29 tuổi tao sợ lấy vợ và không muốn lập gia đình!!!

nongdanngheo1234

Lỗ đýt gợi cảm
Tao 29 tuổi, cao ráo, không phải gay gì cả.Tao sinh ra trong gia đình nông nghiệp, từ năm lớp 6 tao ở với ông tao. Ông tao là người bảo thủ, đa nghi, bắt tao học suốt ngày và không cho tao đi giao lưu bên ngoài, buổi tối khi xem xong thời sự thì đi ngủ, sáng 5h dậy. Lên học đại học thì tao có người nhà là Cô Chú tao ở trên HN này. Cô Chú tao không hiểu sao mỗi lần tao đến chơi đều mắng, chửi bới tao, việc gì cũng vậy đến nỗi tao chán tao không muốn đến chơi mấy nhà đó. Cuộc sống tao 5 năm đại học thì cũng quanh quẩn đi đến trường rồi về nhà, nấu cơm cho mấy thằng em. Tao có mấy thằng em toàn thằng nghịch ngợm chơi bời thì chúng nó chả bị nói mấy, con các ông các bà ấy cũng toàn chơi bời, học kém nhưng các Cô Chú tao cũng bênh chả nói gì.Bố mẹ tao thì nông dân chả biết gì cứ bị Cô Chú gọi điện rồi nói,mắng. Tao cũng cú lắm.Cô Chú tao làm quan trên này về nhà cứ phải cung phụng như là vua, quát nạt sai khiến vv. Tao tính cách thẳng thắn không thích nịnh bợ, tao hay cãi nhau với Cô Chú tao. Cô Chú tao xin tao làm tại 1 trường đại học ở trên HN.Lúc đầu làm bảo vệ lương có 3tr800 thôi, bọn tao bán bình nước cho sinh viên rồi trông xe 3 năm trời, sau đó thì mới được ký hợp đồng tao lên chuyên viên, lúc đó lương tính theo hệ số 2.34 thì được 7tr500. Tao thật sự không thích làm trong môi trường nhà nước thì giờ cũng là 6 năm rồi nhưng tao càng thấy nó không hợp với tao. Tao cũng vì nể bà, bố mẹ tao nên tao cũng nghe theo rồi vào đây làm. Năm ngoái thì Cô tao làm ở trường bị mất đột ngột tao cũng không còn chỗ dựa, vì Cô tao làm trưởng phòng ở trường mà. Lúc chưa mất thì mọi người cứ bảo số mày sướng, không phải lo gì, cứ học lên thạc sĩ thì Cô mày lo tất, cả nhà tao đều nói thế trừ mẹ tao, lúc đó tao chỉ bảo mẹ tao là nếu mà cuộc đời mình cứ để người khác quyết định thế này, cứ dựa dẫm mãi thì lỡ sau này có vấn đề gì thì mình làm sao chủ động được. Thế là chuyện không ngờ cũng xảy ra là Cô tao mất nên giờ mọi người mới thấy tao nói đúng. Còn trước đó tao nói thì mọi người bĩu môi chê tao bảo là 'Trứng khôn hơn Vịt". Tao đi làm ở trường tối tranh thủ tao cũng đi học thêm tiếng Nhật vì ước mơ của tao là sang Nhật đi du học và làm kiếm tiền về xây lại ngôi nhà cho Ông bà già tao đỡ khổ. Tao học cũng được 4 năm và cố gắng cũng có N3 rồi, mặc dù vừa đủ điểm lấy N3. Cô tao thì khi còn sống thì xin rất nhiều người làm trong trường này, nên lúc nào cũng được nghe nịnh hay cúng biếu. Bà đấy thì với tao không hợp tính. Tao thích tự lập chứ không thích dựa dẫm. Ông Chú tao thì cũng làm nhân viên trong trường này nhưng cũng chỉ làm nhân viên, giỏi quan hệ nhậu nhẹt vv. Tao năm nay định sang Nhật du học nhưng Ông ấy cứ phản đối, trong khi tao đi là tiền của tao. Ông ấy cứ nói bố mẹ tao làm tao rất buồn. Nói thật là tao cũng đéo hiểu là tại sao ông ấy cứ bảo tao học thạc sĩ rồi cố lên chức trong khi dây thì đứt mẹ rồi, thạc sĩ thì đi học hết 120;140tr trong khi lên lương có mấy trăm nghìn. Tao cũng hay cãi nhau với ông đấy. Tao quyết rồi, năm sau tao đi dù dịch bệnh hay thế nào đi nữa. Đôi lúc tao chán nản gia đình tao quá, tao chả dám yêu ai hay tìm hiểu.Lương thấp cũng ngại. Trong khi làm chuyên viên tao toàn việc linh tinh. Nói thật là tao cũng bảo bố mẹ tao là chưa chắc con đã lấy vợ đâu, bố mẹ đừng mong chờ gì hết. Mọi người cứ mắng chửi con con cũng chán lắm,Ông chú lúc nào về quê mặt cũng hằm hằm lên, quát tháo chỉ đạo,tao cũng đéo hiểu ông chú tao kiều gì nữa??? Cám ơn chúng mày đã đọc hết. Chúc bọn mày ngày mới vui vẻ
 
mày cứ lấy được cái bằng n3, xong qua nhật tu dưỡng thêm việc học và nghề nghiệp, kiếm tiền. 29t rồi cứ sự nghiệp ổn đã, đàn ông nhiều việc còn phải lo hơn là việc lập gd, huống hồ có vẻ m cũng là kiểu ng muốn có sự nghiệp.
như t nói với những thằng ngấp nghé 29, tuổi này bắt đầu ổn định rồi, ko còn thời gian lông bông nữa, tự quyết định số phận cho mình chứ ai sống cho mình được nữa.
thà 21,22 còn ngồi xuống nghe người này người kia chỉ, còn thử nghiệm những sai lầm
 
mày cứ lấy được cái bằng n3, xong qua nhật tu dưỡng thêm việc học và nghề nghiệp, kiếm tiền. 29t rồi cứ sự nghiệp ổn đã, đàn ông nhiều việc còn phải lo hơn là việc lập gd, huống hồ có vẻ m cũng là kiểu ng muốn có sự nghiệp.
như t nói với những thằng ngấp nghé 29, tuổi này bắt đầu ổn định rồi, ko còn thời gian lông bông nữa, tự quyết định số phận cho mình chứ ai sống cho mình được nữa.
thà 21,22 còn ngồi xuống nghe người này người kia chỉ, còn thử nghiệm những sai lầm
Tao buồn là buồn ông Chú tao cứ chửi bới lung tung, ko được là lại gọi điện về nói bố mẹ tao này nọ. Tao nhiều lúc cú chỉ muốn vác bình ga đến nhà ông đấy làm bùm cái cho im mẹ đi. Đéo thể hiểu nổi nữa
 
mày cứ lấy được cái bằng n3, xong qua nhật tu dưỡng thêm việc học và nghề nghiệp, kiếm tiền. 29t rồi cứ sự nghiệp ổn đã, đàn ông nhiều việc còn phải lo hơn là việc lập gd, huống hồ có vẻ m cũng là kiểu ng muốn có sự nghiệp.
như t nói với những thằng ngấp nghé 29, tuổi này bắt đầu ổn định rồi, ko còn thời gian lông bông nữa, tự quyết định số phận cho mình chứ ai sống cho mình được nữa.
thà 21,22 còn ngồi xuống nghe người này người kia chỉ, còn thử nghiệm những sai lầm
Mà tao lấy được bằng N3 rồi mà mày
 
Mày bằng tuổi tao. Tao còn chả có ai giúp đỡ cơ. Lại còn đang lông bông. Haizzz.
 
Tao cũng 91 đây, học xong đi làm rồi toàn tự mình lo, không nhờ ai hết. Chưa có gia đình nhà cửa, hơn 3 năm cũng chưa yêu ai thêm... được cái là bây giờ thích làm cc gì cũng được, đéo vướng bận hay lo nghĩ...
 
Tao buồn là buồn ông Chú tao cứ chửi bới lung tung, ko được là lại gọi điện về nói bố mẹ tao này nọ. Tao nhiều lúc cú chỉ muốn vác bình ga đến nhà ông đấy làm bùm cái cho im mẹ đi. Đéo thể hiểu nổi nữa
chú m cũng có thể lo cho m nhưng lo theo kiểu ng lớn thế hệ trước, muốn áp đặt, cứ nhìn mọi thứ theo hướng tích cực đi, còn m muốn làm như nào là m tự quyết kệ ổng nói thôi, chú cháu trong nhà đừng nghĩ quẩn
 
Mày bằng tuổi tao. Tao còn chả có ai giúp đỡ cơ. Lại còn đang lông bông. Haizzz.
Mày vào hoàn cảnh nhà tao mới thấy nó đéo đâu vào đâu. Về nhà anh em cãi nhau liên tọi, bà cô tao mất đi thì mọi người mới thấy nhẹ nhõm cả người. Tao cũng đéo hiểu là sao anh em nhà người khác họ hòa thuận vui vẻ mà anh em nhà tao về là mặt hằm hằm này nọ, quát tháo ầm ĩ. Người ngoài đến nịnh xun xoe thì lại trân trọng lắm, giúp nhiệt tình. Chỉ khổ ông bà già tao nông dân đéo biết gì nhiều cứ bị đè đầu cưỡi cổ mãi. Ức mà không nói ra được
 
Tao 29 tuổi, cao ráo, không phải gay gì cả.Tao sinh ra trong gia đình nông nghiệp, từ năm lớp 6 tao ở với ông tao. Ông tao là người bảo thủ, đa nghi, bắt tao học suốt ngày và không cho tao đi giao lưu bên ngoài, buổi tối khi xem xong thời sự thì đi ngủ, sáng 5h dậy. Lên học đại học thì tao có người nhà là Cô Chú tao ở trên HN này. Cô Chú tao không hiểu sao mỗi lần tao đến chơi đều mắng, chửi bới tao, việc gì cũng vậy đến nỗi tao chán tao không muốn đến chơi mấy nhà đó. Cuộc sống tao 5 năm đại học thì cũng quanh quẩn đi đến trường rồi về nhà, nấu cơm cho mấy thằng em. Tao có mấy thằng em toàn thằng nghịch ngợm chơi bời thì chúng nó chả bị nói mấy, con các ông các bà ấy cũng toàn chơi bời, học kém nhưng các Cô Chú tao cũng bênh chả nói gì.Bố mẹ tao thì nông dân chả biết gì cứ bị Cô Chú gọi điện rồi nói,mắng. Tao cũng cú lắm.Cô Chú tao làm quan trên này về nhà cứ phải cung phụng như là vua, quát nạt sai khiến vv. Tao tính cách thẳng thắn không thích nịnh bợ, tao hay cãi nhau với Cô Chú tao. Cô Chú tao xin tao làm tại 1 trường đại học ở trên HN.Lúc đầu làm bảo vệ lương có 3tr800 thôi, bọn tao bán bình nước cho sinh viên rồi trông xe 3 năm trời, sau đó thì mới được ký hợp đồng tao lên chuyên viên, lúc đó lương tính theo hệ số 2.34 thì được 7tr500. Tao thật sự không thích làm trong môi trường nhà nước thì giờ cũng là 6 năm rồi nhưng tao càng thấy nó không hợp với tao. Tao cũng vì nể bà, bố mẹ tao nên tao cũng nghe theo rồi vào đây làm. Năm ngoái thì Cô tao làm ở trường bị mất đột ngột tao cũng không còn chỗ dựa, vì Cô tao làm trưởng phòng ở trường mà. Lúc chưa mất thì mọi người cứ bảo số mày sướng, không phải lo gì, cứ học lên thạc sĩ thì Cô mày lo tất, cả nhà tao đều nói thế trừ mẹ tao, lúc đó tao chỉ bảo mẹ tao là nếu mà cuộc đời mình cứ để người khác quyết định thế này, cứ dựa dẫm mãi thì lỡ sau này có vấn đề gì thì mình làm sao chủ động được. Thế là chuyện không ngờ cũng xảy ra là Cô tao mất nên giờ mọi người mới thấy tao nói đúng. Còn trước đó tao nói thì mọi người bĩu môi chê tao bảo là 'Trứng khôn hơn Vịt". Tao đi làm ở trường tối tranh thủ tao cũng đi học thêm tiếng Nhật vì ước mơ của tao là sang Nhật đi du học và làm kiếm tiền về xây lại ngôi nhà cho Ông bà già tao đỡ khổ. Tao học cũng được 4 năm và cố gắng cũng có N3 rồi, mặc dù vừa đủ điểm lấy N3. Cô tao thì khi còn sống thì xin rất nhiều người làm trong trường này, nên lúc nào cũng được nghe nịnh hay cúng biếu. Bà đấy thì với tao không hợp tính. Tao thích tự lập chứ không thích dựa dẫm. Ông Chú tao thì cũng làm nhân viên trong trường này nhưng cũng chỉ làm nhân viên, giỏi quan hệ nhậu nhẹt vv. Tao năm nay định sang Nhật du học nhưng Ông ấy cứ phản đối, trong khi tao đi là tiền của tao. Ông ấy cứ nói bố mẹ tao làm tao rất buồn. Nói thật là tao cũng đéo hiểu là tại sao ông ấy cứ bảo tao học thạc sĩ rồi cố lên chức trong khi dây thì đứt mẹ rồi, thạc sĩ thì đi học hết 120;140tr trong khi lên lương có mấy trăm nghìn. Tao cũng hay cãi nhau với ông đấy. Tao quyết rồi, năm sau tao đi dù dịch bệnh hay thế nào đi nữa. Đôi lúc tao chán nản gia đình tao quá, tao chả dám yêu ai hay tìm hiểu.Lương thấp cũng ngại. Trong khi làm chuyên viên tao toàn việc linh tinh. Nói thật là tao cũng bảo bố mẹ tao là chưa chắc con đã lấy vợ đâu, bố mẹ đừng mong chờ gì hết. Mọi người cứ mắng chửi con con cũng chán lắm,Ông chú lúc nào về quê mặt cũng hằm hằm lên, quát tháo chỉ đạo,tao cũng đéo hiểu ông chú tao kiều gì nữa??? Cám ơn chúng mày đã đọc hết. Chúc bọn mày ngày mới vui vẻ
Chúc mày may mắn nhé tml, đàn ông con trai sợ nhất là không có trí tiến thủ thôi... còn mày có mục tiêu, có ước muốn, thì cứ thế mà làm, dù thành công hay ko thì cũng ko phải hối tiếc.
 
dm đừng lấy, tao 35 t đã lấy vợ có 2 con giờ muốn dứt mà thương con vl
 
Tao 29 tuổi, cao ráo, không phải gay gì cả.Tao sinh ra trong gia đình nông nghiệp, từ năm lớp 6 tao ở với ông tao. Ông tao là người bảo thủ, đa nghi, bắt tao học suốt ngày và không cho tao đi giao lưu bên ngoài, buổi tối khi xem xong thời sự thì đi ngủ, sáng 5h dậy. Lên học đại học thì tao có người nhà là Cô Chú tao ở trên HN này. Cô Chú tao không hiểu sao mỗi lần tao đến chơi đều mắng, chửi bới tao, việc gì cũng vậy đến nỗi tao chán tao không muốn đến chơi mấy nhà đó. Cuộc sống tao 5 năm đại học thì cũng quanh quẩn đi đến trường rồi về nhà, nấu cơm cho mấy thằng em. Tao có mấy thằng em toàn thằng nghịch ngợm chơi bời thì chúng nó chả bị nói mấy, con các ông các bà ấy cũng toàn chơi bời, học kém nhưng các Cô Chú tao cũng bênh chả nói gì.Bố mẹ tao thì nông dân chả biết gì cứ bị Cô Chú gọi điện rồi nói,mắng. Tao cũng cú lắm.Cô Chú tao làm quan trên này về nhà cứ phải cung phụng như là vua, quát nạt sai khiến vv. Tao tính cách thẳng thắn không thích nịnh bợ, tao hay cãi nhau với Cô Chú tao. Cô Chú tao xin tao làm tại 1 trường đại học ở trên HN.Lúc đầu làm bảo vệ lương có 3tr800 thôi, bọn tao bán bình nước cho sinh viên rồi trông xe 3 năm trời, sau đó thì mới được ký hợp đồng tao lên chuyên viên, lúc đó lương tính theo hệ số 2.34 thì được 7tr500. Tao thật sự không thích làm trong môi trường nhà nước thì giờ cũng là 6 năm rồi nhưng tao càng thấy nó không hợp với tao. Tao cũng vì nể bà, bố mẹ tao nên tao cũng nghe theo rồi vào đây làm. Năm ngoái thì Cô tao làm ở trường bị mất đột ngột tao cũng không còn chỗ dựa, vì Cô tao làm trưởng phòng ở trường mà. Lúc chưa mất thì mọi người cứ bảo số mày sướng, không phải lo gì, cứ học lên thạc sĩ thì Cô mày lo tất, cả nhà tao đều nói thế trừ mẹ tao, lúc đó tao chỉ bảo mẹ tao là nếu mà cuộc đời mình cứ để người khác quyết định thế này, cứ dựa dẫm mãi thì lỡ sau này có vấn đề gì thì mình làm sao chủ động được. Thế là chuyện không ngờ cũng xảy ra là Cô tao mất nên giờ mọi người mới thấy tao nói đúng. Còn trước đó tao nói thì mọi người bĩu môi chê tao bảo là 'Trứng khôn hơn Vịt". Tao đi làm ở trường tối tranh thủ tao cũng đi học thêm tiếng Nhật vì ước mơ của tao là sang Nhật đi du học và làm kiếm tiền về xây lại ngôi nhà cho Ông bà già tao đỡ khổ. Tao học cũng được 4 năm và cố gắng cũng có N3 rồi, mặc dù vừa đủ điểm lấy N3. Cô tao thì khi còn sống thì xin rất nhiều người làm trong trường này, nên lúc nào cũng được nghe nịnh hay cúng biếu. Bà đấy thì với tao không hợp tính. Tao thích tự lập chứ không thích dựa dẫm. Ông Chú tao thì cũng làm nhân viên trong trường này nhưng cũng chỉ làm nhân viên, giỏi quan hệ nhậu nhẹt vv. Tao năm nay định sang Nhật du học nhưng Ông ấy cứ phản đối, trong khi tao đi là tiền của tao. Ông ấy cứ nói bố mẹ tao làm tao rất buồn. Nói thật là tao cũng đéo hiểu là tại sao ông ấy cứ bảo tao học thạc sĩ rồi cố lên chức trong khi dây thì đứt mẹ rồi, thạc sĩ thì đi học hết 120;140tr trong khi lên lương có mấy trăm nghìn. Tao cũng hay cãi nhau với ông đấy. Tao quyết rồi, năm sau tao đi dù dịch bệnh hay thế nào đi nữa. Đôi lúc tao chán nản gia đình tao quá, tao chả dám yêu ai hay tìm hiểu.Lương thấp cũng ngại. Trong khi làm chuyên viên tao toàn việc linh tinh. Nói thật là tao cũng bảo bố mẹ tao là chưa chắc con đã lấy vợ đâu, bố mẹ đừng mong chờ gì hết. Mọi người cứ mắng chửi con con cũng chán lắm,Ông chú lúc nào về quê mặt cũng hằm hằm lên, quát tháo chỉ đạo,tao cũng đéo hiểu ông chú tao kiều gì nữa??? Cám ơn chúng mày đã đọc hết. Chúc bọn mày ngày mới vui vẻ
cuộc sống của mày do m tự quyết định việc Lồn j phải nghe thằng nào sướng hay khổ sau này là do m
 
Sợ thì ở vậy luôn đi, lấy dell gì cho khổ vợ con
 
Đời rất ngắn. Hãy tự mình quyết định và chịu trách nhiệm. M học hành, bằng cấp đàng hoàng thì tự xin việc mà làm, vài năm sẽ khôn và trưởng thành. Cứ tầm gửi mãi làm.đéo.gì cho nó hèn người
 
Sợ thì ở vậy luôn đi, lấy dell gì cho khổ vợ con
Chỗ tao làm cơ quan nhiều nữ, mà thi thoảng nghe thấy bà này bỏ chồng bà kia ly dị mà cũng thấy hãi vl. Giờ người ta bỏ nhau dễ thật
 
Mày vào hoàn cảnh nhà tao mới thấy nó đéo đâu vào đâu. Về nhà anh em cãi nhau liên tọi, bà cô tao mất đi thì mọi người mới thấy nhẹ nhõm cả người. Tao cũng đéo hiểu là sao anh em nhà người khác họ hòa thuận vui vẻ mà anh em nhà tao về là mặt hằm hằm này nọ, quát tháo ầm ĩ. Người ngoài đến nịnh xun xoe thì lại trân trọng lắm, giúp nhiệt tình. Chỉ khổ ông bà già tao nông dân đéo biết gì nhiều cứ bị đè đầu cưỡi cổ mãi. Ức mà không nói ra được
Tại vì nhà mày nghèo, không có tiền, không nhờ vả xin xỏ gì được nên bị chúng nó khinh thường. Cho nên mày cứ cố gắng hơn, học hỏi thêm, nỗ lực kiếm nhiều tiền vào rồi sẽ thấy khác. Tiền không phải vạn năng nhưng dư sức đập chết những đứa mày ghét.
 
Đời rất ngắn. Hãy tự mình quyết định và chịu trách nhiệm. M học hành, bằng cấp đàng hoàng thì tự xin việc mà làm, vài năm sẽ khôn và trưởng thành. Cứ tầm gửi mãi làm.đéo.gì cho nó hèn người
Tao cũng chỉ lo bố mẹ tao ở nhà bị ông chú kia nói nhiều, đm đặc tính người nhà tao là hay chì chiết,nói dài nói dai vl. Tao nhiều lần cú nói thẳng bảo nói ít thôi, thế nên giờ tao mới được yên. Nói đéo gì nói lắm thế không biết
 
Chỗ tao làm cơ quan nhiều nữ, mà thi thoảng nghe thấy bà này bỏ chồng bà kia ly dị mà cũng thấy hãi vl. Giờ người ta bỏ nhau dễ thật
đúng là đm mấy con đàn bà dẩm Lồn, suy nghĩ nông cạn
 
Tao buồn là buồn ông Chú tao cứ chửi bới lung tung, ko được là lại gọi điện về nói bố mẹ tao này nọ. Tao nhiều lúc cú chỉ muốn vác bình ga đến nhà ông đấy làm bùm cái cho im mẹ đi. Đéo thể hiểu nổi nữa
Mày nói chung là khôn ra rồi đấy....chứ nếu dựa vào cô chú mà suốt....cả đời mày, bố mẹ mày....éo ngẩng đầu lên được đâu....Có chuyện gì chú mày cũng lên mặt dạy đời....Nhờ vả kiểu này khổ lắm, sướng éo gì ?

Chỉ sướng thì họ hàng họ tốt thật, giúp vô tư và không vụ lợi, cũng không lên mặt....

Nói chung trường hợp này, mày làm công tác tư tưởng với phụ huynh trước....phụ huynh OK thì éo cần phải quan tâm đến ông chú nhà mày nữa.....càng dây vào càng mệt.

Em 92, nhà Hoàn kiếm, làm pháp chế....có người yêu chưa, mày giới thiệu cho tao nhé :vozvn (23):
 
29t đầu còn đéo quyết định được cuộc đời mình đàn ông đéo có lập trường thì vứt
 
Tao buồn là buồn ông Chú tao cứ chửi bới lung tung, ko được là lại gọi điện về nói bố mẹ tao này nọ. Tao nhiều lúc cú chỉ muốn vác bình ga đến nhà ông đấy làm bùm cái cho im mẹ đi. Đéo thể hiểu nổi nữa
Vì như mày nói ông chú mày cũng chỉ là nhân viên quèn, đéo tài cán gì; chỉ giỏi quan hệ nhậu nhẹt... Ông ấy ở TP thì thể hiện với người nhà quê vậy thôi chứ có vẹo gì; mày cứ tự chứng minh bằng năng lực bản thân; vài năm nữa tự mua nhà mua xe ở HN về quê giỗ chạp thì ông ấy im re đéo dám to tiếng nữa đâu.
 
Vì như mày nói ông chú mày cũng chỉ là nhân viên quèn, đéo tài cán gì; chỉ giỏi quan hệ nhậu nhẹt... Ông ấy ở TP thì thể hiện với người nhà quê vậy thôi chứ có vẹo gì; mày cứ tự chứng minh bằng năng lực bản thân; vài năm nữa tự mua nhà mua xe ở HN về quê giỗ chạp thì ông ấy im re đéo dám to tiếng nữa đâu.
Mày nói đúng đấy. Đm thì ngày trước cũng có học hành đéo gì đâu, toàn chơi bời cờ bạc, vv Cô tao kéo vào trường làm rồi lấy được vợ trên HN, cũng mua bán đất cát nên phất lên chút. Nói chung là ở nhà vợ nhưng cũng hục hoặc mẹ vợ mấy lần rồi. Vợ thì cũng xấu cũng vụng. Giờ có tiền về quê lên mặt. Đm
 
tao sinh năm 91 , 1 vợ 2 con , tao khuyên mài tự tận đáy long đừng nên lấy vợ sinh con
đời có thể cô đơn ( rất nhiều người bạn cua tao thèm co gia đình ) , nhưng chúng nó không hiểu sẽ phải đánh đổi cả cuộc đời hưởng thụ của bản thân
P/S: mấy đứa bạn độc thân cua t toàn 2 ,3 căn nhà , 1 năm du lịch chục lần , cuộc sống chỉ đi uông cf ngắm gái , đá phò
Và tao làm lương hơn tụi nó và gia tài của tao chỉ còn đúng vài cái quần lót , 1 chiếc xe số để nuôi gia đình , 1 căn nhà cấp 4 , và nợ vài chục củ , không được phép bệnh tật
 
tao sinh năm 91 , 1 vợ 2 con , tao khuyên mài tự tận đáy long đừng nên lấy vợ sinh con
đời có thể cô đơn ( rất nhiều người bạn cua tao thèm co gia đình ) , nhưng chúng nó không hiểu sẽ phải đánh đổi cả cuộc đời hưởng thụ của bản thân
P/S: mấy đứa bạn độc thân cua t toàn 2 ,3 căn nhà , 1 năm du lịch chục lần , cuộc sống chỉ đi uông cf ngắm gái , đá phò
Và tao làm lương hơn tụi nó và gia tài của tao chỉ còn đúng vài cái quần lót , 1 chiếc xe số để nuôi gia đình , 1 căn nhà cấp 4 , và nợ vài chục củ , không được phép bệnh tật
đkm tml chém gió; mày kiếm nhiều tiền vậy mà tài sản chỉ có bấy nhiêu hóa ra vợ + 2 con mày phá hết à?????????????
 

Có thể bạn quan tâm

Top