Live Bài viết nói về một xammer thất nghiệp tuổi 40 nhưng còn gánh nặng gia đình.

Joker206vn

Chú bộ đội
"Chồng mình thất nghiệp ở tuổi 40…

2h đêm dậy, ko thấy chồng đâu, ra phòng khách thì thấy anh đang ngồi ban công, trầm tư…:
- Anh chưa đi ngủ à? 2h rồi còn ra đây ngồi…
- À anh uống cốc nước rồi ngủ ấy mà, em cứ ngủ đi.
- Thôi, ko làm việc này thì làm việc khác, ko đc chỗ lương cao thì mình làm tạm chỗ lương thấp thấp 1 chút rồi dần dần lại lên anh à. Anh cứ bình tĩnh, mới 2 tuần thôi mà…
Anh nhìn mình, thở dài:
- Thật ra nếu chỉ để lo cho bản thân thì anh có khi chẳng phải suy nghĩ gì đâu, nhưng giờ anh còn phải lo cho em, cho các con nữa…

Nói đến đây mình thấy thương anh lắm. Mình năm nay 35, cựu sinh viên Neu, chồng mình thì 40, cũng là cựu sinh viên cùng trường…cả 2 vợ chồng cùng quê Ninh Bình, lên đây học tập và sinh sống từ những ngày còn sinh viên, nhà thì cũng chẳng có gì, mục đích bám trụ lại ở Hà Nội cũng giống như bao bạn sinh viên ở quê lên thành phố, muốn đi làm kiếm tiền, thực hiện ước mơ mua nhà cửa, xe cộ rồi có tiền lo cho gia đình ở quê…Nhưng sự thật thì ko phải cũng có thể làm được, thực hiện được những ước mơ đó…

Vợ chồng mình tính ra cũng ở Hà Nội hơn 15 năm rồi…nhưng thú thật với mọi người từ lúc ra trường đến giờ đi làm công ăn lương, cũng có 1 thời gian đầu tư nhưng thất bại sau 2 vợ chồng ko dám đầu tư nữa, cứ thế tích góp từng đồng 1, lấy nhau 10 năm mới mua được 1 cái nhà chung cư nho nhỏ hơn 60m2 gọi là có chỗ chui ra chui vào cho 2 vợ chồng và 2 con. Lúc trước khi lập gia đình thì vậy chứ lập gia đình rồi, bao nhiêu thứ phải lo, tiền ăn, tiền học, tiền nhà cửa, tiền xăng xe, điện thoại, rồi chi tiêu Hà Nội ngày càng đắt đỏ nữa. Sống “Sang” 1 chút thì tháng chẳng có đồng nào để tiêu, sống tiết kiệm thì nhiều khi thấy cũng khổ nữa, kiểu làm ra tiền mà ko dám tiêu nên lúc nào cũng phải suy suy tính tính…
Chồng mình thì cũng cố gắng, công việc trước khi anh nghỉ thì lương cứng của anh được 45tr, để có mức lương này anh đã cống hiến 8 năm ở đây…thu nhập hằng tháng thì tùy, có những thời điểm tốt lên đến cả 70-80tr nhưng có những thời điểm dịch thì cũng chỉ đc 1/3 lương, nói chung công ty khó khăn thì cũng ko ai muốn điều đó cả, mà chẳng có việc gì hưởng 15-20tr là cũng tốt lắm rồi.
Mọi việc rất ổn, với thu nhập của anh và của mình (~30M) thì cũng khá thoải mái khi lo cho 2 con ăn học trên này, vì chúng mình cũng muốn đầu tư cho con cái nên cho con học trường tốt, mỗi tháng học phí của 2 con cả học thêm nếm, ăn uống,…v…v… ~ 20-22tr. Quan điểm của 2 vợ chồng là bố mẹ vất vả 1 chút nhưng con cái đc ăn no mặc ấm học hành giỏi giang ngoan ngoãn thì cũng xứng đáng.

Nhưng 1 ngày cách đây 3 tuần, anh về mình thấy mặt anh hơi buồn, mình hỏi anh có chuyện gì thì anh chỉ nói ngắn gọn:
- Công ty thay đổi cơ cấu, giờ họ cho anh nghỉ?
- Anh làm cũng tốt mà, sao lại cho nghỉ?
- Thì thấy mọi người bảo giờ mấy đứa trẻ nhanh nhẹn, làm tốt hơn, công nghệ cũng giỏi…nhưng hình như là cho người nhà vào làm nên mới cho anh nghỉ…

Và rồi chồng mình bị cho nghỉ thật…mặc dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng mình thấy anh vẫn buồn…anh cũng đã chuẩn bị hồ sơ nộp nhiều nơi nhưng cũng có nhiều lý do trong đó có cả lý do tuổi tác nữa, thực sự 40 tuổi, cầm hồ sơ đi xin việc rất khó…trong khi thị trường lao động giờ đang dư thừa cũng nhiều, nhất là các bạn trẻ, có nhiều bạn nhanh nhẹn, cũng giỏi thật, có nhiều thứ đổi mới ko thể cứ truyền thống mãi được…

Từ ngày nghỉ việc đến giờ, anh đứng ngồi ko yên, gọi hết bạn bè, anh em, các mối quan hệ hỏi xem có chỗ nào có việc ổn ổn để anh làm nhưng chỗ thì ko tuyển, chỗ thì toàn những cái mới mẻ, chỗ thì chẳng liên lạc được… song song với đó anh vẫn nộp CV đi mọi nơi để xin việc nhé…

Chợt nhận ra, ở tuổi này, “ổn định công việc” quan trọng đến nhường nào… có lần 2 vợ chồng nằm tâm sự: “Giờ anh thất nghiệp em có nuôi anh ko?” thì mình cười bảo “Có chứ, nuôi cả anh luôn, mà anh lo gì, mình vẫn có khoản tiết kiệm dự phòng mà”…”Ko, anh phải đi tìm việc khác để tiếp tục nuôi cả giả đình chứ, ai lại để vợ con nuôi mình bao giờ…”

2 tuần qua, mình thấy anh mệt mỏi, tiều tụy, ít cười hơn rất nhiều, anh như 1 người khác…có lẽ anh áp lực với cuộc sống, công việc, với gánh nặng tiền bạc lắm, mặc dù mình có nói, có động viên nhưng có lẽ lời nói, hành động, khuôn mặt của anh cũng ko giấu được sự mệt mỏi, lo lắng cho gia đình khi thất nghiệp.

Ko phải anh ko cố gắng, cả 1 thời gian dài yêu anh, bên anh mình đã biết được anh là người cố gắng như nào, chẳng qua mình là phận làm thuê, người ta là chủ…nên phải chấp nhận thôi!

Nhưng mình vẫn tin, anh sẽ nhanh chóng tìm được việc phù hợp, dù lương ko cao nhưng cũng sẽ lo được cho gia đình…
Mình tâm sự để chia sẻ về việc thất nghiệp ở tuổi 40, từ góc nhìn của mình, cũng hi vọng các bạn trẻ luôn cố gắng, phấn đấu và sẵn sàng tinh thần để đối mặt với mọi khó khăn, thử thách…nhất là các bạn nam. Tuổi 40, thất nghiệp thật đáng sợ, vì khi ấy…trên vai các bạn còn là vợ, là con, là bố mẹ già ở quê, là cả gia đình nữa…"
 
Chồng mình thì cũng cố gắng, công việc trước khi anh nghỉ thì lương cứng của anh được 45tr, để có mức lương này anh đã cống hiến 8 năm ở đây…thu nhập hằng tháng thì tùy, có những thời điểm tốt lên đến cả 70-80tr nhưng có những thời điểm dịch thì cũng chỉ đc 1/3 lương, nói chung công ty khó khăn thì cũng ko ai muốn điều đó cả, mà chẳng có việc gì hưởng 15-20tr là cũng tốt lắm rồi.
40 tuổi lương trung bình khoảng 50 triệu một tháng mà vẫn lo nghĩ
Tao cũng trong khoảng này chắc giờ nghĩ dần
 
Đm t cũng 30 cựu sinh viên NEU. Vừa mới thất nghiệp do sát nhập bộ máy tinh giảm biên chế. Chán đéo chịu được

Đm t cũng 30 cựu sinh viên NEU. Vừa mới thất nghiệp do sát nhập bộ máy tinh giảm biên chế. Chán đéo chịu được
 
"Chồng mình thất nghiệp ở tuổi 40…

2h đêm dậy, ko thấy chồng đâu, ra phòng khách thì thấy anh đang ngồi ban công, trầm tư…:
- Anh chưa đi ngủ à? 2h rồi còn ra đây ngồi…
- À anh uống cốc nước rồi ngủ ấy mà, em cứ ngủ đi.
- Thôi, ko làm việc này thì làm việc khác, ko đc chỗ lương cao thì mình làm tạm chỗ lương thấp thấp 1 chút rồi dần dần lại lên anh à. Anh cứ bình tĩnh, mới 2 tuần thôi mà…
Anh nhìn mình, thở dài:
- Thật ra nếu chỉ để lo cho bản thân thì anh có khi chẳng phải suy nghĩ gì đâu, nhưng giờ anh còn phải lo cho em, cho các con nữa…

Nói đến đây mình thấy thương anh lắm. Mình năm nay 35, cựu sinh viên Neu, chồng mình thì 40, cũng là cựu sinh viên cùng trường…cả 2 vợ chồng cùng quê Ninh Bình, lên đây học tập và sinh sống từ những ngày còn sinh viên, nhà thì cũng chẳng có gì, mục đích bám trụ lại ở Hà Nội cũng giống như bao bạn sinh viên ở quê lên thành phố, muốn đi làm kiếm tiền, thực hiện ước mơ mua nhà cửa, xe cộ rồi có tiền lo cho gia đình ở quê…Nhưng sự thật thì ko phải cũng có thể làm được, thực hiện được những ước mơ đó…

Vợ chồng mình tính ra cũng ở Hà Nội hơn 15 năm rồi…nhưng thú thật với mọi người từ lúc ra trường đến giờ đi làm công ăn lương, cũng có 1 thời gian đầu tư nhưng thất bại sau 2 vợ chồng ko dám đầu tư nữa, cứ thế tích góp từng đồng 1, lấy nhau 10 năm mới mua được 1 cái nhà chung cư nho nhỏ hơn 60m2 gọi là có chỗ chui ra chui vào cho 2 vợ chồng và 2 con. Lúc trước khi lập gia đình thì vậy chứ lập gia đình rồi, bao nhiêu thứ phải lo, tiền ăn, tiền học, tiền nhà cửa, tiền xăng xe, điện thoại, rồi chi tiêu Hà Nội ngày càng đắt đỏ nữa. Sống “Sang” 1 chút thì tháng chẳng có đồng nào để tiêu, sống tiết kiệm thì nhiều khi thấy cũng khổ nữa, kiểu làm ra tiền mà ko dám tiêu nên lúc nào cũng phải suy suy tính tính…
Chồng mình thì cũng cố gắng, công việc trước khi anh nghỉ thì lương cứng của anh được 45tr, để có mức lương này anh đã cống hiến 8 năm ở đây…thu nhập hằng tháng thì tùy, có những thời điểm tốt lên đến cả 70-80tr nhưng có những thời điểm dịch thì cũng chỉ đc 1/3 lương, nói chung công ty khó khăn thì cũng ko ai muốn điều đó cả, mà chẳng có việc gì hưởng 15-20tr là cũng tốt lắm rồi.
Mọi việc rất ổn, với thu nhập của anh và của mình (~30M) thì cũng khá thoải mái khi lo cho 2 con ăn học trên này, vì chúng mình cũng muốn đầu tư cho con cái nên cho con học trường tốt, mỗi tháng học phí của 2 con cả học thêm nếm, ăn uống,…v…v… ~ 20-22tr. Quan điểm của 2 vợ chồng là bố mẹ vất vả 1 chút nhưng con cái đc ăn no mặc ấm học hành giỏi giang ngoan ngoãn thì cũng xứng đáng.

Nhưng 1 ngày cách đây 3 tuần, anh về mình thấy mặt anh hơi buồn, mình hỏi anh có chuyện gì thì anh chỉ nói ngắn gọn:
- Công ty thay đổi cơ cấu, giờ họ cho anh nghỉ?
- Anh làm cũng tốt mà, sao lại cho nghỉ?
- Thì thấy mọi người bảo giờ mấy đứa trẻ nhanh nhẹn, làm tốt hơn, công nghệ cũng giỏi…nhưng hình như là cho người nhà vào làm nên mới cho anh nghỉ…

Và rồi chồng mình bị cho nghỉ thật…mặc dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng mình thấy anh vẫn buồn…anh cũng đã chuẩn bị hồ sơ nộp nhiều nơi nhưng cũng có nhiều lý do trong đó có cả lý do tuổi tác nữa, thực sự 40 tuổi, cầm hồ sơ đi xin việc rất khó…trong khi thị trường lao động giờ đang dư thừa cũng nhiều, nhất là các bạn trẻ, có nhiều bạn nhanh nhẹn, cũng giỏi thật, có nhiều thứ đổi mới ko thể cứ truyền thống mãi được…

Từ ngày nghỉ việc đến giờ, anh đứng ngồi ko yên, gọi hết bạn bè, anh em, các mối quan hệ hỏi xem có chỗ nào có việc ổn ổn để anh làm nhưng chỗ thì ko tuyển, chỗ thì toàn những cái mới mẻ, chỗ thì chẳng liên lạc được… song song với đó anh vẫn nộp CV đi mọi nơi để xin việc nhé…

Chợt nhận ra, ở tuổi này, “ổn định công việc” quan trọng đến nhường nào… có lần 2 vợ chồng nằm tâm sự: “Giờ anh thất nghiệp em có nuôi anh ko?” thì mình cười bảo “Có chứ, nuôi cả anh luôn, mà anh lo gì, mình vẫn có khoản tiết kiệm dự phòng mà”…”Ko, anh phải đi tìm việc khác để tiếp tục nuôi cả giả đình chứ, ai lại để vợ con nuôi mình bao giờ…”

2 tuần qua, mình thấy anh mệt mỏi, tiều tụy, ít cười hơn rất nhiều, anh như 1 người khác…có lẽ anh áp lực với cuộc sống, công việc, với gánh nặng tiền bạc lắm, mặc dù mình có nói, có động viên nhưng có lẽ lời nói, hành động, khuôn mặt của anh cũng ko giấu được sự mệt mỏi, lo lắng cho gia đình khi thất nghiệp.

Ko phải anh ko cố gắng, cả 1 thời gian dài yêu anh, bên anh mình đã biết được anh là người cố gắng như nào, chẳng qua mình là phận làm thuê, người ta là chủ…nên phải chấp nhận thôi!

Nhưng mình vẫn tin, anh sẽ nhanh chóng tìm được việc phù hợp, dù lương ko cao nhưng cũng sẽ lo được cho gia đình…
Mình tâm sự để chia sẻ về việc thất nghiệp ở tuổi 40, từ góc nhìn của mình, cũng hi vọng các bạn trẻ luôn cố gắng, phấn đấu và sẵn sàng tinh thần để đối mặt với mọi khó khăn, thử thách…nhất là các bạn nam. Tuổi 40, thất nghiệp thật đáng sợ, vì khi ấy…trên vai các bạn còn là vợ, là con, là bố mẹ già ở quê, là cả gia đình nữa…"
Tml trong chuyện sướng vậy còn rên cái gì...nếu gặp nhà khác thì sau vài tháng hay 1 năm là con vk nó bỏ đi mẹ nó rồi...có con vợ chia sẻ vậy là dc lắm rồi,khác cc gì nữa
 
Lương vậy chắc chức vụ cũng trưởng phòng hay phó giám đốc rồi, chắc nộp cv ko có mức lương phù hợp chứ tao nghĩ nhảy việc thì lương 20-25 là vẫn có đúng ko mậy.
 
Cách đây chừng 2 năm tao nói với vợ tao là hãy nhìn China, sắp tới là mình sẽ có 1 làn sóng cho nghỉ việc những nhân sự trong tầm tuổi U40 hoặc đầu 4x giống nó. H nó thành cơn bão luôn, những đứa bạn tầm tuổi tao (42t) đều nhận đc đơn của nhân sự ko thiếu big4 trong bank, cty đa quốc gia lớn. Càng lớn càng tinh giản dữ dội.

Bây h tuổi hưu của dân VP tao nghĩ chỉ 40 là cùng. Tới tuổi này nếu như ko lên đc senior manager hoặc director là rất dễ bị đào thải bởi lớp trẻ (cả ngàn đứa chắc đc 1). Bị cho nghỉ tầm tuổi này thì việc xin job mới là rất khó, nên xem như bị cho về hưu sớm.

Chính bản thân tao khi tuyển nhân sự cho cty tao cũng chỉ tuyển ứng viên tầm 22-23, ứng viên tầm trên 30 là tao ko đọc hồ sơ luôn.

Nên những thằng đang chuẩn bị vào tuổi này nên chuẩn bị tâm lý, tự nâng cao bản thân, nếu ko sẽ bị đào thải như tml trong bài. Hãy nhìn thị trường lao động của China bây h, VN mình sẽ ko khác đâu, đặc biệt sắp vào thời kì dân số già là sẽ bước qua thời kì giảm tốc kinh tế.
 
Cha mẹ già, con thơ . Xứ Lừa an sinh như kẹc @MyDen
may-lam-lai-cuoc-doi-jpg.428521
 
Cách đây chừng 2 năm tao nói với vợ tao là hãy nhìn China, sắp tới là mình sẽ có 1 làn sóng cho nghỉ việc những nhân sự trong tầm tuổi U40 hoặc đầu 4x giống nó. H nó thành cơn bão luôn, những đứa bạn tầm tuổi tao (42t) đều nhận đc đơn của nhân sự ko thiếu big4 trong bank, cty đa quốc gia lớn. Càng lớn càng tinh giản dữ dội.

Bây h tuổi hưu của dân VP tao nghĩ chỉ 40 là cùng. Tới tuổi này nếu như ko lên đc senior manager hoặc director là rất dễ bị đào thải bởi lớp trẻ (cả ngàn đứa chắc đc 1). Bị cho nghỉ tầm tuổi này thì việc xin job mới là rất khó, nên xem như bị cho về hưu sớm.

Chính bản thân tao khi tuyển nhân sự cho cty tao cũng chỉ tuyển ứng viên tầm 22-23, ứng viên tầm trên 30 là tao ko đọc hồ sơ luôn.

Nên những thằng đang chuẩn bị vào tuổi này nên chuẩn bị tâm lý, tự nâng cao bản thân, nếu ko sẽ bị đào thải như tml trong bài. Hãy nhìn thị trường lao động của China bây h, VN mình sẽ ko khác đâu, đặc biệt sắp vào thời kì dân số già là sẽ bước qua thời kì giảm tốc kinh tế.
Ai cũng nghĩ làm nhà nước hay ổn định nhàn là được, nhưng đúng là phải xác định trước như mày nói, đến tầm 40t là dễ out, khi đấy t cũng xác định chắc phải đi học cái nghề để kinh doanh buôn bán, nhưng nói chung là đéo dễ tý nào
 
Tml trong chuyện sướng vậy còn rên cái gì...nếu gặp nhà khác thì sau vài tháng hay 1 năm là con vk nó bỏ đi mẹ nó rồi...có con vợ chia sẻ vậy là dc lắm rồi,khác cc gì nữa
Con vợ u 40 đẻ 2 lứa Lồn nát người sồ sề bụng mỡ.
Bây giờ bỏ đi thì biết đi đâu? Ai thèm chứa?
Chắc bọn nó nghĩ sẽ có tổng tài trẻ tuổi đẹp trai 6 múi ga lăng ra hốt à?
 
Hút của cty, và cty hút lại, nhưng không tự hỏi tiền đấy từ đâu ra, giá trị mình tạo ra hẳn là hơn 45tr thì nó mới trả 45tr chứ?
Thế không có cty, sao mình không tự tạo được thứ gì giá trị, chẳng hạn 20tr?
Tại sao thất nghiệp lại hoảng sợ, khi mình có thể tạo ra giá trị hơn 45tr cho công ty? 40 tuổi mà còn kém.
 
Đói thì đầu gối cũng phải bò.
Đừng chết khi còn đang sống
 
Một thằng lương tháng 45-50 tháng nhiều 7-80 củ là có năng lực, có chuyên môn tốt rồi, những thằng giỏi cty tư nhân nó mới trả mức lương đó. Mà nó đã giỏi thì thiếu đéo gì quan hệ, thiếu đéo gì những chỗ khác cần, tuổi đã lên đến 45 là lọc lõi cmn rồi ngửi thấy mùi cty đéo ra gì nó đã xin nghỉ trước đéo đợi đến lúc nó bảo đuổi.
Con vợ lương 30 củ cũng chẳng phải dạng vừa, mức này bét cũng phải phó/trưởng phòng rồi cũng nắm đầu dăm ba đứa nên cũng đủ khôn để có những lời khuyên cho chồng. Bảo thằng chồng nhân viên quèn lương 20 củ bị cty cho ra đường nghe còn hợp lý.

Nói chung truyện xàm Lồn, mang tính giải trí cho mấy con già ở nhà nội trợ xem
 
Con vợ u 40 đẻ 2 lứa lồn nát người sồ sề bụng mỡ.
Bây giờ bỏ đi thì biết đi đâu? Ai thèm chứa?
Chắc bọn nó nghĩ sẽ có tổng tài trẻ tuổi đẹp trai 6 múi ga lăng ra hốt à?
Bởi vậy nhiều thằng ngu cứ nghĩ đàn bà nhiều lựa chọn lắm, đó là khi nó trước 30t thôi, sau 30 bỏ chồng thì cút cũng đéo ai chứa. Mấy con tao quen 22,23 tuổi sau 5 năm nhìn khác hẳn, có cái Lồn ai chịu bỏ tiền ra nuôi, cũng phải cày mới có tiền tiêu
 
bạn tao cũng sml đầy ra, cty to cho lương cao mời thằng có nhiều exp để nó phát tiết hết tinh hoa cho đám lính lác đc hưởng, áp KPI ngày càng cao đéo đỡ đc rồi cho nghỉ, rồi lại kiếm thằng khác.
Thằng trong bài 8 năm làm 1 cty thì có 2 nhược: nhát đéo dám nhảy sống an toàn và thiếu exp khi làm nhìu cty. Đám này phế ít ai dám nhận, chấp nhận lương 10 củ làm lính lác thì may ra.
 
Một thằng lương tháng 45-50 tháng nhiều 7-80 củ là có năng lực, có chuyên môn tốt rồi, những thằng giỏi cty tư nhân nó mới trả mức lương đó. Mà nó đã giỏi thì thiếu đéo gì quan hệ, thiếu đéo gì những chỗ khác cần, tuổi đã lên đến 45 là lọc lõi cmn rồi ngửi thấy mùi cty đéo ra gì nó đã xin nghỉ trước đéo đợi đến lúc nó bảo đuổi.
Con vợ lương 30 củ cũng chẳng phải dạng vừa, mức này bét cũng phải phó/trưởng phòng rồi cũng nắm đầu dăm ba đứa nên cũng đủ khôn để có những lời khuyên cho chồng. Bảo thằng chồng nhân viên quèn lương 20 củ bị cty cho ra đường nghe còn hợp lý.

Nói chung truyện xàm lồn, mang tính giải trí cho mấy con già ở nhà nội trợ xem
Bạn tao đây
Lương nó 300 củ kìa.
Giám đốc tập đoàn làm kinh nghiệm hơn 10 năm
Thế mà thất nghiệp 2 năm đéo xin được việc cũng phải mở quán ăn nhỏ kiếm sống
Mày đừng nghĩ theo hướng lý thuyết như vậy
Chỗ khác nó có team hết rồi người mới ai cho chen vô
 
Bạn tao đây
Lương nó 300 củ kìa.
Giám đốc tập đoàn làm kinh nghiệm hơn 10 năm
Thế mà thất nghiệp 2 năm đéo xin được việc cũng phải mở quán ăn nhỏ kiếm sống
Mày đừng nghĩ theo hướng lý thuyết như vậy
Chỗ khác nó có team hết rồi người mới ai cho chen vô
Bạn mày kém thế, lương đến 300 củ là nhân sự cao cấp bọn phát triển nguồn nhân lực chuyên săn đầu người chả suốt ngày gạ sang chỗ chúng nó ấy chứ.
Tư nhân nó đéo bao giờ cho làm theo kiểu team lâu, quen thuộc như vậy. Xáo trộn đổi chỗ thường xuyên, tránh làm cáo ở 1 vị trí/ bộ phận, hôm nay mày làm trưởng phòng ở trụ sở mai mày lại đi giám đốc dưới chi nhánh chẳng hạn là chuyện thường.
 
Bạn mày kém thế, lương đến 300 củ là nhân sự cao cấp bọn phát triển nguồn nhân lực chuyên săn đầu người chả suốt ngày gạ sang chỗ chúng nó ấy chứ.
Tư nhân nó đéo bao giờ cho làm theo kiểu team lâu, quen thuộc như vậy. Xáo trộn đổi chỗ thường xuyên, tránh làm cáo ở 1 vị trí/ bộ phận, hôm nay mày làm trưởng phòng ở trụ sở mai mày lại đi giám đốc dưới chi nhánh chẳng hạn là chuyện thường.
Nó kêu bây giờ những thằng như nó đầy nhan nhản
Đéo ai dám đầu tư vào Việt Nam nửa cộng khủng hoảng kinh tế những thằng giám đốc như nó thất nghiệp đầy
 
Nó kêu bây giờ những thằng như nó đầy nhan nhản
Đéo ai dám đầu tư vào Việt Nam nửa cộng khủng hoảng kinh tế những thằng giám đốc như nó thất nghiệp đầy
nó mõm mày thôi, những thằng/con giỏi thực sự đéo bao giờ lo thất nghiệp
 
Lại bọn Lồn nờ e u con phét sừn sóc lọ ra bài.
Copy 1 thớt trên webtretho, trại súc vật vào rồi thêm K50, K51 NEU là ra được 1 bài hút đống tương tác từ lũ ngu
 

Có thể bạn quan tâm

Top