3 số đấy rồi . t chưa già nhưng lâu lâu tính tình t lại ẩm ương , vui buồn bất thườg . giờ t chỉ nghĩ được ra xách xe đi tới nơi hoang vắng xong tu hết 1 chai làm điên khùng gì đấy rồi về thôi

t cũng vậy , riết rồi t ko muốn về nhà . lạnh lắm . đêm qua 1h30 sáng t mới về tới nhà . tiền nhiều rồi cũng để làm gì nhỉ ? nhà cửa xe cộ đất đai t đều có đủ r
Lương 90củ độc thân, có 1 đứa con, giấc mơ của nhiều thằng. T nghĩ là m trầm cảm
 
Mày có sở thích gì ko ? nếu có thì dùng đến nó, tao nói sở thích chứ ko phải tệ nạn nhé =)) như thể thao kiểu bóng đá, cầu lông, etc hoặc đọc sách xem phim chơi nhạc này nọ, cũng đừng bảo sở thích của mày là công việc nhé. Mày nên tập thói quen cân bằng giữa công việc và đời sống cá nhân.
nếu ko thì tập lấy một cái, khi mày bận một cái gì đấy rồi thì đầu óc có thể sẽ dẹp mấy mớ muộn phiền tạm ra khỏi tâm trí
t thời thanh niên cũng thể thao ra gì và này nọ . chắc là rượu bia ,sống ko lành mạnh làm cho cả tinh thần của t yếu đi . dạo này người béo khiếp . còn sở thích của t là tìm tòi và học hỏi , 24h nhiều khi ko đủ cho t dùng :ops: t cũng mê phượt mà lúc này thời gian rất là xa xỉ với t . kiểu này chắc t vô nhà thương điên sống để tìm niềm vui quá
 
Khi Tiêu mỗ cảm thấy đéo ổn, thì đi đâu làm gì cũng đéo ổn. Sự thật nó là như thế, mọi quyết sách việc làm thú vui khi ấy cũng chỉ là tạm bợ, ráo mồ hôi thì sự đéo ổn cũng tìm về vậy cho nên,

Những lúc ấy tốt nhất là éo làm gì cả, chế bình trà mua bao thuốc là , tự huyện hoặc cho chết mẹ tấm thân đi. Sau đó mọi thứ tự đến ắt tự đi thôi.
trước kia thì nghe nhạc vào cũng thấy ổn chút. Quan trọng nhất là nhắm mắt ngủ được là ngon lành rồi
 
Tao cũng xém đánh mất gia đình nhỏ khi đi đá sgbb.cũng may tao hồi tâm thật lòng vs vợ,đc vợ tha thứ nên h tao đéo giám chơi bậy nữa.mới có 7 ngày tao cô đơn trong căn nhà thôi đã chán hết phần người rồi.chúc mày may mắn lần sau.
t thì ngược lại với m . con vợ t nó đi trai . đéo còn gì cứu vãn được nữa
 
hiện giờ lương lậu t đã x3 số đấy rồi . t chưa già nhưng lâu lâu tính tình t lại ẩm ương , vui buồn bất thườg . giờ t chỉ nghĩ được ra xách xe đi tới nơi hoang vắng xong tu hết 1 chai làm điên khùng gì đấy rồi về thôi

t cũng vậy , riết rồi t ko muốn về nhà . lạnh lắm . đêm qua 1h30 sáng t mới về tới nhà . tiền nhiều rồi cũng để làm gì nhỉ ? nhà cửa xe cộ đất đai t đều có đủ r
kiếm con bác sĩ tâm lý xinh xinh nào điều trị đi mày, nghiện còn hơn vợ =))
 
t mới mọc sừng cách đây vài tháng . t là thằng chạy dự án , chuyên cầm hợp đồng đi cho ngta ký nên thời gian t ko có chừng mực . riết t suy nghĩ chẳng lẽ đàn bà con gái xung quanh t toàn là 4` hay sao ?
mày đánh mối kiếm bạn gái mới, hỏi bạn bè , người quen coi chứ giờ ra quán, lên mạng toàn 4`
 
Khi Tiêu mỗ cảm thấy đéo ổn, thì đi đâu làm gì cũng đéo ổn. Sự thật nó là như thế, mọi quyết sách việc làm thú vui khi ấy cũng chỉ là tạm bợ, ráo mồ hôi thì sự đéo ổn cũng tìm về vậy cho nên,

Những lúc ấy tốt nhất là éo làm gì cả, chế bình trà mua bao thuốc là , tự huyện hoặc cho chết mẹ tấm thân đi. Sau đó mọi thứ tự đến ắt tự đi thôi.
trà cà phê thuốc lá rượu hiện tại nó ko thể đem lại cho t được điều đó . m có lời khuyên nào khác ko ?
 
trà cà phê thuốc lá rượu hiện tại nó ko thể đem lại cho t được điều đó . m có lời khuyên nào khác ko ?
Như trên có thằng mớm, m hãy sống chậm lại và tìm cho mình một thú chơi. Thể thao cũng đc, cá chim càng đc, cây cỏ lại quá tốt.

Chơi để nuôi dưỡng tâm hồn, hun đúc ý chí chứ đừng chơi để phô trương thể hiện .
 
t thì ngược lại với m . con vợ t nó đi trai . đéo còn gì cứu vãn được nữa
Tất nhiên là thế rồi.đàn bà nó đụ khi có tình củm,còn đại đa số ae mình đi đụ gái chỉ cần nó ngon là đc.về tao giải thích gãy cả lưỡi vợ tao mới xuôi lòng.nhg lâu lâu bị nó đá xéo cũng cay dái lắm.mà kệ đời đàn ông chỉ cần có thế.canh me mãi cũng mệt.nên hôm nào vui cứ vui thôi.
À mà nếu chán thì mua con xe moto đi phượt tây bắc cho nhẹ lòng.ở đấy mát và cảnh đẹp.34B7E2AE-71FE-4238-AD23-D3EAEE96F00B.jpeg
 
bản thân m còn chưa hiểu m thì người khác khuyên gì được cho m, người khác cũng chắc gì hiểu m là ai, m muốn gì để mà khuyên cho đúng.
khi tâm đã loạn thì đừng có động, đừng có rối lên chạy loanh quanh loạn cả lên làm gì.
mà m than thở như vậy xong m có thấy nhẹ nhõm hơn k?
 
Đời thì biết lúc nào là ổn, hết chuyện này rồi lại chuyện nọ đến thôi. Câu chuyện này tao được 1 ông anh tặng, giờ tao tặng lại cho mày.

Một ông lão ở gần biên giới giáp với nước Hồ phía Bắc nước Tàu, gần Trường thành, có nuôi một con ngựa. Một hôm con của ông lão dẫn ngựa ra gần biên giới cho ăn cỏ, vì lơ đễnh nên con ngựa vọt chạy qua nước Hồ mất dạng. Những người trong xóm nghe tin đến chia buồn với ông lão.

Ông lão rất bình tỉnh nói: Biết đâu con ngựa chạy mất ấy đem lại điều tốt cho tôi.

Vài tháng sau, con ngựa chạy mất ấy quay trở về, dẫn theo một con ngựa của nước Hồ, cao lớn và mạnh mẽ.

Người trong xóm hay tin liền đến chúc mừng ông lão và nhắc lại lời ông lão đã nói trước đây.

Ông lão không có vẻ gì vui mừng, nói: Biết đâu việc được ngựa Hồ nầy sẽ dẫn đến tai họa cho tôi.

Quả nhiên con trai của ông lão rất thích cưỡi ngựa, thấy con ngựa Hồ cao lớn mạnh mẽ thì thích lắm, liền nhảy lên lưng cỡi nó chạy đi. Con ngựa Hồ chưa thuần nết, quen người nên nhảy loạn lên. Có lần con ông lão không cẩn thận để ngựa Hồ hất xuống, té gãy xương đùi, khiến con ông lão bị què chân, tật nguyền.

Người trong xóm vội đến chia buồn với ông lão, thật không ngờ con ngựa không tốn tiền mua nầy lại gây ra tai họa cho con trai của ông lão như thế.

Ông lão thản nhiên nói: Xin các vị chớ lo lắng cho tôi, con tôi bị ngã gãy chân, tuy bất hạnh đó, nhưng biết đâu nhờ họa nầy mà được phúc.

Một năm sau, nước Hồ kéo quân sang xâm lấn Trung nguyên. Các trai tráng trong vùng biên giới đều phải sung vào quân ngũ chống ngăn giặc Hồ. Quân Hồ thiện chiến, đánh tan đạo quân mới gọi nhập ngũ, các trai tráng đều tử trận, riêng con trai ông lão vì bị què chân nên miễn đi lính, được sống sót ở gia đình."

Bình luận của sách Hoài Nam Tử:

Họa là gốc của Phúc, Phúc là gốc của Họa. Họa-Phúc luân chuyển và tương sinh. Sự biến đổi ấy không thể nhìn thấy được, chỉ thấy cái kết quả của nó.

Do đó, người đời sau lập ra thành ngữ: Tái ông thất mã, an tri họa phúc. Nghĩa là: ông lão ở biên giới mất ngựa, biết đâu là họa hay là phúc.


Hai điều họa phúc cứ xoay vần với nhau, khó biết được, nên khi được Phúc thì không nên quá vui mừng mà quên đề phòng cái Họa sẽ đến; khi gặp điều Họa thì cũng không nên quá buồn rầu đau khổ mà tổn hại tinh thần. Việc đời, hết may tới rủi, hết rủi tới may, nên bắt chước Tái ông mà giữ sự thản nhiên trước những biến đổi thăng trầm trong cuộc sống.

Câu chuyện tuy đã cũ nhưng giá trị của nó hầu như vĩnh viễn, đáng để ngày nay suy ngẫm.

Như trường hợp của một anh bạn trước đây không lâu: công việc kinh doanh của anh đang đà tuột dốc, biết là vậy nhưng anh cứ loay hoay không biết phải làm sao. Thời cuộc thay đổi kéo theo nhu cầu thị trường cũng đổi thay. Tiếp tục làm thì thua lổ, chấm dứt để đổi sang cái mới thì lại tiếc công sức đã bỏ ra, lại cũng lo khi chuyển việc mới thì cần có vốn, phải xây dựng lại thị trường từ đầu liệu có hơn được không?

Giữa lúc phân vân như vậy thì biến cố ập đến, cơ sở của anh bị thưa kiện vì tiếng ồn, hạn phải đóng cửa hoặc di dời trong vòng 30 ngày.

Lúc đó quả thật thấy anh chỉ muốn điên, sau vài ngày đắn đo suy nghĩ anh đã đi đến quyết định đóng cửa ; Anh gọi cho các khách hàng, bạn bè trong giới tuyên bố thanh lý toàn bộ cơ sở, vừa bán vừa cho để giải quyết tất cả công nợ. Chỉ trong vòng 2 tuần anh đã trở về con số O.

Liên tiếp bao đêm sau đó anh không ngủ được, đầu óc suy nghĩ miên man chỉ một câu thôi: "Làm cái gì để sống?". Mọi người cũng sốt ruột thay cho anh, mỗi người đưa ra một lời khuyên, cuối cùng "cái khó ló cái khôn" anh đã quyết chọn một hướng đi mới và sau một thời gian nỗ lực thành công đã đến vượt quá cả mong ước.


Vậy cái biến cố lúc đó là phúc hay hoạ? Nếu không có nó liệu anh ta có dứt khoát từ bỏ cái sự nghiệp đang lụi tàn để làm lại từ đầu hay không?

Phải mất một thời gian sau ta mới nhận ra là hoạ hay phúc.

Chắc chắn câu chuyện "thêm ngựa, mất ngựa" này còn diễn ra nhiều lần trong cuộc đời mỗi người, thành công sẽ càng lớn khi bình tâm hơn, sáng suốt hơn để ứng phó.
 
t mới mọc sừng cách đây vài tháng . t là thằng chạy dự án , chuyên cầm hợp đồng đi cho ngta ký nên thời gian t ko có chừng mực . riết t suy nghĩ chẳng lẽ đàn bà con gái xung quanh t toàn là 4` hay sao ?
Con mày dưới 36 tháng hay sao mà để cho con vợ nó nuôi. Sao không đấu tranh để nuôi con.
 
Top