Có thằng nào vô bệnh viện thấy máy móc trong bệnh viện nhìn thấy sợ sợ không

Đi hầu như hết các bịnh viện rồi,thấy cũng bình thường,do tâm lý thôi
Tao nằm ở Phạm Ngọc Thạch Sài Gòn tháng trước để mổ phổi
Hôm đầu tiên vô tao phải nằm ở cái giường ngoài hành lang
Hôm sau tao được vô phòng nằm phòng có 5 giường tính từ cửa vào thì tao nằm giường thứ 4.
3 hôm sau cái ông nằm giường của tao ngoài hành lang chết ngay tại giường vợ con khóc lóc chở về.
Mấy hôm nửa thì cái ông nằm giường đầu tiên thở không nổi phải kéo bình oxy vô, bác sĩ khám xong lắc đầu: vừa tiểu đường nặng không mổ được vừa tràn dịch màng tim vừa ung thư phổi
Bác sĩ kêu thôi anh về cầu chúa đi
Bà vợ kêu một dàn con cháu lên khóc lóc đưa về.
Đến vài hôm nữa thì ông nằm giường thứ hai cũng thở không được kéo bình oxy vô rồi đem xuống phòng hồi sức cấp cứu bác sĩ cũng trả về.
Rồi đến lúc tao sắp mổ thì cái bà giường thứ ba tụi nó chụp mri phát hiện khối u trong phổi lại chuyển bả qua phòng ung bướu
Đến phiên tao giường thứ 4 thấy khiếp rồi đến khi vô phòng mổ gặp con bác sĩ trẻ măng kêu thôi anh chuẩn bị cầu nguyện đi.
Tao thấy ủa cái câu này nghe quen quen ta vừa xong là nó chụp thuốc mê đéo biết gì nửa
Tỉnh dậy là thấy trong phòng chăm sóc đặc biệt sau phẫu thuật thấy đang thở oxy và gắn ống nối dịch phổi ra ngoài rồi.
Đêm đó tao mới thấy sợ
 
Tao nằm ở Phạm Ngọc Thạch Sài Gòn tháng trước để mổ phổi
Hôm đầu tiên vô tao phải nằm ở cái giường ngoài hành lang
Hôm sau tao được vô phòng nằm phòng có 5 giường tính từ cửa vào thì tao nằm giường thứ 4.
3 hôm sau cái ông nằm giường của tao ngoài hành lang chết ngay tại giường vợ con khóc lóc chở về.
Mấy hôm nửa thì cái ông nằm giường đầu tiên thở không nổi phải kéo bình oxy vô, bác sĩ khám xong lắc đầu: vừa tiểu đường nặng không mổ được vừa tràn dịch màng tim vừa ung thư phổi
Bác sĩ kêu thôi anh về cầu chúa đi
Bà vợ kêu một dàn con cháu lên khóc lóc đưa về.
Đến vài hôm nữa thì ông nằm giường thứ hai cũng thở không được kéo bình oxy vô rồi đem xuống phòng hồi sức cấp cứu bác sĩ cũng trả về.
Rồi đến lúc tao sắp mổ thì cái bà giường thứ ba tụi nó chụp mri phát hiện khối u trong phổi lại chuyển bả qua phòng ung bướu
Đến phiên tao giường thứ 4 thấy khiếp rồi đến khi vô phòng mổ gặp con bác sĩ trẻ măng kêu thôi anh chuẩn bị cầu nguyện đi.
Tao thấy ủa cái câu này nghe quen quen ta vừa xong là nó chụp thuốc mê đéo biết gì nửa
Tỉnh dậy là thấy trong phòng chăm sóc đặc biệt sau phẫu thuật thấy đang thở oxy và gắn ống nối dịch phổi ra ngoài rồi.
Đêm đó tao mới thấy sợ
Tiếp đi m đang cuốn.

Đoạn bốc đi từng giường đếm ngược đến m kinh vl. gặp tao chắc mất ngủ, hay có ngủ cũng ác mộng.m có thế ko ?
 
Bệnh thận mà phải vào đây lọc máu thì nó là một trong những hoàn cảnh khốn nạn nhất đời người rồi... Chỉ cầu mong bản thân và gia đình bạn bè không có ai phải vào đây bao giờ. :pudency:
 
Tao nằm ở Phạm Ngọc Thạch Sài Gòn tháng trước để mổ phổi
Hôm đầu tiên vô tao phải nằm ở cái giường ngoài hành lang
Hôm sau tao được vô phòng nằm phòng có 5 giường tính từ cửa vào thì tao nằm giường thứ 4.
3 hôm sau cái ông nằm giường của tao ngoài hành lang chết ngay tại giường vợ con khóc lóc chở về.
Mấy hôm nửa thì cái ông nằm giường đầu tiên thở không nổi phải kéo bình oxy vô, bác sĩ khám xong lắc đầu: vừa tiểu đường nặng không mổ được vừa tràn dịch màng tim vừa ung thư phổi
Bác sĩ kêu thôi anh về cầu chúa đi
Bà vợ kêu một dàn con cháu lên khóc lóc đưa về.
Đến vài hôm nữa thì ông nằm giường thứ hai cũng thở không được kéo bình oxy vô rồi đem xuống phòng hồi sức cấp cứu bác sĩ cũng trả về.
Rồi đến lúc tao sắp mổ thì cái bà giường thứ ba tụi nó chụp mri phát hiện khối u trong phổi lại chuyển bả qua phòng ung bướu
Đến phiên tao giường thứ 4 thấy khiếp rồi đến khi vô phòng mổ gặp con bác sĩ trẻ măng kêu thôi anh chuẩn bị cầu nguyện đi.
Tao thấy ủa cái câu này nghe quen quen ta vừa xong là nó chụp thuốc mê đéo biết gì nửa
Tỉnh dậy là thấy trong phòng chăm sóc đặc biệt sau phẫu thuật thấy đang thở oxy và gắn ống nối dịch phổi ra ngoài rồi.
Đêm đó tao mới thấy sợ
M có hút thuốc ko hay gì mà bị phổi vậy. T hút ngày 2 bao thuốc lá nghe m kể cũng rén vkl
 
Mày vào khoa cấp cứu thì càng sợ hơn nữa. Đ,m từ ngày thấy cảnh đó thì tao thấy bản thân mình may mắn vl.
 
Sợ nhất là có tiền mà chữa vẫn không hết bệnh lúc đó tức chết mẹ luôn.
 
Mày vào khoa cấp cứu thì càng sợ hơn nữa. Đ,m từ ngày thấy cảnh đó thì tao thấy bản thân mình may mắn vl.
Khoa cấp cứu ko đáng sợ.
Khoa hồi sức cấp cứu mới đáng sợ
Vô đó 90% là đi
 
Máy móc mà vận hành đúng thì nó không lừa, đâm sau lưng mày.
Bọn bác sĩ kia kìa. Tao loại trừ các bác sĩ thiện lành. Tao đang nói tới lũ khốn chỉ tìm cách bán thuốc, rồi bơm kháng sinh vô tội vạ vào bệnh nhân. Đéo có y đức gì cả.
Cuối cùng vẫn phải về bệnh viện tuyến trung ương thì mới được thăm khám đúng.
Bọn tuyến huyện nhiều vấn đề. Quá nhiều vấn đề.
 
Khoa cấp cứu ko đáng sợ.
Khoa hồi sức cấp cứu mới đáng sợ
Vô đó 90% là đi
M nói đúng đó, và khi nào nhìn thấy máy móc thiết bị cắm vào chính người thân của mình thì mới hiểu được cảm giác như thế nào
 
Tao có hút thuốc đâu cũng lao màng phổi đây.
Chữa hết 6 tháng thì nó thành ổ cặn màng phổi phải mổ hở để tách ổ cặn màng phổi
Công nhận,tao cũng có hút chích bao giờ đâu mà bị phổi thở như chó,trị lao trị phổi hết cả năm
 
Máy móc mà vận hành đúng thì nó không lừa, đâm sau lưng mày.
Bọn bác sĩ kia kìa. Tao loại trừ các bác sĩ thiện lành. Tao đang nói tới lũ khốn chỉ tìm cách bán thuốc, rồi bơm kháng sinh vô tội vạ vào bệnh nhân. Đéo có y đức gì cả.
Cuối cùng vẫn phải về bệnh viện tuyến trung ương thì mới được thăm khám đúng.
Bọn tuyến huyện nhiều vấn đề. Quá nhiều vấn đề.
Tao suýt nữa là nạn nhân đây
Tụi bác sĩ tỉnh đàng hoàng nhé nó kêu bệnh anh biến chứng thành vách màng phổi phải mổ là chắc chắn
Chúng tôi mổ cho anh được nhưng anh phải tập cái lớp vật lý trị liệu để chúng tôi soi đèn và xoa bóp cho nó mềm lớp màng phổi ra mới mổ được
Lớp này bên ngoài do tôi phụ trách BHYT không trả
Anh phải tập 2 tháng mỗi ngày 300k hết 2 tiếng
Sau đó mới mổ
Mổ xong anh tập một tháng Phục Hồi Chức Năng phổi là xong
Ở đây nhiều bệnh nhân tập lắm để tôi cho anh đi tham quan.
Tao thấy cũng có khoảng chục người tập tao định tham gia rồi
Vì bác sĩ nói sao nghe vậy chứ biết đéo đâu
Xong tao hỏi tụi bạn thì nó kêu mổ thì phải xuống Phạm Ngọc Thạch mổ không mổ ở tỉnh
Nó kêu người nhà nó đã bị tụi tỉnh mổ mà mổ không hết phải xuống Sài Gòn mổ lại vừa mất tiền vừa hại sức khỏe
Tao sợ quá mới xin chuyển viện, ban đầu tụi tỉnh nó đéo ký bắt phải ở lại mổ.
Tao đòi kiện cáo nó mới chịu ký giấy cho đi
Xuống Phạm Ngọc Thạch nó xét nghiệm rất kỹ đợi 15 ngày nó kết luận mổ là xong đéo phải tập luyện gì
Mổ xong nó chỉ hướng dẫn các bài tập thở là xong.
Mổ xong nằm 12 ngày phục hồi là cho về hẹn tái khám
 
Tao suýt nữa là nạn nhân đây
Tụi bác sĩ tỉnh đàng hoàng nhé nó kêu bệnh anh biến chứng thành vách màng phổi phải mổ là chắc chắn
Chúng tôi mổ cho anh được nhưng anh phải tập cái lớp vật lý trị liệu để chúng tôi soi đèn và xoa bóp cho nó mềm lớp màng phổi ra mới mổ được
Lớp này bên ngoài do tôi phụ trách BHYT không trả
Anh phải tập 2 tháng mỗi ngày 300k hết 2 tiếng
Sau đó mới mổ
Mổ xong anh tập một tháng Phục Hồi Chức Năng phổi là xong
Ở đây nhiều bệnh nhân tập lắm để tôi cho anh đi tham quan.
Tao thấy cũng có khoảng chục người tập tao định tham gia rồi
Vì bác sĩ nói sao nghe vậy chứ biết đéo đâu
Xong tao hỏi tụi bạn thì nó kêu mổ thì phải xuống Phạm Ngọc Thạch mổ không mổ ở tỉnh
Nó kêu người nhà nó đã bị tụi tỉnh mổ mà mổ không hết phải xuống Sài Gòn mổ lại vừa mất tiền vừa hại sức khỏe
Tao sợ quá mới xin chuyển viện, ban đầu tụi tỉnh nó đéo ký bắt phải ở lại mổ.
Tao đòi kiện cáo nó mới chịu ký giấy cho đi
Xuống Phạm Ngọc Thạch nó xét nghiệm rất kỹ đợi 15 ngày nó kết luận mổ là xong đéo phải tập luyện gì
Mổ xong nó chỉ hướng dẫn các bài tập thở là xong.
Mổ xong nằm 12 ngày phục hồi là cho về hẹn tái khám
Dân hiểu biết nó có mổ ở tỉnh đâu?. Không có bệnh nhân thì sao có kinh phí duy trì?. Ví dụ ca của mày thì bảo hiểm trả lại cho bệnh viện 80%, nên bằng mọi cách nó muốn giữ mày lại.
Còn cái phác đồ nó đưa ra, là để mày ra viện lại nhập viện. Vì bảo hiểm có hạn chế số ngày trong tháng, hay 1 lần chữa trị, kiểu vậy.

Nên mày là con mồi ngon của tụi nó thôi. Mày có bạn bè tốt nói cho cũng là phước đức rồi.
 
Tao suýt nữa là nạn nhân đây
Tụi bác sĩ tỉnh đàng hoàng nhé nó kêu bệnh anh biến chứng thành vách màng phổi phải mổ là chắc chắn
Chúng tôi mổ cho anh được nhưng anh phải tập cái lớp vật lý trị liệu để chúng tôi soi đèn và xoa bóp cho nó mềm lớp màng phổi ra mới mổ được
Lớp này bên ngoài do tôi phụ trách BHYT không trả
Anh phải tập 2 tháng mỗi ngày 300k hết 2 tiếng
Sau đó mới mổ
Mổ xong anh tập một tháng Phục Hồi Chức Năng phổi là xong
Ở đây nhiều bệnh nhân tập lắm để tôi cho anh đi tham quan.
Tao thấy cũng có khoảng chục người tập tao định tham gia rồi
Vì bác sĩ nói sao nghe vậy chứ biết đéo đâu
Xong tao hỏi tụi bạn thì nó kêu mổ thì phải xuống Phạm Ngọc Thạch mổ không mổ ở tỉnh
Nó kêu người nhà nó đã bị tụi tỉnh mổ mà mổ không hết phải xuống Sài Gòn mổ lại vừa mất tiền vừa hại sức khỏe
Tao sợ quá mới xin chuyển viện, ban đầu tụi tỉnh nó đéo ký bắt phải ở lại mổ.
Tao đòi kiện cáo nó mới chịu ký giấy cho đi
Xuống Phạm Ngọc Thạch nó xét nghiệm rất kỹ đợi 15 ngày nó kết luận mổ là xong đéo phải tập luyện gì
Mổ xong nó chỉ hướng dẫn các bài tập thở là xong.
Mổ xong nằm 12 ngày phục hồi là cho về hẹn tái khám
Mỗi lần 300k, 30 ngày là 9 triệu à?.
Nó trả lươnh cho nhân viên bao nhiêu tiền.
May là mày sáng suốt.
 
Cách đây 2 tháng t có quan hệ vs 1 đứa khác, giờ đứa đó bị tình nghi có lao thì có sợ k tụi m, hun nó 2 3 lần j đó, mấu tháng trước nó chưa ho chưa phát bệnh
 
M nói đúng đó, và khi nào nhìn thấy máy móc thiết bị cắm vào chính người thân của mình thì mới hiểu được cảm giác như thế nào
Chưa đâu
Tao từng chăm cậu ruột nửa tháng ở cái phòng đó.
Chết não thở oxy
Ở phòng đó là phòng tử thần tao thấy người chết là bình thường
Cứ 1 2 ngày là có người chết
Rồi cậu tao cũng chết
Tao thấy bình thường tưởng mình lì lắm
Đến khi tao nằm trên giường bệnh thấy những bệnh nhân giường bên cạnh ra đi với bình oxy thì mới thấy sợ
Đến khi mình nằm trên giường bệnh hậu phẫu trần truồng trên giường bệnh chỉ có 1 cái chăn đắp lên, mũi cắm ống thở oxy, vừa thông ống bàng quang để tiểu, phổi thì vừa cắm ống tràn dịch vừa bơm khí vào.
Ngón tay thì nó kẹp dụng cụ đo mạch điện tim, tay thì nó kẹp dụng cụ đo huyết áp tự động cứ 15 phút là nó bóp
Trên đầu có máy đo huyết áp nhịp tim chạy kêu tít tít.
Đêm đó mới thấy sợ
Vừa nghĩ đến cảnh giống phòng hồi sức cấp cứu ông cậu tao vừa nghĩ đến cảnh những bệnh nhân giường bên cạnh đeo bình oxy bác sĩ trả về kêu cầu chúa đi.
Rồi lại nhớ con bác sĩ mổ mình nó kêu anh chuẩn bị cầu nguyện đi anh theo đạo nào thì cầu đạo đó, không theo thì cầu ông bà.
Nghĩ mà thấy khiếp
 

Có thể bạn quan tâm

Top