mỗi đứa mỗi tính cách khác nhau.
không phải cây nào cũng uốn làm bonsai được, có cây hơi bẻ tí là gãy rồi.
không có cách giáo dục nào có thể áp dụng cho mọi trường hợp, m phải xem con m là người ntn, từ đó mới áp dụng đúng phương pháp thì mới có kết quả tối ưu.
Giáo dục cho trẻ cực kì quan trọng, nhưng lại k được quan tâm đúng mức. mặc định đẻ con ra là bố mẹ sẽ dạy con, nhưng những cái vấn đề tâm lý cơ bản của con trẻ bố mẹ k hiểu thì dạy kiểu gì ?
m đã tự hỏi tại sao nó thích leo trèo chưa?
m thử nhìn lại lúc m còn bé xem bao nhiêu lần chọc chó, tắm sông nghịch cứt, thọc tay vô ổ điện rồi ? có cái nào an toàn không?
thay vì ngăn cản, chửi nó, thì việc m nên làm là nói cho nó hiểu rủi ro và lợi ích của hành động đó đồng thời giúp nó an toàn hơn, ví dụ cho leo cái thấp hoặc trải nệm phía dưới cho nó.
còn lại thì để nó tự cân nhắc hậu quả và đưa ra quyết định. nó phải tự té thì nó mới biết là té sẽ bị đau chứ.
miễn là m theo sát, và kiểm soát thiệt hại ở mức tối thiểu thì dần dần nó sẽ hiểu. từ những cái nhỏ sẽ dễ dạy hơn, chỉ cần m nói con leo đi, té sẽ đau đấy, rồi để nó té, nó sẽ đau. thì nhiều lần như vậy mày sẽ có uy tín và tiếng nói với nó. kiểu magic vcl, uầy, sao ông này biết té là sẽ bị đau hay vậy ta.
Mỗi lần ngã là một lần bớt dại Ai nên khôn mà chẳng dại đôi lần.
nên đọc, nghe thêm về cách giáo dục cho trẻ.
cốt lõi là thấu hiểu và đồng hành, chứ m k thể đi theo con m cả đời để chửi nó mỗi khi nó định leo trèo được đâu. dạy và và trang bị cho con cách suy nghĩ, cân nhắc để con tự đưa ra quyết định, lựa chọn.