Quá nửa đêm, đầu ong ong, mắt liu diu, ra vườn vạch chym đái cho về với thiên nhiên. Tiếng dế kêu déo dắt hòa với tiếng nước tồ tồ. Trời thu trong vắt đéo 1 gợn mây nhưng ánh trăng cứ bị màu vàng vọt ảm đạm quá. Qua kẽ lá của chùm bưởi chưa vặt đc quả, ánh vàng vọt ma mị huyền ảo lôi quấn. Dm, phải nói là nó hết sức lôi quấn, thẫn thờ ngồi ngắm 1 lúc, nghĩ cách... nhưng đéo thể giơ điện thoại chọt đánh phọt cái để ghi đc cái đung đưa ma mị huyền ảo vàng vọt đó. Đéo cách nà để lưu trữ đc cái khoảng khắc ấy như 1 hình ảnh sinh động có đời sống của tác phẩm nghệ thuật. Bất lực với khả năng, gắng thu liễm thành ký ức rồi viết ra thành ngôn từ miêu tả. Dm, ysl là thật khổ, khoảng khắc lưu trữ bằng ký ức mà ký ức nó dịch ra 1 thứ ngôn từ đéo cách nào đúng đc cái màu đó, đung đưa lốm đốm đó 
