Chán nản, buồn vì phải về quê, ko còn nhiều cơ hội việc làm

  • Tạo bởi Tạo bởi gitgud
  • Start date Start date
Ông già nuôi gà KFC thành công lúc tuổi mà VN xem như là sống thọ đó… quan trọng là đừng nản. Ông cha ta đánh Tây đánh Tàu cả trăm năm, ngàn năm còn đánh được… mà nói đâu xa cụ Bạc vẫn làm việc… cụ có nản đâu? Thế sao ta không học cụ mà cứ dè bỉu cụ này nọ…?!
Lại bị thằng vâu nó thuốc rồi :vozvn (32):
Tao cũng như mày. Về tuổi tác. Về hoàn cảnh gia đình. Nhưng tao ko về quê. Ông bà còn chăm nhau được thì cứ chăm. Lúc nào ko chăm được thì tính tiếp. Ở lại to thì cố gắng lương bổng OK tí để sau này có tiền còn lo cho gđ. Tậu con xe thường xuyên về nhà thăm nhà. Chứ về quê tao cũng như quê mày. Ko có việc. Lương vài tr thì cũng chả tiết kiệm được. Rồi cảm giác bản thân vô dụng. Thất bại lắm. Thay đổi đi mày
giàu có ở quê đéo = ngồi lê tp
 
Đm, ban đầu đăng bài tưởng nhà cửa bình thường có phần khó khăn nên anh em đồng cảm, giờ kêu có gần 5 tỷ gửi bank thì đồng cảm cái lồn. =))
Thằng lồn @hailong79 bò đỏ bê vàng vào xem cái thằng lồn thớt vừa bảo có ~5 tỷ gửi bank kìa, hàng tháng rút lãi nữa chớ. :))
Đéo hiểu tâm sự hay khoe của. Ghét nhất trần đời cái lũ kêu khổ xong kêu obg có tỷ này tỷ kia. T đói nên cứ nhìn thấy đứa nào hơn là ngứa mắt.
Clm, hôm ni lên xam như vậy đủ rồi
 
Thế bây h tôi bảo kỉ nguyên mới sắp đến , vài ngày nữa thôi , tiền vứt sọt rác hết , vì ai cũg dc phát tiền mới , điện thoại mới , k còn giàu nghèo nữa , mạnh mẽ lên , ngày 4/4 nhé
Mày nói thật đó chứ?nếu thật thì quá hạnh phúc,sung sướng
 
Tao năm này 3x tuổi, x tiểu học, tao chưa vợ con, nhà tao có 4 người: ba, mẹ, tao, và 1 đứa em gái.

Quê tao ở tỉnh lẻ, năm 18 tuổi tao lên SG học đại học, xong ra trường đi làm.

Tao làm sale thôi, thời điểm năm 2015-2019 tao làm rất được.

Đến năm 2020 thì tụi mày biết rồi, covid ập đến, vì nhiều lý do khách quan, tao ko còn theo ngành này được nữa. Tao định hết dịch sẽ chuyển sang ngành khác làm. Gì chứ SG thì đầy cơ hội, chỉ cần đừng làm biếng thì tao tự tin với khả năng + background của tao kiếm việc khá dễ.

Nhưng tao chưa kịp xin việc khác thì, ông già tao ở quê bị bệnh nặng phải nhập viện, lúc đó SG đang giãn cách xã hội (2021), tao ko thể về quê được. Vậy là chỉ có mẹ tao chăm sóc cho ba tao trong bệnh viện. Ăn ngủ trong đó luôn vì đang giãn cách xh mà. Cảm giác lúc đó tao khá bất lực vì ko thể về quê lo cho ổng bả. Nhập viện được 1 tháng thì ông già khỏe lại.

Suốt 5-6 tháng giãn cách xh, tao suy nghĩ rất nhiều. Ba tao năm nay 69, mẹ 59, đứa em gái thì còn đang học ĐH, vậy là nhà chỉ còn 1 mình tao. Nếu tao tiếp tục xây dựng sự nghiệp trên SG, thì đến 1 lúc nào đó khi ba mẹ già yếu, thì người duy nhất ổng bả trông cậy được chỉ có thể là tao, (đứa em gái thì trước sau nó cũng lấy chồng rồi theo chồng).

Vậy là đầu nằm 2022, tao quyết định về quê với suy nghĩ đơn giản là sẽ xây dựng sự nghiệp ở quê, đồng thời lo cho ông bà già. Nhưng đời đéo như mơ, ở quê tao đéo có công việc gì để làm, tao thất nghiệp gần cả năm mới xin được 1 việc làm NVVP với mức lương bèo vài triệu bạc. Cơ hội thăng tiến gần như ko có.

Hôm nay, em gái tao báo tin vui cho ổng bả, nó kiếm được việc làm với mức lương 1200 đô/tháng. Nghe xong tao cũng mừng cho nó mà cũng tủi thân cho mình.

Tao ko phải là so sánh lương với em tao, tao đang so sánh bản thân tao hôm nay với ngày xưa. Trong công việc, người ta ngày càng thăng tiến, còn tao thì đi thụt lùi và giờ đang vào ngõ cụt.

Tao có thử hỏi ba mẹ tao về việc bán nhà dưới quê, dọn cả gia đình lên SG sống thì ổng bả ko chịu. Tao thấy cũng đúng, SG thích hợp để làm việc, chứ để sống thì môi trường khói bụi ô nhiễm, kẹt xe, ngập nước...người già lên đây lạ lẫm nhiều thứ, cũng ko còn hàng xóm láng giềng.

Nhiều thằng bạn khuyên tao lên SG lại, mà làm vậy tao thấy nhẫn tâm quá, tao ko thể để 2 người già tự lo cho nhau, ko con cháu gì bên cạnh.

Nhiều thằng khuyên tao lấy vợ đẻ con, tao nghe vậy thôi chứ cũng ko còn năng lượng gì để yêu đương. Tao về quê hơn 1 năm rồi, càng ngày tao càng thấy bản thân ù lì chậm chạp lại, có lẽ là do môi trường làm việc, tao hiện giờ ko khác gì con robot sáng đi chiều về, ngày nào cũng như ngày nấy. Niềm vui trong công việc là hoàn toàn ko có.

Nay buồn quá tâm sự với tụi mày vài câu cho nhẹ lòng.
Mày lên SG lập nghiệp. Để 2 ob ở quê sống, đừng bán nhà đi. Sau này ob yếu mày đón lên chăm, nhưng các ob già ko thích thay đổi môi trường nên hầu hết ko đi đâu. Lúc đó mày thuê osin chăm sóc. Con cái ko thành đạt, công việc ko ổn định, ko giàu bố mẹ cũng ko vui đâu, kể cả mày có ở bên cạnh.
 
Nuôi, trồng, mmo, vay vốn buôn bán… đã thử hết chưa?
 
Đầu tiên t xin phép đmm đã rồi nói chuyện
Obz già r thì theo con cái, đéo có chuyện m phải chạy theo để hầu obz, nhớ đấy
Vì chạy theo thì m chả có cái đầu buồi gì mà lo cho cs của mày chứ đừng nói dư tiền lo cho obz. Obz k thích theo mày thì kệ cmn, sống cho cuộc đời mày đi tml
Đàn ông trưởng thành là thằng lo đc cho bản thân, vợ rồi đến con cái, obz chỉ là đứng cuối
Có thể m đọc đến đên sẽ đkm tao? Ok lớn thêm rồi có gia đình rồi quay lại đây rep tao nhé
 
Mày nói thật đó chứ?nếu thật thì quá hạnh phúc,sung sướng
Nói mà k đưa ra dẫn chứg thì k thuyết phục nhỉ , nếu các b sài fb thì có thể search các keywords sau vào ô tìm kiếm sẽ hiểu vấn đề ngay ( medbed ,qfs , nesara/gesara ) . Coi chừg dc khai ság còn hơn cả băg búa liềm chứ lị
 
Đời người lên voi xuống chó là chuyện thường, qua cơn bĩ cực tới hồi thái lai, từ từ rồi mày sẽ phất lên thôi, hãy cố gắng và có niềm tin vào tương lai.
 
Tao năm này 3x tuổi, x tiểu học, tao chưa vợ con, nhà tao có 4 người: ba, mẹ, tao, và 1 đứa em gái.

Quê tao ở tỉnh lẻ, năm 18 tuổi tao lên SG học đại học, xong ra trường đi làm.

Tao làm sale thôi, thời điểm năm 2015-2019 tao làm rất được.

Đến năm 2020 thì tụi mày biết rồi, covid ập đến, vì nhiều lý do khách quan, tao ko còn theo ngành này được nữa. Tao định hết dịch sẽ chuyển sang ngành khác làm. Gì chứ SG thì đầy cơ hội, chỉ cần đừng làm biếng thì tao tự tin với khả năng + background của tao kiếm việc khá dễ.

Nhưng tao chưa kịp xin việc khác thì, ông già tao ở quê bị bệnh nặng phải nhập viện, lúc đó SG đang giãn cách xã hội (2021), tao ko thể về quê được. Vậy là chỉ có mẹ tao chăm sóc cho ba tao trong bệnh viện. Ăn ngủ trong đó luôn vì đang giãn cách xh mà. Cảm giác lúc đó tao khá bất lực vì ko thể về quê lo cho ổng bả. Nhập viện được 1 tháng thì ông già khỏe lại.

Suốt 5-6 tháng giãn cách xh, tao suy nghĩ rất nhiều. Ba tao năm nay 69, mẹ 59, đứa em gái thì còn đang học ĐH, vậy là nhà chỉ còn 1 mình tao. Nếu tao tiếp tục xây dựng sự nghiệp trên SG, thì đến 1 lúc nào đó khi ba mẹ già yếu, thì người duy nhất ổng bả trông cậy được chỉ có thể là tao, (đứa em gái thì trước sau nó cũng lấy chồng rồi theo chồng).

Vậy là đầu nằm 2022, tao quyết định về quê với suy nghĩ đơn giản là sẽ xây dựng sự nghiệp ở quê, đồng thời lo cho ông bà già. Nhưng đời đéo như mơ, ở quê tao đéo có công việc gì để làm, tao thất nghiệp gần cả năm mới xin được 1 việc làm NVVP với mức lương bèo vài triệu bạc. Cơ hội thăng tiến gần như ko có.

Hôm nay, em gái tao báo tin vui cho ổng bả, nó kiếm được việc làm với mức lương 1200 đô/tháng. Nghe xong tao cũng mừng cho nó mà cũng tủi thân cho mình.

Tao ko phải là so sánh lương với em tao, tao đang so sánh bản thân tao hôm nay với ngày xưa. Trong công việc, người ta ngày càng thăng tiến, còn tao thì đi thụt lùi và giờ đang vào ngõ cụt.

Tao có thử hỏi ba mẹ tao về việc bán nhà dưới quê, dọn cả gia đình lên SG sống thì ổng bả ko chịu. Tao thấy cũng đúng, SG thích hợp để làm việc, chứ để sống thì môi trường khói bụi ô nhiễm, kẹt xe, ngập nước...người già lên đây lạ lẫm nhiều thứ, cũng ko còn hàng xóm láng giềng.

Nhiều thằng bạn khuyên tao lên SG lại, mà làm vậy tao thấy nhẫn tâm quá, tao ko thể để 2 người già tự lo cho nhau, ko con cháu gì bên cạnh.

Nhiều thằng khuyên tao lấy vợ đẻ con, tao nghe vậy thôi chứ cũng ko còn năng lượng gì để yêu đương. Tao về quê hơn 1 năm rồi, càng ngày tao càng thấy bản thân ù lì chậm chạp lại, có lẽ là do môi trường làm việc, tao hiện giờ ko khác gì con robot sáng đi chiều về, ngày nào cũng như ngày nấy. Niềm vui trong công việc là hoàn toàn ko có.

Nay buồn quá tâm sự với tụi mày vài câu cho nhẹ lòng.
Buồn làm j ku?!

Mày buồn hay vui thì cs vẫn thế, trái đất vẫn quay. Mày sống hay chết người thân chỉ chỉ nhớ tới chút chút ít.

Vào topic tao lấy 90k làm lộ phí buồn, mai buồn tiếp, cứ có $ là an ủi đc hết.

Bài update đây tml

https://xamvn.chat/r/app-********-bank-tang-70k-tien-mat-free.574448/page-4#post-13589375
 
Đời người lên voi xuống chó là chuyện thường, qua cơn bĩ cực tới hồi thái lai, từ từ rồi mày sẽ phất lên thôi, hãy cố gắng và có niềm tin vào tương lai.
Đời người xuống vũng nhên đồi
Khi ngồi xế hộp lúc chạy xe ôm
 
Ông già nuôi gà KFC thành công lúc tuổi mà VN xem như là sống thọ đó… quan trọng là đừng nản. Ông cha ta đánh Tây đánh Tàu cả trăm năm, ngàn năm còn đánh được… mà nói đâu xa cụ Bạc vẫn làm việc… cụ có nản đâu? Thế sao ta không học cụ mà cứ dè bỉu cụ này nọ…?!
vì đi đâu cũng nghe thấy phải thành công còn trẻ đó
Giờ ra đường bọn nổ ghê lắm
Toàn dân ăn xổi thì như vậy là bình thường mà
nhưng rồi để cái đất nước có môi trường sống như cặc
 
Đầu tiên t xin phép đmm đã rồi nói chuyện
Obz già r thì theo con cái, đéo có chuyện m phải chạy theo để hầu obz, nhớ đấy
Vì chạy theo thì m chả có cái đầu buồi gì mà lo cho cs của mày chứ đừng nói dư tiền lo cho obz. Obz k thích theo mày thì kệ cmn, sống cho cuộc đời mày đi tml
Đàn ông trưởng thành là thằng lo đc cho bản thân, vợ rồi đến con cái, obz chỉ là đứng cuối
Có thể m đọc đến đên sẽ đkm tao? Ok lớn thêm rồi có gia đình rồi quay lại đây rep tao nhé
Nó bị dở hơi m tư vấn làm cl gì. Đm ở nhà ông bà già rút lãi bao cơm ăn quen mồm rồi đéo muốn dấn thân đi cày đấy. Lý do lý trấu ở gần lo ông bà già cl, lo thân nó chưa xong trong khi obz có tiền gửi ngân hàng tháng rút mấy chục triệu tiền lãi =))
 
Nó bị dở hơi m tư vấn làm cl gì. Đm ở nhà ông bà già rút lãi bao cơm ăn quen mồm rồi đéo muốn dấn thân đi cày đấy. Lý do lý trấu ở gần lo ông bà già cl, lo thân nó chưa xong trong khi obz có tiền gửi ngân hàng tháng rút mấy chục triệu tiền lãi =))
đầu tiên tao cũng xin phép dkmm rồi nói tiếp.

Tao lên SG năm 18 tuổi, 31 tuổi tao về quê, nghĩa là 13 năm tao cày tự lo bản thân. Tao đéo phải dạng sướng quen ko chịu cực khổ được.

Ok, obz đang bao cơm tao ngày 2 bữa, tao hỏi ngược mày lại 1 câu: một bữa cơm dưới quê (tự nấu) bao nhiêu tiền mà mày nghĩ tao lo ko nổi?

Tao làm NVVP lương bèo thật (8tr/tháng), nhưng nhu cầu cơ bản nhất như ăn uống, mày nghĩ 8tr/tháng đủ ko mà mày nói tao thèm được bao nuôi cơm ngày 2 bữa?

Giờ tao tính giá bữa ăn ở quê bằng với giá cơm phần như trên SG luôn: 35k/phần ăn x 2 bữa/ngày x 30 ngày = 2tr1/tháng là căng. Ở dưới quê thì nó lại rẻ hơn nữa, mà tự nấu nó càng rẻ nữa. Lương 8tr/tháng đủ lo cho thân tao chưa?

Tao nói luôn, tiền là của ổng bả, ngoài việc bao cơm 2 bữa ra, ổng bả ko cho tao thêm bất cứ cái gì khác. Tao bị ngu sao mà từ bỏ cơ hội nghề nghiệp trên SG để về quê được bao ăn ở, tiền đó đéo đáng bao nhiêu hết tml.
 
Tao năm này 3x tuổi, x tiểu học, tao chưa vợ con, nhà tao có 4 người: ba, mẹ, tao, và 1 đứa em gái.

Quê tao ở tỉnh lẻ, năm 18 tuổi tao lên SG học đại học, xong ra trường đi làm.

Tao làm sale thôi, thời điểm năm 2015-2019 tao làm rất được.

Đến năm 2020 thì tụi mày biết rồi, covid ập đến, vì nhiều lý do khách quan, tao ko còn theo ngành này được nữa. Tao định hết dịch sẽ chuyển sang ngành khác làm. Gì chứ SG thì đầy cơ hội, chỉ cần đừng làm biếng thì tao tự tin với khả năng + background của tao kiếm việc khá dễ.

Nhưng tao chưa kịp xin việc khác thì, ông già tao ở quê bị bệnh nặng phải nhập viện, lúc đó SG đang giãn cách xã hội (2021), tao ko thể về quê được. Vậy là chỉ có mẹ tao chăm sóc cho ba tao trong bệnh viện. Ăn ngủ trong đó luôn vì đang giãn cách xh mà. Cảm giác lúc đó tao khá bất lực vì ko thể về quê lo cho ổng bả. Nhập viện được 1 tháng thì ông già khỏe lại.

Suốt 5-6 tháng giãn cách xh, tao suy nghĩ rất nhiều. Ba tao năm nay 69, mẹ 59, đứa em gái thì còn đang học ĐH, vậy là nhà chỉ còn 1 mình tao. Nếu tao tiếp tục xây dựng sự nghiệp trên SG, thì đến 1 lúc nào đó khi ba mẹ già yếu, thì người duy nhất ổng bả trông cậy được chỉ có thể là tao, (đứa em gái thì trước sau nó cũng lấy chồng rồi theo chồng).

Vậy là đầu nằm 2022, tao quyết định về quê với suy nghĩ đơn giản là sẽ xây dựng sự nghiệp ở quê, đồng thời lo cho ông bà già. Nhưng đời đéo như mơ, ở quê tao đéo có công việc gì để làm, tao thất nghiệp gần cả năm mới xin được 1 việc làm NVVP với mức lương bèo vài triệu bạc. Cơ hội thăng tiến gần như ko có.

Hôm nay, em gái tao báo tin vui cho ổng bả, nó kiếm được việc làm với mức lương 1200 đô/tháng. Nghe xong tao cũng mừng cho nó mà cũng tủi thân cho mình.

Tao ko phải là so sánh lương với em tao, tao đang so sánh bản thân tao hôm nay với ngày xưa. Trong công việc, người ta ngày càng thăng tiến, còn tao thì đi thụt lùi và giờ đang vào ngõ cụt.

Tao có thử hỏi ba mẹ tao về việc bán nhà dưới quê, dọn cả gia đình lên SG sống thì ổng bả ko chịu. Tao thấy cũng đúng, SG thích hợp để làm việc, chứ để sống thì môi trường khói bụi ô nhiễm, kẹt xe, ngập nước...người già lên đây lạ lẫm nhiều thứ, cũng ko còn hàng xóm láng giềng.

Nhiều thằng bạn khuyên tao lên SG lại, mà làm vậy tao thấy nhẫn tâm quá, tao ko thể để 2 người già tự lo cho nhau, ko con cháu gì bên cạnh.

Nhiều thằng khuyên tao lấy vợ đẻ con, tao nghe vậy thôi chứ cũng ko còn năng lượng gì để yêu đương. Tao về quê hơn 1 năm rồi, càng ngày tao càng thấy bản thân ù lì chậm chạp lại, có lẽ là do môi trường làm việc, tao hiện giờ ko khác gì con robot sáng đi chiều về, ngày nào cũng như ngày nấy. Niềm vui trong công việc là hoàn toàn ko có.

Nay buồn quá tâm sự với tụi mày vài câu cho nhẹ lòng.
T đang thất nghiệp đây
 
đụ mẹ ,ban đầu tưởng nhà thằng thớt khó khăn tao đọc cảm thấy đồng cảm, xong nó nói ông bà già ở quê gửi 5 tỷ ở ngân hàng tao bực lên tao chửi thằng loz thớt luôn. Nhà mày có tiền thì xin ông bà già ít vốn ra mà làm ăn than than con cặc
 
Tao thấy thằng Lồn thớt này... Định về chăm lo rồi húp 5ty với cái nhà lun... Chưa gì mà con em gái lấy chồng là không lo dc..
 
đùa chứ làm nghề sale thì kỹ năng mềm mày phải ngon lắm rồi, tao đang tuyển thêm thị trường đây mà chưa ngắm đc người , toàn bọn con nít thích thì làm thích thì nghỉ, hài vl. Tao ở huyện miền núi thôi đấy nhé.
Làm sale mà đụt như m thì hơi ít nhỉ
 

Có thể bạn quan tâm

Top