Tính Giao
Thích phó đà
Khi nói đến Phát-xít Đức, người ta thường liên tưởng đến một đội quân giết chóc tàn bạo. Thế nhưng trong số các tướng lĩnh, vẫn có ít nhất một người đặc biệt, đó là Thống chế Erwin Rommel, người được xem là viên tướng tài ba bậc nhất của Đức với tàì dùng binh, lắm mưu mẹo. Ông là một vị tướng quả cảm, lại có tấm lòng hào hiệp, khoan dung, đối xử rất tốt với binh lính cũng như tù binh. Chính vì lẽ đó Thống chế Erwin Rommel nhận được sự tôn trọng, người Anh bái phục ông, người Mỹ xem ông là một lãnh đạo mẫu mực. Sau thế chiến ông vẫn được sự tôn vinh của người Đức cũng như quân Đồng minh.
https://i.*********/2023/01/27/Rommel-thong-che-phat-xit-02.jpg
Thống chế Erwin Rommel.
Xuất thân
Erwin Rommel sinh năm 1891 tại thị trấn Heidenheim cách Ulm khoảng 50 km, thuộc bang Württemberg. Cha ông là giáo sư, hiệu trưởng một trường trung học, ông nội cũng là nhà giáo, mẹ ông là con gái của quan chức cấp cao.
Rommel có người chị gái rất yêu quý là Helene. Theo lời chị gái thì thuở bé Rommel là cậu bé ốm yếu, không thích chơi bóng, chỉ thích gần nơi thên nhiên và rất hiền lành, ngoan ngoãn. Khi đi học Rommel thích môn toán và kỹ thuật. Năm 14 tuổi ông cùng bạn bè tự chế được một chiếc tàu lượn hoàn thiện, ông cũng có khả năng tháo rời một chiếc xe máy và lắp ráp lại.
Không đủ điểm vào đại học, Rommel dự định đi làm tại một nhà máy khinh khí cầu gần quê nhà. Nhưng cha ông lại mong muốn con trai vào quân ngũ bởi thời kỳ này ngành sĩ quan, quân đội đang rất được ưa chuộng.
Năm 1910, Rommel 19 tuổi gia nhập vào trung đoàn bộ binh số 124 của bang Württemberg. Đầu năm 1911, ông được gửi đến trường Thiếu Sinh Quân tại Danzig và đến tháng 11 thì tốt nghiệp. Đến tháng 1/1912, ông được phong quân hàm trung úy.
Tài năng thiên bẩm
Năm 1914, chiến tranh thế giới lần thứ nhất bùng nổ, Rommel tham gia các trận đánh ở Pháp, Rumani và Ý. Ông hăng hái đến nỗi đồng đội thường nói rằng: “Ở đâu có Rommel, ở đó là mặt trận”.
Rommel bị thương 3 lần, được tăng huân chương Iron Cross (Thập tự Sắt) cả hạng 1 và hạng 2. Ông trở thành binh sĩ trẻ nhất nhận được huân chương cao quý của đế chế Đức.
Dù còn rất trẻ nhưng Rommel đã thể hiện được tài năng thiên bẩm của mình. Trong các trận đánh tại dãy núi phía bắc nước Ý, Rommel đã cùng hơn 100 quân tổ chức phòng thủ thành công, đánh lui quân Ý đông đến hơn 7.000 người, giữ vững được ngọn núi Matajur.
Sau kỳ tích không tưởng này Rommel được trao tặng huân chương cao quý nhất của Đức, huân chương quân công (Pour le Mérite). Huân chương này vốn chỉ dành cho các vị tướng của Đức, nhưng nó lại được đặc cách trao cho Rommel.
Giảng dạy bộ binh
Khi chiến tranh thế giới lần thứ nhất kết thúc, Rommel có nhiều cơ hội nằm trong Truppenamt (đây là tổ chức thay thế cho Bộ Tổng tham mưu quân đội Đức), nhưng ông lại từ chối, mà chỉ nhận làm sĩ quan tuyến đầu trong binh chủng bộ binh. Rommel được nhận chỉ huy một tiểu đoàn.
Do cha và ông nội đều làm nghề giáo, bản thân Rommel có năng lực thuyết giảng rất tốt, nên ông được giảng dạy tại trường bộ binh Dresden từ 1929 đến 1933, và tại Học viện Chiến tranh Potsdam từ 1935 đến 1938.
Năm 1937, Rommel cho xuất bản cuốn sách “Những cuộc Tấn công bằng Bộ binh” của mình. Cuốn sách này được đánh giá rất cao và ngay sau đã trở thành sách giáo khoa quân sự. Cũng chính từ cuốn sách này mà Adolf Hitler để ý hơn đến Rommel và giao cho ông một vị trí trong Bộ Chiến tranh của Đức, nhưng đồng thời ông vẫn tiếp tục giảng dạy ở Học viện Chiến tranh Potsdam. Rommel nhận được nhiều phần thưởng vì thành tích xuất sắc của mình trong thời gian này.
Năn 1938, Đức sáp nhập Áo, Rommel được phong đại tá, chuyển đến làm chỉ huy trường sĩ quan ở Wiener Neustadt, gần Vienna. Tại đây ông viết cuốn sách “Xe tăng trong các cuộc Tấn công”.
Cuối năm 1938, Rommel lại được phong hàm thiếu tướng chỉ huy tiểu đoàn bảo vệ quốc trưởng Hitler.
Năm 1939, Đức tấn công Ba Lan, mở đầu cho chiến tranh thế giới lần thứ hai. Đây cũng chín là lúc mà tài năng của Rommel nở rộ khiến cho các tướng phe Đồng minh chống Phát-xít phải nể phục.
Tiến quân thần tốc khiến bộ chỉ huy không theo kịp
Sau khi có được những thành công vào năm 1939, đầu năm 1940, Erwin Rommel xin Hitler cho được chỉ huy một sư đoàn tăng thiết giáp, dù ông chưa hề trải qua kinh nghiệm thực tế chiến trường chỉ huy tăng thiết giáp. Dù gặp phải sự phản đối, cuối cùng Hitler đã đồng ý để Rommel chỉ huy sư đoàn thiết giáp số 7.
Ngày 10/5/1940, quân đoàn 15 của Đức dưới sự chỉ huy của tướng Hermann Hoth tiến đánh Bỉ, sư đoàn của Rommel tiến rất nhanh, bỏ xa các sư đoàn khác của Đức, thậm chí Bộ tham mưu Đức ở mặt trận này không nhận được bất cứ liên lạc vô tuyến nào từ sư đoàn của Rommel. Họ cho rằng sư đoàn này đã bị tiêu diệt nên ngừng cung cấp nhiên liệu cho cánh quân này. Sau này Rommel buộc tội các sĩ quan quân nhu bất cẩn, còn Bộ tham mưu Đức thì cho rằng Rommel đã tiến quân quá nhanh khiến chỉ huy không theo kịp.
Đánh bại Bỉ, quân Đức nhanh chóng tiến vào Pháp. Ngày 20/5, sư đoàn của Rommel đã tiến đến thành phố Arras. Quân đồng minh Anh-Pháp có mặt ở đây để ngăn quân Đức tiến đến eo biển Anh và bao vây diệt quân chủ lực Đồng Minh trên mạn bắc. Nhưng quân đồng minh nhanh chóng bị đánh bại.
Rommel được tặng thưởng huân chương, trở thành Sư trưởng đầu tiên được tặng thưởng trong chiến dịch này. Đồng thời được giao thêm chỉ huy sư đoàn thiết giáp số 5.
Ngày 28/5, Rommel cho quân tiến đánh vào Lille (một tỉnh lỵ của tỉnh Nord), Rommel cho quân tiến rất nhanh. Sư đoàn thiết giáp số 7 đụng phải một trận pháo kích dữ dội của quân Pháp. Rommel thúc quân bao vây quân đoàn thứ nhất của Pháp không cho rút về Dunkirk (thuộc tỉnh Nord).
https://i.*********/2023/01/27/xe-tang-duc-1.jpg
Xe tăng Panzer II của Đức.
Ngày 6/6, Rommel tiếp tục cho quân đánh chiếm các vùng quanh sông Seine. Trong hai ngày tiến đến 100 km.
Ngày 10/6, Rommel đã đến bờ biển gần Dieppe (là một xã trong vùng hành chính Normandie, thuộc tỉnh Seine-Maritime, quận Dieppe). Nhận thấy quân của mình đã tiến quá nhanh cách xa Bộ chỉ huy, rút kinh nghiệm lần trước, Rommel gửi tin nhắn báo về bộ chỉ huy: “Tôi đang ở bờ biển”.
Ngày 14/6, Paris thất thủ, nước Pháp thất bại toàn diện, Rommel chuyển đến Paris. Lúc này sư đoàn thiết giáp số 7 của Rommel đã nổi tiếng khắp nơi bởi tốc độ tiến quân cực nhanh, gây bất ngờ cho đối phương. Từ đó sư đoàn này còn được gọi là “sư đoàn ma”.
Rommel nhận được nhiều lời tán dương, cũng như nhiều lời mỉa mai cho rằng tiến nhanh như thế là không cần thiết. Tuy nhiên những chiến công của Rommel khiến Hitler cùng chỉ huy cao nhất quân Đức hài lòng.
Tháng 2/1941, Rommel lại được thăng cấp, chỉ huy sư đoàn tia chớp số 5 của quân đội Đức, về sau trở thành Sư đoàn Thiết giáp số 21. Sư đoàn này cùng với Sư đoàn Thiết giáp số 15 tạo nên Quân đoàn châu Phi.
Lối đánh bất ngờ của Erwin Rommel khiến quân đồng minh đại bại
Lúc này ở mặt trận Bắc Phi, quân Ý vất vả đối phó với quân Anh. Bắc Phi có vị trí quan trọng, phe Trục phát-xít muốn chiếm nơi đây nhằm khống chế Địa Trung Hải và kênh đào Suez, rồi tiến lên chiếm nguồn tài nguyên dầu mỏ ở vùng Trung Cận Đông. Quân Ý liên tục thất bại nên Rommel được điều đến đây.
https://i.*********/2023/01/27/ban-do-1.jpg
Bàn đồ mặt trận Bắc phi.
Ban đầu Bộ chỉ huy Trục phát-xít lên kế hoạch nghi binh phòng thủ, sau đó sẽ tổ chức những đợt tấn công nhỏ trong tháng 5 vào Agedabia và Benghazi, và lên kế hoạch giữ vững phòng tuyến ở giữa các thành phố trên.
Romel không đồng ý với kế hoạch và cho rằng tấn công nhỏ lẻ như thế thì vô dụng vì Cyrenaica sẽ bị chiếm. Rommel thực hiện kế hoạch của mình, ban đầu cho quân lập thế trận giữ vững phòng tuyến.
Trong khi quân Anh cho rằng quân Đức đang củng cố thế trận sau những thất bại liên tiếp của quân Ý trước đó, thì bất ngờ Rommel cho quân tiến thần tốc đánh chiếm El Agheila vào ngày 24/3 và Mersa el Brega ngày 31/3. Rồi Rommel liên tiếp tấn công đẩy lùi quân Anh đến tận biên giới Sollum, chiếm lại toàn bộ Lybia (ngoại trừ Tobruk).
https://i.*********/2023/01/27/xe-tang-y-1.jpg
Xe tăng quân Ý tiến qua sa mạc tại chiến trường Bắc phi – tháng 4/1941.
3 viên tướng chỉ huy quân Anh bị bắt sống là trung tướng Philip Neame, tư lệnh chiến trường mới của Tổng hành dinh Bộ chỉ huy Cyrenaica (tên mới đổi của Quân đoàn XIII); Richard O’Connor, mới được điều về để hỗ trợ; thiếu tướng Michael Gambier-Parry, tư lệnh Sư đoàn Thiết giáp số 2 Anh.
Chỉ trong 2 tuần lễ với lối đánh bất ngờ chuyển từ phòng thủ sang tấn công chớp nhoáng, Rommel đã khiến quân Anh phái rút về Ai Cập, khiến những thành quả trước đó của quân Anh bị mất hết.
Thất bại này khiến viên tướng tổng chỉ huy mặt trận trung ương và phía đông của Anh là Archibald Wavell bị cách chức
Trong quá trình đẩy lui quân Anh, Rommel gặp phải sự phản đối dữ dội từ Bộ tổng chỉ huy quân Ý vì họ cảm thấy ông bất tuân thượng lệnh. Sau đó Rommel lại nhận được lệnh từ phía Bộ Chỉ huy Tối cao quân Đức rằng ông không được vượt qua khỏi Maradah. Tuy nhiên cuối cùng Rommel vẫn bỏ ngoài tai và thực hiện kế hoạch của mình.
Dù các tướng lĩnh phe trục phát-xít không bằng lòng bởi cách điều binh bất tuân thượng lệnh của Rommel, nhưng quân đồng minh lại rất khâm phục ông. Danh tiếng Erwin Rommel trở nên lừng lẫy trên chiến trường như một vị tướng tài tình đầy mưu lược, ông được mệnh danh là “Cáo sa mạc”, Hitler quyết định phong quân hàm thượng tướng cho ông.
Sau chiến thắng, Eommel cho quân bao vây nốt thành phố cảng biển còn lại là Tobruk nhằm có đường đến Ai Cập, thành phố này đang được sự bảo vệ bởi 25.000 quân Anh và Úc.
Để tấn công vào đây, Rommel yêu cầu quân Ý cung cấp cho mình sơ đồ bố phòng quân cảng. Tuy nhiên người Ý lấy lý do gấp gáp không làm kịp, cũng có thể do Rommel bất tuân thượng lệnh khiến người Ý không hợp tác. Rommel cũng không nhận được sự hỗ trợ từ Bộ tổng tư lệnh tối cao Đức do ông không tuân lệnh. Vì vậy các đợt tấn công của Rommel bị quân đồng minh đẩy lùi.
https://i.*********/2023/01/27/Rommel-thong-che-phat-xit-02.jpg
Thống chế Erwin Rommel.
Xuất thân
Erwin Rommel sinh năm 1891 tại thị trấn Heidenheim cách Ulm khoảng 50 km, thuộc bang Württemberg. Cha ông là giáo sư, hiệu trưởng một trường trung học, ông nội cũng là nhà giáo, mẹ ông là con gái của quan chức cấp cao.
Rommel có người chị gái rất yêu quý là Helene. Theo lời chị gái thì thuở bé Rommel là cậu bé ốm yếu, không thích chơi bóng, chỉ thích gần nơi thên nhiên và rất hiền lành, ngoan ngoãn. Khi đi học Rommel thích môn toán và kỹ thuật. Năm 14 tuổi ông cùng bạn bè tự chế được một chiếc tàu lượn hoàn thiện, ông cũng có khả năng tháo rời một chiếc xe máy và lắp ráp lại.
Không đủ điểm vào đại học, Rommel dự định đi làm tại một nhà máy khinh khí cầu gần quê nhà. Nhưng cha ông lại mong muốn con trai vào quân ngũ bởi thời kỳ này ngành sĩ quan, quân đội đang rất được ưa chuộng.
Năm 1910, Rommel 19 tuổi gia nhập vào trung đoàn bộ binh số 124 của bang Württemberg. Đầu năm 1911, ông được gửi đến trường Thiếu Sinh Quân tại Danzig và đến tháng 11 thì tốt nghiệp. Đến tháng 1/1912, ông được phong quân hàm trung úy.
Tài năng thiên bẩm
Năm 1914, chiến tranh thế giới lần thứ nhất bùng nổ, Rommel tham gia các trận đánh ở Pháp, Rumani và Ý. Ông hăng hái đến nỗi đồng đội thường nói rằng: “Ở đâu có Rommel, ở đó là mặt trận”.
Rommel bị thương 3 lần, được tăng huân chương Iron Cross (Thập tự Sắt) cả hạng 1 và hạng 2. Ông trở thành binh sĩ trẻ nhất nhận được huân chương cao quý của đế chế Đức.
Dù còn rất trẻ nhưng Rommel đã thể hiện được tài năng thiên bẩm của mình. Trong các trận đánh tại dãy núi phía bắc nước Ý, Rommel đã cùng hơn 100 quân tổ chức phòng thủ thành công, đánh lui quân Ý đông đến hơn 7.000 người, giữ vững được ngọn núi Matajur.
Sau kỳ tích không tưởng này Rommel được trao tặng huân chương cao quý nhất của Đức, huân chương quân công (Pour le Mérite). Huân chương này vốn chỉ dành cho các vị tướng của Đức, nhưng nó lại được đặc cách trao cho Rommel.
Giảng dạy bộ binh
Khi chiến tranh thế giới lần thứ nhất kết thúc, Rommel có nhiều cơ hội nằm trong Truppenamt (đây là tổ chức thay thế cho Bộ Tổng tham mưu quân đội Đức), nhưng ông lại từ chối, mà chỉ nhận làm sĩ quan tuyến đầu trong binh chủng bộ binh. Rommel được nhận chỉ huy một tiểu đoàn.
Do cha và ông nội đều làm nghề giáo, bản thân Rommel có năng lực thuyết giảng rất tốt, nên ông được giảng dạy tại trường bộ binh Dresden từ 1929 đến 1933, và tại Học viện Chiến tranh Potsdam từ 1935 đến 1938.
Năm 1937, Rommel cho xuất bản cuốn sách “Những cuộc Tấn công bằng Bộ binh” của mình. Cuốn sách này được đánh giá rất cao và ngay sau đã trở thành sách giáo khoa quân sự. Cũng chính từ cuốn sách này mà Adolf Hitler để ý hơn đến Rommel và giao cho ông một vị trí trong Bộ Chiến tranh của Đức, nhưng đồng thời ông vẫn tiếp tục giảng dạy ở Học viện Chiến tranh Potsdam. Rommel nhận được nhiều phần thưởng vì thành tích xuất sắc của mình trong thời gian này.
Năn 1938, Đức sáp nhập Áo, Rommel được phong đại tá, chuyển đến làm chỉ huy trường sĩ quan ở Wiener Neustadt, gần Vienna. Tại đây ông viết cuốn sách “Xe tăng trong các cuộc Tấn công”.
Cuối năm 1938, Rommel lại được phong hàm thiếu tướng chỉ huy tiểu đoàn bảo vệ quốc trưởng Hitler.
Năm 1939, Đức tấn công Ba Lan, mở đầu cho chiến tranh thế giới lần thứ hai. Đây cũng chín là lúc mà tài năng của Rommel nở rộ khiến cho các tướng phe Đồng minh chống Phát-xít phải nể phục.
Tiến quân thần tốc khiến bộ chỉ huy không theo kịp
Sau khi có được những thành công vào năm 1939, đầu năm 1940, Erwin Rommel xin Hitler cho được chỉ huy một sư đoàn tăng thiết giáp, dù ông chưa hề trải qua kinh nghiệm thực tế chiến trường chỉ huy tăng thiết giáp. Dù gặp phải sự phản đối, cuối cùng Hitler đã đồng ý để Rommel chỉ huy sư đoàn thiết giáp số 7.
Ngày 10/5/1940, quân đoàn 15 của Đức dưới sự chỉ huy của tướng Hermann Hoth tiến đánh Bỉ, sư đoàn của Rommel tiến rất nhanh, bỏ xa các sư đoàn khác của Đức, thậm chí Bộ tham mưu Đức ở mặt trận này không nhận được bất cứ liên lạc vô tuyến nào từ sư đoàn của Rommel. Họ cho rằng sư đoàn này đã bị tiêu diệt nên ngừng cung cấp nhiên liệu cho cánh quân này. Sau này Rommel buộc tội các sĩ quan quân nhu bất cẩn, còn Bộ tham mưu Đức thì cho rằng Rommel đã tiến quân quá nhanh khiến chỉ huy không theo kịp.
Đánh bại Bỉ, quân Đức nhanh chóng tiến vào Pháp. Ngày 20/5, sư đoàn của Rommel đã tiến đến thành phố Arras. Quân đồng minh Anh-Pháp có mặt ở đây để ngăn quân Đức tiến đến eo biển Anh và bao vây diệt quân chủ lực Đồng Minh trên mạn bắc. Nhưng quân đồng minh nhanh chóng bị đánh bại.
Rommel được tặng thưởng huân chương, trở thành Sư trưởng đầu tiên được tặng thưởng trong chiến dịch này. Đồng thời được giao thêm chỉ huy sư đoàn thiết giáp số 5.
Ngày 28/5, Rommel cho quân tiến đánh vào Lille (một tỉnh lỵ của tỉnh Nord), Rommel cho quân tiến rất nhanh. Sư đoàn thiết giáp số 7 đụng phải một trận pháo kích dữ dội của quân Pháp. Rommel thúc quân bao vây quân đoàn thứ nhất của Pháp không cho rút về Dunkirk (thuộc tỉnh Nord).
https://i.*********/2023/01/27/xe-tang-duc-1.jpg
Xe tăng Panzer II của Đức.
Ngày 6/6, Rommel tiếp tục cho quân đánh chiếm các vùng quanh sông Seine. Trong hai ngày tiến đến 100 km.
Ngày 10/6, Rommel đã đến bờ biển gần Dieppe (là một xã trong vùng hành chính Normandie, thuộc tỉnh Seine-Maritime, quận Dieppe). Nhận thấy quân của mình đã tiến quá nhanh cách xa Bộ chỉ huy, rút kinh nghiệm lần trước, Rommel gửi tin nhắn báo về bộ chỉ huy: “Tôi đang ở bờ biển”.
Ngày 14/6, Paris thất thủ, nước Pháp thất bại toàn diện, Rommel chuyển đến Paris. Lúc này sư đoàn thiết giáp số 7 của Rommel đã nổi tiếng khắp nơi bởi tốc độ tiến quân cực nhanh, gây bất ngờ cho đối phương. Từ đó sư đoàn này còn được gọi là “sư đoàn ma”.
Rommel nhận được nhiều lời tán dương, cũng như nhiều lời mỉa mai cho rằng tiến nhanh như thế là không cần thiết. Tuy nhiên những chiến công của Rommel khiến Hitler cùng chỉ huy cao nhất quân Đức hài lòng.
Tháng 2/1941, Rommel lại được thăng cấp, chỉ huy sư đoàn tia chớp số 5 của quân đội Đức, về sau trở thành Sư đoàn Thiết giáp số 21. Sư đoàn này cùng với Sư đoàn Thiết giáp số 15 tạo nên Quân đoàn châu Phi.
Lối đánh bất ngờ của Erwin Rommel khiến quân đồng minh đại bại
Lúc này ở mặt trận Bắc Phi, quân Ý vất vả đối phó với quân Anh. Bắc Phi có vị trí quan trọng, phe Trục phát-xít muốn chiếm nơi đây nhằm khống chế Địa Trung Hải và kênh đào Suez, rồi tiến lên chiếm nguồn tài nguyên dầu mỏ ở vùng Trung Cận Đông. Quân Ý liên tục thất bại nên Rommel được điều đến đây.
https://i.*********/2023/01/27/ban-do-1.jpg
Bàn đồ mặt trận Bắc phi.
Ban đầu Bộ chỉ huy Trục phát-xít lên kế hoạch nghi binh phòng thủ, sau đó sẽ tổ chức những đợt tấn công nhỏ trong tháng 5 vào Agedabia và Benghazi, và lên kế hoạch giữ vững phòng tuyến ở giữa các thành phố trên.
Romel không đồng ý với kế hoạch và cho rằng tấn công nhỏ lẻ như thế thì vô dụng vì Cyrenaica sẽ bị chiếm. Rommel thực hiện kế hoạch của mình, ban đầu cho quân lập thế trận giữ vững phòng tuyến.
Trong khi quân Anh cho rằng quân Đức đang củng cố thế trận sau những thất bại liên tiếp của quân Ý trước đó, thì bất ngờ Rommel cho quân tiến thần tốc đánh chiếm El Agheila vào ngày 24/3 và Mersa el Brega ngày 31/3. Rồi Rommel liên tiếp tấn công đẩy lùi quân Anh đến tận biên giới Sollum, chiếm lại toàn bộ Lybia (ngoại trừ Tobruk).
https://i.*********/2023/01/27/xe-tang-y-1.jpg
Xe tăng quân Ý tiến qua sa mạc tại chiến trường Bắc phi – tháng 4/1941.
3 viên tướng chỉ huy quân Anh bị bắt sống là trung tướng Philip Neame, tư lệnh chiến trường mới của Tổng hành dinh Bộ chỉ huy Cyrenaica (tên mới đổi của Quân đoàn XIII); Richard O’Connor, mới được điều về để hỗ trợ; thiếu tướng Michael Gambier-Parry, tư lệnh Sư đoàn Thiết giáp số 2 Anh.
Chỉ trong 2 tuần lễ với lối đánh bất ngờ chuyển từ phòng thủ sang tấn công chớp nhoáng, Rommel đã khiến quân Anh phái rút về Ai Cập, khiến những thành quả trước đó của quân Anh bị mất hết.
Thất bại này khiến viên tướng tổng chỉ huy mặt trận trung ương và phía đông của Anh là Archibald Wavell bị cách chức
Trong quá trình đẩy lui quân Anh, Rommel gặp phải sự phản đối dữ dội từ Bộ tổng chỉ huy quân Ý vì họ cảm thấy ông bất tuân thượng lệnh. Sau đó Rommel lại nhận được lệnh từ phía Bộ Chỉ huy Tối cao quân Đức rằng ông không được vượt qua khỏi Maradah. Tuy nhiên cuối cùng Rommel vẫn bỏ ngoài tai và thực hiện kế hoạch của mình.
Dù các tướng lĩnh phe trục phát-xít không bằng lòng bởi cách điều binh bất tuân thượng lệnh của Rommel, nhưng quân đồng minh lại rất khâm phục ông. Danh tiếng Erwin Rommel trở nên lừng lẫy trên chiến trường như một vị tướng tài tình đầy mưu lược, ông được mệnh danh là “Cáo sa mạc”, Hitler quyết định phong quân hàm thượng tướng cho ông.
Sau chiến thắng, Eommel cho quân bao vây nốt thành phố cảng biển còn lại là Tobruk nhằm có đường đến Ai Cập, thành phố này đang được sự bảo vệ bởi 25.000 quân Anh và Úc.
Để tấn công vào đây, Rommel yêu cầu quân Ý cung cấp cho mình sơ đồ bố phòng quân cảng. Tuy nhiên người Ý lấy lý do gấp gáp không làm kịp, cũng có thể do Rommel bất tuân thượng lệnh khiến người Ý không hợp tác. Rommel cũng không nhận được sự hỗ trợ từ Bộ tổng tư lệnh tối cao Đức do ông không tuân lệnh. Vì vậy các đợt tấn công của Rommel bị quân đồng minh đẩy lùi.