Không gian 3D chúng ta nhận thức được như một dòng sông:chiều rộng, chiều sâu của con sông là không gian, chiều dài thượng nguồn, đoạn giữa, hạ nguồn là thời gian đại biểu quá khứ, hiện tại, tương lai.Chúng ta như một sinh vật trong dòng sông đó, ví dụ như cá chẳng hạn, và con cá này đang bơi xuôi dòng từ thượng nguồn xuống hạ nguồn.
Những đoạn con cá bơi qua được quy dần về quá khứ, những đoạn con cá sắp bơi tới gọi là tương lai, thời điểm tức thời tại một vị trí tức thời gọi là hiện tại. Vì thế, theo lý thuyết, nếu con cá đủ khỏe, nó có thể tăng tốc độ để bơi tới "tương lai" nhanh hơn tốc độ dòng chảy đang đưa nó đi bình thường. Nếu nó khỏe hơn nữa, đủ sức chống lại sức cản của dòng chảy, nó có thể quay ngược lại "quá khứ". Và nếu như tốc độ ngược dòng của nó vừa đủ, nó có thể luôn ở một trạng thái "đứng yên" với hiện tại. bất chấp "thời gian" đang chảy. Không gian 4D lúc này là gì? Ví dụ 1 sinh vật ở không gian 4D, giống như một người đứng ở ngoài dòng sông, không chịu tác động của dòng sông. Người đó có thể nhìn thấy con các đang bơi, nhìn thấy "quá khứ" và quỹ tích trước đây của con cá đã bơi qua, thấy được "tương
lai" của con cá sẽ gặp được nhưng không biết chính xác và chi tiết nó sẽ vượt qua "tương lai" bằng cách nào, tuy nhiên, có thể phán đoán xu thế, hay còn gọi là "lời tiên đoán". Nếu muốn thấy rõ hơn quá khứ, người quan sát đi ngược dòng lên thượng nguồn, nếu muốn nhìn về
tương lai, đi xuống hạ nguồn, tuy nhiên, càng xa điểm hiện tại thì thông tin càng ít, độ chính xác càng giảm. Những sinh vật 3D nhận thức sinh vật 4D tựa như con cá nhìn bóng người chiếu xuống nước, tùy độ nông sâu, điều kiện ánh sáng, tốc độ dòng chảy,..v...v.. mà hình chiếu biến ảo không cố định. Do đó, ở chiều 3D chúng ta không bao giờ nhận rõ được hình dạng thật sự của
vật thể chiều 4D, trừ khi chúng ta nhảy ra khỏi "dòng sông", bước vào chiều không gian thứ 4...