Chắc tao là người hiểu rõ nhất tại sao VN có rất nhiều vụ đánh nhau chỉ vì cái nhìn.

Mà cái nhìn chằm chằm thực sự khó chịu, nó mang đầy tính soi mói, điều tra, nó làm người bị nhìn cảm giác họ bị ánh mắt của bầy linh cẩu đăm đăm, chỉ hở ra 1 chút sai sót là bầy linh cẩu sẽ xúm vào và liên hoan họ.

Mổi lần tao đi đâu đâu, bất kì đâu, ví dụ chạy ra ngang qua nhà ai, từ trong nhà họ cũng nhìn ra rồi cái nhìn họ cũng di chuyển theo mình. Lẽ ra họ không cần phải làm vậy: thằng nào chạy xe ngoài đường thì kệ nó, nhìn để làm gì.

Và trên đường, những chiếc xe ngược chiều đối diện nhau, họ lại nhìn chăm chăm, đăm chiêu vào mặt mình. Quái. Cái nhìn mang đầy đủ tính "nhận diện", chứ không phải là cái nhìn lướt qua.

Một quán cafe đang ngồi rất đông đúc, 1 người bước vào. Thế là cả quán cứ như phải dừng việc của mình lại 1 chốc, nhìn người mới bước vào. Rồi người kia, cũng đưa mắt nhìn vào mặt từng người trong quán.

Và kinh khủng nhất là ở nông thôn, hoặc những khu trọ. Mổi khi tao đi đâu về, họ lại dổ dồn những ánh mắt nhận diện về mình. Mà họ nhìn rất lâu, cho đến khi mình đi khỏi tầm mắt họ thì họ mới thôi đăm đăm.

Tại sao thế nhỉ. Khi tao sống ở SG, tao gặp rất nhiều người nước ngoài. Người Âu Mỹ khi họ gặp mình, họ đâu có đăm đăm nhìn kỹ từng người lướt qua họ. Mọi thứ lọt vào tầm măt họ, nhưng họ không phải cố chằm chằm vào mặt ai cả, để nhận diện và phân tích ai cả.

Vì sao người VN lại có cái nhìn kinh tởm và dị dợm thế nhỉ
Hôm kia tao vừa bị hai thằng trẻ trâu dọa vì nhìn nó đi xe máy phong nhanh trước mặt tao, mẹ giờ trẻ trâu nguy hiểm Vl ra, động tí là nó chém ngay.
 
Do văn hóa thôi.

Người Á Đông nói chung hay người VN mình nói riêng, họ lừa lọc nhau dữ quá, lại không có nền luật pháp công bằng, nghiêm minh như bên Âu Mỹ. Nên những đứa sống hời hợt, ko chịu nhìn người, suy xét kĩ, etc..thường là những đứa chịu nhiều thiệt thòi nhất trong xã hội (không những chỉ thiệt thòi mà có khi còn thiệt mạng nữa). Bao nhiêu vụ như "bị lừa xách thuê ma túy", "bị dụ chơi cờ bạc bịp", "bị giật nợ không trả", "bị rủ rê chơi hàng", etc... đủ nói lên những mối nguy hại mà những người này thường vướng vào.

Do vậy, nó hình thành THÓI QUEN trong tâm thức mỗi người, gặp ai mới quen cũng phải nhìn cho kĩ, coi đây là hạng người nào, lợi hại ra sao, etc... Nhưng vì là thói quen, không có bài bản cụ thể, nên nhiều người làm không khéo, thành ra bị nói là nhìn đểu. Rồi thì đâm chém nhau vì "bị nhìn đểu" cũng từ đó mà ra.
 
Sửa lần cuối:
Nhìn chằm chằm là chưa hiểu rõ về phong cách sống lịch sự rồi. Thời nay chỉ có bọn trẻ trâu tính khí ngu xuẩn mới thể hiện những kiểu như vậy!
 
Nhìu lúc có việc phải đi tới mấy xóm khác tao toàn phải mang kính râm
Sợ thanh niên thôn nó bảo nhìu đểu
 
Uh hay thật đấy.
Cái này là do văn hóa rồi. Ngẫm mà xem, những đứa nhóc từ bé tí nó cũng thấy mỗi lần bố mẹ người nhà nó nhìn những người lạ chằm chằm.
Rồi nó cũng học theo, dần trở thành thói quen, nặng hơn là thành phản xạ. Nghĩa là đôi khi cũng chả vì để ý hay gì cả, mà phản xạ nó tự đưa mắt đến mục tiêu.

Ngày xưa mới lên SG, đi đường gặp bọn tây tao cứ nhìn chằm chằm, nhưng hay ở chỗ nó cứ thẳng mặt đi chả thèm nhìn tao tí nào? Nghĩ quái, sao bọn nó có thể ít tò mò dc như vậy.

Đến bây giờ thì có chút thay đối, quê thì vẫn nhìn chằm chằm, còn ở tp vào những khu văn minh như TTTM, nhà hàng... Thấy cũng ít nhìn nhau rồi, vì với dân giàu, văn minh giờ nó cũng hiểu đó là hành vi bất lịch sự , và đám trẻ sinh ra trong những bộ phận này cũng vậy, ko nhìn luôn.
 
Vì thế đi đâu có chỗ đông ng tao toàn đội mũ lưỡi trai cụp xuống
 
Nhất là đi vô hẻm lạ luôn bị ánh nhìn dò xét xem có phải trôm cướp gig không ? Cũng la do Pháp Luật không nghiêm và cách hành xử của những thằng nắm giữ luật pháp không công bằng nên tạo ra một xã hội đầy rẫy những nghi kị
 
Mà cái nhìn chằm chằm thực sự khó chịu, nó mang đầy tính soi mói, điều tra, nó làm người bị nhìn cảm giác họ bị ánh mắt của bầy linh cẩu đăm đăm, chỉ hở ra 1 chút sai sót là bầy linh cẩu sẽ xúm vào và liên hoan họ.

Mổi lần tao đi đâu đâu, bất kì đâu, ví dụ chạy ra ngang qua nhà ai, từ trong nhà họ cũng nhìn ra rồi cái nhìn họ cũng di chuyển theo mình. Lẽ ra họ không cần phải làm vậy: thằng nào chạy xe ngoài đường thì kệ nó, nhìn để làm gì.

Và trên đường, những chiếc xe ngược chiều đối diện nhau, họ lại nhìn chăm chăm, đăm chiêu vào mặt mình. Quái. Cái nhìn mang đầy đủ tính "nhận diện", chứ không phải là cái nhìn lướt qua.

Một quán cafe đang ngồi rất đông đúc, 1 người bước vào. Thế là cả quán cứ như phải dừng việc của mình lại 1 chốc, nhìn người mới bước vào. Rồi người kia, cũng đưa mắt nhìn vào mặt từng người trong quán.

Và kinh khủng nhất là ở nông thôn, hoặc những khu trọ. Mổi khi tao đi đâu về, họ lại dổ dồn những ánh mắt nhận diện về mình. Mà họ nhìn rất lâu, cho đến khi mình đi khỏi tầm mắt họ thì họ mới thôi đăm đăm.

Tại sao thế nhỉ. Khi tao sống ở SG, tao gặp rất nhiều người nước ngoài. Người Âu Mỹ khi họ gặp mình, họ đâu có đăm đăm nhìn kỹ từng người lướt qua họ. Mọi thứ lọt vào tầm măt họ, nhưng họ không phải cố chằm chằm vào mặt ai cả, để nhận diện và phân tích ai cả.

Vì sao người VN lại có cái nhìn kinh tởm và dị dợm thế nhỉ
T cũng hay nhìn gái như v
 
Mà cái nhìn chằm chằm thực sự khó chịu, nó mang đầy tính soi mói, điều tra, nó làm người bị nhìn cảm giác họ bị ánh mắt của bầy linh cẩu đăm đăm, chỉ hở ra 1 chút sai sót là bầy linh cẩu sẽ xúm vào và liên hoan họ.

Mổi lần tao đi đâu đâu, bất kì đâu, ví dụ chạy ra ngang qua nhà ai, từ trong nhà họ cũng nhìn ra rồi cái nhìn họ cũng di chuyển theo mình. Lẽ ra họ không cần phải làm vậy: thằng nào chạy xe ngoài đường thì kệ nó, nhìn để làm gì.

Và trên đường, những chiếc xe ngược chiều đối diện nhau, họ lại nhìn chăm chăm, đăm chiêu vào mặt mình. Quái. Cái nhìn mang đầy đủ tính "nhận diện", chứ không phải là cái nhìn lướt qua.

Một quán cafe đang ngồi rất đông đúc, 1 người bước vào. Thế là cả quán cứ như phải dừng việc của mình lại 1 chốc, nhìn người mới bước vào. Rồi người kia, cũng đưa mắt nhìn vào mặt từng người trong quán.

Và kinh khủng nhất là ở nông thôn, hoặc những khu trọ. Mổi khi tao đi đâu về, họ lại dổ dồn những ánh mắt nhận diện về mình. Mà họ nhìn rất lâu, cho đến khi mình đi khỏi tầm mắt họ thì họ mới thôi đăm đăm.

Tại sao thế nhỉ. Khi tao sống ở SG, tao gặp rất nhiều người nước ngoài. Người Âu Mỹ khi họ gặp mình, họ đâu có đăm đăm nhìn kỹ từng người lướt qua họ. Mọi thứ lọt vào tầm măt họ, nhưng họ không phải cố chằm chằm vào mặt ai cả, để nhận diện và phân tích ai cả.

Vì sao người VN lại có cái nhìn kinh tởm và dị dợm thế nhỉ
Mày liệt kê thiếu rồi, địt mẹ 10 quán trà đá vìa hè, thì 10 quán chuyên tập trung bọn lộm nhộm, thấy ai đi qua cũng soi cháy váy người ta, nhìn kiểu quê mùa vô học vãi Lồn
 

Có thể bạn quan tâm

Top