Close topic

Trạng thái
Chủ đề đã được đóng (không tiếp nhận thảo luận)
T ko nói là hàng đắt hay rẻ, t nói cái vía mua hàng của m. Ví dụ, sáng sớm m mua mở hàng cho người ta thì ngày hôm đấy họ bán hàng đc ít hay bán đc nhiều hàng
Họ hàng năm nào cũng dặn tao tới xông nhà. Mua hàng thì bạn mẹ hay dặn Mai m1, ra mở hàng cho cô. Từ bé tới giờ luôn
 
Uh. Thế sao bản thân m lại đen đến thế nhỉ
Tao nghĩ là có thể do suy nghĩ cách làm của tao. Tao không chịu thua người khác, bị so sánh với anh em trong nhà. Các anh em làm 1 thì tao sẽ làm 3, với bạn bè tao cũng thế, không chịu kém phân. Kém phân công việc, tiền bạc thôi. Chứ tao và bạn bè tao chơi ngang phân, không chó má với nhau =))
Có thể vì máu hơn thua, muốn khẳng định, muốn....mà tao không tỉnh táo, quyết định sai, đi sai.
Đấy là do cá nhân tao, chứ không phải thầy nào, bà nào yểm bùa, thả bả cả.
Tao nghĩ thế =))
 
Đồng môn đây rồi. Trường 3 đúng không. K bao nhiêu đấy. Đời mày cũng lận đận quá thể. Có gì mật thư. rảnh lên hà nội tao mời bữa nhậu.
 
Tao thấy may đấy chứ, làng tao con nít tuổi tao chết mấy đứa do tắm sông, cảm, tiêu chảy..... rồi những thằng làm ăn thất bát vụ trại gà như tao đa số ngập sâu giờ vẫn chưa gỡ được. Còn cả ông anh 86 kia, theo bạn mà đi tù. Trong khi tao 5 lần 7 lượt thoát =))
Tao vất tí nhưng may vcl ra đấy chứ. Toàn thoát phút cuối
Mày cũng kém cược đời tao 1 nửa
 
mày như thế ngày sau gặp thời sẽ là diều gặp gió, cố lên tml.
 
Dm chém nhau ko đi tù là may có ng nhà giúp rồi ông ạ. Toàn thấy kể khổ chứ đeo thấy nói lý do, t đọc thấy m kiểu ở quê trẻ trâu, có tí võ vẽ hay anh hùng anh bá.
Đi làm thì đeo biết thế nào chứ mở quán mà chém nhau là vứt rồi. Thôi chịu khó học hành, làm lụng tiết kiệm nâng cao trí thức văn hoá lên. Đã ng nc ngoài rồi mà ko ngoan đeo ai thương đâu. Cố mà sống cho tốt nhé ;))
 
Dm chém nhau ko đi tù là may có ng nhà giúp rồi ông ạ. Toàn thấy kể khổ chứ đeo thấy nói lý do, t đọc thấy m kiểu ở quê trẻ trâu, có tí võ vẽ hay anh hùng anh bá.
Đi làm thì đeo biết thế nào chứ mở quán mà chém nhau là vứt rồi. Thôi chịu khó học hành, làm lụng tiết kiệm nâng cao trí thức văn hoá lên. Đã ng nc ngoài rồi mà ko ngoan đeo ai thương đâu. Cố mà sống cho tốt nhé ;))
Đúng là may. Nhưng người nhà loz nào giúp =))
Khi tao gặp chuyện, trốn như một con chó. Fb, zalo hủy hết người nhà. Bạn bè tao biết chuyện, đánh xe lên tận chỗ tao trốn, kéo tao về. Nhờ mối quan hệ giải quyết. Có thằng bạn, nó làm phòng tài chính của trung tâm đào tạo bóng đá trẻ. Người chưa nổi 50kg, hôm tao đi trốn. Nó còn nói Anh để em vào ngủ với anh, bọn nào tới có anh có em cũng đỡ. Tao đuổi nó về, nó lượn mãi dưới chỗ nhà nghỉ tao trốn, hơn 2h nó mới về.
Còn 100% tao chắc chắn, là tao lành vcl. Chưa va chạm với ai hay võ vẽ gây sự ai hay tỏ vẻ ở ngoài đường.
Tao như miếng diana. Bị thấm nhưng chỉ 1, 2 người biết =))
 
Đồng môn đây rồi. Trường 3 đúng không. K bao nhiêu đấy. Đời mày cũng lận đận quá thể. Có gì mật thư. rảnh lên hà nội tao mời bữa nhậu.
Trường 3? Tên nghe lạ quá, tao vào học thì tên trường khác kia. Theo biển số xe thì tên trường tao là TK =))
 
Đúng là mỗi đứa đều có câu chuyện riêng. Đời mày cũng có những thứ giống tao nhưng có lẽ tao may mắn hơn. Bố mẹ gia đình tao thì rất ổn đấy có thể là sự may mắn nhất của tao. Các cụ chỉ làm công nhân buôn bán nhỏ nhưng giờ cũng có 2 cái nhà hơn chục tỉ, nếu k phải vì tính tao thì có lẽ đời t cũng lành.
Khổ cái từ bé tao bị tự ti vì thấp lùn giờ 30 tuổi mà cao chưa tới 1m6. lúc nhỏ thì nghĩ là do gen k ảnh hưởng gì vì tự tin mình thông minh càng lớn thì càng tự ti khép kín từ đấy cuộc sống cũng khác. Phần nữa hồi bé mẹ tao bế tao tới nhà họ hàng vay 1 2 cây vàng mổ cho bố tao (họ hàng rất giàu nhà tao lúc đấy thì còn nghèo) họ vẫn cho vay nhưng thái độ mỉa mai "cho vay biết bao giờ mới lấy lại được của nhà mày" chính việc đấy nó khiến tao khao khát làm giàu bằng mọi giá.
Đi học đại học t học thì ít chơi thì nhiều còn làm liều buôn bán. Năm 09 10 lúc đấy thịnh hành nokia e72 tao xin tiền học phí 2 năm nói đóng 2 năm được giảm đi buôn điện thoại. Đm ngay chuyến đầu đã bị lừa toàn điện thoại tàu vì ngày đó ngu cứ nghĩ có thẻ bảo hành nhấn code trên điện thoại trùng số thẻ thì là hàng thật. Đống điện thoại tàu đấy bán lại đúng được 10% số tiền đóng học phí kia. Tao nhỏ con đi làm việc nặng bưng bê đéo được nhận thế là từ đấy cứ phải chạy vạy để đóng học phí. Lúc thì làm cò cho sinh viên vay tiền của bọn chủ cầm đồ khi thì cò trang mạng đá banh nhưng cũng đéo kiếm được bao nhiêu rồi quay qua thu mua laptop của mấy đứa trộm bán lại. Bọn nó trộm được đưa cài lại win xong bán cho đám sinh viên trường tao. Tao nhớ năm tư thi học kì thì bị hình sự bắt vì bọn kia trộm của đám sinh viên Lào mang yếu tố nước ngoài, bị lộ tao phải lo nó đi trốn ở tỉnh khác. Được cái tao điện thoại cho nó bảo nó ra đầu thú và nó cũng không khai tao mua hàng của nó từ trước mà chỉ khai là tao lo cho nó trốn chứ hàng ăn cắp từ trước giờ nó bán cho toàn người lạ gặp ngoài đường. Ca thấy tao đang là sinh viên cũng tha vì tao phối hợp nói nó về đầu thú.
Học đại học xong tao cũng như mày về cty tư nhân ở quê làm, tư nhân nhưng nó thuộc tập đoàn nông nghiệp lớn nhất mía đường Vn và bác tao là phó tổng thường trực. Lúc mới ra đời về quê làm, nghĩ cầm cái bằng đại học kinh tế bác ruột lại là sếp to ở đấy thì mọi chuyện ok lắm. T ra trường 2014 khi bạn bè còn loay hoay xin việc thì t quản lý riêng mảng kế toán hành chính của 1 nông trường 500ha về mía. Vì là nông trường chui mua lại đất rừng của tộc nên đéo thể có hồ sơ sổ sách hợp lệ. Việc của tao cũng như mày hợp lý hóa chi phí chứng từ... Đm khổ cái oai thì có oai nhưng công việc như cái loz. Thằng sếp với thằng quản lý từng phân trại thông đồng với nhau chúng nó đưa t hợp thức hóa giấy tờ ngoài ra tao đéo đụng vào thứ gì cả từ dầu (bên tao quản lý nhiều máy cơ giới trong đó có máy thu hoạch mía đầu tiên cả nước 1 triệu đô) đến công lao động( thuê bọn tộc giá trả thấp hơn định mức cty thuê ít hơn nhưng báo theo định mức, mà tao cũng là thằng làm định mức luôn do bác tao phụ trách mảng này về Kế Toán Trưởng thì chơi với tao rất hợp nên khi xây định mức họ đều cho tao chủ động không xét nét nên định mức được phép thanh toán chênh thực tế nhiều). Đm tháng chúng nó đút túi 100 200 củ nhưng đéo cho tao 1 đồng nào. Đỉnh điểm thằng cháu của sếp tao vào làm chỉ có bằng trung cấp nhưng được lương 8tr5 (do có phụ cấp ở phân trại) trong khi lương tao 6tr5 thế là tao quậy tanh bành. Đéo hợp thức hóa thanh toán nữa tao bảo Kế Toán Trưởng yêu cầu kiểm tra thực tế để có tiền vận hành t bắt trưởng từng trại lên ký ứng. Đm t bắt đứa nào cũng ứng cả tỉ dưới dạng cá nhân. 3 tháng k hoàn ứng phòng kế toán của tổng cty phải gọi lên làm việc từ đấy tao lại lôi ra vụ chênh lệch dầu nhờn công thực tế chênh lệch nhiều so với hồ sơ thanh toán và t khai phải làm theo chỉ đạo của sếp. lão bị kỉ luật điều chuyển vài tháng sau thì bị tai biến xong nghỉ việc. Thằng loz sếp mới lên thì hơn t 1 tuổi ngu dốt nhưng khéo nịnh và thuyên chuyển t đéo đc làm kế toán nữa mà thành vị trí giám sát nhưng đm từ ngày đấy thì t chán đéo làm gì vì suốt ngày bắt t lang thang ở đồng. rồi nghe con mụ sếp khối chuẩn bị thay bác t nói chuyện ( bắt nó ra ngoài đồng làm k làm thì báo bác t cho t nghỉ) thế là Đm tao nộp đơn nghỉ luôn.( trước khi nghỉ tao lấy mail bác rồi mấy ông phó giám đốc ông giám đốc,trưởng phòng khác... vì có lần bọn IT lộ tài liệu cho tao biết nhắn cho con mụ đấy là loại ăn cháo đá bát vì nó có ngày hôm nay là nhờ 1 tay bác tao dìu dắt - nghĩ lại mình trẻ trâu vl). À trước khi nghỉ t làm quả 50tr dắt túi vì thằng sếp mới thì ngu kế toán mới k biết gì, giai đoạn sếp cũ làm tao lừa nó kí khống 1 bộ chứng từ thanh toán nhưng t cố tình làm loạn lằng nhằng nó k nhớ được ( 50tr lúc đấy to vl gần cả năm lương của t)
T nghỉ việc tính đi Nhật vì họ hàng t bên đấy mở quán ăn, thời gian ở nhà làm hồ sơ thì t được mời làm đa cấp bitcoin. Mình thì rảnh lại suốt ngày được mời đi ăn nhậu thì tao cứ đi dù đéo thích đa cấp và k bao giờ làm đa cấp. Hôm đấy chủ nhật 1h chiều t bay ra Hn nộp tiền hồ sơ thì ông anh đa cấp nt cho tao: ở Vn e làm chưa chứng minh được mình thì đi nước ngoài ích gì, a tin là e giỏi và sẽ thành công ở lại đây 1 tháng anh trả em 20tr. Đm đọc tin nhắn t cứ đắn đo mãi quyết định hủy vé ở lại đi làm xem tại sao nhiều người họ kiếm được tiền từ công việc cả xã hội chửi và ăn nhậu chơi bời thoải mái thế. Trước khi làm t thỏa thuận t k mời ai cả nhất là họ hàng bạn bè. T sẽ hỗ trợ mua bán trao đổi bitcoin lên cây phả hệ sao cho lợi nhuận nhất rồi hướng dẫn chính sách... các kiểu. Thời gian đó đi làm vui vl suốt ngày ăn nhậu cafe rồi lên bar. Sàn cho nhận lúc đấy mang lại tiền ai cũng vui. T làm thì như cá gặp nước dù đéo mời mọc ai. Đa phần ít người rành công nghệ họ nhờ tao mua hoặc bán Bit xong đầu tư 200 300tr làm sao cho có lời nhất rồi thuê tao quản lý tài khoản và bitcoin luôn. cứ 1 tài khoản 1 tuần họ kiếm 5tr (10% vốn) thì trả tiền thuê tao quản lý 500k. t lại đàng hoàng k bao giờ ăn cắp hoặc lấy Bit của họ làm việc khác nên được thuê quản lý 100 tài khoản. Cộng với việc buôn bán 1 ngày t kiếm 20tr (mà đéo cần nhận lương ông anh hứa lúc đầu) đến khi sàn cảm thấy có mùi sập vì chính t cũng đầu tư 5 tk t cảnh báo mọi người nghỉ đi nhưng đéo ai chịu nghe ngoài ra f t còn làm được 1 vụ bán toàn bộ hệ thống 100 id của ông anh thuê quản lý cho đám Sài Gòn với giá disscount 25% so với làm mới nên đám anh em làm đấy chửi t phá hoại phá sân.... đúng 2 tuần sau sàn sập hầu hết mọi người đếu mất tiền ( phần vì lúc kiếm được ăn tiêu quá nhiều phần vì tham mở thêm tài khoản...) thì lúc đấy t còn để dành được gần 20 bit (bit lúc đấy tầm khoảng 13). T kiếm được tiền nhưng nhìn hậu quả nặng nề quá người thì tự tử kẻ thì gia đình ly hôn thậm chí có trường hợp đi có cô 60 đi móc bọc bán ve chai nhà là cái chòi ván ép dựng nhờ trên đất rẫy người khác cũng bị dụ làm đa cấp giờ mất trắng thấy mình làm thứ ác quá khốn nạn quá ( t thì k mời mọc ai giới thiệu ai bao giờ) năm đấy quê tao đa cấp nó quét vài trăm tỉ. Lại vì người tao yêu vì t làm công việc này mà tránh mặt tao dù t có tiền chuồng chuộng hơn lúc sinh viên rất nhiều. Thế là tao mất định hướng cuộc sống lao vào bar bay lắc 1 tuần hết nửa số BIT kia ( có đêm bị thuốc hết 30tr). Phần còn lại sau khi tỉnh táo t làm 1 chuyến từ Cà Mau đến Lào Cai tìm định hướng đời mình ( bố mẹ t lúc đấy gần như từ tao khi t chọn đi làm cv này) t đi lang thang khắp tỉnh thành mỗi tỉnh ở vài ngày dọc dọc duyên hải. Khi đến Lào Cai lên Phan t nghĩ đời t chỉ làm những thứ nho nhỏ có giá trị be bé thôi vì mình bất tài vô tướng. Nghĩ thế nào lại quyết mở xe bánh mì bán vỉa hè vì trong chuyến đi t chủ yếu ăn vật vạ ở vỉa hè mấy món đấy. T nghĩ nếu làm được 10 xe thì cũng ổn đủ ăn đủ tiêu sống thư thả. Thế là t rủ 1 ông anh họ làm cùng ở Hn vì suy đi tính lại Hn nhiều yếu tố thuận lợi hơn. T là 1 trong những thằng đầu tiên đưa bánh mì muối ớt ra Hn bán ở khu bách kinh xây Tạ Quang Bửu thuê mấy bé sinh viên làm. Ngày bán 60 70 ổ trừ chi phí cũng nhết túi 300 400k. Nhưng đời đéo như mơ suốt ngày bị công an quản lý thị trường trật tự đô thị bắt thuê điểm thì đéo thuê được.
Run rủi sao t đăng ký được 1 lớp khởi nghiệp miễn phí để đi học thêm kiến thức về kinh doanh. Chính trong lớp này mang đến cho tao nhiều cơ hội và tìm ra bản thân. Khi t vào học thì trong lớp gần 100 dn lớn có nhỏ có vớ vẩn như t cũng k ít. Nhưng là môi trường tích cực và được chỉ bảo nhiều thứ thậm chí là chủ tịch 1 tập đoàn lớn. Lúc đấy thì bánh mì đang chán nản cộng với việc mọi người bảo mô hình kinh doanh đấy k bền vững kinh doanh lợi dụng vỉa hè xã hội... t quyết định dừng. Lúc đấy ở Miền Nam rộ lên món khô gà lá chanh mà thằng bạn thân lúc làm đa cấp t có người nhà làm món đó, t đặt loại hàng cực kì chất lượng giá cao hơn 20% so với giá thị trường k pha bột tính bán ở Hn. Thế là t ở lớp chém gió dự án biến khô gà thay thế khô bò đầu tư làm bao bì snack với đầy đủ giấy tờ... may mắn t được nhiều a chị e trong lớp quý dự án của t được trình bày tham khảo suốt quá trình học. t được 100 người chỉ bảo từ thiết kế định giá bán xây dựng kênh phân phối rồi giới thiệu bạn bè là chủ quán karaoke v.v. Lúc đấy làm bao bì hết hơn 100tr nhưng hết mẹ tiền trên Voz có ông bảo đi Nhật về dư 200tr muốn đầu tư. T mang cái thiết kế bao bì và sản phẩm đặt gia công đi từ Hn đến Vinh trong đêm ( thiết kế nợ) để giới thiệu và xin đầu tư được 70tr với điều kiện để ông ấy phân phối tại nghệ an và sđt ông ấy trên bao bì toàn khu vực bắc miền trung. (đéo hiểu sao thế cũng vay được) sản phẩm của t lúc đấy mới t làm còn trước các thương hiệu hiện lớn nhất trên thị trường như Pichi Posi... học xong t lao vào làm ngay tháng đầu doanh số 400 500tr quanh Hn với gần 200 quán karaoke. Càng làm càng say càng cần tiền lúc này bố mẹ tao tin cho 300 ông bác đầu tư 300 điều kiện là rút vốn bất cứ lúc lời thì cổ phần lỗ thì khoản vay đại loại là trái phiểu chuyển đổi 300 đấy tháng trả 10tr và cho vay 100 lãi suất 8%. t càng làm càng say trong lớp ceo lại có 1 ông sales cụ là giám đốc miền 1 cty nước giặt Thái lão cũng đưa t 100 để làm hàng cho ông mở Npp tỉnh. Đến lúc doanh số tháng lên gần 1 tỉ ( nhưng đm sau bị bọn karaoke giựt nợ nhiều) t quyết định bàn giao lại ông anh vào lại Sg đi học lớp chuyên sâu mentor của vị chủ tịch tập đoàn lớn kia. ( lúc đấy t lại có tình cảm với bà chị hơn t 6 tuổi cũng là 1 starup được vài giải thưởng về thực phẩm). Khi t bàn giao thì cty 10 nhân viên sales dòng tiền khá ổn do mới được bơm kha khá. T đi học hơn 1 năm thì 2 tháng sau doanh số giảm công nợ thì đéo thu được sales thì nhiều đứa gian dối ăn cắp vì bọn t quản lý đéo chắc, ônt giám đốc miển kia thì đéo ưng ý 2 thằng a tao nên rút vốn. Sau lại nhiểu đứa làm cạnh tranh gắt nên doanh số tụt dốc k phanh. Tháng lại trả gần 20tr tiền lãi. t vào 2 tháng thì quyết đi học và sợ chia tay người yêu vì lúc đấy chưa sâu đậm lại chênh tuổi tác nên k ra cũng k nhận đồng lãi nào quyết tin 2 thằng a t sẽ làm tốt. Đm đời đúng như loz đến lúc học xong thì ra tan nát hết cả nợ ncc thu hồi đéo đc tiền đội sales thì nghỉ hết cả 20 npp thì cũng đéo lấy hàng nữa... thế là t quyết định dẹp 1 năm riêng tiền lãi gần 200tr tiền lương sales lương 2 ông anh ăn cụt hết mẹ tiền vốn. Tính toán nợ nần các kiểu ngoài nợ ông bà già giờ 3 đứa mỗi đứa gánh hơn 200tr. T cũng k trách 2 ông anh vì lỗi phần lớn là do tao nhất là khâu quản lý lúc đầu cũng cảm thấy áy náy vì họ tin mình mà bỏ việc để cùng t xây dựng cty dù là thiệt thòi nhất bỏ nhiều công sức tâm huyết nhất thu lại ít tiền nhất nhưng t luôn áy náy và có lỗi với họ.
dẹp cty thời gian đầu t lân la làm mấy cty đối thủ sản phẩm tương tự tao để xem họ làm ntn tình hình ra sao nhận ra sai sót của mình có cty ra sau t bán loanh quanh CVS là cửa hàng tiện ích tháng 5 6 tỉ cho cái khô gà. Làm được 1 tháng nhận ra những cái sai lầm của mình t khăn gói vào Sg làm cho cty người yêu tao.
Đm về cty người yêu tao thì cũng đéo khá hơn vì là starup khá có tiếng giải nhất Vnexpress về thi khởi nghiệp vài giải nữa cũng gọi được vốn đầu tư mấy tỉ nhưng doanh số thấp lè tè và bù lỗ. T về giai đoạn đầu căng thẳng áp lực phần vì áp lực nợ phần vì doanh số thấp mà cty 20 người cãi chửi nhau suốt ngày. Nhiều lúc muốn bỏ đi đâu mẹ thậm chí tự tử vì áp lực quá. T về suy nghĩ vài sp mới từ nguồn lực sẵn có đéo thể làm gì tốt hơn vì hết tiền đầu tư mẹ rồi. vài tháng sau doanh số lên lên 1 tí đủ để cân đối chi phí rồi xảy ra dịch may sao từ tết đến giờ dù dịch vẫn đủ nuôi cty t lương tháng 15 17tr đủ chi tiêu trả nợ. Nhưng đời đéo như mơ đm dịch chưa qua xảy ra vụ Minh chay mà 90% sp của tao là đồ chay mặc dù bán siêu thị aeon coop nhưng tháng vừa rồi doanh số lại rớt 70% lại quay lại thời điểm năm ngoái. Vừa rồi làm dòng tiền mà tháng này đéo đạt số thì sang tháng sau đéo còn tiền mà vận hành.
Đợt này t mới cho ra 1 sp mới nữa tốt hơn các sp cũ được nhiều người đánh giá tốt. Khổ cái mới chào bách hóa xanh thì bị chê tơi tả còn Coop aeon thì xong xuôi rồi nhưng cũng đéo biết sống được bao lâu nữa.
Đời t với m và nhiều thằng nữa còn lận đận lắm nhưng cứ đi thôi rồi lại có đường mày ạ t đi ngõ cụt nhiều lần rồi nhưng càng đi càng có nhiều trải nghiệm có nhiều cơ hội và may mắn hơn. Cuối cùng t khuyên mày 1 câu làm gì cũng được nhưng có thái độ đúng thái độ tốt thì mới có khả năng thành công. Nếu ngày xưa t làm cty cũ thái độ tốt k ngông cuồng coi thường người khác tự phụ mình giỏi giang để người ta tin tưởng thì đời t giờ cũng k vất vả như này
Chuyện t dài cảm ơn thằng nào đọc hết nhé.
À tối nay 9h30 trên vtv6 có chương trình con đường màu xanh về cty tao đấy ( cty bồ nhưng có chút ít cổ phần) thằng nào rảnh thì xem nhé
Mày có phải thằng áo xanh cuối clip ko
 
À, tao sinh 5h57 phút sáng. Ngày 26 tháng 10 dương ( ngày 01 tháng 10 âm ) năm 92 :))
Xem được thì mở lòng xem giúp tao với
Tml sinh sau t đúng một ngày, con khỉ mùa thu không chết đói nhưng cũng sung sướng gì cả ! Đời mà cứ sống khỏe mạnh là OK rồi...
 
Đm còn trẻ còn khoẻ sợ đ’ gì cuộc đời qua 35t mới biết đời đến đâu chưa 30 có đ’ gì đâu
 
Đúng là mỗi đứa đều có câu chuyện riêng. Đời mày cũng có những thứ giống tao nhưng có lẽ tao may mắn hơn. Bố mẹ gia đình tao thì rất ổn đấy có thể là sự may mắn nhất của tao. Các cụ chỉ làm công nhân buôn bán nhỏ nhưng giờ cũng có 2 cái nhà hơn chục tỉ, nếu k phải vì tính tao thì có lẽ đời t cũng lành.
Khổ cái từ bé tao bị tự ti vì thấp lùn giờ 30 tuổi mà cao chưa tới 1m6. lúc nhỏ thì nghĩ là do gen k ảnh hưởng gì vì tự tin mình thông minh càng lớn thì càng tự ti khép kín từ đấy cuộc sống cũng khác. Phần nữa hồi bé mẹ tao bế tao tới nhà họ hàng vay 1 2 cây vàng mổ cho bố tao (họ hàng rất giàu nhà tao lúc đấy thì còn nghèo) họ vẫn cho vay nhưng thái độ mỉa mai "cho vay biết bao giờ mới lấy lại được của nhà mày" chính việc đấy nó khiến tao khao khát làm giàu bằng mọi giá.
Đi học đại học t học thì ít chơi thì nhiều còn làm liều buôn bán. Năm 09 10 lúc đấy thịnh hành nokia e72 tao xin tiền học phí 2 năm nói đóng 2 năm được giảm đi buôn điện thoại. Đm ngay chuyến đầu đã bị lừa toàn điện thoại tàu vì ngày đó ngu cứ nghĩ có thẻ bảo hành nhấn code trên điện thoại trùng số thẻ thì là hàng thật. Đống điện thoại tàu đấy bán lại đúng được 10% số tiền đóng học phí kia. Tao nhỏ con đi làm việc nặng bưng bê đéo được nhận thế là từ đấy cứ phải chạy vạy để đóng học phí. Lúc thì làm cò cho sinh viên vay tiền của bọn chủ cầm đồ khi thì cò trang mạng đá banh nhưng cũng đéo kiếm được bao nhiêu rồi quay qua thu mua laptop của mấy đứa trộm bán lại. Bọn nó trộm được đưa cài lại win xong bán cho đám sinh viên trường tao. Tao nhớ năm tư thi học kì thì bị hình sự bắt vì bọn kia trộm của đám sinh viên Lào mang yếu tố nước ngoài, bị lộ tao phải lo nó đi trốn ở tỉnh khác. Được cái tao điện thoại cho nó bảo nó ra đầu thú và nó cũng không khai tao mua hàng của nó từ trước mà chỉ khai là tao lo cho nó trốn chứ hàng ăn cắp từ trước giờ nó bán cho toàn người lạ gặp ngoài đường. Ca thấy tao đang là sinh viên cũng tha vì tao phối hợp nói nó về đầu thú.
Học đại học xong tao cũng như mày về cty tư nhân ở quê làm, tư nhân nhưng nó thuộc tập đoàn nông nghiệp lớn nhất mía đường Vn và bác tao là phó tổng thường trực. Lúc mới ra đời về quê làm, nghĩ cầm cái bằng đại học kinh tế bác ruột lại là sếp to ở đấy thì mọi chuyện ok lắm. T ra trường 2014 khi bạn bè còn loay hoay xin việc thì t quản lý riêng mảng kế toán hành chính của 1 nông trường 500ha về mía. Vì là nông trường chui mua lại đất rừng của tộc nên đéo thể có hồ sơ sổ sách hợp lệ. Việc của tao cũng như mày hợp lý hóa chi phí chứng từ... Đm khổ cái oai thì có oai nhưng công việc như cái loz. Thằng sếp với thằng quản lý từng phân trại thông đồng với nhau chúng nó đưa t hợp thức hóa giấy tờ ngoài ra tao đéo đụng vào thứ gì cả từ dầu (bên tao quản lý nhiều máy cơ giới trong đó có máy thu hoạch mía đầu tiên cả nước 1 triệu đô) đến công lao động( thuê bọn tộc giá trả thấp hơn định mức cty thuê ít hơn nhưng báo theo định mức, mà tao cũng là thằng làm định mức luôn do bác tao phụ trách mảng này về Kế Toán Trưởng thì chơi với tao rất hợp nên khi xây định mức họ đều cho tao chủ động không xét nét nên định mức được phép thanh toán chênh thực tế nhiều). Đm tháng chúng nó đút túi 100 200 củ nhưng đéo cho tao 1 đồng nào. Đỉnh điểm thằng cháu của sếp tao vào làm chỉ có bằng trung cấp nhưng được lương 8tr5 (do có phụ cấp ở phân trại) trong khi lương tao 6tr5 thế là tao quậy tanh bành. Đéo hợp thức hóa thanh toán nữa tao bảo Kế Toán Trưởng yêu cầu kiểm tra thực tế để có tiền vận hành t bắt trưởng từng trại lên ký ứng. Đm t bắt đứa nào cũng ứng cả tỉ dưới dạng cá nhân. 3 tháng k hoàn ứng phòng kế toán của tổng cty phải gọi lên làm việc từ đấy tao lại lôi ra vụ chênh lệch dầu nhờn công thực tế chênh lệch nhiều so với hồ sơ thanh toán và t khai phải làm theo chỉ đạo của sếp. lão bị kỉ luật điều chuyển vài tháng sau thì bị tai biến xong nghỉ việc. Thằng loz sếp mới lên thì hơn t 1 tuổi ngu dốt nhưng khéo nịnh và thuyên chuyển t đéo đc làm kế toán nữa mà thành vị trí giám sát nhưng đm từ ngày đấy thì t chán đéo làm gì vì suốt ngày bắt t lang thang ở đồng. rồi nghe con mụ sếp khối chuẩn bị thay bác t nói chuyện ( bắt nó ra ngoài đồng làm k làm thì báo bác t cho t nghỉ) thế là Đm tao nộp đơn nghỉ luôn.( trước khi nghỉ tao lấy mail bác rồi mấy ông phó giám đốc ông giám đốc,trưởng phòng khác... vì có lần bọn IT lộ tài liệu cho tao biết nhắn cho con mụ đấy là loại ăn cháo đá bát vì nó có ngày hôm nay là nhờ 1 tay bác tao dìu dắt - nghĩ lại mình trẻ trâu vl). À trước khi nghỉ t làm quả 50tr dắt túi vì thằng sếp mới thì ngu kế toán mới k biết gì, giai đoạn sếp cũ làm tao lừa nó kí khống 1 bộ chứng từ thanh toán nhưng t cố tình làm loạn lằng nhằng nó k nhớ được ( 50tr lúc đấy to vl gần cả năm lương của t)
T nghỉ việc tính đi Nhật vì họ hàng t bên đấy mở quán ăn, thời gian ở nhà làm hồ sơ thì t được mời làm đa cấp bitcoin. Mình thì rảnh lại suốt ngày được mời đi ăn nhậu thì tao cứ đi dù đéo thích đa cấp và k bao giờ làm đa cấp. Hôm đấy chủ nhật 1h chiều t bay ra Hn nộp tiền hồ sơ thì ông anh đa cấp nt cho tao: ở Vn e làm chưa chứng minh được mình thì đi nước ngoài ích gì, a tin là e giỏi và sẽ thành công ở lại đây 1 tháng anh trả em 20tr. Đm đọc tin nhắn t cứ đắn đo mãi quyết định hủy vé ở lại đi làm xem tại sao nhiều người họ kiếm được tiền từ công việc cả xã hội chửi và ăn nhậu chơi bời thoải mái thế. Trước khi làm t thỏa thuận t k mời ai cả nhất là họ hàng bạn bè. T sẽ hỗ trợ mua bán trao đổi bitcoin lên cây phả hệ sao cho lợi nhuận nhất rồi hướng dẫn chính sách... các kiểu. Thời gian đó đi làm vui vl suốt ngày ăn nhậu cafe rồi lên bar. Sàn cho nhận lúc đấy mang lại tiền ai cũng vui. T làm thì như cá gặp nước dù đéo mời mọc ai. Đa phần ít người rành công nghệ họ nhờ tao mua hoặc bán Bit xong đầu tư 200 300tr làm sao cho có lời nhất rồi thuê tao quản lý tài khoản và bitcoin luôn. cứ 1 tài khoản 1 tuần họ kiếm 5tr (10% vốn) thì trả tiền thuê tao quản lý 500k. t lại đàng hoàng k bao giờ ăn cắp hoặc lấy Bit của họ làm việc khác nên được thuê quản lý 100 tài khoản. Cộng với việc buôn bán 1 ngày t kiếm 20tr (mà đéo cần nhận lương ông anh hứa lúc đầu) đến khi sàn cảm thấy có mùi sập vì chính t cũng đầu tư 5 tk t cảnh báo mọi người nghỉ đi nhưng đéo ai chịu nghe ngoài ra f t còn làm được 1 vụ bán toàn bộ hệ thống 100 id của ông anh thuê quản lý cho đám Sài Gòn với giá disscount 25% so với làm mới nên đám anh em làm đấy chửi t phá hoại phá sân.... đúng 2 tuần sau sàn sập hầu hết mọi người đếu mất tiền ( phần vì lúc kiếm được ăn tiêu quá nhiều phần vì tham mở thêm tài khoản...) thì lúc đấy t còn để dành được gần 20 bit (bit lúc đấy tầm khoảng 13). T kiếm được tiền nhưng nhìn hậu quả nặng nề quá người thì tự tử kẻ thì gia đình ly hôn thậm chí có trường hợp đi có cô 60 đi móc bọc bán ve chai nhà là cái chòi ván ép dựng nhờ trên đất rẫy người khác cũng bị dụ làm đa cấp giờ mất trắng thấy mình làm thứ ác quá khốn nạn quá ( t thì k mời mọc ai giới thiệu ai bao giờ) năm đấy quê tao đa cấp nó quét vài trăm tỉ. Lại vì người tao yêu vì t làm công việc này mà tránh mặt tao dù t có tiền chuồng chuộng hơn lúc sinh viên rất nhiều. Thế là tao mất định hướng cuộc sống lao vào bar bay lắc 1 tuần hết nửa số BIT kia ( có đêm bị thuốc hết 30tr). Phần còn lại sau khi tỉnh táo t làm 1 chuyến từ Cà Mau đến Lào Cai tìm định hướng đời mình ( bố mẹ t lúc đấy gần như từ tao khi t chọn đi làm cv này) t đi lang thang khắp tỉnh thành mỗi tỉnh ở vài ngày dọc dọc duyên hải. Khi đến Lào Cai lên Phan t nghĩ đời t chỉ làm những thứ nho nhỏ có giá trị be bé thôi vì mình bất tài vô tướng. Nghĩ thế nào lại quyết mở xe bánh mì bán vỉa hè vì trong chuyến đi t chủ yếu ăn vật vạ ở vỉa hè mấy món đấy. T nghĩ nếu làm được 10 xe thì cũng ổn đủ ăn đủ tiêu sống thư thả. Thế là t rủ 1 ông anh họ làm cùng ở Hn vì suy đi tính lại Hn nhiều yếu tố thuận lợi hơn. T là 1 trong những thằng đầu tiên đưa bánh mì muối ớt ra Hn bán ở khu bách kinh xây Tạ Quang Bửu thuê mấy bé sinh viên làm. Ngày bán 60 70 ổ trừ chi phí cũng nhết túi 300 400k. Nhưng đời đéo như mơ suốt ngày bị công an quản lý thị trường trật tự đô thị bắt thuê điểm thì đéo thuê được.
Run rủi sao t đăng ký được 1 lớp khởi nghiệp miễn phí để đi học thêm kiến thức về kinh doanh. Chính trong lớp này mang đến cho tao nhiều cơ hội và tìm ra bản thân. Khi t vào học thì trong lớp gần 100 dn lớn có nhỏ có vớ vẩn như t cũng k ít. Nhưng là môi trường tích cực và được chỉ bảo nhiều thứ thậm chí là chủ tịch 1 tập đoàn lớn. Lúc đấy thì bánh mì đang chán nản cộng với việc mọi người bảo mô hình kinh doanh đấy k bền vững kinh doanh lợi dụng vỉa hè xã hội... t quyết định dừng. Lúc đấy ở Miền Nam rộ lên món khô gà lá chanh mà thằng bạn thân lúc làm đa cấp t có người nhà làm món đó, t đặt loại hàng cực kì chất lượng giá cao hơn 20% so với giá thị trường k pha bột tính bán ở Hn. Thế là t ở lớp chém gió dự án biến khô gà thay thế khô bò đầu tư làm bao bì snack với đầy đủ giấy tờ... may mắn t được nhiều a chị e trong lớp quý dự án của t được trình bày tham khảo suốt quá trình học. t được 100 người chỉ bảo từ thiết kế định giá bán xây dựng kênh phân phối rồi giới thiệu bạn bè là chủ quán karaoke v.v. Lúc đấy làm bao bì hết hơn 100tr nhưng hết mẹ tiền trên Voz có ông bảo đi Nhật về dư 200tr muốn đầu tư. T mang cái thiết kế bao bì và sản phẩm đặt gia công đi từ Hn đến Vinh trong đêm ( thiết kế nợ) để giới thiệu và xin đầu tư được 70tr với điều kiện để ông ấy phân phối tại nghệ an và sđt ông ấy trên bao bì toàn khu vực bắc miền trung. (đéo hiểu sao thế cũng vay được) sản phẩm của t lúc đấy mới t làm còn trước các thương hiệu hiện lớn nhất trên thị trường như Pichi Posi... học xong t lao vào làm ngay tháng đầu doanh số 400 500tr quanh Hn với gần 200 quán karaoke. Càng làm càng say càng cần tiền lúc này bố mẹ tao tin cho 300 ông bác đầu tư 300 điều kiện là rút vốn bất cứ lúc lời thì cổ phần lỗ thì khoản vay đại loại là trái phiểu chuyển đổi 300 đấy tháng trả 10tr và cho vay 100 lãi suất 8%. t càng làm càng say trong lớp ceo lại có 1 ông sales cụ là giám đốc miền 1 cty nước giặt Thái lão cũng đưa t 100 để làm hàng cho ông mở Npp tỉnh. Đến lúc doanh số tháng lên gần 1 tỉ ( nhưng đm sau bị bọn karaoke giựt nợ nhiều) t quyết định bàn giao lại ông anh vào lại Sg đi học lớp chuyên sâu mentor của vị chủ tịch tập đoàn lớn kia. ( lúc đấy t lại có tình cảm với bà chị hơn t 6 tuổi cũng là 1 starup được vài giải thưởng về thực phẩm). Khi t bàn giao thì cty 10 nhân viên sales dòng tiền khá ổn do mới được bơm kha khá. T đi học hơn 1 năm thì 2 tháng sau doanh số giảm công nợ thì đéo thu được sales thì nhiều đứa gian dối ăn cắp vì bọn t quản lý đéo chắc, ônt giám đốc miển kia thì đéo ưng ý 2 thằng a tao nên rút vốn. Sau lại nhiểu đứa làm cạnh tranh gắt nên doanh số tụt dốc k phanh. Tháng lại trả gần 20tr tiền lãi. t vào 2 tháng thì quyết đi học và sợ chia tay người yêu vì lúc đấy chưa sâu đậm lại chênh tuổi tác nên k ra cũng k nhận đồng lãi nào quyết tin 2 thằng a t sẽ làm tốt. Đm đời đúng như loz đến lúc học xong thì ra tan nát hết cả nợ ncc thu hồi đéo đc tiền đội sales thì nghỉ hết cả 20 npp thì cũng đéo lấy hàng nữa... thế là t quyết định dẹp 1 năm riêng tiền lãi gần 200tr tiền lương sales lương 2 ông anh ăn cụt hết mẹ tiền vốn. Tính toán nợ nần các kiểu ngoài nợ ông bà già giờ 3 đứa mỗi đứa gánh hơn 200tr. T cũng k trách 2 ông anh vì lỗi phần lớn là do tao nhất là khâu quản lý lúc đầu cũng cảm thấy áy náy vì họ tin mình mà bỏ việc để cùng t xây dựng cty dù là thiệt thòi nhất bỏ nhiều công sức tâm huyết nhất thu lại ít tiền nhất nhưng t luôn áy náy và có lỗi với họ.
dẹp cty thời gian đầu t lân la làm mấy cty đối thủ sản phẩm tương tự tao để xem họ làm ntn tình hình ra sao nhận ra sai sót của mình có cty ra sau t bán loanh quanh CVS là cửa hàng tiện ích tháng 5 6 tỉ cho cái khô gà. Làm được 1 tháng nhận ra những cái sai lầm của mình t khăn gói vào Sg làm cho cty người yêu tao.
Đm về cty người yêu tao thì cũng đéo khá hơn vì là starup khá có tiếng giải nhất Vnexpress về thi khởi nghiệp vài giải nữa cũng gọi được vốn đầu tư mấy tỉ nhưng doanh số thấp lè tè và bù lỗ. T về giai đoạn đầu căng thẳng áp lực phần vì áp lực nợ phần vì doanh số thấp mà cty 20 người cãi chửi nhau suốt ngày. Nhiều lúc muốn bỏ đi đâu mẹ thậm chí tự tử vì áp lực quá. T về suy nghĩ vài sp mới từ nguồn lực sẵn có đéo thể làm gì tốt hơn vì hết tiền đầu tư mẹ rồi. vài tháng sau doanh số lên lên 1 tí đủ để cân đối chi phí rồi xảy ra dịch may sao từ tết đến giờ dù dịch vẫn đủ nuôi cty t lương tháng 15 17tr đủ chi tiêu trả nợ. Nhưng đời đéo như mơ đm dịch chưa qua xảy ra vụ Minh chay mà 90% sp của tao là đồ chay mặc dù bán siêu thị aeon coop nhưng tháng vừa rồi doanh số lại rớt 70% lại quay lại thời điểm năm ngoái. Vừa rồi làm dòng tiền mà tháng này đéo đạt số thì sang tháng sau đéo còn tiền mà vận hành.
Đợt này t mới cho ra 1 sp mới nữa tốt hơn các sp cũ được nhiều người đánh giá tốt. Khổ cái mới chào bách hóa xanh thì bị chê tơi tả còn Coop aeon thì xong xuôi rồi nhưng cũng đéo biết sống được bao lâu nữa.
Đời t với m và nhiều thằng nữa còn lận đận lắm nhưng cứ đi thôi rồi lại có đường mày ạ t đi ngõ cụt nhiều lần rồi nhưng càng đi càng có nhiều trải nghiệm có nhiều cơ hội và may mắn hơn. Cuối cùng t khuyên mày 1 câu làm gì cũng được nhưng có thái độ đúng thái độ tốt thì mới có khả năng thành công. Nếu ngày xưa t làm cty cũ thái độ tốt k ngông cuồng coi thường người khác tự phụ mình giỏi giang để người ta tin tưởng thì đời t giờ cũng k vất vả như này
Chuyện t dài cảm ơn thằng nào đọc hết nhé.
À tối nay 9h30 trên vtv6 có chương trình con đường màu xanh về cty tao đấy ( cty bồ nhưng có chút ít cổ phần) thằng nào rảnh thì xem nhé
Mày giỏi vcl. Tao thực sự nể mày đấy.
 
Mày có phải thằng áo xanh cuối clip ko
đéo phải m ơi. Clip quay ở Hn từ vùng nguyên liệu viện thực phẩm xưởng sx. Vụ Minh Chay bên t ảnh hưởng quá nên phải làm clip để chứng minh được gì thì cứ chứng minh thôi m.
 
Trạng thái
Chủ đề đã được đóng (không tiếp nhận thảo luận)
Top