hoangdungbu
Thôi vậy thì bỏ
Chuyện là nhà tao ở cung đường trung tâm quận , tao thì chẳng ảnh hưởng gì dịch bệnh,nhưng gần 1 tháng nay,tao chứng kiến nhiều việc làm chạnh lòng vcl mấy TML ạ:
1.Karaoke lớn tao ko bàn,cung đường nhà tao một số Karaoke Gia Đình,mấy nay đã vắng,vừa nhận thêm quyết định đóng cửa,tối đi bộ thấy cô chú chủ quán bắt ghế ngồi trước quán,mặt buồn chỉ thở dài,ôm 2 đứa cháu vào lòng
2.Shop quần áo bên kia đường,bữa thấy dọn mặt bằng trả,tao hỏi tụi em về chi nhánh nào,kêu tụi em đuoc thong báo cho nghỉ hết anh,nói mà thay tui nó cat tiếng không nổi
3.Quán cơm sau lưng trường Huflit: Kêu em có gì ra ủng hộ a nha,chu ko có sinh viên,mà ko bán thì ko co gi ăn,ngày nào cũng vắng
4.Mấy người bán đồ ăn bên hông Huflit: bình thuong chửi nhau um sùm,nay trưa nào cũng ngồi nhìn nhau
5. Đặc biệt,có lẽ cảnh này làm tao cảm thay buồn mà viết bài nay,ông anh đeo mắt kiếng,quần tay áo sơ mi,nhin rat lịch sự lại giao đồ ăn,rồi bấm gọi nhận cuốc chạy đi,nhưng thấy mặt a hơi bùn,chắc là nhân viên văn phòng bi cat giảm lương ( xin lỗi thằng nào trên xàm nếu là tụi bây mà tao nói ko đúng nha,tao cảm giác thôi)
Tao thấy có nhà báo nó đúng,dịch này làm chúng ta sống chậm lại,thấy tình nguời đáng quý hơn bao giờ hết. Với cho nhiều ae (có tao trong đó),chơi gì cũng nên biết đuờng lùi,dành dụm,đời lên voi xuống chó nhanh lắm chúng mày ạ.
Thôi thì hy dzọng những ae nếu lỡ có hoàn cảnh giống tao nói thi co lên nhé,qua cơn giông trời lại sáng thôi
1.Karaoke lớn tao ko bàn,cung đường nhà tao một số Karaoke Gia Đình,mấy nay đã vắng,vừa nhận thêm quyết định đóng cửa,tối đi bộ thấy cô chú chủ quán bắt ghế ngồi trước quán,mặt buồn chỉ thở dài,ôm 2 đứa cháu vào lòng
2.Shop quần áo bên kia đường,bữa thấy dọn mặt bằng trả,tao hỏi tụi em về chi nhánh nào,kêu tụi em đuoc thong báo cho nghỉ hết anh,nói mà thay tui nó cat tiếng không nổi
3.Quán cơm sau lưng trường Huflit: Kêu em có gì ra ủng hộ a nha,chu ko có sinh viên,mà ko bán thì ko co gi ăn,ngày nào cũng vắng
4.Mấy người bán đồ ăn bên hông Huflit: bình thuong chửi nhau um sùm,nay trưa nào cũng ngồi nhìn nhau
5. Đặc biệt,có lẽ cảnh này làm tao cảm thay buồn mà viết bài nay,ông anh đeo mắt kiếng,quần tay áo sơ mi,nhin rat lịch sự lại giao đồ ăn,rồi bấm gọi nhận cuốc chạy đi,nhưng thấy mặt a hơi bùn,chắc là nhân viên văn phòng bi cat giảm lương ( xin lỗi thằng nào trên xàm nếu là tụi bây mà tao nói ko đúng nha,tao cảm giác thôi)
Tao thấy có nhà báo nó đúng,dịch này làm chúng ta sống chậm lại,thấy tình nguời đáng quý hơn bao giờ hết. Với cho nhiều ae (có tao trong đó),chơi gì cũng nên biết đuờng lùi,dành dụm,đời lên voi xuống chó nhanh lắm chúng mày ạ.
Thôi thì hy dzọng những ae nếu lỡ có hoàn cảnh giống tao nói thi co lên nhé,qua cơn giông trời lại sáng thôi
Sửa lần cuối: