Có mấy năm cày cuốc mà sức khỏe xuống khiếp vl

MrNobody1234

Đẹp trai mà lại có tài
:-S Có một giai đoạn tao cày cuốc quên ngày đêm, quên luôn t7, cn...kéo dài mấy năm mà làm sức khỏe xuống rõ rệt vl.

Hôm nọ đang đi gym, tự dưng thấy bụng hơi nhói nhói. Về nhà đi wc phát biết ngay bị chảy máu dạ dày. Dạ dày của tao thì toang từ bé rồi, hồi sơ sinh bị bệnh gì liên quan dạ dày ấy, bác sĩ còn trả đem về, may qua khỏi...lớn lên thì càng ngày càng tệ. Từ trào ngược tới gần đây bị chảy máu trong. Ăn ngủ, tập luyện sức khỏe đầy đủ mà ko tránh được, bệnh tật đến nó vẫn cứ đến, mãn tính cmnr.

:| Nhiều khi đi công tác, đêm ham vui quá đà, làm 2-3 shots, sáng dậy là dạ dày khó chịu, âm ỉ đau cả ngày.

:-S Ngẫm chán vl mấy tml ạ. Thằng nào ko có bệnh gì thì cố giữ, dính bệnh liên quan nội tạng là đa phần mãn tính mẹ luôn. Mà sức khôi phục cũng kém,đéo như thời 17, 18. Tao tập ngày xưa nghỉ cách 1 ngày là lại đi tập tiếp ầm ầm, giờ nghỉ cách 2-3 ngày vẫn thấy mệt, đéo có sức đi tập.
 
Ngoài 30, sức khoẻ như mày là thường. Giảm giờ làm xuống.

Tập những môn về cơ bắp thì không có tác dụng gì với nội tạng cả. Muốn chữa bệnh nội tạng phải tập các bài kiểu yoga hoặc khí công. Phải tìm đc môn và thầy phù hợp. Còn nếu mày chuộng ngoại giống bọn tây chỉ thích Gym thì chịu
 
Dạo trước tao kể chúng mày tao có thằng em họ chỉ làm công việc tay chân ở Mẽo nhưng thích phông bạt đấy. Bố nó, là cậu tao, vừa mất rồi.

Năm ngoái ông ấy sụt một lần mười mấy kí, bố mẹ tao bảo lên bệnh viện xét nghiệm với khám cho tử tế đi thì bướng không nghe, cứ đi khám mấy ông lang vớ vẩn mua thuốc linh tinh về uống.

Đợt đầu tháng 3 vừa rồi tự dưng người yếu hẳn, chân đi không vững mới vào viện. Vào nằm đấy mấy ngày bác sĩ hội chẩn là bị lao kháng thuốc. Lúc nằm trên giường bệnh còn tỉnh táo bảo chỉ ước gì được gặp cháu nội một lần (con gái của thằng em họ tao), ông ấy cũng bảo ước gì được khoẻ lại sẽ siêng đi bộ và bỏ thuốc lá. Bác sĩ khám bảo ngoài lao kháng thuốc thì nội tạng cũng bị tổn thương nặng do dùng ba cái thuốc thang vớ vẩn trong thời gian dài.

Ông ấy nằm viện được gần 2 tuần thì cơ thể yếu lắm nên bs người ta cho chạy huyết tương. Chạy một thời gian thì con y tá trực nhắn lại gia đình bảo nhìn vào da dẻ có vẻ hồng hào trở lại. Mọi người nghe ai cũng hi vọng, vậy mà hôm sau đấy bệnh viện báo tử, thọ năm mươi mấy tuổi.. Ngày ông ấy chôn thằng em tao còn đang bị cách ly trong sân bay. :too_sad:


Cuộc đời nhiều lúc tham vọng cứ ước giàu sang, quyền lực, làm ông nọ bà kia. Những lúc gặp chuyện mới nhận ra không có gì quí giá hơn sức khoẻ đâu chúng mày ạ.

Không thuốc lá
Rượu bia có chừng mực
Ăn uống điều độ, nhiều rau quả
Ngủ đủ và đều đặn
Thể dục thường xuyên
Đi khám sức khoẻ định kì hàng năm, cơ thể có gì bất thường phải đi khám xét nghiệm ngay. Thà khám thừa còn hơn bỏ sót bệnh.
Phòng bệnh hơn chữa bệnh, chữa bệnh sớm hơn chữa bệnh trễ
(An ounce of prevention is worth a pound of cure)

Công việc là vô tận, ngày có làm 24 tiếng cũng không hết việc. Làm chăm chỉ, nhưng khi thôi việc thì phải thôi. Trước giờ phút lâm chung không có ai bảo "ước gì tôi ngày xưa làm thêm chút việc cả"

Chúng mày mơ ước thành đạt hay phấn đấu gì cứ phấn đấu, nhưng nhớ đừng bao giờ xem nhẹ sức khoẻ của mình. Nhỡ có gì không phải mỗi mình khổ mà còn cả bao nhiêu người xung quanh
 
T viêm dạ dày, trào ngược dạ dày, có polip dạ dày đây. M nên tránh xa stress, ko bia rượu và ăn bất cứ lúc nào khi đói nhé. Cái quan trọng này: T đã đi khám ở 2 viện lớn nhất nhì HN là: BV 108 và BV ĐH Y Hà Nội về dạ dày và uống thuốc trong 1 năm mà ko khỏi. Phác đồ điều trị của Tây Y đa phần là sử dụng thuốc ức chế tiết axit trong dịch vị dạ dày từ đó để axit ko trào ngược lên thực quản và ko bào mòn vết viêm loét ở dưới. Hiện nay đa số đều dùng thuốc ức chế Proton (PPI) kết hợp sử dụng kháng sinh để diệt trừ vi khuẩn Hp gây ung thư ( nếu có) mà cứ uống nhiều thuốc ức chế ãit trong tg dài, dạ dày sẽ quen vs việc tiết ít dịch gây đầy bụng, khó tiêu, chán ăn => sk đuối dần do hệ tiêu hoá gặp vđ và thuốc Tây Y cũng khiến niêm mạc dạ dày bị kích thích lâu ngày => tăng sản tạo ra những tổn thương lồi như polip hay u dưới niêm mạc dạ dày - cái này t ko chắc nhưng hình như 1 bs trg khoa tiêu hoá nói vs t như vậy (mặc dù ko uống rượu bia, thuốc lá). T uống thuốc Tây Y hơn 1 năm ko hiệu quả. Chán nản thất vọng, lo sợ, may thay gặp đc 1 bs Đông Y du học TQ về. Anh này rất trẻ, thế nhưng trình độ rất giỏi, đã tốt nghiệp thạc sỹ ở TQ. Anh nhìn mặt hiền lành có phần hơi trẻ con nhưng lại có điều gì đó khiến t tin tưởng. T uống thử thuốc của anh trong vòng 1 tháng (hết khoảng 5 triệu) thấy vẫn chưa có hiệu quả lắm nhưng các triệu chứng giảm nhẹ dần. Cho đến nay là 5 tháng. T đã ko cần phải uống thuốc Thang (thuốc kê theo đơn, sắc thành túi, thay đổi hàng tuần để điều chỉnh theo tình trạng sk) nữa. Mỗi bữa t ăn no mà ko buồn nôn, tuy cảm giác đói thì hên xui mới có trở lại, thế nhưng cảm giác đầy bụng khó tiêu giảm hẳn. Tổng thiệt hại cho Đông Y là mỗi tháng 5 triệu. T uống hết 25tr thì gần như chữa đc. Giờ chỉ lúc nào stress, ức chế, buồn mới bị buồn nôn 1 chút, đầy bụng chứ ko đau. Đợt này mới bị nyc chia tay. T ko ngủ đc trong hơn 1 tuần r thế nhưng dạ dày t vẫn ổn. Đêm đói thì dậy ăn. T khuyên m nên tìm hiểu kỹ và tìm 1 ng thầy Đông Y tốt để chữa bệnh lâu dài. Vì Đông Y tác dụng ko thể nhanh đc như Tây Y ( chữa phần ngọn) nên mong m kiên nhẫn
 
Dạo trước tao kể chúng mày tao có thằng em họ chỉ làm công việc tay chân ở Mẽo nhưng thích phông bạt đấy. Bố nó, là cậu tao, vừa mất rồi.

Năm ngoái ông ấy sụt một lần mười mấy kí, bố mẹ tao bảo lên bệnh viện xét nghiệm với khám cho tử tế đi thì bướng không nghe, cứ đi khám mấy ông lang vớ vẩn mua thuốc linh tinh về uống.

Đợt đầu tháng 3 vừa rồi tự dưng người yếu hẳn, chân đi không vững mới vào viện. Vào nằm đấy mấy ngày bác sĩ hội chẩn là bị lao kháng thuốc. Lúc nằm trên giường bệnh còn tỉnh táo bảo chỉ ước gì được gặp cháu nội một lần (con gái của thằng em họ tao), ông ấy cũng bảo ước gì được khoẻ lại sẽ siêng đi bộ và bỏ thuốc lá. Bác sĩ khám bảo ngoài lao kháng thuốc thì nội tạng cũng bị tổn thương nặng do dùng ba cái thuốc thang vớ vẩn trong thời gian dài.

Ông ấy nằm viện được gần 2 tuần thì cơ thể yếu lắm nên bs người ta cho chạy huyết tương. Chạy một thời gian thì con y tá trực nhắn lại gia đình bảo nhìn vào da dẻ có vẻ hồng hào trở lại. Mọi người nghe ai cũng hi vọng, vậy mà hôm sau đấy bệnh viện báo tử, thọ năm mươi mấy tuổi.. Ngày ông ấy chôn thằng em tao còn đang bị cách ly trong sân bay. :too_sad:


Cuộc đời nhiều lúc tham vọng cứ ước giàu sang, quyền lực, làm ông nọ bà kia. Những lúc gặp chuyện mới nhận ra không có gì quí giá hơn sức khoẻ đâu chúng mày ạ.

Không thuốc lá
Rượu bia có chừng mực
Ăn uống điều độ, nhiều rau quả
Ngủ đủ và đều đặn
Thể dục thường xuyên
Đi khám sức khoẻ định kì hàng năm, cơ thể có gì bất thường phải đi khám xét nghiệm ngay. Thà khám thừa còn hơn bỏ sót bệnh.
Phòng bệnh hơn chữa bệnh, chữa bệnh sớm hơn chữa bệnh trễ
(An ounce of prevention is worth a pound of cure)

Công việc là vô tận, ngày có làm 24 tiếng cũng không hết việc. Làm chăm chỉ, nhưng khi thôi việc thì phải thôi. Trước giờ phút lâm chung không có ai bảo "ước gì tôi ngày xưa làm thêm chút việc cả"

Chúng mày mơ ước thành đạt hay phấn đấu gì cứ phấn đấu, nhưng nhớ đừng bao giờ xem nhẹ sức khoẻ của mình. Nhỡ có gì không phải mỗi mình khổ mà còn cả bao nhiêu người xung quanh

M ko đi biên sách quá phí
 
:-S Có một giai đoạn tao cày cuốc quên ngày đêm, quên luôn t7, cn...kéo dài mấy năm mà làm sức khỏe xuống rõ rệt vl.

Hôm nọ đang đi gym, tự dưng thấy bụng hơi nhói nhói. Về nhà đi wc phát biết ngay bị chảy máu dạ dày. Dạ dày của tao thì toang từ bé rồi, hồi sơ sinh bị bệnh gì liên quan dạ dày ấy, bác sĩ còn trả đem về, may qua khỏi...lớn lên thì càng ngày càng tệ. Từ trào ngược tới gần đây bị chảy máu trong. Ăn ngủ, tập luyện sức khỏe đầy đủ mà ko tránh được, bệnh tật đến nó vẫn cứ đến, mãn tính cmnr.

:| Nhiều khi đi công tác, đêm ham vui quá đà, làm 2-3 shots, sáng dậy là dạ dày khó chịu, âm ỉ đau cả ngày.

:-S Ngẫm chán vl mấy tml ạ. Thằng nào ko có bệnh gì thì cố giữ, dính bệnh liên quan nội tạng là đa phần mãn tính mẹ luôn. Mà sức khôi phục cũng kém,đéo như thời 17, 18. Tao tập ngày xưa nghỉ cách 1 ngày là lại đi tập tiếp ầm ầm, giờ nghỉ cách 2-3 ngày vẫn thấy mệt, đéo có sức đi tập.
Thôi! Tao nghĩ mày nên kiểm soát lại bản thân chứ còn kiểu này thì toang sớm.
Chúc mày qua khỏi nhé!
 
Dạo trước tao kể chúng mày tao có thằng em họ chỉ làm công việc tay chân ở Mẽo nhưng thích phông bạt đấy. Bố nó, là cậu tao, vừa mất rồi.

Năm ngoái ông ấy sụt một lần mười mấy kí, bố mẹ tao bảo lên bệnh viện xét nghiệm với khám cho tử tế đi thì bướng không nghe, cứ đi khám mấy ông lang vớ vẩn mua thuốc linh tinh về uống.

Đợt đầu tháng 3 vừa rồi tự dưng người yếu hẳn, chân đi không vững mới vào viện. Vào nằm đấy mấy ngày bác sĩ hội chẩn là bị lao kháng thuốc. Lúc nằm trên giường bệnh còn tỉnh táo bảo chỉ ước gì được gặp cháu nội một lần (con gái của thằng em họ tao), ông ấy cũng bảo ước gì được khoẻ lại sẽ siêng đi bộ và bỏ thuốc lá. Bác sĩ khám bảo ngoài lao kháng thuốc thì nội tạng cũng bị tổn thương nặng do dùng ba cái thuốc thang vớ vẩn trong thời gian dài.

Ông ấy nằm viện được gần 2 tuần thì cơ thể yếu lắm nên bs người ta cho chạy huyết tương. Chạy một thời gian thì con y tá trực nhắn lại gia đình bảo nhìn vào da dẻ có vẻ hồng hào trở lại. Mọi người nghe ai cũng hi vọng, vậy mà hôm sau đấy bệnh viện báo tử, thọ năm mươi mấy tuổi.. Ngày ông ấy chôn thằng em tao còn đang bị cách ly trong sân bay. :too_sad:


Cuộc đời nhiều lúc tham vọng cứ ước giàu sang, quyền lực, làm ông nọ bà kia. Những lúc gặp chuyện mới nhận ra không có gì quí giá hơn sức khoẻ đâu chúng mày ạ.

Không thuốc lá
Rượu bia có chừng mực
Ăn uống điều độ, nhiều rau quả
Ngủ đủ và đều đặn
Thể dục thường xuyên
Đi khám sức khoẻ định kì hàng năm, cơ thể có gì bất thường phải đi khám xét nghiệm ngay. Thà khám thừa còn hơn bỏ sót bệnh.
Phòng bệnh hơn chữa bệnh, chữa bệnh sớm hơn chữa bệnh trễ
(An ounce of prevention is worth a pound of cure)

Công việc là vô tận, ngày có làm 24 tiếng cũng không hết việc. Làm chăm chỉ, nhưng khi thôi việc thì phải thôi. Trước giờ phút lâm chung không có ai bảo "ước gì tôi ngày xưa làm thêm chút việc cả"

Chúng mày mơ ước thành đạt hay phấn đấu gì cứ phấn đấu, nhưng nhớ đừng bao giờ xem nhẹ sức khoẻ của mình. Nhỡ có gì không phải mỗi mình khổ mà còn cả bao nhiêu người xung quanh
Cám ơn lời khuyên của mày
 
Có bệnh trong người khổ lắm , tao éo dám đi khám , khám rồi nó ra ty tỷ bệnh , rồi lo nghĩ mà die sớm , sức khỏe là quan trọng . :boss:
Một hai bệnh thôi là đủ mất ăn mất ngủ rồi mày ơi
Nhưng dù sao phòng bệnh vẫn hơn chưa bệnh, mày nên kiểm tra sức khỏe định kỳ để định hướng cho việc sinh hoạt cải thiện cơ thể
 
Mà buồn cười cái là bình thường tao cày cuốc quên ăn quên ngủ thì đéo làm sao. Cứ lúc ăn ngủ đầy đủ, thể dục thể thao là bụp phát đổ bệnh thế mới buồn cười. Hoặc có lẽ bình thường cũng yếu nhưng đéo nhận ra hoặc đéo có thời gian nhận ra, sống chậm lại mới để ý cơ thể nó yếu :(
 
Sửa lần cuối:
:-SSChia sẻ thật lòng thằng nào ko bị bệnh hay là chưa có triệu chứng gì thì nên sống healthy,đi khám tổng quát thường xuyên xem bản thân như nào. Một khi ngã bệnh rồi thì không cứu vớt lại được,ăn ngủ đủ, ko stress, thể thao nó cũng chỉ giúp làm chậm lại thôi.
 
Còn câu chuyện bia rượu thì mấy tháng nay dịch dã, ko đi công tác đâu tao cũng bỏ rồi. Mà mấy nữa đi công tác tiếp thế nào cũng phải uống vài chén, ít thì cũng phải uống 2-3 lon. Ngẫm chán vl.
 
m cứ ăn uống sinh hoạt lành mạnh là khỏe thôi . Như t tối ăn 1 bát cơm ăn nhiều rau ít thịt sách , chiều tập thể dục nhẹ 30p giờ 40 rồi không ốm đau bệnh tật gì
 
Dạo trước tao kể chúng mày tao có thằng em họ chỉ làm công việc tay chân ở Mẽo nhưng thích phông bạt đấy. Bố nó, là cậu tao, vừa mất rồi.

Năm ngoái ông ấy sụt một lần mười mấy kí, bố mẹ tao bảo lên bệnh viện xét nghiệm với khám cho tử tế đi thì bướng không nghe, cứ đi khám mấy ông lang vớ vẩn mua thuốc linh tinh về uống.

Đợt đầu tháng 3 vừa rồi tự dưng người yếu hẳn, chân đi không vững mới vào viện. Vào nằm đấy mấy ngày bác sĩ hội chẩn là bị lao kháng thuốc. Lúc nằm trên giường bệnh còn tỉnh táo bảo chỉ ước gì được gặp cháu nội một lần (con gái của thằng em họ tao), ông ấy cũng bảo ước gì được khoẻ lại sẽ siêng đi bộ và bỏ thuốc lá. Bác sĩ khám bảo ngoài lao kháng thuốc thì nội tạng cũng bị tổn thương nặng do dùng ba cái thuốc thang vớ vẩn trong thời gian dài.

Ông ấy nằm viện được gần 2 tuần thì cơ thể yếu lắm nên bs người ta cho chạy huyết tương. Chạy một thời gian thì con y tá trực nhắn lại gia đình bảo nhìn vào da dẻ có vẻ hồng hào trở lại. Mọi người nghe ai cũng hi vọng, vậy mà hôm sau đấy bệnh viện báo tử, thọ năm mươi mấy tuổi.. Ngày ông ấy chôn thằng em tao còn đang bị cách ly trong sân bay. :too_sad:


Cuộc đời nhiều lúc tham vọng cứ ước giàu sang, quyền lực, làm ông nọ bà kia. Những lúc gặp chuyện mới nhận ra không có gì quí giá hơn sức khoẻ đâu chúng mày ạ.

Không thuốc lá
Rượu bia có chừng mực
Ăn uống điều độ, nhiều rau quả
Ngủ đủ và đều đặn
Thể dục thường xuyên
Đi khám sức khoẻ định kì hàng năm, cơ thể có gì bất thường phải đi khám xét nghiệm ngay. Thà khám thừa còn hơn bỏ sót bệnh.
Phòng bệnh hơn chữa bệnh, chữa bệnh sớm hơn chữa bệnh trễ
(An ounce of prevention is worth a pound of cure)

Công việc là vô tận, ngày có làm 24 tiếng cũng không hết việc. Làm chăm chỉ, nhưng khi thôi việc thì phải thôi. Trước giờ phút lâm chung không có ai bảo "ước gì tôi ngày xưa làm thêm chút việc cả"

Chúng mày mơ ước thành đạt hay phấn đấu gì cứ phấn đấu, nhưng nhớ đừng bao giờ xem nhẹ sức khoẻ của mình. Nhỡ có gì không phải mỗi mình khổ mà còn cả bao nhiêu người xung quanh
Chào ông bạn, trước tôi thấy ông có chia sẻ cái sách bài tập cho người bị thoát vị đĩa đệm. Hôm nay tôi đi đá bóng về thây đau lưng quá, chắc dính rồi. Ông rảnh thì cho tôi xin cái link sách với. Tính năng search của xam hơi cùi nên tôi tìm hơi khó.
 
Chào ông bạn, trước tôi thấy ông có chia sẻ cái sách bài tập cho người bị thoát vị đĩa đệm. Hôm nay tôi đi đá bóng về thây đau lưng quá, chắc dính rồi. Ông rảnh thì cho tôi xin cái link sách với. Tính năng search của xam hơi cùi nên tôi tìm hơi khó.

Back Mechanic by Dr Stuart McGill

 
Em năm nay cũng 25t nhưng may mắn chưa gặp phải bệnh tật gì quá nghiêm trọng. Nghĩ lại quãng thời gian trước đây sinh viên bão lửa ăn nhậu thức khuya đêm hôm, rồi bắt đầu ra đời đi làm cũng hay chủ quan bê tha bỏ mặc sức khỏe. Thỉnh thoảng gặp gỡ lại vài người bạn cũ ai cũng khoe bệnh nọ bệnh kia không bụng dạ thì lại xương khớp nên nghĩ bản thân mình còn may mắn chán @@ em xin các bác cho địa chỉ khám tổng quát uy tín tại HN mai em lên đường đi khám luôn
 
Em năm nay cũng 25t nhưng may mắn chưa gặp phải bệnh tật gì quá nghiêm trọng. Nghĩ lại quãng thời gian trước đây sinh viên bão lửa ăn nhậu thức khuya đêm hôm, rồi bắt đầu ra đời đi làm cũng hay chủ quan bê tha bỏ mặc sức khỏe. Thỉnh thoảng gặp gỡ lại vài người bạn cũ ai cũng khoe bệnh nọ bệnh kia không bụng dạ thì lại xương khớp nên nghĩ bản thân mình còn may mắn chán @@ em xin các bác cho địa chỉ khám tổng quát uy tín tại HN mai em lên đường đi khám luôn
Viện nào cũng được mà em trai, dịch vụ tốt ở trong Ba Đình thì Hồng Ngọc,...xa xa thì Việt Pháp, Vinmec dịch vụ cũng ô kê la.
 

Có thể bạn quan tâm

Top