ohhh.
Vấn đề này tao hiểu,
Lúc trước lương tao thấp hơn bây giờ một 1/2, nhưng có lẽ vậy là đủ sống vs 1 thằng đàn ông.
Nhưng mọi chuyện thay đổi khi tao có bạn gái và bạn gái tao lương cao hơn tao.
Nói không phải so đo hơn thua, nhưng mà là thằng đàn ông thì cũng biết tự nhục, dần dần mới quan hệ nó tệ đi trông thấy, không phải do đứa con gái, mà là do tao, đôi lúc lòng tự ái của đàn ông tự làm khổ chính mình, mình ko vui thì người bên cạnh cũng ko vui.
Tao có nghe 1 câu nói muốn kiếm đc 1 tỷ phải biết tiêu 1 tỷ, tao thấy mày tiêu trên mức của tao rồi đấy, nhưng mà ko biết mày đã tiêu đúng cách chưa thôi.
hay quá.
tiêu thì cũng xác định cái j bỏ ra cho là chi phí hết.
bạn bè, đồng nghiệp, sức khoẻ, giáo dục ... kể cả là hình thức. kiểu thế.
ít tuổi thôi nhưng t băm chặt cũng nhiều, còn để quen iêu thì được 2,3 cháu. toàn kiểu nhà Park 6 times hoặc nhà số tầng gấp cmn đôi nhà mình,cháu thì bố đi khốp khốp prado.
có 1 sự thật là nếu sáng mã, mọi thứ cơ bản và djt khoẻ djt tốt djt hợp là đầy tội looix nó được tha thứ rồi.
nhưng sau 3 năm t quyết thôi bỏ , tu cái đầu óc thêm 1 thời gian nữa. Vì cảm giác mặc cảm, thiếu thực chất + giá trị cốt lõi ý.
Còn gia đình nhà t thì vẫn đủ sức để t đu mấy case như tả trên.
Nhưng m nói đúng, cái tự ái th đàn ông nó hành mình vler.gần đây tối nào đi ngủ t cũng nghĩ về vđề tiền bạc, công việc, tương lai... Nên méo xác định được cái mindset thì cho dù có làm gì cũng chỉ là làm luẩn quẩn. thế nên mới có cái post này.
th nào chê t hỏi linh tinh thì t cũng chịu. Vì thằng nghèo quá hoặc méo có tiềm lực, tiềm năng gì thì đời cơ bản ổn định là đủ. thằng giàu thì nó đ phải lăn tăn cái vấn đề này.
vậy nên t mong có thằng nào lỡ nhỡ, bước qua giai đoạn đéo có nhiều tiền trong túi mà vẫn đi yêu, vẫn theo đuổi sự nghiệp và có thành quả có thể để lại lời khuyên hay nhận xét gì.
hay dở t nghe hết.