Cách để bớt hiếu thắng?

tcong9912

Khổ vì lồn
t tự nhận t có chút thông minh, người thường học 1 hiểu 1, thần đồng học 1 hiểu 10, t học 1 chắc hiểu được 2 3 đi, chính do thế từ nhỏ nên trong việc gì t cũng muốn mình là thằng đứng đầu, tới giờ già đầu vẫn vậy. Nhiều khi biết mình ếch ngồi đáy giếng t vẫn cố chấp, có thằng nào từng như t ko, nếu tụi m từng như vậy tụi m bỏ tật đó như thế nào?
 
Giống trư
Dù đôi khi biết mình còn kém cỏi nhưng làm gì cũng muốn lấn lướt hơn người
Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời
 
Phải thay đổi từ tận gốc rễ suy nghĩ của mày cơ, có 1 khái niệm rất đúng với những thằng như mày, đó là hiệu ứng Dunning-Kruger. Mày có thể gg để tìm hiểu thêm
 
T cũng từng như vậy, ko coi bạn bè cùng trang lứa ra gì:v tự coi bản thân tài giỏi hơn người. Nhưng trải qua một thời gian nhiều chuyện xảy ra t bắt đầu trầm tính và suy nghĩ khác hẳng. T nghĩ m cần một loạt thất bại vấp ngã thì mới thay đổi được:too_sad:
 
Phải thay đổi từ tận gốc rễ suy nghĩ của mày cơ, có 1 khái niệm rất đúng với những thằng như mày, đó là hiệu ứng Dunning-Kruger. Mày có thể gg để tìm hiểu thêm
T cũng từng như vậy, ko coi bạn bè cùng trang lứa ra gì:v tự coi bản thân tài giỏi hơn người. Nhưng trải qua một thời gian nhiều chuyện xảy ra t bắt đầu trầm tính và suy nghĩ khác hẳng. T nghĩ m cần một loạt thất bại vấp ngã thì mới thay đổi được:too_sad:
Sai hết rồi
Thớt nó là dạng nhận thức đc rõ trình độ bản thân tuy nhiên vẫn luôn muốn lấn át người khác. Chứ ko phải dạng kênh kiệu ảo tưởng sức mạnh.
 
Đơn giản là vượt lên hẳn chúng nó thì sẽ đéo quan tâm thắng thua nữa.
 
Học thiền tứ niệm xứ đi m.Cái háo thắng của m là cái tâm chứ éo phải là m.Khi m thuần phục dc tâm thì sẽ k háo thắng
 
Thông minh hơn người là vật trời phú. Biết lúc nào nên dùng, lúc nào nên cất nó đi thì mới là bản lĩnh.
 
t tự nhận t có chút thông minh, người thường học 1 hiểu 1, thần đồng học 1 hiểu 10, t học 1 chắc hiểu được 2 3 đi, chính do thế từ nhỏ nên trong việc gì t cũng muốn mình là thằng đứng đầu, tới giờ già đầu vẫn vậy. Nhiều khi biết mình ếch ngồi đáy giếng t vẫn cố chấp, có thằng nào từng như t ko, nếu tụi m từng như vậy tụi m bỏ tật đó như thế nào?
Đuỵt mịa mày con chó ngu
 
Phải thay đổi từ tận gốc rễ suy nghĩ của mày cơ, có 1 khái niệm rất đúng với những thằng như mày, đó là hiệu ứng Dunning-Kruger. Mày có thể gg để tìm hiểu thêm
t có biết, t thấy trên mạng mấy lời khuyên để hạn chế nó chung chung quá, những việc mạng khuyên t vẫn đang làm đó giờ mà, nhưng t vẫn thích đứng trên người khác m ạ, tật mãi k bỏ
 
thừa lý thuyết nhưng thiếu thực tế
ra ngoài xh va vấp vài lần sẽ hiểu trình của mình còn lon & xanh lắm
 
Đơn giản là vượt lên hẳn chúng nó thì sẽ đéo quan tâm thắng thua nữa.
t lười, hay tại t k đủ trình nên t chống chế bằng lí do t lười, t ko biết nữa :confuse: giống hồi nhỏ t từng có thể vào trường c3 thật tốt, nhưng t lại tự nói với mình là "thôi lười lắm", t ko biết t lười thật hay vì t sợ nên t nghĩ t lười nữa, t chỉ biết sau này lớn rồi t thấy tiếc thôi
 
Sai hết rồi
Thớt nó là dạng nhận thức đc rõ trình độ bản thân tuy nhiên vẫn luôn muốn lấn át người khác. Chứ ko phải dạng kênh kiệu ảo tưởng sức mạnh.
mệt lắm m haiz
 
đánh nhau ko
 

Attachments

  • 72661A2F-E814-4517-B3DD-4D6003993EA1.jpeg
    72661A2F-E814-4517-B3DD-4D6003993EA1.jpeg
    73.4 KB · Lượt xem: 3
Hạnh phúc của con tằm là “nhả tơ”. Hết!
Nó chẳng cần biết tơ sau đó dệ lên chiếc áo triệu đô hay là tấm rẻ lau. Nó chỉ đơn giản thấy hạnh phúc khi được nhả tơ.

Đời người có tham, sân, si, mạn, nghi. Mày đang mắc ở tầng mạn.
Người ngạo mạn thường là người có tài cán hơn người khác, nhưng quá khứ họ ít được người khác công nhận. Họ hoàn thành mọi việc chỉ để chứng minh là họ giỏi trong mắt người đối diện.
Hãy học cách cho đi mà không màng gì cả. Làm việc tốt và để gió cuốn đi, nó sẽ lan toả đến mọi người. Bản thân ta vui khi làm nó là được.

Tao nhớ mang máng vậy thôi, có ngồi nghe mấy thầy nói. Lâu lâu nghe cũng thấy lòng nhẹ nhàng. Mày có thể thử. Nhưng đừng nghe nhiều quá vì dễ nhụt chí
 
:vozvn (22):
Thông minh hơn người là vật trời phú. Biết lúc nào nên dùng, lúc nào nên cất nó đi thì mới là bản lĩnh.
Chính xác
Quan niệm rằng mọi thứ là do "trời" cho sẽ khiến cho bản thân thấy thanh thản hơn và bớt sân si
Trư thì cho rằng bản thân chả có cái mẹ gì hết và tất cả những thằng dù hơn dù kém trư đều vậy
Bản thân trư còn biết vài người rất thông minh, trình độ học vấn cao (thạc sĩ+) mà sau bị điên, mất sạch
Nên là không ai tài giỏi hết, may mắn thì được Chúa ban cho sức mạnh thôi
 
Hạnh phúc của con tằm là “nhả tơ”. Hết!
Nó chẳng cần biết tơ sau đó dệ lên chiếc áo triệu đô hay là tấm rẻ lau. Nó chỉ đơn giản thấy hạnh phúc khi được nhả tơ.

Đời người có tham, sân, si, mạn, nghi. Mày đang mắc ở tầng mạn.
Người ngạo mạn thường là người có tài cán hơn người khác, nhưng quá khứ họ ít được người khác công nhận. Họ hoàn thành mọi việc chỉ để chứng minh là họ giỏi trong mắt người đối diện.
Hãy học cách cho đi mà không màng gì cả. Làm việc tốt và để gió cuốn đi, nó sẽ lan toả đến mọi người. Bản thân ta vui khi làm nó là được.

Tao nhớ mang máng vậy thôi, có ngồi nghe mấy thầy nói. Lâu lâu nghe cũng thấy lòng nhẹ nhàng. Mày có thể thử. Nhưng đừng nghe nhiều quá vì dễ nhụt chí
ok vodka mày
 
Đó là khi m phải làm việc với mấy thằng giỏi hơn m nhiều lần. Mỗi lần mày hiếu thắng tưởng mình hay thì nó lại vã kiến thức vào mặt mày cho mày tỉnh ra biết mình còn ngu dại lắm.
t cũng tiếc lắm đây, có lẽ hồi nhỏ t được học tập ở môi trường tốt hơn chắc t đã khác, cơ mà nói vậy cũng hơi đổ lỗi cuộc sống nhỉ
 
Mày tự nhận mày giỏi hơn ngta thôi... chứ người giỏi thật người ta thường khiêm tốn, có khi giả ngu, có đứa biết mày sai nó cũng cho mày đúng cho mày ngạo mạn vậy đó. Còn mấy đứa mà muốn cãi nhau hơn thua với mày thì dạng như mày hoặc ngu hơn chút.
Vấn đề hiếu thắng từ cái tự cao mà ra, lúc nào vào được môi trường toàn người giỏi thì mày sẽ ngộ được.
 
Top