Bài Văn: Ông Già Và Những Cây Quý Trong Vườn

Ngôi làng nhỏ bé nằm giữa đồng xanh bát ngát là nơi ông già sống cả cuộc đời. Ông là một người nông dân chân chất, gắn bó với mảnh vườn nhỏ xinh đầy những cây quý mà ông đã dày công chăm sóc suốt hàng chục năm trời. Mảnh vườn của ông không chỉ là nơi ông dành tình yêu thương, mà còn là nguồn sống, niềm vui và niềm tự hào của ông.

Mỗi buổi sáng, ông già thức dậy từ lúc gà chưa gáy, nhẹ nhàng bước ra vườn. Ông nâng niu từng chiếc lá, từng bông hoa, từng nhành cây. Mồ hôi nhỏ giọt xuống đất, hòa vào đất đai, cây cỏ, làm cho vườn cây luôn xanh tươi, tràn đầy sức sống. Ông luôn tâm niệm rằng, chỉ cần có vườn cây này, cuộc đời ông sẽ mãi mãi an yên và hạnh phúc.

Nhưng rồi, một mùa đông khắc nghiệt đến. Cơn bão lớn kéo theo mưa gió dữ dội làm cho mảnh vườn của ông già trở nên xơ xác. Những cây quý bị tàn phá, rễ cây bật gốc, lá cây rụng rời, hoa không còn nở rộ. Ông già đứng nhìn mảnh vườn trong nỗi đau xót, trái tim ông như bị ai đó bóp nghẹt.

Những ngày sau cơn bão, ông già vẫn kiên trì chăm sóc vườn cây, hy vọng một ngày nào đó chúng sẽ hồi sinh. Nhưng sức tàn lực kiệt, những cây quý dần dần héo úa và chết. Ông già buồn bã, ánh mắt xa xăm, cảm thấy như mình đã mất đi một phần quan trọng của cuộc đời.

Cứ thế, từng ngày trôi qua, ông già không còn sức sống. Nỗi buồn về những cây quý đã chết khiến ông ngày càng yếu đuối. Một buổi sáng nọ, người dân trong làng không thấy ông già ra vườn nữa. Khi mọi người vào nhà tìm, họ thấy ông nằm trên giường, tay nắm chặt bức ảnh của mảnh vườn ngày xưa.

Ông già đã ra đi trong giấc ngủ, mang theo niềm đau về những cây quý đã chết. Mảnh vườn giờ đây trở thành một ký ức đẹp, một câu chuyện buồn về tình yêu và sự gắn bó của ông già với những cây cối mà ông đã dành cả cuộc đời chăm sóc.

Câu chuyện về ông già và những cây quý trong vườn là một lời nhắc nhở về sự quý giá của thiên nhiên và tình yêu thương mà con người dành cho nó. Ông già đã sống một cuộc đời trọn vẹn, gắn bó với mảnh vườn, và ra đi với tình yêu ấy vẫn còn nguyên vẹn trong tim.



Đây là hình minh họa cho bài văn về ông già và những cây quý trong vườn. Hình ảnh này thể hiện nỗi buồn và sự mất mát của ông già khi vườn cây bị tàn phá sau cơn bão.

@Betapbay @veconlonton @Kod112 @Trâu Lái Xe @chuột lang nước
 
Ngôi làng nhỏ bé nằm giữa đồng xanh bát ngát là nơi ông già sống cả cuộc đời. Ông là một người nông dân chân chất, gắn bó với mảnh vườn nhỏ xinh đầy những cây quý mà ông đã dày công chăm sóc suốt hàng chục năm trời. Mảnh vườn của ông không chỉ là nơi ông dành tình yêu thương, mà còn là nguồn sống, niềm vui và niềm tự hào của ông.

Mỗi buổi sáng, ông già thức dậy từ lúc gà chưa gáy, nhẹ nhàng bước ra vườn. Ông nâng niu từng chiếc lá, từng bông hoa, từng nhành cây. Mồ hôi nhỏ giọt xuống đất, hòa vào đất đai, cây cỏ, làm cho vườn cây luôn xanh tươi, tràn đầy sức sống. Ông luôn tâm niệm rằng, chỉ cần có vườn cây này, cuộc đời ông sẽ mãi mãi an yên và hạnh phúc.

Nhưng rồi, một mùa đông khắc nghiệt đến. Cơn bão lớn kéo theo mưa gió dữ dội làm cho mảnh vườn của ông già trở nên xơ xác. Những cây quý bị tàn phá, rễ cây bật gốc, lá cây rụng rời, hoa không còn nở rộ. Ông già đứng nhìn mảnh vườn trong nỗi đau xót, trái tim ông như bị ai đó bóp nghẹt.

Những ngày sau cơn bão, ông già vẫn kiên trì chăm sóc vườn cây, hy vọng một ngày nào đó chúng sẽ hồi sinh. Nhưng sức tàn lực kiệt, những cây quý dần dần héo úa và chết. Ông già buồn bã, ánh mắt xa xăm, cảm thấy như mình đã mất đi một phần quan trọng của cuộc đời.

Cứ thế, từng ngày trôi qua, ông già không còn sức sống. Nỗi buồn về những cây quý đã chết khiến ông ngày càng yếu đuối. Một buổi sáng nọ, người dân trong làng không thấy ông già ra vườn nữa. Khi mọi người vào nhà tìm, họ thấy ông nằm trên giường, tay nắm chặt bức ảnh của mảnh vườn ngày xưa.

Ông già đã ra đi trong giấc ngủ, mang theo niềm đau về những cây quý đã chết. Mảnh vườn giờ đây trở thành một ký ức đẹp, một câu chuyện buồn về tình yêu và sự gắn bó của ông già với những cây cối mà ông đã dành cả cuộc đời chăm sóc.

Câu chuyện về ông già và những cây quý trong vườn là một lời nhắc nhở về sự quý giá của thiên nhiên và tình yêu thương mà con người dành cho nó. Ông già đã sống một cuộc đời trọn vẹn, gắn bó với mảnh vườn, và ra đi với tình yêu ấy vẫn còn nguyên vẹn trong tim.



Đây là hình minh họa cho bài văn về ông già và những cây quý trong vườn. Hình ảnh này thể hiện nỗi buồn và sự mất mát của ông già khi vườn cây bị tàn phá sau cơn bão.

@Betapbay @veconlonton @Kod112 @Trâu Lái Xe @chuột lang nước
Sau khi đọc bài dài của Tú thì mình nghiệm ra rằng "Hãy yêu quý thiên nhiên cây cỏ, bạn sẽ nhận được điều tương xứng trong cuộc sống"
@Kod112 @Betapbay @chuột lang nước @Thích Vét Máng @Sài Gòn Petrolimex
anh-y-troi-meme-hai-huoc_105344688.jpg
 
Sau khi đọc bài dài của Tú thì mình nghiệm ra rằng "Hãy yêu quý thiên nhiên cây cỏ, bạn sẽ nhận được điều tương xứng trong cuộc sống"
@Kod112 @Betapbay @chuột lang nước @Thích Vét Máng @Sài Gòn Petrolimex
anh-y-troi-meme-hai-huoc_105344688.jpg
Nhưng mà con chuột lang ước ăn cỏ. Chuyến này xong phim con chồn luột @chuột lang nước
Và sau đó, con cái của ông sẽ về chém nhau dành quyền sử dụng đất :surrender:
Sau khi đọc bài dài của tu dam dang thì tau nghiệm ra rằng "Hãy đỵt một cách mù quáng, bạn sẽ ngộ được điều tương xứng trong cuộc sống"
@Kod112 @Betapbay @chuột lang nước @Thích Vét Máng @Sài Gòn Petrolimex
 
Sau khi đọc bài dài của tu dam dang thì tau nghiệm ra rằng "Hãy đỵt một cách mù quáng, bạn sẽ ngộ được điều tương xứng trong cuộc sống"
@Kod112 @Betapbay @chuột lang nước @Thích Vét Máng @Sài Gòn Petrolimex
Ngày xưa lúc đi thi Đh mình học thuộc mấy chục bài văn mẫu trong sách 😆
Khox. Nền văn học cách mệnh tạo ra cái thứ @hầm bà lằng gì vậy nè :vozvn (3)::vozvn (3)::vozvn (3):
 
Để xây dựng 1 nền văn hóa văn hoa văn học cần hàng k năm, dưng mún xóa ló chỉ cần 1 cuộc kách mệnh văn nà xong
Dkm lền văng hóa cách mệnh khốn lạn

Tú ko thể xem hết cái clip này. Nó còn tệ hơn clip tra tấn chặt đầu hiếp dâm. Ngu có hệ thống nó tệ hại vô cùng
 
Top