Có Video Có giai đoạn, tao uống 1 quán nước 2 năm liền chỉ để ngắm một người…

Còn mơ mộng, mê gái và yêu đời lắm ;)) Chắc tối tôi cũng ngồi viết lách. Lâu r ko còn hứng thú nhiều.
Viết đi bạn , cá nhân tôi thấy việc viết xả stress tốt lắm . Dù tôi viết không được tốt lắm nhưng rảnh thì tập dần .
 
Todaicong tôi đây đi uống nước thì combo quần đùi rộng , không mặc sịp và ngồi dạng chân ra là cách tán gái bá đạo nhất .
 
Cách đây 11 năm tao cũng mắc màn ở quán cafe nhạc Trịnh để ngắm 1 em nhân viên ở đó. Sau tao cũng tán đc em ấy, mỗi tội kết thúc ko có hậu, đường tình đôi ngả. Nhưng phải nói là kỷ niệm đẹp
Ngắn gọn nhé đại hiệp : Chén chưa ?
 
Cách đây 11 năm tao cũng mắc màn ở quán cafe nhạc Trịnh để ngắm 1 em nhân viên ở đó. Sau tao cũng tán đc em ấy, mỗi tội kết thúc ko có hậu, đường tình đôi ngả. Nhưng phải nói là kỷ niệm đẹp
Vẫn là cái gì đó sao xuyến mỗi khi nhớ về. Lâu lâu rảnh rỗi tao vẫn ghé đó ngồi 1 mình, uống cf đọc sách hoặc lướt xàm.
 
Vẫn là cái gì đó sao xuyến mỗi khi nhớ về. Lâu lâu rảnh rỗi tao vẫn ghé đó ngồi 1 mình, uống cf đọc sách hoặc lướt xàm.
Sau khi cô gái của tao ra đi khoảng 1 năm, tao có quay lại quán đấy ngồi. Cảm thấy trống vắng, hụt hẫng, từ đó đến giờ tao ko quay trở lại quán nữa. Nhắc lại chuyện cũ, Tự nhiên muốn ngồi nhâm nhi chén rượu
 
Sau khi cô gái của tao ra đi khoảng 1 năm, tao có quay lại quán đấy ngồi. Cảm thấy trống vắng, hụt hẫng, từ đó đến giờ tao ko quay trở lại quán nữa. Nhắc lại chuyện cũ, Tự nhiên muốn ngồi nhâm nhi chén rượu
Tao bình thường với những kí ức cũ, qua rồi lại thôi.
Tao hiếm khi cảm thấy đau đớn khi nhớ lại. Có lẽ tao thuộc tuýp người thích đối mặt.
 
Đm, mối tình với những kỷ niệm đẹp, chuyện địt bọp ko có gì để bàn cả. Mày đang làm vẩn đục miền ký ức của tao.
Đại hiệp sai rồi , tình dục giúp tình yêu đẹp thăng hoa hơn , còn cuối cùng có đến được với nhau không là do một chữ duyên.
 
Tao bình thường với những kí ức cũ, qua rồi lại thôi.
Tao hiếm khi cảm thấy đau đớn khi nhớ lại. Có lẽ tao thuộc tuýp người thích đối mặt.
Đau đớn thì không phải , mà là có chút nuối tiếc , hụn hẫng và nhớ.
 
Thời sinh viên, đều đặn, không sáng thì trưa, không trưa thì tối. Chỉ ra quán đó, riết thành quán quen để ngắm 1 em nhân viên. Những năm tháng tuổi trẻ của t chôn chân ở đó để dõi theo từng bước chân của em. Để ý em hay cười, giỡn với khách, với bạn làm chung khiến lòng t xao xuyến =((

Cho đến mãi sau này em ra trường, đi làm rồi. Thi thoảng tao vẫn quay lại đó ngồi …

Video mang tính chất minh hoạ :

Tiền cafe 2 năm của mày dư địt hoa hậu r tml.

Cuộc sống vốn dĩ khắc nghiệt, mày say đắm em nó nhưng em nó chỉ đáng giá vài củ
 
Top