Tao 29 tuổi, cao ráo, không phải gay gì cả.Tao sinh ra trong gia đình nông nghiệp, từ năm lớp 6 tao ở với ông tao. Ông tao là người bảo thủ, đa nghi, bắt tao học suốt ngày và không cho tao đi giao lưu bên ngoài, buổi tối khi xem xong thời sự thì đi ngủ, sáng 5h dậy. Lên học đại học thì tao có người nhà là Cô Chú tao ở trên HN này. Cô Chú tao không hiểu sao mỗi lần tao đến chơi đều mắng, chửi bới tao, việc gì cũng vậy đến nỗi tao chán tao không muốn đến chơi mấy nhà đó. Cuộc sống tao 5 năm đại học thì cũng quanh quẩn đi đến trường rồi về nhà, nấu cơm cho mấy thằng em. Tao có mấy thằng em toàn thằng nghịch ngợm chơi bời thì chúng nó chả bị nói mấy, con các ông các bà ấy cũng toàn chơi bời, học kém nhưng các Cô Chú tao cũng bênh chả nói gì.Bố mẹ tao thì nông dân chả biết gì cứ bị Cô Chú gọi điện rồi nói,mắng. Tao cũng cú lắm.Cô Chú tao làm quan trên này về nhà cứ phải cung phụng như là vua, quát nạt sai khiến vv. Tao tính cách thẳng thắn không thích nịnh bợ, tao hay cãi nhau với Cô Chú tao. Cô Chú tao xin tao làm tại 1 trường đại học ở trên HN.Lúc đầu làm bảo vệ lương có 3tr800 thôi, bọn tao bán bình nước cho sinh viên rồi trông xe 3 năm trời, sau đó thì mới được ký hợp đồng tao lên chuyên viên, lúc đó lương tính theo hệ số 2.34 thì được 7tr500. Tao thật sự không thích làm trong môi trường nhà nước thì giờ cũng là 6 năm rồi nhưng tao càng thấy nó không hợp với tao. Tao cũng vì nể bà, bố mẹ tao nên tao cũng nghe theo rồi vào đây làm. Năm ngoái thì Cô tao làm ở trường bị mất đột ngột tao cũng không còn chỗ dựa, vì Cô tao làm trưởng phòng ở trường mà. Lúc chưa mất thì mọi người cứ bảo số mày sướng, không phải lo gì, cứ học lên thạc sĩ thì Cô mày lo tất, cả nhà tao đều nói thế trừ mẹ tao, lúc đó tao chỉ bảo mẹ tao là nếu mà cuộc đời mình cứ để người khác quyết định thế này, cứ dựa dẫm mãi thì lỡ sau này có vấn đề gì thì mình làm sao chủ động được. Thế là chuyện không ngờ cũng xảy ra là Cô tao mất nên giờ mọi người mới thấy tao nói đúng. Còn trước đó tao nói thì mọi người bĩu môi chê tao bảo là 'Trứng khôn hơn Vịt". Tao đi làm ở trường tối tranh thủ tao cũng đi học thêm tiếng Nhật vì ước mơ của tao là sang Nhật đi du học và làm kiếm tiền về xây lại ngôi nhà cho Ông bà già tao đỡ khổ. Tao học cũng được 4 năm và cố gắng cũng có N3 rồi, mặc dù vừa đủ điểm lấy N3. Cô tao thì khi còn sống thì xin rất nhiều người làm trong trường này, nên lúc nào cũng được nghe nịnh hay cúng biếu. Bà đấy thì với tao không hợp tính. Tao thích tự lập chứ không thích dựa dẫm. Ông Chú tao thì cũng làm nhân viên trong trường này nhưng cũng chỉ làm nhân viên, giỏi quan hệ nhậu nhẹt vv. Tao năm nay định sang Nhật du học nhưng Ông ấy cứ phản đối, trong khi tao đi là tiền của tao. Ông ấy cứ nói bố mẹ tao làm tao rất buồn. Nói thật là tao cũng đéo hiểu là tại sao ông ấy cứ bảo tao học thạc sĩ rồi cố lên chức trong khi dây thì đứt mẹ rồi, thạc sĩ thì đi học hết 120;140tr trong khi lên lương có mấy trăm nghìn. Tao cũng hay cãi nhau với ông đấy. Tao quyết rồi, năm sau tao đi dù dịch bệnh hay thế nào đi nữa. Đôi lúc tao chán nản gia đình tao quá, tao chả dám yêu ai hay tìm hiểu.Lương thấp cũng ngại. Trong khi làm chuyên viên tao toàn việc linh tinh. Nói thật là tao cũng bảo bố mẹ tao là chưa chắc con đã lấy vợ đâu, bố mẹ đừng mong chờ gì hết. Mọi người cứ mắng chửi con con cũng chán lắm,Ông chú lúc nào về quê mặt cũng hằm hằm lên, quát tháo chỉ đạo,tao cũng đéo hiểu ông chú tao kiều gì nữa??? Cám ơn chúng mày đã đọc hết. Chúc bọn mày ngày mới vui vẻ