[ Buồn ] Về Sài Gòn không còn nhận ra nó nữa,giờ nó thành tp hcm rồi

cheznemvn

Thanh niên Ngõ chợ
European-Union
Sau nhiều năm ở nước ngoài, tao về SG tối qua.

Buồn quá tụi mày ơi, SG giờ người với người lạnh tanh,chỉ có đồng tiền với nhau thôi.

Tao đi grab mà hỏi thăm tài xế,đùa giỡn mà im re,boa cho cũng ko thèm cảm ơn. Mặt mũi ai cũng khắc khổ lo toan.

Giá cả thì ghê gớm quá,tao nghĩ là ngang ngửa giá bên nước ngoài rồi.

Về nhà ai cũng bảo tao phải cẩn thận vì trộm cướp nhiều lắm,gần như mất kiểm soát rồi.

Về thì xe cộ chạy loạn xạ,tai nạn liên tục,tao về 2 ngày gặp 3 cái tai nạn rồi.

Tội nhất là nhà kia,chết cha,mẹ gãy 2 chân,con bé có vài tuổi đi chung xe thì còn sống.

Tao thấy xong mà tao khóc quá trời.

Thương dân mình khổ quá
 
Theo tao biết thì SG tầm 20 năm trước nó đã thế rồi, mày đi du học khi nào về mà nói chuyện như mấy lão vk ra đi hồi trước 75 nay mới về thăm quê vậy?
Tao đi 15 năm nay rồi,lần cuối tao về là 2017. Tao thấy vẫn bình thường
 
Này hình như luật của bọn Grab á m :v
grab nào có luật đấy, chỉ khi kh note là im lặng thì tài xế mới im thôi, kể cả có luật đi chăng nữa nó cũng cấm cảm ơn khi đc tip hả :))
 
Cần xe ôm thì book @Gã Họ Lê , huynh đài sẽ thay đổi cách nhìn về Tp.HCM :vozvn (20):
wppp6.jpg
 
Tao đi 15 năm nay rồi,lần cuối tao về là 2017. Tao thấy vẫn bình thường
Đúng rồi, cái ko khí SG giờ thua xưa nhiều lắm, người ta cũng tính toán với nhau hơn chứ ít xởi lởi như trước. Bầu ko khí kiểu cứ nặng trình trịch vì ko có tăng trưởng phát triển như hồi xưa, thấy cứ mệt mệt. Tao thấy cái này từ 2019 rồi, sau đợt dịch còn thảm hơn. Giờ là đỡ hơn hồi mới hết dịch rồi đó.
 
Tao đi grab mà hỏi thăm tài xế,đùa giỡn mà im re
Mày hỏi grab thì đúng rồi, nó là xe ôm công nghiệp mà thương hiệu đâu phải của nó.
Mày nói chuyện với mấy cha chạy xe ôm truyền thống đó, đa phần chạy khách quen nên chẳng láo nháo bao giờ nó cúp mẹ phần là đói.:look_down:
 
T tưởng ở đâu cũng vậy :too_sad:
Ko hề nhé, SG là đất Nam bộ, người Nam bộ rất xởi lởi, ấm áp và rất hay giúp đỡ. SG là đất làm ăn, lại ảnh hưởng của tư tưởng Tây nên vấn đề tiền nhỏ, chỉ xem đó như 1 khoản charity, giúp người, giúp đời.
Chỉ cần kể 1 câu chuyện này thôi là đã thấy khác nhau thế nào r:
+C1, t gặp 1 chị sẵn sàng giúp đỡ vô điều kiện khi t khó khăn, mặc dù số tiền ko lớn ( 10k ) thôi, nhưng với t trong hoàn cảnh đó, nó là 1 cứu cánh vô cùng lớn.
+C3, t xin gọi nhờ đt, ông kia tỏ vẻ khó chịu ra mặt, hình như chưa thấy ai xin gọi nhờ đt bao giờ :v T gọi xong còn đòi 20k nữa :v , mẹ, ngay khúc đường Võ Văn Kiệt luôn. Đm đấy là câu chuyện t đéo thể quên đc, mẹ nó gọi nhờ có 1 cuộc đt gọi cho ông già lên đón tầm 30s mà nó xin mẹ mất 20k -_- 20k tao đéo tiếc mà tao tiếc 1 con người, đm vì tiền mà xin đểu luôn 1 đứa c3.
Má, từ đó t nhận ra SG đã thay đổi quá nhiều r, những người xởi lởi, chất phác đã ít đi, thay vào đó là những con người thực dụng, lấy lợi ích làm đầu chứ ko phải tình người :v
 
Sửa lần cuối:
Sau nhiều năm ở nước ngoài, tao về SG tối qua.

Buồn quá tụi mày ơi, SG giờ người với người lạnh tanh,chỉ có đồng tiền với nhau thôi.

Tao đi grab mà hỏi thăm tài xế,đùa giỡn mà im re,boa cho cũng ko thèm cảm ơn. Mặt mũi ai cũng khắc khổ lo toan.

Giá cả thì ghê gớm quá,tao nghĩ là ngang ngửa giá bên nước ngoài rồi.

Về nhà ai cũng bảo tao phải cẩn thận vì trộm cướp nhiều lắm,gần như mất kiểm soát rồi.

Về thì xe cộ chạy loạn xạ,tai nạn liên tục,tao về 2 ngày gặp 3 cái tai nạn rồi.

Tội nhất là nhà kia,chết cha,mẹ gãy 2 chân,con bé có vài tuổi đi chung xe thì còn sống.

Tao thấy xong mà tao khóc quá trời.

Thương dân mình khổ quá
Qua ăn bột chiên bình thạnh ngon rẻ cho vui lên nào. Mỹ đéo có đâu
 
Sau nhiều năm ở nước ngoài, tao về SG tối qua.

Buồn quá tụi mày ơi, SG giờ người với người lạnh tanh,chỉ có đồng tiền với nhau thôi.

Tao đi grab mà hỏi thăm tài xế,đùa giỡn mà im re,boa cho cũng ko thèm cảm ơn. Mặt mũi ai cũng khắc khổ lo toan.

Giá cả thì ghê gớm quá,tao nghĩ là ngang ngửa giá bên nước ngoài rồi.

Về nhà ai cũng bảo tao phải cẩn thận vì trộm cướp nhiều lắm,gần như mất kiểm soát rồi.

Về thì xe cộ chạy loạn xạ,tai nạn liên tục,tao về 2 ngày gặp 3 cái tai nạn rồi.

Tội nhất là nhà kia,chết cha,mẹ gãy 2 chân,con bé có vài tuổi đi chung xe thì còn sống.

Tao thấy xong mà tao khóc quá trời.

Thương dân mình khổ quá
Riêng cái vụ bo tiền không còn được vui như trước là đúng, mà t nghĩ 1 phần do hậu covid nên sức khoẻ tinh thần ai cũng giảm.
 
Sau nhiều năm quay lại thăm nhà họ hàng ngày xưa thì nhà đấy thế hệ anh chị em họ ngày xưa còn trẻ con còn chơi ú tìm giờ cũng đã định cư hết ở nhật. Nhà ấy chú mất còn lại bà cô già sống một mình. Tao trưa tao ở lại cơm nước trò chuyện thì cô mới bảo từ sau năm 2000 dân SG ai họ cũng đã lo chạy đi hết cả rồi, ở đây giờ chủ yếu là dân tỉnh tứ xứ lên kiếm ăn làm gì như ngày xưa hở con.
Đa số dân SG trước 2000 là có nhà cửa với người thân bên tư bản hết r á m, mấy bà giáo, ông giáo t quen, năm ngoái t về định đi thăm mà 10 người thì 8 người bay ra nước ngoài đi đoàn tụ hết cả r, mấy người còn ở lại cũng có chuẩn bị sẵn hết r, ng ta còn ở lại vì vương vấn cái gì đó, chứ hết vương vấn là bay thôi.
 
Top