Tao bị xoang mãn tính, xong có lúc nặng nó thành cấp tính phải vào viện truyền kháng sinh, truyền xong ra ngoài lập tức bị lại. Đầu lúc nào cũng bì bì, ra ngoài lạnh là ốm, hơi gặp tí gió là ốm. Chỉ cần viêm họng cũng sẽ làm viêm xong trở nặng. Đm sắp chết đến nơi rồi, định xuống tai mũi họng trung ương thì vớ đc thông xoang tán.
Đầu tiên là uống vào ko thấy bị ớn lạnh nữa, nhưng uống 2 hộp xong thì người nóng như lửa, cảm giác ko thể uống đc nữa. Lại phải nghỉ 1 thời gian khi uống thuốc phải uống rất nhiều nước. Nhưng kết quả chữa trị nó ko biến mất mà cảm thấy đỡ dần. Tao nghỉ tầm 1 tháng thì lại cố uống 1 hộp nữa. Tao uống ko biết bao nhiêu hộp chắc phải 10 hộp thì cảm giác ko thể uống được nữa. Cứ uống vào là người như bị điên điên nên đành phải bỏ. Nhưng bệnh cũng khỏi đc 80%. Ko đau đớn quá nữa, nhăn trán thì vẫn thấy bì bì. Khứu giác bị mất do ngày xưa dùng nước hoa cứt lợn hay gì đó nhỏ trực tiếp vào mũi sau 1-2-3 năm cũng khôi phục dần dần. Tuy ngửi kém hơn nhưng vẫn gọi là ngửi đc.
Trường hợp của mày chắc là bị bệnh nặng hơn tao và không tách ra đc khỏi môi trường thời tiết độc hại. Như điều hòa, ẩm hoặc phải làm việc nặng. (Viêm xoang là tao nghỉ hầu hết mọi công việc, chỉ làm ở nhà nên nó khỏi dần dần). Ngày xưa cứ bật điều hòa là tao ko chịu được, giờ nằm đc điều hòa sướng đéo chịu đc vì khỏi bệnh.