Bị lừa 2 tỷ và hành trình đi tìm công lý [Copy]

Nói như củ cặc, Bà Liên mà có tài sản thế chấp thật như nhà đất thì vay thẳng con mẹ nó ngân hàng, vay 50 triệu qua ekip lồn lừa đảo làm gì? Đây gọi là ngu thì chết, bị nó lừa sờ sờ ra. Vay ngân hàng uy tín đéo vay đi vay bọn ất ơ không rõ lai lịch chẳng chết.
Có đoạn không chứng minh được thu nhập ròng kìa bro.
 
bài dài quá mày tóm tắt đi t đọc cho, mà t hỏi ngoài lề cái, làm sao đăng được bài trong xam này vậy
 
Nói như củ cặc, Bà Liên mà có tài sản thế chấp thật như nhà đất thì vay thẳng con mẹ nó ngân hàng, vay 50 triệu qua ekip lồn lừa đảo làm gì? Đây gọi là ngu thì chết, bị nó lừa sờ sờ ra. Vay ngân hàng uy tín đéo vay đi vay bọn ất ơ không rõ lai lịch chẳng chết.
CIC xấu thì m vay kiểu gì thằng ngu. đầy người k đủ điều kiện vay bank chứ m nghĩ bọn cho vay nặng lãi sống bằng cái Lồn gì hả th ngu. cái đầu của mày cũng chỉ đến thế. nói vậy thôi nói nhiều đéo hay =))
 
CHAP 6: CÓ BỆNH THÌ VÁI TỨ PHƯƠNG

1 điều hiển nhiên có lẽ các thím theo dõi từ đầu đều rõ, đó là ko có 1 cuộc gọi của bà chị nào, và cũng ko có xu nào về túi em. Vậy vấn đề bây giờ là em phải bắt bịnh cho bà Liên, xem gia đình bả là dạng như thế nào? Lực lượng ra sao? Thích ngọt nhạt hay thích nước biển mặn? Rồi nhờ ai vào làm sẽ được việc?

Đầu tiên, em nhớ ra có 1 ông chú làm văn phòng địa ốc, có mối quan hệ mật thiết với các xxx lĩnh vực đất đai ở khu vực. Thế là em mang giấy tờ ra nhờ ổng xem và tư vấn giúp.

Ổng xem qua 1 lượt, rồi lên máy tính tra tra gõ gõ xong kêu em giờ mày nhanh chóng đi sang nhượng qua tên đi, làm luôn dịch vụ cho nhanh. Khi mày đứng tên sổ rồi thì cầm cán, chủ nhà sẽ sợ và tự động kiếm mình. Còn trong trường hợp nó ko tìm thì chú gửi mày cho a xxx (ko phải giang hồ) ở khu vực đó, tốn ít chi phí rồi ảnh qua hét 1 tiếng là tụi này tự động xếp re, lo bán nhà mà trả nợ cho mày.

Xong em cũng có gọi cho 1 thằng bạn xã hội, hỏi nó coi nó biết tụi gia đình bà Liên ko. Đúng là bạn bè lâu ngày ko gặp, ít qua lại nên nó cũng ko mặn mà lắm (cũng tại em ít giao thiệp, có việc mới nhờ tới nên cũng ko trách đc gì). Xong nó chỉ phán cho em 1 câu là tụi nó giang háng chứ giang hồ gì, ba cái thằng lôm côm cắc ké. Em cám ơn nó rồi cúp máy.

Xong em về kể với mẹ, thì mẹ em cấm tuyệt đối ko đc sử dụng bạo lực, vì mình từ đúng sẽ thành sai, nó ăn vạ 1 cái là mất cả chì lẫn chài. Và yêu cầu em làm theo lời chú chỉ.

Em cũng nghe theo, đem hồ sơ gửi chú đi sang tên. Khi giấy đất đả chuyển qua tên em thì chú nói để chú gửi cho a xxx rồi có gì cho hay.

Bẵng 1 thời gian, em ko nghe tin tức gì từ chú, nhưng cũng ngại nên ít khi dám gọi hỏi, sợ chú nói mình thúc. Em chỉ nói nhấm nhá rằng nếu bên đó có cần chi tiền thì bên con vẫn sẽ chi, chỉ cần xong việc sớm và gọn gàng. Chú ậm ừ rồi nói có gì sẽ cho hay.

1 tháng, 2 tháng, 4 tháng, 6 tháng sau, ko hề có 1 cuộc gọi từ chú, cũng như bà Liên. Đến giờ thì em đã xách định là chú ko thể giúp gì được rồi, có thể chỉ là nổ hoặc ra vẻ với các anh chị em trong dòng họ. Em tức bà Liên 1 thì em tức chú 2, vì làm mất thời gian của em đến 6 tháng.

Vào 1 bữa nhậu nọ, em kể vs thằng bạn thân về vụ việc. Nó nói giờ cần gì xxx, mày kêu giang hồ làm cho nhanh gọn. Và nó hẹn cho em thằng Gentle (giấu tên), vừa mới ra tù. Nó kể thành tích của thằng Gentle e nghe cũng ái ngại, vì thằng này có máu điên. Lỡ nó hoả lên làm bậy thì lại mang hoạ. Nhưng cũng ra gặp mặt.

Cảm giác đầu tiên khi em ngồi đối diện với thằng Gentle và 1 thằng bạn nó là lạnh sống lưng. Cái mặt thằng này nếu ko làm giang hồ thì đúng là uổng phí. Gương mặt nhọn, mũi quặp, tóc tabu và đặc biệt là đôi mắt lừ đừ cực uy tín. Còn thằng đi chung thì mặt rỗ như té ổ đinh, bấm điện thoại suốt, dường như ko quan tâm lắm.

Sau khi nghe em kể sự tình thì nó hỏi e muốn giải quyết như thế nào? Em nói chỉ muốn hù cho bà Liên trả nợ thôi, tuyệt đối ko ồn ào, đổ máu. Nó nói vậy có chọi nhớt ko? Em nói ko, chỉ cần nói chuyện, có thể lớn tiếng áp đảo nhưng sẽ ko đụng tay chân, em ko muốn dính rắc rối tới pháp luật. Nó OK và ra giá 20 triệu, đưa trước 5 triệu làm chi phí, ngày mai lên đòi luôn. Đòi đc thì đưa đủ. Em đồng ý và móc ra 5 triệu trước sự chứng kiến của thằng bạn.

Chiều hôm đó, nó gọi cho em kêu lên nhà bà Liên. Em xách xe ra và vọt theo nó, kèm theo 1 cảm giác vừa run vừa kích thích khi bắt đầu “phi vụ” đầu tiên.

Đội của em chỉ có 3 người, em, thằng Gentle và thằng bạn nó. Em hỏi sao đi ít vậy, nó nói nhiêu là đủ rồi.

Đến nhà bà Liên, thì bả vẫn ko có nhà, và gặp ông Tám. Ông Tám thấy đội em, đặc biệt là nhìn mặt thằng Gentle thì ko dám ho he, chửi bới nữa mà chỉ nói bả đi làm rồi. Mấy thằng con cũng lo sửa ghe, đi tới đi lui chứ ko dám xồ xồ như lúc trc. Đợi bả hoài cũng ko phải phương án nên thằng Gentle kêu e ra ngoài đầu ngõ uống café, rình bả về thì bắt vào.

Ra quán ngồi được tầm 30 phút thì bà Liên gọi lại cho em, nói là về nhà rồi, làm gì kéo người tới làm om sòm vậy. Em cũng ko nói nhiều, chạy vào lại nhà bả.

Đến nơi thì bả đã đứng trước cửa chờ sẵn, và nói CỰC KỲ NHẸ NHÀNG Mấy chú có gì thì vào nhà uống nước nói chuyện đàng hoàng, có gì đâu à. Em cứ tưởng là bả đã thiệp nên cả 3 vào trong nhà ngồi.

Vừa đặt đít xuống ngồi thì bả đóng sầm cửa lại (loại cửa kéo), rồi thi nhau la hét là tụi em đến nhà đòi nợ thuê, quậy quạng. Tụi con trai thì cầm sẵn mấy cây gỗ vs ống tuýp, liên tục gầm gú là tụi mày ngon lắm, hôm nay tao sẽ đập chết m* tụi mày. Tụi mày mà còn sống đi về thì bao nhiêu c*t tao ăn hết.

Em cực kỳ kinh hoàng, vì chưa từng trải qua sự việc như vậy. Còn thằng Gentle cũng tỏ vẻ lúng túng, ấp úng là tụi tui chỉ lên nói chuyện chứ có làm gì đâu. Riêng thằng bạn thì vẫn bình thản ngồi bấm điện thoại. Tay em run run, bấm sdt vợ, nhờ vợ gọi cho 113 và ông trưởng khu vực để vào giải cứu. Sau này mới biết là 113 yêu cầu vợ em phải gọi bằng số bàn, hoặc xác định rõ vị trí, số nhà thì mới cho người đến. Em xin miễn bình luận.

Làm um sùm đc khoảng 3 phút thì bà Liên móc điện thoại ra gọi cho xxx khu vực. Tầm 5 phút sau, 1 anh xxx và 2 ông dân phòng đến, yêu cầu bà Liên mở cửa. Bà Liên liền quay ngoắt 180 độ, khóc lóc kể lể rằng bị đòi nợ thuê lên đây quậy nhà cửa, trong lúc đó thì đám con trai bả vẫn đang gào rú, đập vào tường và song cửa sổ bên ngoài vang cả 1 vùng.

Anh xxx tỏ thái độ ngán ngẩm và nói với em rằng, đây ko phải là lần đầu tiên có người đến đòi nợ bà Liên. Tuy nhiên, các anh đang làm là sai, chúng tôi có thể mời các anh lên phường để điều tra xem có dấu hiệu đòi nợ thuê hay ko?

Và quay sang bà Liên, cô nhốt người ta như vầy cũng là sai, là tội giam giữ người trái pháp luật. Bà Liên vội đỡ lời rằng đóng cửa lại sợ tụi con bả bức xúc, nhào vô làm bậy.

Xong anh xxx kêu bả mở cửa, và giải tán để đội em ra về. Khi vừa ra tới đầu hẻm, em vẫn chưa hoàn hồn, thì thằng Gentle dừng xe bên cạnh. Thằng bạn mặt rỗ giờ mới lên tiếng, nói rằng giờ em muốn sao, nếu chơi sát vát thì mai a cho người lên tạt c*t vào nhà nó, xong rình chơi nó 1 trận, chứ nãy là anh hỏng hài lòng với gia đình này rồi. Nhưng kèm theo điều kiện là ứng thêm 5tr.

Em nói để về nhà suy nghĩ thêm, nhưng trong đầu đã chắc mẫm là ko làm. Vì chưa đc gì đã mất 5tr, giờ mất thêm nữa mà ko đc gì thì lại ngu thêm. Chưa kể nó làm bậy thì lại liên can đến mình.

Mấy hôm sau thằng Gentle có gọi em hỏi làm ko, em từ chối khéo cũng cỡ 3, 4 lần nó mới thôi. Coi như mất 5 triệu tiền ngu đầu tiên cho giang hồ.

---

Qua đây em rút ra được 1 case study như sau:

  • Giang hồ cũng có giang hồ this, giang hồ that. Đừng coi phim nghĩa hiệp nhiều quá rồi nghĩ ngoài đời cũng vậy.
  • Giang hồ mõm luôn kêu đưa tiền trước, và có khi nó đi đêm với con nợ, ăn tiền 2 đầu xong xù kèo, vì biết mình ko dám làm gì nó. Uy tín là 1 điều xa xỉ.
  • Đáng sợ nhất là tụi nhóc ác, tụi này sẵn sàng lao vào chỗ chết 1 cách bất cần đời, ko cần biết đối thủ là ông trùm bà chúa nào. Em từng chứng kiến tụi nhóc ác đi đòi nợ, sẵn sàng đập đầu vào tường ăn vạ hay vạch bụng ra thách đâm.
  • Nếu được xử lý lại, em sẽ book bọn nhóc ác đi theo, cho bà Liên nhốt xong tụi nhóc ác sẽ tự làm đổ máu, hoặc thò tay ra cho tụi con trai bả đánh gãy. Công an đến nơi thì em quay video lại và tố cáo gia đình bà Hành hung và Giam giữ người trái pháp luật. Lúc đó sẽ có nhiều đứa đái ra máu.
 
CHAP 7: LẦN ĐẦU TỐ TỤNG ĐÌNH & CÁI KẾT

Lần đầu làm việc với giang hồ, đã mang đến cho em 1 sự hụt hẫng ko hề nhẹ. Nhưng lúc đó vẫn còn ngây thơ, chắc là mình chưa gặp đúng người đúng việc nên thôi cho qua, tìm phương án khác.

Thế là em bắt đầu tìm hiểu, thông qua internet, mấy người bạn làm ngân hàng, tài chính,… thì trường hợp này ko thể quy ra tội Lừa đảo chiếm đoạt tài sản, mà chỉ có thể thưa ra toà để:
1, là giữ nguyên bản chất sự việc, thưa nó vay tiền thế chấp tài sản nhưng ko trả. Toà án sẽ xét xử và buộc nó phải phát mãi tài sản để trả cho em.

2, là căn theo giấy tờ, thưa nó bán nhà mà ko giao nhà. Toà án sẽ xét xử và buộc nó phải giao nhà cho em.

Vì đang nóng hừng hực, lại mang tâm lý trả đũa nên em đã chọn phương án 2.

Em lại liên hệ ông trưởng khu vực và được tư vấn quy trình như sau:

1, Nộp đơn yêu cầu hoà giải tại khu vực (các bác note giúp em đoạn này)

2, Hoà giải tại khu vực

3, Hoà giải ko thành, khu vực đưa đơn lên toà án.

4, Toà án thụ lý, và thông báo đóng án phí

5, Toà gọi lên hoà giải 3 lần

6, Đưa ra xét xử

7, Đưa ra quyết định, chuyển qua thi hành án

8, Thi hành án lại hoà giải cho 2 bên tự thoả thuận và khắc phục

9, Hoà giải ko thành thì cưỡng chế và đưa tài sản ra bán đấu giá phát mãi

10, Liên hệ nguyên đơn để tiến hành giải ngân.

Đọc xong các bác rối hết phải ko ạ? Với 1 thằng nhân viên mới ra đời như em thì lại càng rối, nhưng vẫn làm theo, coi như cũng là 1 phương án để lấy lại tài sản.

Nhưng mà sự đời nào đâu được gọn gàng như 10 cái gạch đầu dòng kia. Và em đã mất thêm hơn 1 năm vô ích.

Khi trưởng khu vực gửi thư mời hẹn hoà giải, ông Tám và bà Liên ra, tụi con trai ko ai xuất hiện. Tại buổi hoà giải, giữa các cán bộ khu vực, 2 ông bà thi nhau kể tội em cho vay lãi cao, rồi kêu người lên quậy phá nhà cửa, trong khi mới chỉ trễ có 2,3 tháng. Ban hoà giải ko ai lạ gì 2 vợ chồng này nên đều lắc đầu ngán ngẫm, nhanh nhanh ghi lời khai và đề nghị 2 bên ký vào để kết thúc buổi hoà giải. Đến lúc này thì 2 vợ chồng bà Liên ko ký vào, nói ko đồng ý gì hết nên ko ký. Và lên xe về.

Em cầm về cái biên bản với xác nhận của trưởng khu vực là đương sự không đồng ý ký (chứ ko phải vắng mặt), cùng với hướng dẫn đem đi nộp lên toà cùng đơn khởi kiện. Vụ việc này mất của em 1 tháng.

Em nộp hồ sơ lên toà thì cầm giấy xác nhận về. 1 tháng sau, toà mời lên thông báo thụ lý đơn và yêu cầu em đóng tạm ứng án phí. Em tranh thủ đi đóng ngay trong ngày để nộp liền phiếu thu. Và tiếp tục chờ đợi.

Khoảng 2 tháng sau, toà mời lên. Em cứ tưởng mời cả bên bà Liên, nhưng không phải. Tiếp em là 1 anh thư ký trẻ măng, tạm gọi là anh X. (thư mời là thẩm phán), kêu em điền bản tờ khai. Xong vào trình bày 1 lần nữa cho anh X. nghe, xong anh kêu về đi, đợi thư mời tiếp.

Lần lượt mỗi 1,5 tháng sau, 2 lần anh X. gửi thư mời lên hoà giải nhưng chỉ có em đến, bên gia đình bà Liên ko đến. Nên em lên toà ghi tờ khai xong r đợi, đợi chán chê rồi về. Em có hỏi anh X là bộ mình ko có phương án gì sao chứ phải mất thời gian như vậy? Anh X. bình thản nói quy định nó là như vậy, phải làm đúng quy trình tố tụng là hoà giải 3 lần mới đưa ra xét xử.

Lần mời thứ 3 là 2 tháng sau, lần này thì ông Tám bà Liên xuất hiện. Vẫn 2 bộ mặt khinh khỉnh và có phần đắc ý khi gặp em, nhưng em thấy sâu trong đó là 1 sự bất an, lo sợ.

Vào buổi hoà giải, anh X. đã phải nhắc nhở bà Liên vì bả ngồi gác chân lên ghế, và nhai kẹo cao su. Xong tới phần trình bày thì bà Liên chối bay biến tất cả. Thậm chí khi em đưa ra ghi âm thì bả còn phán là ko phải giọng của bả. Và liên tục nhấn mạnh rằng em cho vay tiền nặng lãi, và kéo người đến quậy nhà bả. Nhưng bả đã nói hớ 1 câu là Không ngờ sự việc lại lên đến toà án.

Theo lời anh X, em đã chép các đoạn ghi âm vào 2 cái USB để gửi toà, nhưng đó chưa là bằng chứng do bà Liên không thừa nhận. Toà án phải gửi ra Viện khoa học hình sự ngoài Hà Nội để giám định. Khi có kết quả giám định thì mới đưa vào làm chứng cứ. Và chi phí này là 40 triệu, bên em phải ứng trước. Khi xét xử có kết quả, bên nào thua thì phải chịu chi phí này. Em đồng ý. Anh X kêu em về gõ ra thành văn bản, từng lời nói của 2 bên để Viện KHHS làm cơ sở giám định.

Sau buổi hoà giải, 2 vợ chồng bả sấn đến đe nẹt em, nhưng em nghe lời 1 người anh làm tài chính dạy rằng, “Chó sủa là chó ko cắn, mình sực nó mà cho người ta biết là mình dở. Cái hay là mình cho nó lên bờ xuống ruộng mà nó ko biết là ai” (các bác nhớ giùm em thêm đoạn này, nó có liên quan đến cái kết của chap về bà Liên), cho nên em ngó lơ rồi lên xe về.

2 lần hoà giải tiếp theo mất của em thêm 5 tháng nữa, vẫn làm những công việc cũ và gặp 2 khuôn mặt đáng ghét.

Xong đến 1 hôm, anh X. gọi cho em nói ngày xx lên gặp anh. Em hỏi có cần mang theo gì ko, hay có mang tiền đóng tiền giám định giọng nói trong 2 cái USB ko, thì anh X nói ko.

Lên đến nơi, anh X. vẫn phong thái từ từ chậm rãi, lấy hồ sơ ra và nói với em rằng vụ án của em sẽ bị đình chỉ do sai quy trình tố tụng. Đáng lẽ em thưa để lấy đất thì em phải gửi đơn hoà giải cho Phó chủ tịch UBND phường, đằng này em gửi cho trưởng khu vực hoà giải thì coi như đã sai ngay từ đầu.

Em nghe xong muốn phát cuồng lên, vậy hơn 1 năm qua của em đã ra công cốc rồi hay sao? Và lỗi này là của ai. Anh X. từ tốn nói thì lỗi trước là bên em sai quy trình, sao ko thuê luật sư người ta tư vấn cho, rồi anh cũng sơ xuất ko kiểm tra kỹ hồ sơ, cho nên thôi em rút hồ sơ về làm lại đi, rồi anh thụ lý nhanh cho.

Cái cảm giác của em các bác chắc cũng hiểu. Chán nản, tức giận, bất lực và vô vọng. Em cũng ko nói gì thêm nữa mà nhận tờ biên bản rồi ra về. Buồn cười là biên bản lại ghi rằng lý do đình chỉ: Nguyên đơn yêu cầu đình chỉ để bổ sung chứng cứ.

Thế là mất toi hơn 1 năm thanh xuân của em, và hơn ai hết, vợ chồng bà Liên là người hả hê nhất vì tưởng rằng đã nắm trong tay chiến thắng.

Nhưng bả đâu biết rằng, luật nhân quả thường đến muộn nên đôi khi người ta nghĩ rằng ko có.
 
CHAP 8: BÌNH TĨNH THẮNG LU BU

Em có thói quen đi café sáng, và cũng có gặp mặt 1 vài đứa em, làm cò đất cũng có, tài chính cũng có và cả toà án, viện kiểm sát cũng có. Nhưng ko phải gặp ai em cũng bô bô đi kể chuyện của mình ra, vì sợ ngta chửi mình ngu và vì 1 số lý do khác. Vì vậy, 1 số bác có thể biết sự vụ này, biết em hoặc 1 số nhân vật trong câu chuyện, đừng comment hỏi nhé. Em ko trả lời đâu, và cũng ko khuyến khích các bác để lộ thông tin. Cứ xem như đang đọc 1 câu chuyện phím e bịa ra cũng đc.

Một hôm gặp 1 thằng em tên S., nó là con của 1 chánh án tại quận khác. Cafe nói chuyện 1 hồi nó hỏi em có kèo làm ăn nào ko, cho nó tham gia, dạo này hẩm hiu quá. Em suy nghĩ 1 lát rồi cũng kể cho nó nghe sự vụ bà Liên, hiện đang gửi hồ sơ lên toà án, mà ko thấy kết quả. Nghe xong, nó kêu em gửi cho nó các giấy tờ, hợp đồng, giấy mượn nợ qua Zalo. Nó nói nó biết có người chuyên giải các kèo này, kiểu như mua nợ. Em và họ thoả thuận số tiền thu về, xong sang tên qua cho họ. Còn lại họ sẽ tự xử lý từ A đến Z, em ko liên quan gì cả.

Trưa hôm đó, S. gọi em nói giờ em kêu mấy thằng em lại đi chung với anh lên trển trước, để tụi nó nói chuyện, còn nếu ko đc thì chủ tiền bên này họ sẽ lên luôn. Em OK. Tầm 15h, 1 số điện thoại lạ gọi em, nói bên a S., hẹn e ra chỗ Y để đi lên nhà bà Liên. E chạy xe ra thì thấy 6 thằng đi 3 xe máy, nhìn phát biết dân uy tín rồi :d

Lên đến nhà bà Liên thì cả nhà ko có ai ở nhà, chỉ có 2 đứa con dâu đang làm cá. Em hỏi tụi kia giờ chờ hay sao thì nó nói đợi 15 phút coi sao, coi nó có trốn trong nhà ko, chứ ko có xông vào nhà nó được.

Chờ hẳn 30 phút vẫn ko thấy ai ra, tụi kia nói đi lên XX thu tiền nữa nên mạnh ai nấy chia tay ra về.

Trước khi về, nhỏ con dâu có hỏi lên đây làm chi thì em nói là lên đòi món nợ 35 triệu của em. Còn tiền nhà thì em đã sang tên qua cho bên khác rồi nên ko có liên quan nữa (theo đúng kịch bản S. dặn).

Xong em gọi báo lại cho thằng S. Nghe xong thằng S. hỏi confirm lại địa chỉ của bà Liên rồi nói khoảng nay mai bên đó sẽ đến nhà nói chuyện, coi thái độ gia đình như thế nào. Em cũng có nói là gia đình nó hay xồ xồ ra với có chiêu đóng cửa lại gọi công an nên em nhắc bên em cẩn thận. Nó cười hô hố rồi nói để em biết rồi.

2 ngày sau, tầm 20h, nó gọi lại cho em, nói bên nó ghé nhà rồi, thành phần gia đình và thái độ giống em mô tả. Bên nó thử lửa là nói em bán cho bên nó 1 tỷ 400, giờ bên nó đang làm thủ tục bàn giao, yêu cầu gia đình cho cái hẹn để nhận nhà. Thế là gia đình nó già trẻ lớn bé a lô xô lên giãy dụa và nói ko có nợ ai hết, giấy tờ đất vẫn còn đang ở nhà, giấy đất của em đang giữ là giả nên giao dịch vs em coi chừng bị công an bắt. Thằng em nó vừa kể vừa cười ha hả, vì bên nó đi gồm có 2 vợ chồng mặc đồ ngành (màu tím), kèm theo gần 7 8 thằng giang hồ mình mẩy toàn chì gai, mà đám này còn bày đặt giở trò nói ngang ngược.

Nhưng có điều là bên nó chê nhà này đất ko đẹp, đường lộ nhỏ nên ko làm. Và nó có nhắc em là có thể bên kia sẽ gọi cho em, nên em nói chuyện khôn khéo xíu, vừa đóng vai nạn nhân, vừa để làm bằng chứng, lại ko ảnh hưởng đến bên kia. Em OK.

Quả nhiên, vừa cúp máy thì 1 số điện thoại lạ gọi cho em. Đó là thằng Luyến.

Nó gọi ban đầu còn nhỏ nhẹ, giả vờ kêu em lên nhà để trả nợ. Em nghe đã biết có mùi, nên vừa hỏi cơ cầu, thì nó điên lên và chửi em tới tập, hăm doạ đâm chém cả nhà em. Em cũng tèn tèn, vừa nghe vừa giả bộ hỏi để nó confirm tên tuổi, nhà cửa rồi ghi âm, để mặc cho nó chửi. Nó chửi 1 hồi cái tắt (chắc hết tiền), xong tới bà Liên gọi cho em chửi tiếp. Em vẫn mở máy để đó, lâu lâu ậm ừ vài câu để cho bả chửi ngon miệng. Xong khi thấy vừa đủ chứng cứ rồi thì em cúp máy.

Sáng hôm sau, em lưu lại 2 file vào 2 cái USB bằng chứng hôm bữa, kèm theo 1 tờ đơn tố cáo hành vi đe doạ giết người của 2 mẹ con bà Liên, gửi lên công an Quận. Ngoài ra, em ko quên gửi file ghi âm qua Zalo cho 1 ông anh mới quen, nhưng khá tình nghĩa, ổng nhắn lại OK.
 
Tôi dám cá là phải tầm 60 70% mấy ông trong này không biết quy trình đệ đơn để thưa kiện 1 vụ tranh chấp nợ nần nó như thế nào đâu =))
 
Haha, ông vào hoàn cảnh giống tôi ghê, nhưng mới tới giai đoạn 4 tháng chưa đóng lãi, đang dịch nên nơi nơi qua dịch mới tính. Ko biết có đi vào vết xe đổ của ông ko
 
Tôi dám cá là phải tầm 60 70% mấy ông trong này không biết quy trình đệ đơn để thưa kiện 1 vụ tranh chấp nợ nần nó như thế nào đâu =))
tiếp đi bác đang hóng có gì bác tư vấn giúp e 1 khoản nợ khó đòi với
 
CIC xấu thì m vay kiểu gì thằng ngu. đầy người k đủ điều kiện vay bank chứ m nghĩ bọn cho vay nặng lãi sống bằng cái lồn gì hả th ngu. cái đầu của mày cũng chỉ đến thế. nói vậy thôi nói nhiều đéo hay =))
Cic xấu còn nhà dính quy hoạch nữa, đã tiền là éo tin dc ai. Ng xung quang toàn hãm loz, nhưng bài học mà tiêu đề 2 tỷ chát quá
 
CHAP 8: BÌNH TĨNH THẮNG LU BU

Em có thói quen đi café sáng, và cũng có gặp mặt 1 vài đứa em, làm cò đất cũng có, tài chính cũng có và cả toà án, viện kiểm sát cũng có. Nhưng ko phải gặp ai em cũng bô bô đi kể chuyện của mình ra, vì sợ ngta chửi mình ngu và vì 1 số lý do khác. Vì vậy, 1 số bác có thể biết sự vụ này, biết em hoặc 1 số nhân vật trong câu chuyện, đừng comment hỏi nhé. Em ko trả lời đâu, và cũng ko khuyến khích các bác để lộ thông tin. Cứ xem như đang đọc 1 câu chuyện phím e bịa ra cũng đc.

Một hôm gặp 1 thằng em tên S., nó là con của 1 chánh án tại quận khác. Cafe nói chuyện 1 hồi nó hỏi em có kèo làm ăn nào ko, cho nó tham gia, dạo này hẩm hiu quá. Em suy nghĩ 1 lát rồi cũng kể cho nó nghe sự vụ bà Liên, hiện đang gửi hồ sơ lên toà án, mà ko thấy kết quả. Nghe xong, nó kêu em gửi cho nó các giấy tờ, hợp đồng, giấy mượn nợ qua Zalo. Nó nói nó biết có người chuyên giải các kèo này, kiểu như mua nợ. Em và họ thoả thuận số tiền thu về, xong sang tên qua cho họ. Còn lại họ sẽ tự xử lý từ A đến Z, em ko liên quan gì cả.

Trưa hôm đó, S. gọi em nói giờ em kêu mấy thằng em lại đi chung với anh lên trển trước, để tụi nó nói chuyện, còn nếu ko đc thì chủ tiền bên này họ sẽ lên luôn. Em OK. Tầm 15h, 1 số điện thoại lạ gọi em, nói bên a S., hẹn e ra chỗ Y để đi lên nhà bà Liên. E chạy xe ra thì thấy 6 thằng đi 3 xe máy, nhìn phát biết dân uy tín rồi :d

Lên đến nhà bà Liên thì cả nhà ko có ai ở nhà, chỉ có 2 đứa con dâu đang làm cá. Em hỏi tụi kia giờ chờ hay sao thì nó nói đợi 15 phút coi sao, coi nó có trốn trong nhà ko, chứ ko có xông vào nhà nó được.

Chờ hẳn 30 phút vẫn ko thấy ai ra, tụi kia nói đi lên XX thu tiền nữa nên mạnh ai nấy chia tay ra về.

Trước khi về, nhỏ con dâu có hỏi lên đây làm chi thì em nói là lên đòi món nợ 35 triệu của em. Còn tiền nhà thì em đã sang tên qua cho bên khác rồi nên ko có liên quan nữa (theo đúng kịch bản S. dặn).

Xong em gọi báo lại cho thằng S. Nghe xong thằng S. hỏi confirm lại địa chỉ của bà Liên rồi nói khoảng nay mai bên đó sẽ đến nhà nói chuyện, coi thái độ gia đình như thế nào. Em cũng có nói là gia đình nó hay xồ xồ ra với có chiêu đóng cửa lại gọi công an nên em nhắc bên em cẩn thận. Nó cười hô hố rồi nói để em biết rồi.

2 ngày sau, tầm 20h, nó gọi lại cho em, nói bên nó ghé nhà rồi, thành phần gia đình và thái độ giống em mô tả. Bên nó thử lửa là nói em bán cho bên nó 1 tỷ 400, giờ bên nó đang làm thủ tục bàn giao, yêu cầu gia đình cho cái hẹn để nhận nhà. Thế là gia đình nó già trẻ lớn bé a lô xô lên giãy dụa và nói ko có nợ ai hết, giấy tờ đất vẫn còn đang ở nhà, giấy đất của em đang giữ là giả nên giao dịch vs em coi chừng bị công an bắt. Thằng em nó vừa kể vừa cười ha hả, vì bên nó đi gồm có 2 vợ chồng mặc đồ ngành (màu tím), kèm theo gần 7 8 thằng giang hồ mình mẩy toàn chì gai, mà đám này còn bày đặt giở trò nói ngang ngược.

Nhưng có điều là bên nó chê nhà này đất ko đẹp, đường lộ nhỏ nên ko làm. Và nó có nhắc em là có thể bên kia sẽ gọi cho em, nên em nói chuyện khôn khéo xíu, vừa đóng vai nạn nhân, vừa để làm bằng chứng, lại ko ảnh hưởng đến bên kia. Em OK.

Quả nhiên, vừa cúp máy thì 1 số điện thoại lạ gọi cho em. Đó là thằng Luyến.

Nó gọi ban đầu còn nhỏ nhẹ, giả vờ kêu em lên nhà để trả nợ. Em nghe đã biết có mùi, nên vừa hỏi cơ cầu, thì nó điên lên và chửi em tới tập, hăm doạ đâm chém cả nhà em. Em cũng tèn tèn, vừa nghe vừa giả bộ hỏi để nó confirm tên tuổi, nhà cửa rồi ghi âm, để mặc cho nó chửi. Nó chửi 1 hồi cái tắt (chắc hết tiền), xong tới bà Liên gọi cho em chửi tiếp. Em vẫn mở máy để đó, lâu lâu ậm ừ vài câu để cho bả chửi ngon miệng. Xong khi thấy vừa đủ chứng cứ rồi thì em cúp máy.

Sáng hôm sau, em lưu lại 2 file vào 2 cái USB bằng chứng hôm bữa, kèm theo 1 tờ đơn tố cáo hành vi đe doạ giết người của 2 mẹ con bà Liên, gửi lên công an Quận. Ngoài ra, em ko quên gửi file ghi âm qua Zalo cho 1 ông anh mới quen, nhưng khá tình nghĩa, ổng nhắn lại OK.

Tìm đunga địa chỉ nghe uy tín phết
 
hóng đọc để biết thêm chút, các đại ca từng trải, hiểu biết nhiều thì lượn dùm để tấm chiếu mới này đọc với.
 

Có thể bạn quan tâm

Top