Cô đơn khi khởi nghiệp

  • Tạo bởi Tạo bởi Loner
  • Start date Start date

Loner

Trâu lái đò
Chào anh em
Hôm nay tâm trạng rối bời, mạn phép lên xam viết 1 bài, hy vọng tìm được anh em chung chí hướng, cùng chia sẻ những khó khăn hay cho nhau những lời khuyên hữu ích...
Chuyện là như thế này, t sinh năm 93, nói chung cũng trẻ hơn kha khá anh em trong đây, nhưng thôi xin phép xưng t cho thoải mái. Trước học xây dựng ra, đi làm 2 năm đầu xin việc rồi bỏ tới 7 lần, vì không hợp nhưng không biết thích gì, cố đấm ăn xôi. Năm sau thì xin vào 1 công ty nội thất đồ gỗ lớn nhất nhì VN, chuyên làm dự án, làm 1 năm thì leo lên dc chân chỉ huy phó, rồi chỉ huy trưởng. Cùng lúc đó là đầu năm nay thì công ty bắt đầu xuống dốc, tiền ko có, t chán quá nghỉ và từ đây bắt đầu giai đoạn khởi nghiệp. Chính xác lúc này là 28 tuổi.
T bắt đầu với mảng thiết kế và thi công nội thất, nhận đc 2 dự án văn phòng, 1 cái 600tr và 1 cái 300tr. Cùng lúc đó thì đánh thêm mảng thiết kế, thi công setup quán cafe, shop... đc 1 dự án gần 200tr nữa thì dịch. 3 tháng đc 3 dự án lớn và vài cái nhỏ, tổng khối lượng gần 1 tỉ nhưng lãi tầm 100tr thôi, vì mới ra, nhiều cái chưa tính hết. Sau đó thì dịch kéo tới, và 4 tháng ko làm gì đc nằm ở nhà chờ thời...
Lúc này chuyện bắt đầu xảy ra. T là con trai duy nhất trong nhà, lại là trưởng họ... ông già thì đéo ủng hộ, cứ kêu về nhà làm công nhân, vl. Ông già t thì làm nhà nước, gia trưởng vl và vô cùng bảo thủ. Lúc làm dự án 600tr, hết tiền, đi vay mượn khắp nơi đéo xoay đâu đc nữa cũng ko dám mượn nhà, may có ông anh làm xưởng làm full đồ gỗ cho rồi nói khi nào có thì trả, cùng tầm hơn 100tr. Nghĩ tủi thân vl. Đỉnh điểm là hôm trước về quê, ngồi ăn cơm ông già bảo mày đi làm xa mà đéo có tiền, tốt nhất là về... vl, mình thì có bao giờ ngửa tay ra xin đồng nào đâu, thẻ cũng còn gần 100tr, đéo hiểu sao nghĩ thế, chán quá đéo ăn nữa bỏ ra quán cf ngồi. Đời thủa làm gì có ai khởi nghiệp mà thành công đc liền, mình mới làm dc có vài tháng, cũng gọi là có chút thành tựu, ông già đéo ủng hộ còn ngăn cản, thấy nản vl.
Lúc làm công ty cũ cũng có yêu 1 cô bé, cùng công ty, ở SG, t thì HN. Đang tính tháng sau vào bắt đầu lại mọi thứ ở trong đó, quyết tâm cày tiền, cũng có 1 kế hoạch chi tiết rồi... mà tự nhiên ông già nói vậy nhụt chí vl... cảm thấy cô đơn vì đéo có ai ủng hộ.
Anh em ai đã từng, hay có cảm giác tương tự vào mình đàm đạo mấy câu.
Cảm ơn anh em đã đọc bài
 
Chào anh em
Hôm nay tâm trạng rối bời, mạn phép lên xam viết 1 bài, hy vọng tìm được anh em chung chí hướng, cùng chia sẻ những khó khăn hay cho nhau những lời khuyên hữu ích...
Chuyện là như thế này, t sinh năm 93, nói chung cũng trẻ hơn kha khá anh em trong đây, nhưng thôi xin phép xưng t cho thoải mái. Trước học xây dựng ra, đi làm 2 năm đầu xin việc rồi bỏ tới 7 lần, vì không hợp nhưng không biết thích gì, cố đấm ăn xôi. Năm sau thì xin vào 1 công ty nội thất đồ gỗ lớn nhất nhì VN, chuyên làm dự án, làm 1 năm thì leo lên dc chân chỉ huy phó, rồi chỉ huy trưởng. Cùng lúc đó là đầu năm nay thì công ty bắt đầu xuống dốc, tiền ko có, t chán quá nghỉ và từ đây bắt đầu giai đoạn khởi nghiệp. Chính xác lúc này là 28 tuổi.
T bắt đầu với mảng thiết kế và thi công nội thất, nhận đc 2 dự án văn phòng, 1 cái 600tr và 1 cái 300tr. Cùng lúc đó thì đánh thêm mảng thiết kế, thi công setup quán cafe, shop... đc 1 dự án gần 200tr nữa thì dịch. 3 tháng đc 3 dự án lớn và vài cái nhỏ, tổng khối lượng gần 1 tỉ nhưng lãi tầm 100tr thôi, vì mới ra, nhiều cái chưa tính hết. Sau đó thì dịch kéo tới, và 4 tháng ko làm gì đc nằm ở nhà chờ thời...
Lúc này chuyện bắt đầu xảy ra. T là con trai duy nhất trong nhà, lại là trưởng họ... ông già thì đéo ủng hộ, cứ kêu về nhà làm công nhân, vl. Ông già t thì làm nhà nước, gia trưởng vl và vô cùng bảo thủ. Lúc làm dự án 600tr, hết tiền, đi vay mượn khắp nơi đéo xoay đâu đc nữa cũng ko dám mượn nhà, may có ông anh làm xưởng làm full đồ gỗ cho rồi nói khi nào có thì trả, cùng tầm hơn 100tr. Nghĩ tủi thân vl. Đỉnh điểm là hôm trước về quê, ngồi ăn cơm ông già bảo mày đi làm xa mà đéo có tiền, tốt nhất là về... vl, mình thì có bao giờ ngửa tay ra xin đồng nào đâu, thẻ cũng còn gần 100tr, đéo hiểu sao nghĩ thế, chán quá đéo ăn nữa bỏ ra quán cf ngồi. Đời thủa làm gì có ai khởi nghiệp mà thành công đc liền, mình mới làm dc có vài tháng, cũng gọi là có chút thành tựu, ông già đéo ủng hộ còn ngăn cản, thấy nản vl.
Lúc làm công ty cũ cũng có yêu 1 cô bé, cùng công ty, ở SG, t thì HN. Đang tính tháng sau vào bắt đầu lại mọi thứ ở trong đó, quyết tâm cày tiền, cũng có 1 kế hoạch chi tiết rồi... mà tự nhiên ông già nói vậy nhụt chí vl... cảm thấy cô đơn vì đéo có ai ủng hộ.
Anh em ai đã từng, hay có cảm giác tương tự vào mình đàm đạo mấy câu.
Cảm ơn anh em đã đọc bài
Người thành công luôn cô đơn. Đúng sai do kết quả quyết định. Cố lên mày
 
Khởi nghiệp là xác đinh sống chung vs cô đơn r .Đa phần suy nghĩ chung của nhiều nhà là thích czi đấy ổn định nên tâm sự vs gia đình khó lắm .tập quen dần thôi m
 
Có thằng nào người bắc 1 mình vào nam lập nghiệp hay người nam 1 mình ra bắc chưa? Cho t lời khuyên đi
 
Mày còn có ba để cằn nhằn tạo thì k có luôn. Quyết định gì cũng một mình. Thôi mày cố lên mày
 
Chào anh em
Hôm nay tâm trạng rối bời, mạn phép lên xam viết 1 bài, hy vọng tìm được anh em chung chí hướng, cùng chia sẻ những khó khăn hay cho nhau những lời khuyên hữu ích...
Chuyện là như thế này, t sinh năm 93, nói chung cũng trẻ hơn kha khá anh em trong đây, nhưng thôi xin phép xưng t cho thoải mái. Trước học xây dựng ra, đi làm 2 năm đầu xin việc rồi bỏ tới 7 lần, vì không hợp nhưng không biết thích gì, cố đấm ăn xôi. Năm sau thì xin vào 1 công ty nội thất đồ gỗ lớn nhất nhì VN, chuyên làm dự án, làm 1 năm thì leo lên dc chân chỉ huy phó, rồi chỉ huy trưởng. Cùng lúc đó là đầu năm nay thì công ty bắt đầu xuống dốc, tiền ko có, t chán quá nghỉ và từ đây bắt đầu giai đoạn khởi nghiệp. Chính xác lúc này là 28 tuổi.
T bắt đầu với mảng thiết kế và thi công nội thất, nhận đc 2 dự án văn phòng, 1 cái 600tr và 1 cái 300tr. Cùng lúc đó thì đánh thêm mảng thiết kế, thi công setup quán cafe, shop... đc 1 dự án gần 200tr nữa thì dịch. 3 tháng đc 3 dự án lớn và vài cái nhỏ, tổng khối lượng gần 1 tỉ nhưng lãi tầm 100tr thôi, vì mới ra, nhiều cái chưa tính hết. Sau đó thì dịch kéo tới, và 4 tháng ko làm gì đc nằm ở nhà chờ thời...
Lúc này chuyện bắt đầu xảy ra. T là con trai duy nhất trong nhà, lại là trưởng họ... ông già thì đéo ủng hộ, cứ kêu về nhà làm công nhân, vl. Ông già t thì làm nhà nước, gia trưởng vl và vô cùng bảo thủ. Lúc làm dự án 600tr, hết tiền, đi vay mượn khắp nơi đéo xoay đâu đc nữa cũng ko dám mượn nhà, may có ông anh làm xưởng làm full đồ gỗ cho rồi nói khi nào có thì trả, cùng tầm hơn 100tr. Nghĩ tủi thân vl. Đỉnh điểm là hôm trước về quê, ngồi ăn cơm ông già bảo mày đi làm xa mà đéo có tiền, tốt nhất là về... vl, mình thì có bao giờ ngửa tay ra xin đồng nào đâu, thẻ cũng còn gần 100tr, đéo hiểu sao nghĩ thế, chán quá đéo ăn nữa bỏ ra quán cf ngồi. Đời thủa làm gì có ai khởi nghiệp mà thành công đc liền, mình mới làm dc có vài tháng, cũng gọi là có chút thành tựu, ông già đéo ủng hộ còn ngăn cản, thấy nản vl.
Lúc làm công ty cũ cũng có yêu 1 cô bé, cùng công ty, ở SG, t thì HN. Đang tính tháng sau vào bắt đầu lại mọi thứ ở trong đó, quyết tâm cày tiền, cũng có 1 kế hoạch chi tiết rồi... mà tự nhiên ông già nói vậy nhụt chí vl... cảm thấy cô đơn vì đéo có ai ủng hộ.
Anh em ai đã từng, hay có cảm giác tương tự vào mình đàm đạo mấy câu.
Cảm ơn anh em đã đọc bài
Chào bác, em sn 99 cũng đang học năm cuối Xây Dựng! Em cũng tính sau này sẽ sang mảng nội thất, vì em học ngành cấp thoát nước sợ chết đói quá! Bác đi trước có thể cho em lời khuyên, có nên tiếp tục làm bên Xây dựng hay chuyển sang ngành khác không ạ? Mà nếu tiếp tục làm bên xây dựng thì e nên làm gì ạ? Mong bác cho e vài lời khuyên
 
T cũng giống m nên đồng cảm , chắc giờ éo đòi được tiền dự án , tìm mấy cái của cá nhân làm trước tiền nong xòng phẳng , đừng ham mấy cái dự án với nhất là nhà nước đòi tiền như ăn xin khổ vl
 
Chào bác, em sn 99 cũng đang học năm cuối Xây Dựng! Em cũng tính sau này sẽ sang mảng nội thất, vì em học ngành cấp thoát nước sợ chết đói quá! Bác đi trước có thể cho em lời khuyên, có nên tiếp tục làm bên Xây dựng hay chuyển sang ngành khác không ạ? Mà nếu tiếp tục làm bên xây dựng thì e nên làm gì ạ? Mong bác cho e vài lời khuyên
Khuyên bạn 1 câu thế này
Đời không óc chó thì éo chết đói đc đâu, dù làm cái gì đi chăng nữa
Làm gì cũng được, nhưng cố gắng tìm cái mình yêu thích. Thật lòng đấy
 
Tao hiểu cảm giác của mày, rất giống tao cách đây tầm 4 năm.
Nhiều lúc khó khăn nhưng ko bao giờ tao dám nhờ bố tao hỗ trợ tài chính, vì tao biết ông còn lo lắng suy nghĩ nhiều hơn tao khi thấy tao khó khăn.
Suy cho cùng, phấn đấu cố gắng cũng vì bản thân và người thậ của mình. Mày là con trai không nên để bố mẹ phải lo lắng
 
M lấy cái cân, đặt vấn đề xem bên nào nặng bên nào nhẹ. Nghĩa nặng thì về, chí nặng bay đi.

Còn đối với t, cân bằng cả hai, khó vl:vozvn (22):
 
Bạn hãy nhìn tôi này, lương 3 cọc 3 đồng, nghèo mà cũng cô đơn luôn.
 
Khuyên bạn 1 câu thế này
Đời không óc chó thì éo chết đói đc đâu, dù làm cái gì đi chăng nữa
Làm gì cũng được, nhưng cố gắng tìm cái mình yêu thích. Thật lòng đấy
Cảm ơn bác! E thất bác có tài lại có chí, sợ gì không thành công. Bác cho e xin cái zalo hay fb, để mấy năm nữa bác thành công rồi, e xin được theo bác học tập.
 
Tao cũng 93. Cách đây 6 năm gày dựng spa với bà chị xã hội, ông già kêu tao là cái đồ đàn bà, đàn ông không ai làm nghề đó, kêu về làm văn phòng. Tao mặt kệ. tao nói thẳng luôn “ ba má phải tôn trọng quyết định của con, con lớn rồi, ngu tự chịu” . Tao nghĩ là mày nên nói chuyện thẳng thắng vơi ông bà già, cho dù xung đột thì cũng phải nói. Mày mà im lặng là khổ cả đời còn lại, vợ con mày cũng khổ. Cứ nói toẹt ra.
 
Cố lên cố lên,hãy cho ba thấy là con làm được,mãi iu ba
 
Cảm ơn bác! E thất bác có tài lại có chí, sợ gì không thành công. Bác cho e xin cái zalo hay fb, để mấy năm nữa bác thành công rồi, e xin được theo bác học tập.
Mới mật thư cho m đấy, check đi, hồi năm cuối t cũng đi hỏi 1 thằng đúng câu m hỏi, mỗi tội gặp thằng xạo lol :v
 
Cố lên thằng củ chuối. Tao ngày mai đưa 2 thằng đệ vào Sài Gòn chiến đây, làm ăn thì cứ làm thôi, biết thế đéo nào được
 
Cố lên thằng củ chuối. Tao ngày mai đưa 2 thằng đệ vào Sài Gòn chiến đây, làm ăn thì cứ làm thôi, biết thế đéo nào được
Dịch thế này có vào đc ko bác êi, vào rồi ra đc ko, Tết nhất rồi
 
Kém 1 tuổi, 94 và quyết định bỏ xây dựng là điều đúng vl. Đéo làm bất kỳ cái gì liên quan đến xây dựng nữa.
Mới ra trường t đi thi công, xong đéo chịu nổi về văn phòng lương 7tr làm mấy công ty làng nhàng của Nhật về nhà gỗ các thứ. Đồng nghiệp tốt hiền lành , kỷ luật y hệt mấy thằng Nhật. Làm được 1 năm, thấy bản thân hiền theo, nhu nhược theo, mất ý chí giống những người đồng nghiêp ở đây. Rồi đến 1 ngày đẹp trời, trong lúc ngồi văn phòng, tĩnh lặng quan sát, thì giật mình nhận ra con người ở đây như những con robot, họ làm việc chăm chỉ, tuân thủ mệnh lệnh, khả năng giao tiếp kém, họ chỉ làm và làm, đến tối 8-9h tối về nhà với gia đình, rồi sáng hôm sau bắt đầu lại vòng lặp, và điều quan trọng nhất, họ đéo có định hướng gì cho tương lai, đéo biết nghĩ cho con cái sau này. Rồi cuối cùng tao nhìn lại bản thân và thấy sắp như vậy và chuồn ngay, Rồi ở nhà nguyên 1 năm học trade, nghiên cứu forex. Sang năm thứ 2 nghiên cứu về các quỹ cấp vốn cho trade, rồi thi 3 lượt và trượt, lúc đấy nếm trải mùi vị bế tắc, đéo biết làm gì, túng quẫn khi không có tiền và phải bán con xe máy Ab đi để lấy tiền trade tiếp. Đến lần thứ 4 thì pass, và được cấp vốn 10000$ rồi trade từ đó cho đến bây giờ là khoảng năm rưỡi gần 2 năm rồi. Giờ thì ổn, thu nhập khoảng trên dưới 20tr, cuộc sống thoải mái, không bị ràng buộc bởi bất cứ điều gì, mỗi tội làm trader thì cô đơn, ít giao tiếp bên ngoài. Sáng không vướng lệnh gì thì ngủ đến 9h , dậy ăn sáng caphe, ra hồ tây ngồi 1 mình ngắm Hồ, chiều về cập nhật news, lịch kinh tế, xong đi gym gủng hoặc bơi lội, tối lập kế hoạch trade cho ngày hôm sau, xong đi đá phò hoặc massa :))
 
Tao hiểu cảm giác của mày, rất giống tao cách đây tầm 4 năm.
Nhiều lúc khó khăn nhưng ko bao giờ tao dám nhờ bố tao hỗ trợ tài chính, vì tao biết ông còn lo lắng suy nghĩ nhiều hơn tao khi thấy tao khó khăn.
Suy cho cùng, phấn đấu cố gắng cũng vì bản thân và người thậ của mình. Mày là con trai không nên để bố mẹ phải lo lắng
Tao cũng 93. Cách đây 6 năm gày dựng spa với bà chị xã hội, ông già kêu tao là cái đồ đàn bà, đàn ông không ai làm nghề đó, kêu về làm văn phòng. Tao mặt kệ. tao nói thẳng luôn “ ba má phải tôn trọng quyết định của con, con lớn rồi, ngu tự chịu” . Tao nghĩ là mày nên nói chuyện thẳng thắng vơi ông bà già, cho dù xung đột thì cũng phải nói. Mày mà im lặng là khổ cả đời còn lại, vợ con mày cũng khổ. Cứ nói toẹt ra.
2 thằng mày nói làm t đc giải tỏa quá, cảm ơn 2 tml
 
@Loner đây bác ơi, toàn thấy nói như vậy nên e mông lung lắm
Đấy là do m chưa tìm dc việc khiến m yêu thích đó ^^
Thường thì làm việc mà ko thích thì 1 là chán sớm, 2 là làng nhàng mãi vậy thôi
Chứ còn m học cấp thoát nước nhưng để sau này đi làm lương 10tr - 15tr 1 tháng ko khó, vấn đề là m có muốn như vậy mãi ko thôi
 
Top