conheomauhong
Chúa tể đa cấp

xin chào & hẹn gặp lại lol
Sửa lần cuối:
Đó mới là điểm chớm mở thôi.Dù gì mày thích hợp được với môi trường đã là quá tốt rồi. Nhiều đứa sống trong điều kiện quen rồi gia đình vấp 1 phát nó trầm cảm suốt đời luôn ấy
Khu căn hộ tao đang ở Tân Bình . Dm có con phò ngày nào cũng dẫn khách vào chơi . Ầm ĩ sáng giờ,mà con này gái đĩ già mồm éo làm cách nào đuổi nó đi được . Báo cả CA rồi ,đéo hiểu mấy thằng chó chết mùa dịch mà nó mò đi địt nhau được. Tao bó tay chúng nó luôn, giờ đuổi nó đi đéo được . Chúng mày có cách nào chỉ dùm tao...Tiếp đi mày. Cố gắng chèn lồng của bon chen đường đời pha thêm chút sex cho thi vị và vừa cuốn người đọc vừa vuốt trụ người xem luôn![]()
Tập sống chung với lũ đi tml đỡ phiền phức. chuyện bé xé ra to với người như vậyKhu căn hộ tao đang ở Tân Bình . Dm có con phò ngày nào cũng dẫn khách vào chơi . Ầm ĩ sáng giờ,mà con này gái đĩ già mồm éo làm cách nào đuổi nó đi được . Báo cả CA rồi ,đéo hiểu mấy thằng chó chết mùa dịch mà nó mò đi địt nhau được. Tao bó tay chúng nó luôn, giờ đuổi nó đi đéo được . Chúng mày có cách nào chỉ dùm tao...
Vị trí chiếc ban công đ’ bao giờ quên được. Lúc này là gần tết. Bọn t hay mời bạn bè qua ăn, house party, nhìn lại thời gian ấy là đáng nhớ nhất bọn m ạ. Tí t sẽ up phần tiếp theo sau, dọn nhà đãTiếp đi mày. Cố gắng chèn lồng trong cái hình ảnh bon chen mưu sinh đường đời bản thân pha thêm chút sex cho thi vị, vừa cuốn người đọc vừa vuốt trụ người xem luôn![]()
Dịch bệnh mới ghê . Tại có 13 bé ung thư đang ở trong mấy phòng . Mà con Lồn này nó hay sang chơi mấy bé này . Ngày nào cũng mấy thằng vào chơi . Tao tiêm 1 mũi ko sao ,mà ở chung đi thang máy . Lo cho mình rồi mọi người với tụi nhỏ . Mà đéo hiểu lũ lồn kia dịch mà vẫn đi chơi được . Chứ nó ko liên quan thì nói làm gì , xui 1 thằng nó sao là ảnh hưởng tất cả mọi người . Cũng ko hiểu sao mấy thằng lol đó đi được mới lạ . Giờ phải có giấy tờTập sống chung với lũ đi tml đỡ phiền phức. chuyện bé xé ra to với người như vậy
Thì bởi nhờ mấy người như vậy nên dịch mới tràn ra, mày xem tin tức chắc cũng thấy mấy vụ bắt bài bạc hay tụ tập. Thứ nhất là ý thức, thứ 2 là dân trí thấp, còn 3 là nó nghiện rồi nói không được.Dịch bệnh mới ghê . Tại có 13 bé ung thư đang ở trong mấy phòng . Mà con lồn này nó hay sang chơi mấy bé này . Ngày nào cũng mấy thằng vào chơi . Tao tiêm 1 mũi ko sao ,mà ở chung đi thang máy . Lo cho mình rồi mọi người với tụi nhỏ . Mà đéo hiểu lũ lồn kia dịch mà vẫn đi chơi được . Chứ nó ko liên quan thì nói làm gì , xui 1 thằng nó sao là ảnh hưởng tất cả mọi người . Cũng ko hiểu sao mấy thằng lol đó đi được mới lạ . Giờ phải có giấy tờ
Cám ơn m quan tâm t @BaeNuM như gà công nghiệp nhỉ?
Cho t hỏi m có chui chạn ko? Có bạn bè chị em gái gì giàu ko? Chỉ bạn t @anhlucky2 với
Xin phép lưu và truyền tải lại những câu chuyện như này !Hôm nay t cũng khá rãnh, nên lên đây luyên thuyên đôi tí chuyện. Đơn giản là kể về cuộc sống của t, những gì trãi qua và cảm nhận về cuộc sống của t ở tuổi 31. Cũng không là gì, nhưng thật ra t cũng chẵng nói được với ai cảnên mục đính chính là bọn m nghĩ sao cũng được, t viết để thoã mãn cảm xúc thôi. Nên cứ xem topic này là nhật ký heo hồng 2021 nhoé
)
Từ bé t được sinh ra trong một gia đình thuộc dạng khá giả, cũng không biết có phải đó là may mắn hay là đau khổ. Bố mẹ t bị bệnh OCD, nên từ bé t đã không được tiếp xúc với thế giới bên ngoài, theo lời ông bô thì ông ấy sợ vi khuẩn nên cũng không cho t chơi với bất kì đứa trẻ nào trong xóm, kể cả đi học, t cũng có người đón về đúng giờ, không được chơi cùng ai, không được đi học thêm. Cả 1 tuổi thơ t chỉ có thể ở nhà chơi cùng 1 vài người họ hàng. Đến khi t trưởng thành hơn, T bị chứng sợ giao tiếp, mẹ t mang t đi khắp nơi, gặp không biết bao nhiêu bác sĩ tâm lý để trị liệu, sau đó t cũng đỡ hơn cho đến 1 ngày được đi du học.
Cuộc sống du học sinh của t thì cũng khá nhàm chán, T không muốn phụ thuộc vào gia đình, vì thật ra t chỉ muốn được tự do, làm những điều t thích. Nên t đã bắt đầu xin làm rửa bát ở 1 nhà hàng người việt ở Foodcourt ngay trạm điện ngầm gần nhà. Những ngày đầu, một đứa không biết gì phải rửa một đống bát, bị ăn chửi, bị sỉ nhục, người ngợm quần áo mỗi ngày đi làm về chỉ có mùi hôi của bếp, của rác thải sau 1 ngày. T nhớ có lần t đang ngang bạn cùng lớp mà phải cuối đầu xuống để nó không nhận ra t. Nhưng rồi t cũng không nghĩ những trãi nghiệm đó, lại giúp t trên những ngày sau này.
T còn nhớ ở bên Sydney, T thuê cùng bạn 1 căn hộ trên tầng khá cao ngay vị trí trung tâm, sau đó t cho người khác thuê lại để giảm tải chi phí sinh hoạt. T nhớ như in vào đêm đó, hôm ấy là thứ 6 có pháo hoa (bên úc thì cứ cuối tuần sẽ có pháo hoa), T đang ngồi hút thuốc ở ban công, uống 1 ly rượu và rồi mẹ t gọi, như thường lệ t vui vẻ nghe và kể về những gì trãi qua trong 1 ngày, xong nhưng giọng mẹ khi ấy khá lạ, mẹ cứ ngập ngừng rồi hỏi t còn tiền sinh hoạt không, có thể gửi về cho mẹ không, vì bố t làm ăn thua lỗ, nên nhà có nguy cơ bị phá sản rồi. Đối với t lúc ấy, cảm xúc không phải là buồn, hụt hẫng. T cũng không biết diễn tả, nhưng điếu thuốc rơi thẳng từ mồm xuống đất. Kể từ ngày hôm ấy, sóng gió cuộc đời t chính thức bắt đầu![]()
Ngày xưa t ở chung cư ben q4, cũng bị thế, xong t gọi BQL nửa đêm, xong goi luôn CA PhườngKhu căn hộ tao đang ở Tân Bình . Dm có con phò ngày nào cũng dẫn khách vào chơi . Ầm ĩ sáng giờ,mà con này gái đĩ già mồm éo làm cách nào đuổi nó đi được . Báo cả CA rồi ,đéo hiểu mấy thằng chó chết mùa dịch mà nó mò đi địt nhau được. Tao bó tay chúng nó luôn, giờ đuổi nó đi đéo được . Chúng mày có cách nào chỉ dùm tao...
M như gà công nghiệp nhỉ?
Cho t hỏi m có chui chạn ko? Có bạn bè chị em gái gì giàu ko? Chỉ bạn t @anhlucky2 với
Lót dép hóng tml ơi. Mà có thể bật mí cho tao là có cái kết chưa và có hậu không? Hay mày đang kể hiện tại lùi về quá khứ.
Thanks thớt
Xin phép lưu và truyền tải lại những câu chuyện như này !
Ok nhé.vầng nhưng có gì đổi lại vài thông tin giúp t nhé. vì t ghi tình tiết thât nên public ra ngoài nhiều người sẽ nhận ra t là ai
, do câu chuyện về sau liên quan cũng nhiều người
Heo hường tung tăngCho hỏi tác giả tên gì? để t còn xuất bản...
Cập nhật lên #1 cho dễ theo dõi đi mày.Tạm gọi chuyện bố mẹ t khi đấy là sóng gió chapter 1. Vì bố t phá sản không chỉ 1 lần. Đợt thời gian ấy, bố mẹ t chỉ mong t sẽ học cho xong và cố gắng đi làm để có thể có được quốc tịch để ở lại, t cũng có số may mắn, có lẽ do mặt t nhìn khờ khờ nên đi đâu cũng được các cô chú thương, giúp đỡ. Thời gian ấy, t làm thêm 2-3 jobs, nhà cho thuê nhiều người để có thể tiết kiệm tuyệt đối (Luật là nhà 2 brs thì được ở 3-4 người, thì t cho hẳn gần 10 người, t và 3 đứa nữa ngủ cùng trong sunny room, tạm gọi là nhà kho).
Đây là toa nha ngày xưa t ở. nếu nhớ không lầm thì t thuê căn hộ tầng 29. Ngày ấy em gái ông cao thắng là Julie Ong thi phải, mua hẳn căn penthouse trong toà nhà này để ở khi du học
View attachment 514583
Có đợt t được nhận làm Houekeeping trong 1 khách sạn 4 sao. Lúc thì phải dọn bcs cho bọn khách, đôi khi t phải dọn mấy bãi nôn, rồi sợ nhất mấy thằng ấn độ, ăn ở bẩn thỉu, đổ hẳn curry ra giường cùng vô số chuyện bẩn bựa khác.
View attachment 514580
Tuy cực khổ nhưng cũng kiếm được kha khá, nhưng rồi một hôm mẹ t nhắn tin bảo buồn, nhớ con cái. Thế là t có 1 quyết định lớn nhất làm thay đổi cuộc đời t đến tận bây giờ. T đặt ngay vé máy bay 1 chiều bay về vn vào sáng hôm sau, do bay thẳng nên chuyến bay mất gần 7-8 tiếng, để mẹ không phải lo vì đột nhiên t biến mất, trước khi tắt máy t có bảo rằng t sẽ off máy bay qua Perth thăm 1 người bạn. Hôm đấy khi về đến TSN, t xé luôn passport và không bao giờ quay lại nữa. Vì t chỉ nghĩ đơn giản là t cần mẹ t nhất trên cái cuộc đời này, nên t chỉ sợ mẹ t làm chuyện dại dột. Còn đồ đạt, hành lý mọi thứ của t bên úc, t nhờ vài người bạn thu xếp, còn tiền cọc nhà thời gian đó, do bạn đứng hợp đồng cùng t thời gian qua cũng chăm sóc t khá nhiều, nên t bảo bạn ấy giữ luôn khoản đó, để khi hoàn trả nhà thì chi trả cho các khoản thiệt hại nhà cửa. Vậy là xong, kết thúc giấc mơ úc lợn. Tao trở về, nơi mà t cũng không biết đó phải quyết định đúng đắn hay không, nhưng t sẽ không bao giờ hối hận. Hành trang trên tay thời gian đó chắc cỡ $10,000 t đi kiếm được, cầm về trả nợ cho bố mẹ, và giữ lại 1 ít cho t phòng thân