Bây giờ mới hiểu câu nói, "Không cho tiền mất bạn, cho tiền mất cả tiền lẫn bạn".

Thằng @onghoangkefame333 nó chửi em như 1 con chó mà em giả vờ không hiểu ,mà nó ở hn đúng địa điểm em xạo lồn đang ở nên em chạy trốn như thời đi học cấp 2 bị bạn bè bắt nạt chứ gì .
Em đúng là con chó dại đéo hiểu tiếng người
:embarrassed: .
Lúc bị hẹn ra là tìm lý do hay lờ đi đúng như ông bà già em dạy.:embarrassed:
Ngu thế, bạn lên Hà Nội xem bạn có dám nói như vậy với tôi giống trong xam không ?
 
Thằng @onghoangkefame333 nó chửi em như 1 con chó mà em giả vờ không hiểu ,mà nó ở hn đúng địa điểm em xạo lồn đang ở nên em chạy trốn như thời đi học cấp 2 bị bạn bè bắt nạt chứ gì .
Em đúng là con chó dại đéo hiểu tiếng người
:embarrassed: .
Lúc bị hẹn ra là tìm lý do hay lờ đi đúng như ông bà già em dạy.:embarrassed:
Bạn là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Bạn là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Bạn là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Bạn là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Bạn là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Bạn là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Bạn là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Bạn là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Bạn là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Bạn là đồ con chó không hiểu tiếng người.
 
Bạn là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Bạn là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Bạn là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Bạn là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Bạn là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Bạn là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Bạn là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Bạn là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Bạn là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Bạn là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Bạn bè cái bẹn bà
Tau thiếu tau đi xin, @Betapbay béng tè khoẻng tau suốt
 
Vừa ăn cơm vừa bị chủ chửi đéo đủ đô với con chó dại @DeptrainhatmienBac . Vậy nên nó mới up thớt cũ lên để nghe chửi nữa ăn cơm mới ngon. Cơn dại @DeptrainhatmienBac nặng lắm rồi.
Kiloph là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Kiloph là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Kiloph là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Kiloph là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Kiloph là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Kiloph là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Kiloph là đồ con chó không hiểu tiếng người.
 
Đéo dám nổ địa chỉ thì cút đi con chó dại.
Kiloph là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Kiloph là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Kiloph là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Kiloph là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Kiloph là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Kiloph là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Kiloph là đồ con chó không hiểu tiếng người.
 
Con chó dại như em sủa anh mỗi ngày thì anh phải sút vào mõm chó xạo lồn của em thôi.
Kiloph là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Kiloph là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Kiloph là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Kiloph là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Kiloph là đồ con chó không hiểu tiếng người.
Kiloph là đồ con chó không hiểu tiếng người.
 
Quen biết và thân thiết 1 ông chủ quán cà phê, tôi hay đi uống cà phê chỗ quán ông đấy. Mặc dù cà phê vừa đắt vừa dở, nhưng tôi không cho biết địa chỉ nhà. 1 thời gian sau chắc do hết tiền nên ông ấy đóng cửa quán, tôi biết số zalo nên thỉnh thoảng nói chuyện và hẹn gặp cà phê nhưng cách nói chuyện không có vẻ nhiệt tình lắm. :embarrassed:
Tôi do cuộc sống cơm áo gạo tiền nên cũng quên đi ông ấy, gần 2 năm không gặp thì gần đây ông ấy nhắn tin zalo hỏi tôi khỏe không. Tôi cũng nhiệt tình đáp là khỏe và hỏi ông ấy sao rồi ? :embarrassed:
Yên lặng 1 lúc rất lâu, hơn 1 ngày sau ông ấy nói: "Anh đang buồn vì khó khăn tiền bạc, em cho anh vay 500000 hay 1 triệu đóng tiền điện, nước đi". :ops:
Tôi yên lặng không trả lời, tôi không có tiền cho ông ấy mượn. Nhưng tôi cũng sợ, sợ cho tiền ông ấy, ông ấy không trả. Biết ông ấy ở đâu mà tìm, tôi không tiếc tiền với ông ấy. Nhưng tôi sợ, cho tiền ông ấy, vừa mất tiền, mất bạn, lại vừa mất niềm tin vào cuộc sống. :too_sad:
Nên tôi chọn cách yên lặng, dù tôi nghĩ. Tôi yên lặng như vậy sẽ mất bạn, nhưng tôi sợ tôi cho tiền ông ấy. Tôi sẽ vừa mất tiền, mất bạn và mất niềm tin cuộc sống. Nghĩ lại cuộc đời tôi lâu nay là vậy, gặp 1 người, thân thiết với 1 người. Sau vì có mâu thuẫn hay nó khinh thường hay vô lễ với tôi. Rồi quan hệ trở nên lạnh nhạt và cuối cùng cạch mặt nhau, chắc số tôi định sẵn chơi 1 mình. :too_sad:
Mấy ngày nay, vì chuyện này làm tôi thấy khó nghĩ. Vì tôi không biết tôi làm đúng hay sai. Ai đấy hãy nói rằng, lần này tôi đã làm đúng đi ? :sad:
Đm, có 500k với 1M mà lo nghĩ mấy ngày, thế thì còn làm ăn cc gì nữa.
 
Yên lặng để làm gì ? Không cho mượn cứ nói mẹ nó ra là em có tiền nhưng không cho anh mượn, ngay cả ba, mẹ em còn không cho mượn (này là nói phét thôi), huống chi là anh. Nói vậy thằng kia vừa nể, vừa ko dám mượn, nếu còn muốn chơi chung thì về sau cũng ko dám mượn vặt nữa, ko thì thôi cạch mặt nó luôn là vừa.
 
Mà tôi làm gì bác, mà bác suốt ngày đi theo chửi tôi vậy ?
Ngu, ai kêu các bác đi theo chửi rủa, gây sự với tôi làm gì ? :ops:
Tôi chửi lại là đúng rồi, để yên cho tôi xem tôi có chửi không ? :ops:
Không biết đọc chữ hay sao, mà cứ đi theo chửi tôi để chửi lại vậy ? :ops:
 
Quen biết và thân thiết 1 ông chủ quán cà phê, tôi hay đi uống cà phê chỗ quán ông đấy. Mặc dù cà phê vừa đắt vừa dở, nhưng tôi không cho biết địa chỉ nhà. 1 thời gian sau chắc do hết tiền nên ông ấy đóng cửa quán, tôi biết số zalo nên thỉnh thoảng nói chuyện và hẹn gặp cà phê nhưng cách nói chuyện không có vẻ nhiệt tình lắm. :embarrassed:
Tôi do cuộc sống cơm áo gạo tiền nên cũng quên đi ông ấy, gần 2 năm không gặp thì gần đây ông ấy nhắn tin zalo hỏi tôi khỏe không. Tôi cũng nhiệt tình đáp là khỏe và hỏi ông ấy sao rồi ? :embarrassed:
Yên lặng 1 lúc rất lâu, hơn 1 ngày sau ông ấy nói: "Anh đang buồn vì khó khăn tiền bạc, em cho anh vay 500000 hay 1 triệu đóng tiền điện, nước đi". :ops:
Tôi yên lặng không trả lời, tôi không có tiền cho ông ấy mượn. Nhưng tôi cũng sợ, sợ cho tiền ông ấy, ông ấy không trả. Biết ông ấy ở đâu mà tìm, tôi không tiếc tiền với ông ấy. Nhưng tôi sợ, cho tiền ông ấy, vừa mất tiền, mất bạn, lại vừa mất niềm tin vào cuộc sống. :too_sad:
Nên tôi chọn cách yên lặng, dù tôi nghĩ. Tôi yên lặng như vậy sẽ mất bạn, nhưng tôi sợ tôi cho tiền ông ấy. Tôi sẽ vừa mất tiền, mất bạn và mất niềm tin cuộc sống. Nghĩ lại cuộc đời tôi lâu nay là vậy, gặp 1 người, thân thiết với 1 người. Sau vì có mâu thuẫn hay nó khinh thường hay vô lễ với tôi. Rồi quan hệ trở nên lạnh nhạt và cuối cùng cạch mặt nhau, chắc số tôi định sẵn chơi 1 mình. :too_sad:
Mấy ngày nay, vì chuyện này làm tôi thấy khó nghĩ. Vì tôi không biết tôi làm đúng hay sai. Ai đấy hãy nói rằng, lần này tôi đã làm đúng đi ? :sad:
nếu mày có tiền thì 1 triệu cũng ko phải là quá lớn, cứ cho mượn đi, nếu ổng trả thì mày vẫn còn bạn, nếu ổng quỵt thì mày cũng chỉ mất 1 triệu thôi mà
 
Đm, có 500k với 1M mà lo nghĩ mấy ngày, thế thì còn làm ăn cc gì nữa.
Chủ yếu là mất bạn nên buồn và suy nghĩ mày. :embarrassed:
Yên lặng để làm gì ? Không cho mượn cứ nói mẹ nó ra là em có tiền nhưng không cho anh mượn, ngay cả ba, mẹ em còn không cho mượn (này là nói phét thôi), huống chi là anh. Nói vậy thằng kia vừa nể, vừa ko dám mượn, nếu còn muốn chơi chung thì về sau cũng ko dám mượn vặt nữa, ko thì thôi cạch mặt nó luôn là vừa.
Chuyện qua rồi, cái chính tôi mất bạn nên buồn và suy nghĩ. :embarrassed:
 
Vcl từng là chủ tiệm cafe mà tới mức phải đi vay 500 1tr, bịp à
Thì đã từng là chủ quán cà phê mà, với chuyện của tôi nói dối bạn làm gì ? :embarrassed:
nếu mày có tiền thì 1 triệu cũng ko phải là quá lớn, cứ cho mượn đi, nếu ổng trả thì mày vẫn còn bạn, nếu ổng quỵt thì mày cũng chỉ mất 1 triệu thôi mà
Chuyện qua rồi, cái chính mất bạn nên buồn và suy nghĩ. :embarrassed:
 

Có thể bạn quan tâm

Top